CHƯƠNG 5
cuongmeowhite

cuongmeowhite rất nhiều mèo cần được bế về nhaaaa
754 like 355 comment 23 share
thevileakastuki cho em bé này

>> cuongmeowhite ơ này lấy ở đâu đấyyy
>> cuongmeowhite hữu sơn đâu???
>> swannguyeneee này nhé!!!
>> swannguyeneee suốt ngày nghĩ xấu cho người ta thôi
>> swannguyeneee ai mà thèm lưu ảnh đẹp của anh
>> swannguyeneee chỉ được cái mơ mộng
>> swannguyeneee minh quân dỗ bé
>> wonb!!fox anh đây
>> ptothennnnn em gửi đấy=))))
>> cuongmeowhite ơ
>> ptothennnnn anh sơn bảo em gửi hộ
>> cuongmeowhite =))))))))
>> swannguyeneee thì sao? thì sao?
>> swannguyeneee minh quân ở đây chẳng sợ aiii
jayden207 em chưa định lấy bé kia thì anh thế vĩ lấy mất rồi=)))
>> thevileakastuki ừ em
>> thevileakastuki mai mang que tăm đi anh bảo
>> thevileakastuki dùng cái que đấy bắt gián cả khu em nhé, không làm thì nghỉ việc đi
>> minhtinnday ngu=))))
>> joeyshinee khiếp =)))) chọc vào núi lửa làm gì
>> jayden207 ơ em đùa mà
>> thevileakastuki không vui chút nào, tôi đã không cười. trò đùa của bạn thật tệ, tôi sẽ thích trò đùa này nếu nó được xoá khỏi đầu tôi và bạn vui lòng từ bỏ nó lại cho tôi trò đùa đấy. nói thật, đây là một nỗ lực kinh khủng khi cố gắng để mang một nụ cười ra khỏi tôi. không phải cười, không phải hehe, thậm chí không phải là một sự bùng nổ tinh tế từ thực quản của tôi. khoa học có nói trước khi bạn cười não của bạn chuẩn bị cơ mặt nhưng tôi thậm chí không cảm thấy một chuyển động nào dù là nhỏ nhất. 0/10 trò đùa này thật tệ, tôi không thể tin là có người lại đủ pháp lý để cho phép bạn được quyền sáng tạo. lượng sức mạnh não bộ mà bạn đã đưa vào trò đùa đó có thể tạo năng lượng cho mọi ngôi nhà trên trái đất. hãy có một nhân cách và học cách tạo ra trò đùa, đọc một cuốn sách đi. tôi không nói điều này để trở nên buồn cười, tôi thực sự có ý đó về cách mà đây chỉ là sự bi hài trong hài kịch. bạn đã giết chết sự hài hước và mọi hành động hài kịch trên hành tinh. tôi rất thất vọng vì xã hội đã thất bại trong việc có thể dạy bạn cách hài hước. thật lòng mà nói nếu tôi đặt tất cả sức mạnh và thời gian để cố gắng và làm cho trò đùa của bạn buồn cười, nó sẽ yêu cầu einstein phải xây dựng một thiết bị để tôi có thể kết nối với năng lượng của một tỷ ngôi sao để làm điều đó, và thứ duy nhất mà trò đùa đó nhận được từ mọi người là một sự khinh bỉ tinh tế. bạn thật may mắn vì tôi vẫn còn chút cảm thông cho bạn sau khi kể trò đùa đó nếu không tôi sẽ nhận hết mọi tội ác chiến tranh từng được ghi lại trong sử sách chỉ để ngăn cản bạn cố gắng mang đến bất kỳ sự hài hước nào nữa. chúng ta nên đặt trò đùa đó vào sách giáo khoa để các thế hệ tương lai có thể cảnh giác khỏi việc trở thành một thất bại tuyệt đối trong hài kịch. tôi thất vọng, tổn thương và bị xúc phạm hoàn toàn khi thời gian quý báu của tôi đã bị lãng phí chỉ để não tôi có thể hiểu trò đùa đó. trong khoảng thời gian đó tôi đã lên kế hoạch giúp đỡ những đứa trẻ mồ côi, nhưng vì điều đó bạn đã làm tôi đã phải giải thích với một cách ít tục tĩu nhất về nỗ lực khủng khiếp của bạn trong hài kịch. bây giờ những đứa trẻ đang đau khổ khi không có bữa ăn và không có ai để đổ lỗi ngoài bạn. tôi hy vọng bạn hạnh phúc với những gì bạn đã làm và tôi thực sự hy vọng bạn có thể bước tiếp và học hỏi từ nỗ lực đáng thương này
>> jayden207 =)))))
>> cuongmeowhite =)))
>> swannguyeneee copy được ở đâu mà ghê thật=)))
iijar anh ơi, mèo nhà em cứ kêu meo meo, nó bị làm sao thế anh? em cần đưa nó đi khám không ạ?
>> cuongmeowhite em đi khám chưa?
>> wonb!!fox anh thế vĩ trả lời đấy à=)))
>> ptothennnnn người ta hỏi thôi mà trả lời ác thật
>> swannguyeneee già nên khó tính
>> swannguyeneee haizz
____
thevileakastuki to cuongmeowhite
thevileakastuki
anh ơii
anh đang làm gì thế?
em chán quá
lâu chả được đi chơi với anh
cuongmeowhite
anh đây
anh đang ngồi coi bọn cu li làm việc =)))
em đừng điêu nhé
mới được một tuần kể từ đợt đi công viên
thevileakastuki
vẫn chán
chả thích ở nhà
em mang tít qua quán anh nha?
tít nhớ anh
cuongmeowhite
em đừng có điêuuu
hôm trước gặp tít
tít còn định cắn anh cơ mà
tít chẳng thích anh
thevileakastuki
tại lâu lâu mới gặp mà
tít không thích anh thì em thích mà
có sao đâu?
cuongmeowhite
có
lỡ tít cắn thật
thì em định cười anh à?
thevileakastuki
=)))))
nào có
có đâu
nghĩ xấu cho em
cuongmeowhite
em có cái gì tốt đâu
thevileakastuki
em tốt với anh
cuongmeowhite
thôi ngay nhé=))))
thevileakastuki
thật mà
lát em qua nha
bái baii
******
xin chào, mình là tít.
mình nghe bố nói mình sắp có thêm một ba mới, bố mình nói giọng hớn hở lắm luôn, đố ai mà tin được bố mình đã hai tư tuổi rồi. đúng là trẻ không chơi già đổ đốn.
cái hôm mình bệnh, mình nằm liệt trong chuồng, liếc bố một cái thôi mình cũng lười. lúc sau mình thấy bố loay hoay xách mình đi khám, đến nơi thì mình vẫn còn mơ hồ lắm nhưng mà ở đó có một anh đẹp ơi là đẹp, mình thích lắm đấy. bố mình không hiểu sao có được số của anh nhanh thế không biết, bố mình giỏi nhỉ?
rồi ngày hôm sau dù anh chủ kia chẳng biết gì về giống loài của mình nhưng anh ấy vẫn đến khám cho mình. anh ấy là bạch hồng cường, một anh chủ tiệm mèo gần nhà mình. anh hồng cường đẹp lắm, tay anh trắng trắng, mềm mềm, mỗi lần chạm vào người mình thích lắm.
mỗi tội mình chưa quen có người khác ngoài bố động vào nên đã lỡ phóng gai vào tay của anh, mình thấy lúc đấy anh hồng cường nhăn mặt, xoa xoa cánh tay bị mình phóng gai vào. mình thấy có lỗi lắm nhưng mà mình đâu thể đứng dậy khoanh tay xin lỗi anh được. mình mà làm thế có khi cả bố và anh đều ngất luôn mất thôi.
"tít hư."
mình đâu có hư, mình chỉ hoảng loạn quá nên không kiểm soát được bản thân. Bố cứ mắng mình còn anh hồng cường thì nhẹ nhàng với mình lắm, anh mỉm cười cứ như thiên thần bảo là anh không sao đâu, anh còn bảo mai sẽ lại đến thăm tít tiếp. mình biết anh đau mà, anh cứ xoa xoa cái tay mãi thôi.
sau khi anh về nhà bố thế vĩ cũng chẳng mắng mình, mình dù sao cũng đang ốm liệt giường cơ mà. mình cứ tưởng sẽ được ngủ sớm nhưng mà không nhé, bố hớn hở ngồi bên chuồng mình kể chuyện.
"tít thấy anh hồng cường dễ thương không? con có muốn gặp anh hồng cường nhiều hơn không?"
hí hí hí.
bố nghe mình kêu xong lại nói tiếp. "bố cũng thích anh hồng cường lắm, nên là tít phải giúp bố mang anh hồng cường về đấy nhé."
hí hí hí.
bố được mình ủng hộ cũng vui vẻ về lại giường đi ngủ, hình như bố thích anh hồng cường hơn cả mình luôn rồi. cả đêm hôm đấy mình thấy bố cứ ôm cái điện thoại nhắn tin hoài, lâu lâu lại cẫng lên như vớ được vàng. Bố mình làm sao thế?
bố mình yêu vào nên vậy hả?
mấy hôm sau mình thấy bố bận lắm, mỗi khi ra ngoài đều ăn diện thật bảnh. quán nước thì ném cho nhân viên, lần nào cũng đi tới tối muộn, còn suýt chút nữa quên cho mình ăn tối.
tạm biệt lê bin thế vĩ, khóc xong rồi thì cất gọn poster bố vào góc, mình tạm thời không nhìn nhau bố nhé. mỗi lần nhìn thấy bố con sợ lại làm tim mình đau hơn. con không biết con có vượt qua cú sốc này không nữa. chờ bố nửa năm, để rồi nhận trái đắng như vậy. album đặt rồi cũng không muốn lấy về nữa. con chưa đủ chín chắn để chấp nhận sự thật này, chắc là vậy, nên con đành ích kỷ vậy thôi. chưa được 2 năm mà, bố có cần vội vã hẹn hò vậy không? cắt đứt liên lạc với mọi người để không liên lụy tới họ nhưng vẫn hẹn hò được ạ?
con cảm thấy như bị lừa vậy, công sức lo lắng cho bố thừa rồi vì bố chắc vẫn luôn hạnh phúc bên ai kia. vừa showcase gặp con xong đã đi gặp crush luôn, tình yêu của con với bố chắc không đủ. bố thừa biết con chưa ăn tối mà, vậy mà bố vẫn như vậy.
tạm biệt bố, cho con ích kỷ lần này nhé. hẹn gặp lại khi con đã mạnh mẽ hơn, con không quay lưng đi nhưng con sẽ phóng gai.
mình đã định nói như vậy với bố nhưng mình chỉ hí được thôi. nên mình không có nói nữa, bố sẽ cười vào mặt mình.
hôm nay mình đang ngủ mà bố lại xách mình đi tiếp, không muốn tí nào đâu, ngoài trời đang mưa lắm. nhưng hình như bố rất muốn ra ngoài, thôi thì mình cũng chịu đựng một chút.
bố dẫn mình tới quán anh hồng cường, biết ngay mà. hôm nay trong quán có mùi nước hoa thơm lắm, mình đang thoải mái chuẩn bị đi ngủ thì lại có một bàn tay chạm vào mình. mình cứ theo bản năng mà rít lên.
"đấy. anh bảo rồi mà, tít có thích anh đâu mà em cứ ép tít đến đây."
ơ ơ? tít thích anh hồng cường mà?
"chắc do tít bất ngờ thôi mà, em tin là tít rất thích anh cường đó."
đúng đúng.
"anh không biết đâu! tít có phải lần đầu tiên phản ứng như thế với anh đâu?"
mình không muốn bố với anh hồng cường cãi nhau đâu. hai người rõ ràng là rất thích nhau cơ mà?
nhưng mà mùi của quán thơm quá, mình buồn ngủ.
meo meo.
ai? ai cười đó? là ai?
một bạn mèo có hai màu ở góc kêu lên, b-bạn xinh quá.
meo meo.
hí hí.
mình nhìn bạn mèo đó, tay mình ngắn quá không giơ lên được nên đành phải nhìn bạn ấy mãi thôi.
bố mình đâu? mình ngó nghiêng một lúc lại thấy bố đã ôm ấp anh hồng cường xin lỗi rồi, anh hồng cường cũng chảnh lắm, bảo là dỗi nhưng vẫn cười cười.
ơ như thế thì ai giúp mình tới gần bạn mèo đây?
mình với bạn mèo cứ nhìn nhau mãi thôi, mình muốn được chơi với bạn mèo cơ. mèo ơi, mèo ơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com