Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

"Góc nhỏ thư viện ở tầng 3" [2]

[Kết 2]

Kim dokja là một độc giả với tính cách hướng nội và có chút hay ngại ngùng vì thế cậu có thói quen sẽ ngồi ở một góc nhỏ cạnh cửa sổ ở tầng 3 — nơi ít người chú ý đến,yên tĩnh và là nơi lí tưởng để những tia ánh sáng vàng ấm áp nhàn nhạt từ ô cửa sổ chiếu vào mỗi buổi chiều

Ngay từ ngày đầu cậu đã luôn ngồi ở đây,dần dần theo thời gian nó đã thành thói quen nhỏ của cậu,mỗi khi đến ,theo thường lệ cậu sẽ lấy một cuốn tiểu thuyết mà cậu cảm thấy thú vị ,trên tay khác là một ly cà phê và tiến tới chiếc bàn quen thuộc ấy ,cậu sẽ bắt đầu bằng việc đọc sách và kết thục bằng việc viết những dòng từ suy nghĩ của bản thân hay là vài dòng thơ,câu từ thậm chị là một đoạn nhạc mà cậu đã nghe lên quyển nhật kí mà bản thân đã để ở cửa sổ cạnh một chậu cây

Ngày hôm ấy như bao ngày khác,cậu lặp lại việc đó nhưng bất ngờ thay khi cậu mở quyển nhật kí nhỏ của bản thân,ánh mắt cậu hướng tới một dòng thơ với nét chữ lạ lẫm mà cậu có thể khẳng định là không phải do cậu viết:
"Hôm nay trời trong xanh, cậu thích hương gió nhè nhẹ hay mùi nắng ấm áp hơn?"

Kim dokja sững người,hướng ánh mắt xung quanh phòng,nhưng đáp lại ánh mắt ấy chỉ là khoảng không trống rỗng,nhưng nét chữ ấy lại vô cùng dịu dàng ,kim dokja nở nụ cười nhẹ trên môi,lấy bút ra,viết tiếp bên dưới:
"Hương gió nhè nhẹ ,vì nó làm tôi biết rằng thế giới này thật yên bình biết bao "

Vậy là cứ thế chẳng biết từ bao giờ,cậu lại có thêm một thói quen nhỏ khác,cứ thế mỗi lần cậu mở cuốn nhật ký là lại có thêm những dòng chữ trên giấy,không tên,không mặt mũi,không quen biết ,chỉ là những mảnh tình nhỏ trò chuyện với nhau - như hai tâm hồn lặng lẽ đồng hành cùng nhau trong thầm lặng

Kim dokja bắt đầu chờ đợi,mong chờ những dòng chữ mà người ấy sẽ đem đến cho cậu

Hôm ấy là một ngày có tuyết,trời đông lạnh buốt giá ,kim dokja tìm tới góc thư viện quen thuộc thở hắt ra vài hơi ,tai và má cậu ửng đỏ vì lạnh ,nhanh chóng tiến tới cuốn nhật ký ấy ,nhưng câu chữ ấy lại lạnh lùng đến lạ
"Hẹn gặp lại ,tôi sẽ rời đi"

Tim cậu hững đi một nhịp khi đọc những dòng chữ ấy nhưng rồi cậu chú ý đến một dòng chữ nhỏ với nét chữ quen thuộc nằm gọn gằng ở một góc của cuốn nhật ký:
"Nhưng tôi sẽ ở lại,vì cậu"

Mắt cậu chớp chớp vài cái ,má cậu vốn đã ửng đỏ vì thời tiết giờ lại đỏ hơn ,kim dokja có chút ngại ngùng nhưng cũng thầm cười mỉm ở trong lòng

Từ sau lưng không biết từ lúc nào đã có một người đàn ông cao lớn xuất hiện ở đó ,nhẹ dọng ho lên vài tiếng ,giọng hắn có chút trầm và khàn đặc nhưng cũng có chút ấm áp

Kim dokja bị tiếng ho làm cho giật mình quay người lại trước mắt cậu là một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt đẹp như tượng tạc có thể nói là một khuôn mặt băng lãnh chỉ nhìn thôi cũng đủ làm người khác sợ hãi ,hắn đẹp đến nỗi làm kim dokja ngớ người trong vài giây vì bị nhan sắc ấy hớp hồn ,kim dokja chợt bừng tỉnh trên khuôn mặt có chút bối rối mà lên tiếng:
Anh là..? Kim dokja nghiêng đầu thắc mắc

Hắn ta cắt ngang lời nói của dokja mà lên tiếng — yoo jonghyuk, đó là tên của tôi trong lúc nói mặt yoo jonghyuk có vẻ nghiêm nghị nhưng đem lại một cảm giác dịu dàng cho dokja

Một dòng kí ức của dokja lóe lên ,đây là người đàn ông mà cậu đã lướt ngang qua vô số lần nhưng cậu chẳng mảy may chú ý đến là người đàn ông luôn ngồi ở vị trí gần ngay lối ra vào,một nơi mà mọi người luôn để ý,không biết từ lúc nào mà người đàn ông kia đã chú ý đến một con người nhỏ nhoi nép mình ở trong góc như cậu

Sau đó cả hai đã làm quen và cùng nhau bước tiếp ,cùng đồng hành trên chặng đường của nhau

Trong một ngày trong xanh hệt như cái ngày mà cả hai bước vào cuộc đời nhau,cả hai không hẹn mà cùng rủ đối phương ra bờ biển ,biển sóng vỗ ồ ập như con sóng trong lòng cả hai

Một làn gió tươi mát lướt qua làm khung cảnh càng trở nên ảo diệu ,kim dokja hướng mắt về phía biển mà mỉm cười rồi cất tiếng nhưng cùng lúc đó yoo jonghyuk cũng lên tiếng
"Yoo jonghyuk à,tôi thích cậu"
"Tôi thích cậu"

Cả hai sững người lại rồi cười phá lên cùng đồng thanh nói:
"Tôi đồng ý"
Giờ đây,tại khoảnh khắc này trong mắt cả hai chỉ còn lại sự tồn tại của người kia

Cứ thế ,yoo jonghyuk và kim dokja đã ở bên nhau ,trong một khoảng thời gian và cả hai cùng nhau mở một tiệm sách nhỏ với cái tên
"Góc nhỏ thư viện ở tầng 3"
Kèm lời ghi chú ở khung cửa sổ là một dòng thơ:
"Hôm nay trời trong xanh,cậu thích mùi hương gió nhè nhẹ hay mùi nắng ấp áp hơn?"
"Hương gió nhè nhẹ,vì nó giúp tôi biết rằng thế giới này thật yên bình biết bao"

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com