Vốn tưởng rằng cuộc hôn nhân này mặc dù không nhất định có thể làm cho nữ nhi của mình mỹ mãn, nhưng ít nhất trên con tàu hôn nhân này không có gió không có sóng bình tĩnh một chút cũng tốt. Sớm biết sẽ làm cho nàng sống áp lực như vậy, chính mình dốc hết tất cả đánh cuộc cũng đừng để nàng bị nhốt trong lồng giam như vậy.
"Đây là Cố thị chúng ta! Là Cố gia chúng ta! Không phải Lý gia các nàng! "Càng nói đến phía sau Cố Hiểu Mộng càng kích động càng tức giận.
"Dựa vào cái gì Lý gia các nàng thật giống như cao hơn chúng ta ! Dựa vào cái gì mà mẹ nó :> hô to gọi nhỏ khoa tay múa chân với ta! Dựa vào cái gì, nàng nói cái gì cũng đúng, dựa vào cái gì Cố thị chúng ta hiện tại cái gì cũng do Lý gia các nàng định đoạt!? "
"Vâng, không sai, con so ra kém hơn cô ấy, Cố Hiểu Mộng con không có đầu óc kinh doanh thiên tài như Lý Ninh Ngọc. Cũng không có nghiêm túc đã đọc trường kinh doanh, thậm chí tôi học chuyên ngành và công ty điều hành tám cây gậy cũng không thể đánh bại. Nhưng con tốt xấu gì cũng cần cù học tập mài giũa trong thực hành công ty, tuy nói kinh nghiệm thiếu một chút, tuy rằng lợi nhuận thường xuyên cũng ít đi một chút, nhưng cũng bình ổn, ổn định không xảy ra sai sót gì lớn không phải sao. "
"Cô ấy thường xuyên ngầm phản đối con thì thôi, nhưng hôm đó, mẹ có biết không, hôm đó mở đại hội quyết định cổ đông, cô ấy trước mặt mọi người bác bỏ toàn bộ quan điểm của con, bác bỏ mấy hạng mục mà con vất vả chuẩn bị m tháng. Một trong số họ đã ký hợp đồng với người khác, cô ấy . . . . Còn nữa, thái độ nói chuyện kia của nàng, là có bao nhiêu thịnh khí lăng nhân! Hừ! Không nói nữa, càng nói càng tức chết ta. Cho nên ta sẽ không trở về giao nhận công việc cho nàng, nàng không phải thiên tài sao, nàng không phải rất lợi hại sao, để cho nàng có thể đi. "
Thật lâu, Tô Bội Phương kinh ngạc nhìn nữ nhi của mình, nửa câu nói không nên lời, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng thở dài một câu, "Là mẹ, khổ tại mẹ. "
Đây là lửa giận cùng oán khí tồn đọng bao lâu, đứa nhỏ này, bình thường nhìn luôn luôn giống ánh mặt trời biểu hiện thoải mái tự tại thỉnh thoảng cợt nhảy. Nàng cũng không biết nữ nhi ngoan như mình trong lòng tự nhiên cất giấu nhiều chuyện như vậy, nói ra cũng tốt, phát tiết ra so với áp lực ở trong lòng khó chịu thì tốt hơn.
"Mẹ, làm sao có thể trách mẹ chứ." Cố gia hiện giờ lưu lạc đến tình trạng này, Cố Hiểu Mộng chỉ cảm thấy mình cực kỳ vô dụng, hiện tại còn muốn liên lụy mẹ lo lắng cho mình. "Haizz..." Cô thở dài, tiếp tục nói: "Sống tốt với cô ấy, con cũng không phải không nghĩ tới. Thế nhưng, nhưng nàng căn bản là quá mức bình tĩnh lại cực độ lý trí, rất nhiều chuyện nửa điểm tình cảm cũng không nói. Con hoạt bát tiêu sái lại cảm tính như vậy, tôi thật sự là, tam quan không hợp, không có biện pháp tiếp tục sống với cô ấy nữa. Dù sao, tôi chỉ không muốn quay lại, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy. "( Z hả cưng chờ thời tới đi r nghiệp quật cht cưng nè :D)
Cứ như vậy, sau một thời gian dài, hai mẹ con không nói về chuyện đó nữa.
Ước chừng lại là một tuần sau, rốt cục nhìn thấy tâm tình nữ nhi thập phần không tệ, Tô Bội Phương vẫn nhịn không được hỏi một câu.
"Khi nào con định trở về gặp vợ con?"
"Mẹ, mẹ đuổi con đi, liền nhẫn tâm con vô gia cư sao? Đây không phải là lúc mẹ cũng đã trở lại, để cho hai mẹ con chúng ta hảo hảo sống qua thế giới hai người.
"Cố Hiểu Mộng vẻ mặt nghịch ngợm nói, "Gần đây con đang học nấu ăn, hai ngày nay nghiên cứu công thức nấu ăn mới, mẹ không muốn nếm thử tay nghề của con gái mẹ sao? "
"Đừng hồ nháo, nói đứng đắn."
"Ta nào không đứng đắn? Tôi là một người nghiêm túc như vậy. "
Bộ dáng da của Cố Hiểu Mộng thật đúng là có chút muốn đánh nhau, người xem vừa tức vừa buồn cười.
Lườm nàng một cái, Tô Bội phương trịnh trọng nói: "Mẹ sẽ không nhìn lầm, Ninh Ngọc thật ra là một đứa nhỏ rất tốt. Có lẽ con sẽ có rất nhiều bất hòa trong công việc của con, nhưng sau khi tất cả, kinh nghiệm của người ta là phong phú hơn con, hiểu được thực sự nhiều hơn con rất nhiều. Trước đây nàng không phải vẫn luôn rất chiếu cố con sao, con phải ngẫm lại những thứ trước kia nàng đối tốt với con. "
Tiếp theo, Tô Bội Phương bắt đầu từng chút từng chút đối với nữ nhi ngoan ngoãn này của mình nói những điểm tốt của con dâu ra.
Mẹ nói không sai, "Lý Ninh Ngọc có rất nhiều chỗ đối với con không tệ, nhưng hiện tại con lại không muốn nghe những lời tốt nửa chữ kia. "
Lại bắt đầu niệm kinh, "Mẹ, con có việc đi ra ngoài. " Nói xong liền chạy ra ngoài, để lại mẹ ở phía sau lắc đầu thở dài, trước khi đóng cửa còn không quên bổ sung một câu với đầu kia, "Mẹ, buổi trưa và cơm tối không cần nấu phần của tôi, có lẽ rất muộn về. "
"Được rồi."
"Ngươi thành thật dò dặn ta, nha đầu Cố Hiểu Mộng kia rốt cuộc có khi dễ ta hay không?"
Trong phòng làm việc, Lý Ninh Ngọc vừa nghiêm túc xem xét văn kiện trong tay vừa nghe điện thoại, đối với mẫu thân đại nhân chất vấn mặt nàng không đổi sắc, giọng điệu bình bình bình tĩnh đáp:
"Mẹ, con đã bao nhiêu tuổi rồi, mẹ sợ quan tâm cái gì, Hiểu Mộng làm sao có thể khi dễ con." ( Vậy hả chị?? :v).
Nghe nữ nhi nói như vậy, Dương Vân Phi không những không yên lòng ngược lại nhíu mày sâu, ngữ khí nói chuyện cũng nóng nảy một chút.
"Ta ở bên ngoài nghe xong những lời nói không tốt của nàng."
Dừng một chút, Lý Ninh Ngọc vẫn bình tĩnh nói: "Mẹ lại nghe lời đồn gì. "
"Ta chính là lo lắng, chuyện lúc trước của nàng và con cũng không phải không biết, không coi trọng con, còn con thì dễ chịu." Chịu không nổi nữ nhi chịu nửa điểm thiệt thòi, Dương Vân Bái chậm lại ngữ khí nhưng vẫn trịnh trọng nói.
"Được rồi, con biết."
"Vậy gần đây cô ấy ở công ty, không gây phiền gì toái cho con chứ?"
"Không có, nàng cái gì phiền toái cũng không chọc con, mẹ lại lo lắng thái quá. Rất nhiều việc trong công ty cô ấy cũng đã lên tay không ít, mẹ đừng lo lắng lung tung nhiều như vậy được không? "Cô ấy cố gắng giải quyết tất cả những mớ hỗn độn, hy vọng trước khi mẹ cô ấy trở về, công việc của Hiểu Mộng cũng trở lại đúng quỹ đạo. Bằng cách này, người mẹ sẽ không có quá nhiều trách nhiệm nặng nề ngay cả khi mẹ phát hiện ra bất cứ điều gì.
"Tốt, tốt, việc của con tự mình xử lý tốt là tốt rồi, nếu thật sự mà ta biết nha đầu kia làm chuyện gì có lỗi với con, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho nàng! "
"Con biết rồi, lát nữa còn có một cuộc họp sắp tới, ta trước tiên sẽ không nói với mẹ. Giờ này đã muộn rồi, mẹ cũng nên nghỉ ngơi sớm. "
Đứng ở một bên toàn bộ hành trình nghe tổng giám đốc nhà mình gọi điện thoại, trợ lý yên lặng ở trong lòng cắn răng tức máu nói Tiểu Cố tổng à Tiểu Cố tổng, ngươi đáng chịu ngàn đao. Gần đây công ty đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Lý tổng nửa câu oán hận cũng không nói với chủ tịch. Không đúng, không chỉ không nói, mà còn liên tục bảo vệ ngươi. Con dâu tốt như vậy đi đâu tìm , thật sự là không biết tốt xấu gì. Nếu thật sự làm Lý tổng mệt mỏi suy sụp, xem chủ tịch thu thập ngươi như thế nào, hừ! Sau khi tức giận xong, nhìn người gầy đi rất nhiều trước mắt, trợ lý rất đau lòng Lý tổng nhà cô.
Đau lòng một hồi lâu, trong lòng trợ lý đột nhiên lại toát ra ý nghĩ không nên có, Tiểu Cố cũng sẽ không thật sự ở bên ngoài nhéo hoa chọc cỏ chứ? Không có khả năng không có khả năng, Lý tổng chúng ta là người tốt như vậy. Tuy nói có đôi khi cao lãnh một chút, nhưng khí chất phi phàm trong lúc giơ tay nhấc chân kia, phóng mắt nhìn toàn bộ ngành công nghiệp thật đúng là tìm không ra mấy người. Tính cách chững chạc, xử sự giỏi giang, có lực nữ tính cỡ nào, bao nhiêu tài tuấn hào môn đều mong muốn cưới về nhà. Này... Tiểu Cố tổng chịu ngàn đao này khi nào có thể trở về ! Chịu ngàn đao, chịu ngàn đao, chịu ngàn đao.... Trong lòng quở trách một ngàn lần.
Khu vực phía đông của Đại học Nam Trung Quốc.
"Lần này đồ đạc đều mua đầy đủ cho ngươi." Cố Hiểu Mộng nhìn kiệt tác của mình, hài lòng gật gật đầu lại quay qua đối diện mấy công nhân khuân vác, "Các cậu đem tất cả những thứ này chuyển vào đặt vào được rồi. "
"Vâng."
"Chị, không cần mua nhiều đồ như vậy đâu." Cố Thần vừa mới chạy tới nhìn thấy chị gái mình mua thêm một đống vật phẩm không cần dùng cho "ký túc xá mới" của mình, rất là giật mình, "Hơn nữa em thật sự ở ký túc xá trường học là được rồi, thuê một căn nhà lớn như vậy, một mình tôi ở có thể quá rộng một chút hay không. "
Cố Hiểu Mộng đương nhiên không đồng ý, đưa tay ôm lấy vai em trai nói thầm: "Ở ký túc xá thật bất tiện, tuy rằng là phòng bốn người, nhưng phòng vệ sinh rửa mặt cái gì là công cộng chứ? Nếu ngươi đang ở ký túc xá đọc sách và học tập, bạn cùng phòng trò chuyện nghe nhạc và xem TV ngươi có thể nhìn thấy nó không? Còn nữa, buổi tối nếu ngươi muốn đi ngủ sớm một chút, giường đối diện vẫn luôn nấu cháo điện thoại, làm sao ngươi ngủ được? Cái này một phòng ngủ một sảnh, chỗ nào rộng. Một phòng ngủ một nghiên cứu, vừa vặn thích hợp. "
Cái gì cũng bị chị nhà mình nói, Cố Thần cũng không có gì để phản đối, "Vậy được rồi. "
"Bất quá nếu ngươi ở một mình lâu quá nhàm chán, khi nào muốn trở về ký túc xá ở liền trở về, người lớn như vậy, tự mình xem làm đi." Đối với em trai nhỏ hơn mình vài tuổi, Cố Hiểu Mộng từ trước đến nay luôn thực hiện chính sách bán thả nuôi, sẽ không quản quá nhiều nhưng cũng sẽ không mặc kệ. Nói xong, nhét chìa khóa căn hộ vào tay Cố Thần.
Nhận lấy chìa khóa, Cố Thần thành thật đáp một câu, "À. "
Trên sô pha phòng khách, hai chị em lại nói chuyện phiếm một hồi lâu. Sau đó chờ công nhân dọn dẹp đồ đạc xong làm sạch vệ sinh, hai người lúc này mới rời khỏi căn hộ.
"Đi thôi, tỷ tỷ đi nộp học phí cho ngươi."
"Học phí đã được nộp rồi."
"Cái gì??!"
Cố Hiểu Mộng không thể tưởng tượng nổi nhìn qua, "Hơn hai vạn, ngươi lấy đâu ra tiền nộp học phí? "
"Em làm gì có tiền , là chị dâu giao cho em?"
"Chị dâu? Chị dâu nào? Chị dâu gì vậy??? "Đối với Cố Hiểu Mộng cơ hồ không coi người nào đó là vợ mình lập tức cũng không kịp phản ứng xưng hô như vậy, "Chờ một chút, ngươi nói ai trả học phí cho ngươi? "
"Thì là chị dâu :>..."
Còn có thể có tẩu tẩu nào, chị dâu ta không phải là vợ của chị sao?? Vợ của chị đã kết hôn với chị gần một năm. Cố Thần bị phản ứng vẻ mặt nghi hoặc cùng kinh ngạc không thôi của tỷ tỷ nhà mình làm cho cho choáng ngợp, nhưng hắn vẫn cảm thấy logic của mình không có chỗ nào sai lầm . "....???"
[ Mặt thằng em lúc này kiểu: (●ˇ∀ˇ●)??? ]
----------------------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com