485
Trương chủ bộ không ngờ Dương Hòa Thư còn nghĩ tới cả cái này rồi, hiển nhiên là đã lên kế hoạch từ sớm, không nhịnđược nói: "Nhưng mà đại nhân, không nói cây dâu tằm, chỉ riêng trứng tằm đã rất đắt, e là sẽ không có người dân nàobằng lòng bỏ tiền ra mua."Dương Hòa Thư gật đầu, "Ta đã sớm nghĩ đến điều này, cho nên đến lúc đó ta sẽ chọn một số nhà rồi cho họ ít trứngtằm, chỉ cần bọn họ kiếm được tiền, ta nghĩ năm thứ hai nhất định sẽ có nhiều người bằng lòng bỏ tiền ra mua."Thật ra Dương Hòa Thư còn định đưa tặng hết luôn, chỉ là cha hắn mới vừa cảnh cáo hắn, hắn cũng chỉ đành lui mộtbước.Trương chủ bộ: . Huyện thái gia quá mức giàu có hào sảng cũng là một dạng phiền não.Trương chủ bộ đầy phiền não nhìn Dương Hòa Thư sải bước rời đi.Dương Hòa Thư lên ngựa, dẫn theo một nha dịch và Vạn Điền cùng đi.Vạn Điền và nha dịch đều cõng tay nải sau lưng, hiển nhiên là mấy ngày gần đây sẽ không định về thành, Trương chủ bộưu thương nhìn bóng dáng dần biến mất của bọn họ.Huyện La Giang không có đạo phỉ, mấy án như giết người ba bốn năm cũng chưa chắc đã có, nhiều nhất là trộm cướphay mâu thuẫn quê nhà, hoặc là mấy vụ bạo lực thôn với thôn gì đó.Mấy vụ án này hơn nửa là trực tiếp giao đến chỗ huyện úy, những vụ yêu cầu Huyện thái gia đích thân lên công đườngphán quyết, có khi tích cả tuần cũng chẳng được mấy vụ, cho nên Dương Hòa Thư mới có thể tùy hứng nói đi là đi.Chủ yếu là tốc độ xử lý công văn của Dương Hòa Thư cũng nhanh, khác xa với Phó huyện lệnh lúc trước.Hiện tại người trong các thôn đều đã biết Dương Hòa Thư chính là Huyện thái gia của bọn họ, từ xa nhìn thấy bóng dánghắn cưỡi ngựa vào thôn, bọn trẻ đã chạy đi thông báo cho trưởng thôn.Dương Hòa Thư liền cùng trưởng thôn và các người già khác trong thôn tìm một mảnh đất trống ngồi nói chuyện phiếm.Lần này hắn đi ngoài việc khuyên bảo mọi người trồng dâu nuôi tằm, còn khuyên mọi người gieo trồng lúa mạch vụđông."Ta thấy thu hoạch lúa mạch vụ đông năm nay không tệ, không ít người đều nhờ một vụ lúa mạch nhỏ này mà cố quađược giai đoạn khó khăn nhất, hơn nữa ta đã hỏi qua, sản lượng đều khá ổn." Dương Hòa Thư nói: "Bất kể là sản lượnglúa mạch vụ đông hay là sản lượng các vụ gieo trồng sau đó đều ổn."Có người già nói: "Đúng là khá ổn, nhưng chỉ sợ vụ này trồng tiếp, thì độ màu mỡ của đất sẽ mỏng đi."Dương Hòa Thư lập tức nói: "Ta thấy thôn Thất Lí có phương pháp ủ phân khá tốt, không thì mọi người học theo xem."Lúc trước Dương Hòa Thư nghe Mãn Bảo nói về độ màu mỡ của đất đã khá để tâm, biết thôn bọn họ có phương pháp ủphân nhanh hơn bên ngoài, cho nên hắn nhớ kỹ.Chờ đến khi Dương Hòa Thư dạo hết một vòng ở ngoài rồi đến thôn Thất Lí, đã là chuyện của vài ngày sau.Tuy rằng Dương Hòa Thư bằng lòng chịu khổ, nhưng cũng không cố ý làm khó chính mình, bởi vậy vừa đến thôn Thất Líđã tủm tỉm đến nhà họ Bạch bái phỏng.Tắm táp rồi ăn cơm ở nhà họ Bạch xong, Dương Hòa Thư liền thần thanh khí sảng ngồi xuống đình nhà họ Bạch hónggió, bưng một chén trà thích ý nói chuyện với Bạch lão gia."Đám Bạch Thiện đâu ạ?"Bạch lão gia cười nói: "Bọn họ đang đi học, chờ bao giờ bọn họ tan học thì tôi bảo người hầu dẫn chúng nó đến bái kiếnđại nhân."Dương Hòa Thư khẽ gật đầu, cười hỏi: "Năm nay Bạch lão gia vẫn trồng lúa mạch vụ đông chứ?"Bạch lão gia khẽ nhấc mi, cười nói: "Cũng có ý định."Hắn định trồng thử mạch giống mới kia, dù sao hai vụ mùa này vẫn chưa kịp trồng, hắn muốn thử một lần, xem lúa mạch hắn trồng ra có phải cũng có thể tốt như ba đứa trẻ không.Dương Hòa Thư kinh ngạc vui mừng, "Vậy trong thôn có nhà nào trồng lúa mạch vụ đông không?"Bạch lão gia nghĩ ngợi rồi nói: "Thỉnh thoảng có nghe người hầu nhắc qua, hình như có mấy hộ cũng quyết định trồng."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com