Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

sự bắt đầu của thanh xuân

Đôi khi giữa may mắn và tiếc nuối chẳng có bất kì ranh giới nào cả và bạn đã có bao nhiêu mơ ước không thành trên chuyến tàu thanh xuân ấy. Mỗi bản thân chúng ta kể cả tôi và cậu, cho dù như thế nào thì hãy sống thật xứng đáng để những tháng ngày thanh xuân không trở nên lãng phí. Bởi lẽ thanh xuân chính là cảm giác cho dù vui hay buồn, hạnh phúc hay đau khổ. Tôi cũng vậy, bạn cũng vậy, thanh xuân đã để lại cho tôi một cảm giác nhỡ mãi k quên. Một phần là cảm giác ấy đã là một thứ của quan trọng trong cuộc đời của tôi, một phần là tôi muốn có đc cảm giác ấy cho dù bản thân có ghét có hận. Nếu ai hỏi tôi rằng: bạn đã có thanh xuân. Thì tôi xin trả lời là có, thanh xuân của tôi chính là cảm giác bên cậu ấy- người đàn ông của em.
Cũng như những đứa trẻ khác, mình sinh ra và lớn lên trong tình yêu của gia đình và bố mẹ. Nhưng số phận phũ phàng bố mẹ mk đã mất do tai nạn lao động khi mk tròn 15 tuổi. Sau đó mk chuyển đến nương nhờ nhà chú( em trai của bố). Gia đình chú có thímvà hai em trai, kinh tế trong nhà cũng khá vững do ngày xưa đc bố mẹ mk giúp đỡ. Phần tài sản của bố mẹ mk thì bán hết, phần lớn thì đem ra trả nợ vốn, còn lại thì chú đem làm sổ tiết kiệm cho mk. Phần đó cũng chẳng đáng là bao, cộng cả số tiền bảo hiểm của bố mẹ nữa thì mk cũng chỉ đủ tiền học.
Cuộc sống ở nhờ cũng chẳng dễ dàng j nhất là lúc mk k có chỗ dựa, thím và em ngày càng trở mặt và thay đổi đối xử vs mk. Chú thường xuyên k lo vc nhà và nhu nhược, còn thím thì là ng đanh đánh tính toán sảo quyệt, luôn than vãn bản thân và chê mắng chồng. Nhiều lúc còn đem chuyện của bố mẹ ra mắng nhiếc mk. Hai đứa em thì ngang ngạch và lười biếng , chúng đc bố mẹ chiều, suốt ngày chỉ ăn cho mập thây mập ố rồi bắt nạt mk cho dù mk là anh và hơn tuổi chúng nó. Và sự thật là chúng nó to hơn mk, và mk thì luôn thư sinh và yếu đuối. Mk ngày một an phận hơn. Cả tiếng nói của bản thân cũng k có , mk luôn tự ti và thấp kém. Mỗi ngày mk càng k nói và sống lùi lũi như một con rùa sống trong xó cửa. Cuộc sống mk dần thu hẹp hơn ở góc bếp và lớp học. Khi mk học lớp 10, chú bị mất vc lm phải đi xuất khẩu lao động sang nước ngoài, nhà phải bán đất bán xe. Cuộc sống mk ngày 1 thậm tệ hơn, ý thức đc bản thân. Mk đành chuyển trường để giảm tiền học phí vì trc kia mk học trương điểm, tiền học phí rất cao. Nhưng từ lựa chọn này mk đã trở thành con người mới trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn , tự tin hơn.
Ngày đầu tiền nhận lớp cũng như bao người khác, mình luôn mang tâm trạng lo lắng và hồi hộp. Nhưng khi vừa vào lớp nhìn thấy cậu, tâm trạng ý dần như thay đổi. Khác vs vẻ trắng trẻo thư sinh ôm ốm của mk thì cậu ấy lại mang vẻ nam tính vs nước da rám nắng, thân hình đô con, cử chỉ lại vô cùng lịch thiệp. Mình nhìn mà k muốn rời mắt và luôn nhìn sâu vào mắt cậu. Mình k lí giải đc tại sao như vậy, đó là cảm giác đầu tiên mà mình giành cho một ng con trai. Chắc có lẽ là vì thích. Mà mãi sau này mk ms lí giải đc là mk đã yêu cậu ấy từ ngay cái nhìn đầu tiên hay có thể nói là vừa gặp đã yêu. Cậu ấy dần trở nên sáng ngời hơn bao h trc con tim rung động của một ng mới yêu. Mk dần thêm tự tin, mk nhìn thẳng vào chỗ cậu vs ý nghĩ là cô giáo sẽ cho mk ngồi cạnh cậu. Nhưng sự thật phũ phàng, mk đc cô cho ngồi bàn 1, còn cậu thì ngồi bàn 3. Tuy cùng dãy nhưng hưummm.......thật là thất vọng, mk k hiểu là đag nghĩ j nữa. Mk đến lớp để học mà, cô giáo vừa đi thì mk lm quen vs các bạn xung quanh. Mình chào hỏi các bạn xung quanh nhưng mắt k ngừng nhìn thẳng vào cậu ấy. Khi cậu nhìn lại mk thì mk chỉ mìn cười gật đầu và từ từ quay lên ra vẻ vấn vương như k vấn vương.
Ngày qua, mình cũng đã lm quen vs tất cả các bạn trong lớp trừ cậu ấy. Nhưng mình biết đc cậu tên Tùng và cũng mới chuyển vào lớp trc mk mấy hôm. Mình chỉ dùng ánh mắt và nụ cười để giao tiếp vs tùng. Mỗi lần quay xuống nói chuyện vs con bạn bàn dưới mình luôn nhìn thẳng vào mắt tùng, mk cảm nhận đc độ sâu và sự né tránh ngượng ngùng của đôi mắt. Nhưng mk mặc kệ, mk vẫn tiếp tục nhìn, tiếp tục mỉm cười với Tùng khi nói chuyện với đứa bàn dưới
Để muốn có dấu ấn trong lòng Tùng mk luôn tự tin học tập, Đặc biệt là các hoạt động ngoài giờ- (trc đây mk chưa từng hăng hái đến thế).

Hết học kì đầu mk giành điểm số cao nhất lớp và dường như chiếm đc sự tín nhiệm của thầy cô, mk còn đc cô giáo chủ nhiệm giao cho làm gian tế( quan sát và thông báo tình tình trong lớp 1 cách bí mật). Và đc các bạn yêu mến lấy lòng và nhờ giúp đỡ trong vc học trừ thằng bên cạnh( Đó là thằng vừa còi vừa xấu, tính lại trẻ con, luôn soi mói cử chỉ hành động của mk. Mk rất ghét.)
Nhưng mk vẫn chưa đc vui, vẫn lo lắng, bồi hồi. Đúng là vì Tùng, Tùng vẫn chưa chủ động hỏi han bắt chuyện vs mk, dù mk luôn niềm nở nhiệt tình vs mọi ng trong lớp. Chả lẽ mk khó gần đến thế. Tùng lười học, đến lớp k tập trung, lúc nào cũng ể oải, hay nói chuyện riêng và ngủ gật. Do bị các thầy cô phàn này, cô chủ nhiệm quyết định cho Tùng ngồi một mình một bàn cá biệt, quyết định của cô giáo làm mk thương Tùng lắm. Mk biết mà k có cách nào, mặc dù đã k nhắc j đến Tùng trong mỗi lần gặp cô. Mình xin cô cho mk chuyển xuống ngồi cùng vs Tùng để thuận tiện cho vc quan sát lớp và giúp Tùng thêm tiến bộ. Nài nỉ mãi cô ms đồng ý vì k có lí do nào để đuổi mk xuống
Cuối cùng cơ hội đã đến, mk đc ngồi vs tùng là do mâu thuẫn vs thằg cùng bàn. Mk vẫn luôn chờ đợi Tùng sẽ hỏi mk sẽ chủ động làm quen vs mk trc. Hằng ngày mk vẫn đến trc học sôi nổi như thường, vẫn luôn tươi cười và dụ dỗ Tùng. Nhưng mà Tùng vẫn k để ý. Chả lẽ do mk xấu mk k đủ dễ thương, hay tùng ghét mk. Có một hôm tùng k mang sách, nhưng cũng k hỏi xem chung. Mk liền vỗ tay lên vai tùng chỉ vào quyển sách, cuối cùng cậu ấy ms ngồi gần sang xem chung vs thái độ ể oải mệt mỏi.
_Mk: cậu mệt à. Hôm qua thức khuya sao
_Tùng: Ừ, tại hôm qua chs game đấy
_ cả hai cùng tủm tỉm cười và tập trung vào văn bản
Mình thấy mối quan hệ của hai đứa mk dần trở nên bớt căng thẳng. Mk thấy Tùng nói nhiều hơn và hay cười tủm 1 mk

_ Tùng: cậu bảo nhà cậu ở phố quang trung á, mk cũng ở đấy
_ mk: ừ, tớ ở đấy. Nhưng chỉ là ở nhờ thôi, tớ k có nhà.
Câu nói như bật lên sự yên tĩnh của câu chuyện, mk dần thêm yên lặng, tùng cũng thế
_ Tùng: nhà cậu ở số bao nhiêu tối tớ qua rủ đi chs- câu nói bất ngờ ấy làm cho mk như vỡ oà trong hạnh phúc. Lần đầu mk thấy tùng cười tươi như thế, nụ cười thật đẹp. Như ánh nắng vậy, và mk là hoa hướng dương. Liệu mk có thể cự tuyệt đc lời đề nghị của Tùng sao. Mình vội đồng ý

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #dammy