Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[NTPN] 55. Họp mặt bạn cũ

/55/. Họp mặt bạn cũ.

Thời gian tụ hội là giữa trưa, trước khi Tiếu Lang xuất phát đã gọi điện thoại cho Vương Mân, bảo cậu ngoan ngoãn ở nhà chờ mình ghé đón. Vương Mân lo lắng cậu có thể gặp chuyện không may trên đường hay không, ngàn dặn vạn dò bảo cậu lái chậm một chút.

Đứng ngồi không yên mà đợi nửa tiếng đồng hồ, Vương Mân cũng không dám gọi điện thoại, sợ khi Tiếu Lang lái xe nghe được tiếng chuông điện thoại mà phân tâm.

Chờ đến lúc Tiếu Lang lái chiếc xe mới tinh nhàn nhã đến Vương gia, liền thấy Vương Mân đã sớm kiềm chế không được, chắp tay sau lưng đi qua đi lại trước tiểu khu.

Tiếu Lang dừng xe lại trước mặt câu, hạ cửa kính xe xuống, vẻ mặt (giả vờ) bĩ khí nói: "Anh đẹp trai, muốn đi đâu vậy?"

Vương Mân mỉm cười, mở cửa lên xe, nói: "Bằng lái vừa tới tay em đã dám lái xe lên đường? Không sợ gặp chuyện không may à!"

Mấy năm nay số người thi bằng lái ở C thị ngày càng tăng, nhất là đám sinh viên cùng với thanh niên vừa mới đi làm, một khi đến nghỉ hè ở trường tập lái liền chật ních người. Đợi được thi bằng lái tối thiểu phải chờ ba tháng, lâu một chút còn phải chờ nửa năm.

Nhà Tiếu Lang làm vận chuyển hàng hóa, làm lâu dài, Tiếu ba cùng với người thuộc đại đội cảnh sát giao thông C thị liền có chút giao tình, mở cửa sau cho hai anh em, chen ngang vào thi, ba mươi ngày bằng lái đã có trong tay.

"Sợ cái gì, lý luận cùng thực hành của em đều trọn điểm, ba lại mỗi ngày dạy em lái tới ba tiếng, lái ra ngoài sớm đã không thành vấn đề!" Tiếu Lang đắc ý nói.

Vương Mân đeo đai an toàn vào, còn không quên nhắc một câu: "Lái chậm một chút."

"Biết rồi biết rồi!" Tiếu Lang đáp lời, động tác lưu loát mà khởi động xe, xe vững vàng lái ra ngoài,

"Em đây một tay lái lụa, chờ em tốt nghiệp rồi, ông xã đây sẽ mỗi ngày lái xe đưa anh đi làm."

Vương Mân: "..."

Địa điểm tụ hội bạn cũ tổ chức tại khách sạn của nhà Cố Thuần, nhà hàng nhỏ ngày xưa đã thăng cấp thành khách sạn, còn lấy một cái tên rất oách -- C Thị Ngư Loan.

C thị gần biển, địa phương nổi danh bằng những món hải sản.

Theo Tiếu Lang hiểu biết, khách sạn nhà Cố Thuần mở từ lúc cậu ấy còn học tiểu học, sau đó làm ăn càng lúc càng lớn, tại thời điểm Cố Thuần tốt nghiệp trung học, ba mẹ cậu ta mua một khối đất phong thủy tốt, dùng phần mặt tiền của cửa hàng làm thành khách sạn, khách đến ăn nói liền không dứt.

Lúc sắp đến nơi, Tiếu Lang bảo Vương Mân gọi điện thoại cho Cố Thuần, gọi cậu ta tự mình ra cửa đón.

Vương Mân: "Đường W đúng không? Ngã rẽ chổ bảng hiệu màu đỏ kia? Nhìn thấy rồi..."

"Oa phắc!" Cố Thuần nhìn thấy hai người bọn họ, mở miệng bộ dạng lão đại nói: "Còn tự mình lái xe đến! Thiệt trâu bò! Đến đến đến, dừng xe ở đây!"

Đi tới cùng Cố Thuần còn có một nữ sinh không quen, Cố Thuần hướng dẫn Tiếu Lang dừng xe rồi, chờ hai người xuống xe, mới nhiệt tình lại tiếp đón, mỗi người một cái ôm thật lớn.

Vương Mân không có gì biến hóa, mặc một cái áo sơmi nhạt màu, thoạt nhìn càng thêm nho nhã.

Tiếu Lang cũng rút đi không ít tính trẻ con, trong ấn tượng của Cố Thuần, cậu vẫn luôn là một thiếu niên hoạt bát có chút thoát tuyến. Sau đó thi tốt nghiệp rồi đậu vào Khoa Đại, vốn dĩ một cậu trai bình thường được bao bọc trong hào quang của sinh viên trường đại học nổi tiếng, bắt đầu trở nên không giống người bình thường.

Lúc bị Cố Thuần vỗ một cái, Tiếu Lang 'Ui da' kêu một tiếng, "Đại ca cậu kiềm chế một chút, lưng của tui..."

"Lưng ông còn chưa khỏe sao?" Hồi trung học Tiếu Lang bị thương hai lần, một lần bị xương đốt xương cụt, một lần bị thương cột sống, đều là trên cùng 'một tuyến', Cố Thuần cho là mình đánh khiến cho cậu tái phát bệnh, sợ tới mức nhanh chóng thu tay lại.

"Là lực tay ông quá lớn!" Tiếu Lang làm bộ làm tịch cong cong thắt lưng, kêu lên: "Ôi mẹ tui ơi, sao ông lại béo lên nhiều như vậy hả!"

Cố Thuần: "..."

Tiếu Lang nện vào bụng Cố Thuần một cái: "Tui phắc, cứng như vậy!"

"Ở đại học bắt đầu uống rượu, lăn lộn trong đám sinh viên cũng không có biện pháp, không thể so với mỗi ngày ở trường làm bài tập như hồi trung học, hiện tại hai ba ngày liền có tiệc, bất tri bất giác..." Cố Thuần cười ngây ngô nói: "Hắc, liền có bụng bia!"

"Ai, đi vào trong rồi nói!" Nữ sinh đứng bên cạnh yên lặng cười rốt cục mở miệng.

Cố Thuần vỗ đầu: "Ôi mém xíu quên mất, giới thiệu một chút, đây là bạn gái của tui, Trương Tiểu Tình!"

...

Cố Thuần dẫn bọn họ đi vào phòng, Tiếu Lang đi sau người Vương Mân lặng lẽ nói: "Xấu hổ quá, vừa rồi em còn tưởng đó là nhân viên phục vụ của khách sạn..."

Vương Mân: "..."

Trong phòng đã có vài người nhìn thấy Tiếu Lang và Vương Mân, lập tức thét to kêu bọn họ ngồi vào chỗ, sau đó nhiệt tình mà bắt đầu bà tám về cuộc sống đại học của nhau.

Lục tục có thêm bạn học khác đến, mỗi người xuất hiện đều khiến mọi người kích động không thôi!

"Oa, Nhan Ny! Hai năm không gặp, lại trở nên xinh đẹp hơn rồi nha!"

Nhan Ny mặc váy, trang điểm và đeo trang sức trang nhã vừa tiến vào liền vọt đến trước mặt Tiếu Lang một trận vuốt ve: "Tiểu Long Nhân! Tui chết với ông mất thôi! Ảnh chụp của ông lan truyền trên mạng đẹp trai đến ngây người a a a!!"

Tiếu Lang: "... Bà liên (điên) mau luông (buông) tui ra!"

Phương Húc vẫn như trước gầy da bọc xương, tựa như một cây trúc, từ một tiểu cương thi biến thành đại cương thi.

"Đậu xanh rau má ~~ Phương Húc, ông đi trên đường sẽ không bị gió thổi bay đi chứ?" "Ha ha, tui thấy một trận gió là có thể thổi bay hai cái chân cậu ta đi!" "Nghe nói ngày mốt sẽ có bão, Phương Húc cậu bảo trọng mạng nhỏ nha~!"

Phương Húc: "..."

Tiếu Lang: "Phương Húc, bên này! Em trai tui năm nay thi đậu Tỉnh Đại nè, giúp tui trông chừng nó nghen!"

Phương Húc làm ra thủ thế OK.

Lại một người đi vào.

"... Đây là ai?" Mọi người nghi vấn.

Tiếu Lang: "Trần... Dư Lâm?"

Nữ sinh kia thẹn thùng mỉm cười.

"... Phắc!" "Tui... Phắc!" "Đậu, đậu má!" "Phắc, ngao ~~ Mỹ nữ a a a!" "Cầu kết giao!!!" "Người của Kinh Đại quả nhiên không giống bình thường a!"

Một số nam sinh bình thường hoạt bát lập tức vây quanh Trần Dư Lâm ở trung tâm, hỏi cô muốn uống gì, muốn uống chút rượu đỏ hay không, đủ các loại xum xoe.

Đang náo nhiệt, Triệu Vu Kính đến. Tên dở hơi Triệu Tiểu Quy vừa đến, toàn thể liền một trận hò hét!

"Triệu Tiểu Quy! Triệu Tiểu Quy! Triệu Tiểu Quy!..."

Triệu Vu Kính đặt mông ngồi vào vị trí đối diện máy điều hòa, nói: "Ngồi xe nửa ngày, vừa nóng vừa mệt, thời tiết quái quỷ gì vậy chứ!"

Học sinh Hoa Hải phân bố khắp các nơi ở C thị, có một vài người nhà ở rất xa. Triệu Vu Kính chỉ là một số trong đó. Nhà cậu ta ở tại một thôn nhỏ cấp huyện thị, ngồi xe lại đây không biết là tốn bao nhiêu thời gian.

Triệu Vu Kính đầu đầy mồ hôi, mặc một cái áo T-shirt màu đen bó sát người, bao lấy cơ bắp toàn thân, cậu hồi trung học chuyên về thể dục, đại học lại là học quốc phòng, dáng người rất tốt.

"Vất vả rồi vất vả rồi! Ngồi xuống uống chút bia lạnh trước đi!"

"Đậu mùa!" Triệu Vu Kính tìm được Tiếu Lang trong đám người, xem xét cậu rồi cười: "Tiểu Long Nhân, ảnh chụp của cậu truyền khắp nơi trên mạng luôn!"

Tiếu Lang vẫy vẫy móng vuốt: "Đừng nhắc đến nữa, may mắn không tuôn ảnh chụp trước kia của tui ra!"

Nhan Ny: "Trước kia xinh đẹp như vậy, có tuôn ra cũng không có gì!"

Chúng nữ sinh cười như lang sói: "Đúng vậy ~ Hô hô hô hô ~~~"

Tiếu Lang: "..."

Triệu Vu Kính nhìn về phía Tiếu Lang và Vương Mân ngồi bên cạnh, nói: "Hai năm không gặp, tình cảm hai người vẫn tốt như vậy!"

Tiếu Lang: "Làm sao, ghen tị bọn này hả!"

Tiếng cười lang sói bên cạnh tức thì chuyển thành tiếng cười khe khẽ...

Triệu Vu Kính: "Đều đến rồi sao? Tui không phải là người cuối cùng chứ?"

Cố Thuần: "Nhạc Bách Kiêu còn chưa tới, mới vừa gọi điện nói đang trên đường đi, sắp đến rồi." "Đến đây đến đây!" Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Nhạc Bách Kiêu liền đẩy cửa vào.

Nhạc Bách Kiêu hồi lớp 12 từng bị mọi người lo lắng dinh dưỡng không đầy đủ, lúc này biến hóa nhanh chóng thành anh đẹp trai phong độ nhẹ nhàng, xem ra cuộc sống đại học mang đến cho cậu không ít nguyên tố phấn khích.

Đám nam sinh huýt sáo hoan nghênh một trong những hotboy ngày xưa: "Người cuối cùng! Phạt rượu phạt rượu!"

Người nào đó vẫn là cái kiểu không biết giữ mồm giữ miệng, vừa vào cửa liền phát hiện ở đây có duy nhất một nữ sinh lạ mặt, sau khi biết được là bạn gái Cố Thuần, tung ra một câu bình luận sắc bén: "Cố Thuần tiểu tử ông đúng là vận phân chó, lớn lên nhân mô cẩu dạng, cư nhiên còn có thể cua được cái bô (*) xinh đẹp như vậy!"

(*) Cách gọi 'thân thương' của bạn gái =)) Muốn biết thêm chi tiết mời đọc lại phần Tiểu Long Nữ :v

Mặt Trương Tiểu Tình nháy mắt liền đen, khóe miệng Cố Thuần run rẩy, đánh Nhạc Bách Kiêu một quyền, "Cái bô cái gì! Đây là bà xã tương lai của tui!" Nói xong quay đầu lại an ủi vợ mình: "Cậu ta hay nói chuyện như vậy đó!"

Trương Tiểu Tình nhéo cậu một cái, Cố Thuần ủy khuất mà 'Ôi' một tiếng, mọi người cười vang: "Xong rồi xong rồi, hiện tại đã là thê quản nghiêm, Cố Thuần về sau cậu tự lo thân nha!"

"Aizzz, chúng ta nên gọi là chị dâu sớm một chút đi là vừa, về sau tới dùng cơm còn có thể được giảm giá năm, mười phần trăm gì đó!"

"Đúng vậy, người ta chính là bà chủ khách sạn tương lai đó nha~!"

"Ha ha ha..."

Trương Tiểu Tình bị mọi người chọc cho đỏ mặt, ở bên tai Cố Thuần nói câu gì đó, quay đầu rời đi.

Triệu Vu Kính một bộ dạng đáng khinh: "Ôi cha, thẹn thùng đào tẩu kìa!!"

Cố Thuần ngại ngùng nói: "Cô ấy đi xuống lầu xem đồ ăn làm xong chưa, thúc giục một chút."

Nhạc Bách Kiêu rối rắm hỏi: "Nói mau, truyền chút kinh nghiệm cho anh em, đi học hai năm, còn chưa từng sờ qua tay nữ sinh, quá mức thất bại mà!"

Cố Thuần ngây ngô cười: "Tui cũng không biết..."

Mọi người sôi nổi hỏi: "Vậy làm sao quen biết?"

Cố Thuần: "Học muội ở hội sinh viên, cái kia, đồng thời ăn cơm gì đó, liền quen thuộc..." Mọi người lần thứ hai ồn ào 'Ây dô ~ Ây dô ~', nháo loạn đến mức Cố Thuần vẻ mặt đỏ bừng... "Lại nói tiếp, lớp chúng ta hiện tại có những ai đang có người yêu vậy?" Có người bát quái nói.

"Nhan Ny, Hiểu Tuyết, Cố Thuần..." Nhìn vài người nhấc tay lên phần lớn là nữ sinh, đám nam sinh than thở, có người tự mình an ủi: "Nói không chừng vợ chúng ta còn đang học cấp 2 nữa kìa..." "A ha ha ha ha!"

Tiếu Lang nhìn Vương Mân, thấy cậu cũng đang nhìn lại mình.

Hai người nhìn nhau mỉm cười, Tiếu Lang trộm vươn tay qua, ở dưới bàn cầm lấy bàn tay Vương Mân.

Vương Mân kích động, giơ tay lên...

Tiếu Lang: "..."

Mọi người đầu tiên là trầm mặc giây lát, chờ đến khi kịp phản ứng, toàn thể nổ tung nồi!

Đám nữ sinh kêu rên: "Vương Mân cậu cư nhiên có người yêu!"

"Khi nào thì bắt đầu?"

"Cũng không kỳ quái lắm, từ hồi trung học scandal tình ái của Vương Mân chưa bao giờ gián đoạn mà..."

"Phải rồi, tui còn nhớ hồi trung học, bạn nữ học lớp thực nghiệm kia, rất xinh đẹp, gọi là cái gì Tư nhỉ?"

"Bạn gái quen biết ở đại học sao? Kinh Đại sao? Trần Dư Lâm không phải cũng học tại Kinh Đại sao? Có biết hay không vậy, nhanh tiết lộ một chút đi!" (Trần Dư Lâm tỏ vẻ tui không biết gì hết) "Mân ca có người yêu, Tiếu Lang sẽ không ăn giấm chứ?"

Vương Mân: "..." Mọi người: "..."

Tiếu Lang: "Sao tui phải ăn giấm chứ!" Vốn chính là nói chuyện yêu đương với tui...!

"A! Tiếu Lang và Vương Mân quan hệ tốt như vậy, khẳng định biết người yêu cậu ấy là ai phải không?" Ánh mắt Tiếu Lang lóe lên: "... Biết chứ."

"Là ai! Là ai! Nhanh nói nghe một chút đi! Bộ dạng xinh đẹp không?"

Tiếu Lang: "... Cũng tàm tạm."

Vương Mân: "Phụt!"

Mọi người: "..."

Vương Mân ho khan một tiếng, rốt cục tính toán nói gì đó, cậu chỉ chỉ vào Tiếu Lang, ra vẻ thần bí mà dừng lại một chút.

Khơi gợi khẩu vị của mọi người rồi, mới nhẹ giọng nói: "Không xinh đẹp bằng lúc cậu ấy mặc nữ trang."

Sau một trận yên tĩnh quỷ dị, toàn thể cười vang. Tiếu Lang giả vờ tức giận, đối với Vương Mân một trận (nhẹ nhàng) quyền đấm cước đá.

"Còn gì nữa? Còn gì nữa!" Mọi người khẩn cấp truy vấn.

Vương Mân vô tội nói: "Vì cái gì mọi người hiếu kỳ về tui như vậy..."

Nhan Ny nói: "Ai bảo năm đó cậu thi hạng nhất toàn lớp! Hạng nhất toàn khóa! Hạng nhất toàn thị, không bát quái ông thì bát quái ai! Nhìn xem cô gái nào có bản lĩnh bắt được ông làm bạn trai!"

Vương Mân bất đắc dĩ: "Vậy mọi người muốn biết cái gì?"

Mọi người một trận líu ríu, Vương Mân nói: "Từng người một, tui có quyền lựa chọn không trả lời."

Bạn học A: "Xếp hàng! Trước tiên là nói về chuyện tại sao ông quen biết cô ấy!"

Vương Mân: "Lúc đi học."

Bạn học B: "Là ông theo đuổi cô ấy hay là cô ấy theo đuổi ông."

Vương Mân: "Hẳn là... tui." Mặc dù cái tên ngu ngốc kia hôn mình trước...

(Mọi người: Vì cái gì còn có 'hẳn là'?)

Bạn học C: "Là ông bày tỏ trước sao?"

Vương Mân: "Ừa." Người nói thích trước chính là mình.

("A~~~~" Đám nữ sinh che mặt hét lên, "Thật muốn được 'khảo thần' bày tỏ...")

(*) Khảo thần: ông thần thi cử =))) Chắc còn nhớ sự kiện Mân ca bị mọi người cúng bái cầu thi đậu hồi phần 1 chứ nhỉ? :3

Bạn học D: "Lúc bày tỏ cô ấy phản ứng thế nào?"

Vương Mân nghĩ nghĩ, nói: "Người đó hỏi tui có phải chỉ thích một mình người đó hay không."

Tiếu Lang: "..." (Mình có hỏi như vậy sao? Mình có hỏi vấn đề ngốc bức như vậy sao? Có sao? Có sao?)

Bạn học E: "Tiểu Long Nhân, Vương Mân nói đến bạn gái ổng, ông đỏ mặt cái gì!"

Mọi người cười vang, Tiếu Lang quýnh lên, nói không lựa lời bảo: "Tui biết chuyện của 'hai người bọn họ'!"

"Hả? Ông biết sao?! Vậy ông mau kể một chút cho mọi người nghe đi!"

Tiếu Lang giả ngủ: "Hả? Cái gì?"

Bạn học F: "Vương Mân có nói với ông ổng thích bạn gái ở điểm nào không? Lúc theo đuổi người ta có tìm ông thương lượng đối sách hay không vậy?"

"Làm sao tui biết!" Tiếu Lang 囧 囧 mà liếc nhìn Vương Mân.

Tiếu Lang trốn tránh không đáp, lại có người hỏi Vương Mân cùng người mình thích đã có làm chuyện lãng mạn gì không.

"Vậy nói một chuyện đi, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mấy người một chút, ha ha..." Vương Mân nói, "Một lần đến phòng tự học, người đó mệt nhọc buồn ngủ, muốn dùng tay tui làm gối đầu, tui liền cho người đó tựa vào, sau đó người đó thật sự ngủ mất, tui cũng không dám động, vẫn ngồi nhìn người đó, người đó ngủ hơn một giờ, cánh tay tui đã hoàn toàn tê rần, người đó còn chảy nước miếng đầy tay áo tui, sau khi trở về, người đó giúp tui giặt sạch quần áo... Này có tính là lãng mạn không?"

"Tính!!!" Nghe xong đoạn này, ánh mắt của đám nữ sinh đã bắt đầu biến thành tim hồng bay phấp phới.

Mọi người hỏi tiếp, Vương Mân lại không chịu nói, cũng theo ý cậu mà chuyển đề tài.

Tiếu Lang bởi vì biểu hiện vừa rồi của Vương Mân, mà toàn bộ buổi tụ hội đều vui vẻ, cao hứng vô cùng.

Triệu Vu Kính tìm đến Tiếu Lang mời uống rượu, vẫn luôn nói có ai đó theo đuổi mình, nhưng cậu ta cảm thấy người này không tốt, người kia không tốt.

Tiếu Lang nói, người ta có thể theo đuổi ông là không tệ rồi, ông cái tên Triệu Tiểu Quy có năng lực gì, còn chọn ba lấy bốn!

Triệu Vu Kính ôm lấy bả vai Tiếu Lang nói: "Ai bảo năm đó ông mặc đồ nữ đẹp như vậy, trong mắt lão tử đều không thể chứa nổi phụ nữ khác rồi!"

Tiếu Lang cười mắng: "Cút!"

Nhạc Bách Kiêu thì quấn lấy Vương Mân hỏi tin tức liên quan đến việc thi cao học ở Kinh Đại, sang năm lên năm ba rồi, Nhạc Bách Kiêu muốn sớm một chút bắt đầu chuẩn bị thi cao học, mục tiêu chính là hệ Vật lý tại Kinh Đại.

Vương Mân một bên ứng phó Nhạc Bách Kiêu, một bên liếc mắt trừng Triệu Vu Kính: Triệu Tiểu Quy chết tiệt mau buông quỷ trảo của ông trên người bà xã của tui ra!

...

Tụ hội chấm dứt, đám bạn học không nỡ cáo biệt, chia tay lần này lại phải mỗi đứa một phương.

Tiếu Lang cùng Vương Mân lái xe trở về, trong lòng tràn đầy cảm khái: "Lần tụ hội tiếp theo không biết tới khi nào."

Ánh mắt Vương Mân u ám nói: "Bỗng nhiên rất muốn hiện tại làm với em..."

Tiếu Lang: "..."

Vương Mân cười nói: "A, có thể là mới vừa rồi bị bọn họ hỏi đến, khiến anh nhớ tới rất nhiều chuyện xảy ra trước kia, lúc vừa mới thích em, khi đó em thật ngốc."

"Ngốc chỗ nào chứ, anh mới ngốc á!" Tiếu Lang đỏ mặt nhìn Vương Mân, lại quay đầu nhìn chỗ ngồi gần như mới tinh phía sau xe, nói: "Chỗ này không thể được, bị ba em biết sẽ giết em chết."

Vương Mân: "..." Tiểu tử em đang suy nghĩ cái gì vậy, ai nói muốn chơi trò xe chấn với em chứ?...

Không thể thuê khách sạn sao?

Có nhà không về, còn thuê khách sạn nữa chứ, nói chuyện yêu đương thật sự là khiến người ta đau trứng (?) mà. Bất quá, không biết ở trong xe làm 'cái kia' cảm giác thế nào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #danmei