491
Bạch lão gia gật đầu, cười nói: "Đi học chính là như vậy, chờ bọn họ thi xong thì tốt rồi."Đại Cát khẽ mỉm cười, đây chẳng qua là lời người lớn lừa trẻ con thôi, thật ra lớn lên thi cử làm quan, mới là lúc bận rộnmệt mỏi nhất.Đại Cát ngẩng đầu nhìn ba đứa trẻ đang cầm bút chép sách, thầm nói đáng tiếc, đáng tiếc ba đứa trẻ không biết điềunày.Thời điểm thật sự vui sướng và nhẹ nhàng nhất, e là cũng chỉ có lúc này.Làm trẻ con rất nhẹ nhàng, tuy rằng phải chép sách, nhưng bọn họ cũng không phải chép sách cả ngày.Chép mệt rồi thì có thể ra ngoài chơi, chơi mệt rồi còn có thể đọc sách mình muốn đọc, ăn thứ mình muốn ăn, cảm thấykhông có việc gì làm nữa mới tiếp tục chép sách.Nhưng cho dù là vậy, thì tốc độ chép sách của ba đứa trẻ cũng ngày càng nhanh, đặc biệt là Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo,đến cuối cùng, bọn họ đã hoàn toàn không cần xem sách mẫu nữa, đều là mài mực rồi tự chép lại cả quyển, sau đó đốichiếu lại một lần, xác nhận không có chữ sai mới xếp lại với nhau.Sau đó Mãn Bảo sẽ mang về nhà đưa cho mấy chị dâu đóng thành quyển, thế đã thành một quyển sách.Cứ như vậy hai ba ngày, Bạch nhị lang cũng không cần Bạch lão gia nhìn chằm chằm nữa, cậu cũng thật sự phát hiện rachỗ tốt của việc chép sách.Tuy rằng vẫn rất ghét chép sách, nhưng cũng không còn thấy phiền chán như trước nữa.Trước nguyên tiêu, ba đứa trẻ cũng chỉ chép được mười quyển sách, Mãn Bảo cũng không vội, bé định lấy sách cũ củamình ra cho bọn họ dùng trước, sau đó bé lại chép lại hai quyển cho mình là được.Chờ đến khi Trang tiên sinh ăn Tết trên huyện thành về, nhìn thấy Chu lão đầu dẫn một đám trẻ tới trường học, cho dùđã biết trước từ chỗ đồ đệ, thì ông vẫn không khỏi kinh ngạc.Trang tiên sinh chỉ là kinh ngạc, còn thôn dân thôn Thất Lí lại sợ ngây người.Trước kia lúc trường học khai giảng, các thôn dân sẽ không đến xem, bởi vì theo bọn họ thấy, đây là hành vi rất thất lễ,nói không chừng sẽ làm Trang tiên sinh mất hứng.Nhưng lúc này lại không nhịn được rối rít kéo nhau đến trường học cách đó không xa xem náo nhiệt, trong lòng thấyngạc nhiên vô cùng."Nhà họ Chu nhặt được vàng hả? Sao lại đưa hết đám trẻ đến trường?""Có phải là vì Trang tiên sinh không thu quà nhập học của bọn họ không?""Vì sao? Bởi vì Mãn Bảo?""Có đứa con gái thông minh đúng là thích mà.""Các ngươi biết gì, bây giờ sách trẻ con nhà họ Chu đọc đều do Mãn Bảo chép, ngày hôm qua ta xem thử rồi, chép giốngnhư thật ấy."".. Sách còn giả được hả?""Ý ta là chép giống như sách bán trên huyện thành ấy, ta thấy nhà họ Chu không phải nhặt được vàng, mà là sinh đượccục vàng đó."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com