Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 457: Lo việc tang ma (năm)

Chu lão đầu xoa ngực, cảm giác không còn đau như vậy nữa, ông khoát tay nói: "Thôi, thôi.."

Trưởng thôn thở phào nhẹ nhõm.

Chu tứ lang phồng má, kéo con trai chú Lai ra một chỗ nói chuyện, chỉ chốc lát sau, Chu tứ lang lại lén chuồn đi tìm Chu Đại Lượng và Chu Đại Hoành.

Hai người này là hai đồng bọn tốt của hắn, ừm, tục xưng là đám mèo mả gà đồng, hôm nay bọn họ phụ trách đưa thức ăn đến các bàn.

Trên cơ bản, thức ăn trong một bàn ngon hay không, nhiều hay không, một nửa là do bọn họ quyết định, một nửa là do phòng bếp quyết định. Mà người ở phòng bếp Chu tứ lang càng quen hơn, bởi vì vợ của hắn ở ngay trong đó.

Chỉ chốc lát sau, Chu tứ lang đã trở về nhà, ngồi vào chiếu lần nữa, thấy vài lớp người nhà họ Chương lên bái xong cũng hơi khom lưng đáp lễ lại.

Chu tứ lang âm thầm bĩu môi, hừ lạnh một tiếng trong lòng.

Trong sân bày tổng cộng sáu cái bàn, hầu như những nhà ngồi trong sân đều là những nhà có quan hệ khá gần với nhà họ Chu.

Bởi vì là đám tang của Chu Ngân, cho nên quan hệ phải tính từ phía Chu Ngân, nhà họ Chương cũng chiếm được một chỗ chính, vì dù sao cũng là bên nhà ngoại của Chu Ngân, cho dù các cậu ruột không còn, thì vẫn còn các anh họ.

Chu lão đầu đoán nhà họ Chương tới tầm bốn người, dù sao bọn họ cũng cách đây khá xa. Mấy vị trí khác là những nhà trong tộc có huyết thống khá gần với nhà họ, sau đó là ba người cậu bác nhà họ Tiền.

Tuy Chu Ngân và nhà họ Tiền không có quan hệ huyết thống, nhưng hắn là do Tiền thị nuôi lớn, khi còn nhỏ còn nhận nhầm là mẹ, có lần còn đánh Chu đại lang vì Chu đại lang không cho hắn gọi mẹ mình là mẹ.

Rõ ràng còn nhỏ hơn Chu đại lang mà lại có thể đánh hắn đến nỗi quỷ khóc sói gào.

Mà lúc hắn còn nhỏ cũng có không ít lần cùng Tiền thị về nhà họ Tiền, cho nên vị trí này người nhà họ Tiền ngồi được.

Nhưng người nhà họ Chương đến đây liền lập tức chiếm tràn cả ba cái bàn, người nhà họ Tiền thấy thế thì không dùng bữa trong sân nữa, ra bên ngoài ngồi.

Một số người trong tộc vốn cũng được sắp xếp ngồi trong sân nhà chính cũng phải đi ra ngoài cùng.

Chu lão đầu không có cách nào với nhà ngoại, trong linh đường đặt thi cốt của em trai ông, ông không muốn làm ầm lên vào lúc này.

Nhưng như thế không đại biểu Chu tứ lang không có cách, quả nhiên, sau khi người nhà Chương tế bái xong thì ra ngồi vào bàn, mà mấy người cùng ngồi ở bàn thứ tư với bọn họ lại bị một đám thanh niên ôm ra ngoài, "Đây không phải là chú mình sao, sao chú lại ngồi ở đây thế, ngoài này có tán cây râm mát, để cháu đổi vị trí với chú nhé.."

"Thím à, vừa nãy cháu trai thím đang tìm thím đấy, hóa ra thím ở đây à, nào nào nào, để cháu dẫn thím đi tìm cháu trai.."

Sau khi dẫn hết tất cả người ở bàn thứ tư ra ngoài, bọn họ liền chen vào ngồi ở giữa, bọn họ có không ít người, bảy tám thằng nhóc chen vào, suýt thì chiếm hết cả bàn.

Người nhà họ Chương bất mãn nói: "Chỗ này nhiều người rồi, không ngồi được nữa."

"Biết làm sao được ạ, bên kia cũng đầy người rồi, chỉ có bàn này khá ít thôi, hay là mấy người chờ ăn mâm cuối đi?"

"Mày mới là người ăn mâm cuối ấy, mày là con trai nhà ai, không nhìn thấy bọn tao lớn tuổi à?"

"Ai dà, chúng tôi vẫn còn nhỏ mà, sao ngài không nhường bọn trẻ con một chút chứ, ngài đã từng này tuổi rồi mà còn tranh với đám trẻ con bọn tôi, như thế mà coi được hả?"

Người nhà họ Chương bị chọc tức không nhẹ, hỏi: "Mày là nhà ai? Ở sân chính này là chỗ mà mày ngồi được hả?"

"Sao mà tôi không ngồi được, tôi họ Chu, người trong quan tài nhà trên chính là chú của tôi đó! Bà nói xem tôi có được ngồi không? Tôi còn chẳng biết bà là ai đó."

"Trên kia là cháu ngoại của nhà họ Chương bọn tao, mẹ hắn là từ nhà họ Chương ra, mày nói xem bọn tao là ai?"

"Chưa từng nghe thấy bao giờ, tôi lớn lên ở thôn Thất Lí bao nhiêu năm trời mà đã từng thấy các người bao giờ đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com