Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Nước Cờ Phản Công

Chương 23: Nước Cờ Phản Công

Tom Riddle không thích việc bị thao túng.

Cậu đã quan sát trong im lặng, để mọi thứ diễn ra như một thử nghiệm. Nhưng khi những biến số ngoài dự tính xuất hiện, cậu không thể ngồi yên nữa.

Orion Black – con tốt quan trọng của cậu – đang dao động. Sự trung thành tuyệt đối của cậu ta đã bị rạn nứt. Tom có thể cảm nhận được điều đó trong cách cậu ta nói chuyện, cách cậu ta tránh ánh mắt cậu, và cách cậu ta không còn tìm đến cậu thường xuyên như trước nữa.

Không cần suy nghĩ quá lâu, Tom hiểu ngay ai là kẻ đứng sau việc này.

Hadrian Potter và Abraxas Malfoy.

Cả hai kẻ đó, hai con rắn tưởng rằng có thể tự quyết định số phận của mình.

Một nụ cười nhạt hiện lên trên môi Tom. Cậu sẽ để chúng nếm trải hậu quả.


Tom bắt đầu bằng việc quan sát.

Cậu không trực tiếp đối đầu với Hadrian và Abraxas, cũng không tìm đến Orion để chất vấn. Thay vào đó, cậu để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên, trong khi tự mình thu thập thông tin.

Cậu nhận thấy Hadrian Potter không tiếp cận Orion một cách rõ ràng. Cậu ta sử dụng những lời nói mập mờ, những cuộc đối thoại tưởng như vô tình nhưng lại có sức ảnh hưởng. Một cách chơi quá tinh vi đối với một Gryffindor.

Còn Abraxas Malfoy thì sao? Cậu ta cũng không trực tiếp ra mặt. Nhưng sự thay đổi của Abraxas rất rõ ràng: cậu ta không còn đứng về phía Tom như trước.

Tom hiểu, cả hai đã hợp tác với nhau.

Và nếu đã vậy... cậu sẽ đáp trả tương xứng.


Vấn đề không phải là giải thích với Orion. Những kẻ bị lung lay bởi hoài nghi không thể bị thuyết phục bằng lý lẽ. Thứ duy nhất có thể khiến Orion quay lại chỉ có thể là:

Nỗi sợ hãi.

Tom không bao giờ dùng đến Lời Nguyền Độc Đoán – không phải vì cậu không thể, mà vì không cần thiết. Một khi cậu hiểu rõ tâm lý của một người, cậu có thể điều khiển họ theo một cách tinh tế hơn nhiều.

Cậu đợi đến buổi tối, khi Orion đang một mình trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, và nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cậu ta.

"Orion," giọng Tom vẫn trầm ổn, không mang theo bất cứ sự tức giận nào.

Orion hơi giật mình, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh. "Tom."

Tom nhìn cậu ta một lúc lâu, trước khi khẽ nghiêng đầu. "Cậu có vẻ... xa cách hơn trước."

Orion mím môi, như thể định phủ nhận, nhưng cuối cùng lại chọn cách im lặng.

"Cậu biết không, Orion," Tom nói tiếp, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng mang theo một sức ép vô hình. "Có những người trong thế giới này rất giỏi đánh vào điểm yếu của kẻ khác, khiến họ nghi ngờ chính những gì họ tin tưởng nhất."

Orion nhìn cậu, ánh mắt có chút dao động.

Tom mỉm cười. "Nhưng cậu không phải kẻ yếu đuối như vậy... đúng không?"

Một câu hỏi không có lời đáp, nhưng lại có sức nặng hơn bất cứ lời biện hộ nào.

Orion siết chặt tay, như thể đang đấu tranh nội tâm.

Tom biết, hạt giống hoài nghi đã được thay thế bằng nỗi sợ.

Và nỗi sợ luôn là một công cụ mạnh hơn bất cứ thứ gì.


Tom không dừng lại ở đó. Cậu biết rằng nếu muốn thực sự trả đũa, cậu không thể chỉ xử lý Orion – cậu phải đánh trực tiếp vào hai kẻ đã gây ra chuyện này.

Hadrian Potter.

Abraxas Malfoy.

Cả hai đều có điểm yếu riêng.

Hadrian có danh tiếng của gia tộc Potter – nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc bất kỳ sự bê bối nào cũng sẽ gây ảnh hưởng lớn.

Abraxas là một Malfoy, một kẻ đầy kiêu hãnh và tham vọng – nhưng điều đó có nghĩa là bị xem thường trong giới thuần huyết là điều không thể chấp nhận được.

Tom chỉ cần làm dấy lên một tin đồn nhỏ, và họ sẽ phải tự xoay sở với hậu quả của nó.

Một nụ cười nhạt xuất hiện trên môi cậu.

Cuộc chơi vẫn còn tiếp tục.

--------------------------------------

Tin đồn bắt đầu lan truyền.

Ban đầu, nó chỉ là những lời thì thầm trong góc hành lang. Một vài học sinh Slytherin rỉ tai nhau trong giờ nghỉ. Một nhóm Ravenclaw thì xì xào khi lật mở tờ Tiên Tri Nhà. Chẳng bao lâu sau, những lời bàn tán lan rộng, trở thành chủ đề thảo luận nóng hổi trong cả Hogwarts.

Hadrian Potter và Abraxas Malfoy—một Gryffindor và một Slytherin—có một bí mật về họ

Hadrian nhận ra sự thay đổi ngay trong bữa sáng hôm đó.

Khi cậu bước vào Đại Sảnh Đường, những ánh mắt xoáy vào cậu nhiều hơn hẳn thường ngày. Không phải kiểu quan sát đơn thuần vì tò mò, mà là một sự dò xét lặng lẽ, một sự nghi ngờ âm ỉ.

Tờ báo đặt trên bàn Gryffindor, ngay trước mặt cậu, với hàng tiêu đề rõ ràng:

" Mối Quan Hệ Bí Ẩn Đằng Sau Cánh Cửa Hogwarts"

Hadrian khẽ nhíu mày, lật nhanh trang báo.

Bài viết không trực tiếp buộc tội—nó tinh tế hơn thế. Nó đặt câu hỏi, gợi ý, và khéo léo dẫn dắt người đọc theo hướng mong muốn: Tại sao Hadrian Potter lại qua lại với Abraxas Malfoy? Một Gryffindor thuần huyết danh giá và một Slytherin nổi tiếng đầy tham vọng? Liệu đây có phải là một sự hợp tác trong bóng tối?

Hadrian không phải người dễ bị tác động bởi những bài báo lá cải, nhưng...

Chỉ với một bài báo này, Tom Riddle đã đạt được ba mục đích cùng lúc.

Làm suy giảm lòng tin của Gryffindor dành cho Hadrian.

Khiến giới thuần huyết trong Slytherin bắt đầu nghi ngờ Abraxas.

Cắt đứt mọi nỗ lực chiêu mộ đồng minh từ cả hai phía.

Hadrian nhìn lên, bắt gặp ánh mắt Abraxas bên bàn Slytherin.

Cậu ta cũng đang cầm tờ báo, ánh mắt tối lại đầy khó chịu. Đối với một Malfoy, danh tiếng và sự tín nhiệm trong giới thuần huyết quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác—và bài báo này đã đánh trực diện vào điều đó.

Cậu nhếch môi. Tom Riddle đã ra tay thật nhanh.

Khi Kế Hoạch Đang Bị Đảo Ngược

Abraxas Malfoy không phải kẻ dễ chấp nhận bị dắt mũi.

Ngay sau bữa sáng, Hadrian nhận được một mẩu giấy nhỏ trượt xuống dưới tay mình, chỉ có vỏn vẹn ba chữ:

"Gặp ở Thư Viện."

Hadrian không bất ngờ.

Cậu đến đó sau giờ học, bước vào một góc khuất phía sau giá sách.

Abraxas đã ở đó từ trước, dựa lưng vào kệ sách, khuôn mặt thể hiện rõ sự cáu kỉnh.

"Cậu đã thấy bài báo rồi chứ?" Abraxas cất tiếng, giọng đầy mỉa mai. "Thật thú vị khi thấy tên tôi và cậu bị gán chung với nhau theo cách như vậy."

"Cậu nghĩ ai đứng sau chuyện này?" Hadrian hỏi, không vòng vo.

Abraxas cười nhạt. "Cậu nghĩ còn ai vào đây nữa?"

Không ai nhắc đến cái tên Tom Riddle, nhưng cả hai đều biết chỉ có một kẻ đủ thông minh và tinh tế để thực hiện một nước đi như thế này.

"Vậy, cậu định làm gì?" Abraxas nghiêng đầu.

Hadrian lặng lẽ siết chặt nắm tay. Cậu đã đoán trước được Tom sẽ không ngồi yên để bị thao túng, nhưng cậu đã đánh giá thấp tốc độ và sự sắc bén của hắn.

Giờ đây, thế cờ đã xoay ngược.

Không chỉ có Hadrian và Abraxas đang nhắm vào Tom—mà Tom cũng đang trực tiếp đáp trả lại họ.

Điều này có nghĩa là...

Cuộc chiến thực sự đã bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com