Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

Bốn người ngồi xe ngựa rề rà mất nửa tháng trời, cuối cùng cũng tới thành Huyết Cốt.

Sắp tới Tinh Di đại hội, đủ loại kì nhân dị sĩ đều đổ về nơi này, phố xá tấp nập nhốn nháo người, vẻ quỷ dị càng khó mà giấu nổi.

Trương Gia Nguyên sớm đã liệu trước được điều này, y nhanh tay bán đứt xe ngựa ngoài cổng thành, dắt theo ba người nhàn hạ tản bộ vào trong.

Hòa vào dòng người nơi Huyết Cốt thành, ba chim một rồng tự thấy bản thân mình đúng là chẳng có gì đặc biệt. Tầm Ngọc lần đầu tiên ra khỏi thành Oa Oa, nhìn gì cũng thấy kỳ khôi, thành Huyết Cốt này càng khiến cậu ta ngạc nhiên tới mức trợn mắt há miệng.

"Có mua đồ không? Không mua thì cút ra chỗ khác, đừng có đứng chặn ở đây cản trở ta bán hàng!" Chủ sạp là một con chim lợn thành tinh, từ vai trở xuống là người, từ cổ trở lên là chim, trông vừa buồn cười vừa kì lạ. Trước mặt gã bày một đống xương cốt yêu thú phơi khô, gà chó có đủ, mỏ chim không ngừng phun nước bọt phì phì về phía Tầm Ngọc đang ngẩn người, dọa cho cậu ta giật mình nhảy dựng về phía sau.

"Không mua." Tầm Ngọc ghét bỏ né ra xa, "Thứ phẩm vị thấp kém gì thế này!"

Trong giới yêu thú, sau khi hóa hình đa phần đều sẽ chọn duy trì nhân dạng. Một phần là học theo cách sống của loài người, một phần là vì chính bọn chúng cũng cảm thấy nửa người nửa thú đi nghêng ngang rất không vừa mắt!

Có rất ít yêu thú sau hóa hình mà vẫn giữ bộ dáng người thú lẫn lộn, có kẻ là do yêu lực không đủ, bất đắc dĩ mới phải sử dụng hình dáng quái gở này, thế nhưng cũng có những kẻ cố tình để hình dạng nửa người nửa thú để chọc đau mắt người khác. Dù là lí do gì, vậy thì cũng không thể thoát khỏi mấy chữ phẩm vị thấp kém, yếu ớt vô dụng.

Thành Oa Oa tuy yếu, nhưng đám yêu thú trong thành trên cơ bản vẫn sống với hình dáng rất bình thường, từ nhỏ đến lớn Tầm Ngọc chưa từng thấy bộ dạng người thú quái thai như vậy.

Cậu ghét bỏ chau mày, vừa mới dứt câu mắng chim lợn tinh thấp kém, bắp chân đã lại bị thứ gì đó uốn éo cạ vào, khiến cậu lần nữa giật mình lùi lại.

"Tiểu công tử~" Một giọng nữ mềm nhũn vang lên bên tai trái, khiến Tầm Ngọc không khỏi run lên, cả người thoáng chốc nổi đầy gai ốc.

"Ta ở bên này nè, tiểu công tử~" Âm cuối của nàng cố tình ngân nga kéo dài, Tầm Ngọc cứng ngắc liếc mắt sang, thấy một nữ xà tinh đứng sau quầy hàng, hai mắt không ngừng lúng liếng chòng ghẹo cậu.

Mà thứ ban nãy cạ loạn lên chân cậu, hẳn là đuôi rắn vươn ra của nữ xà tinh này.

"Tiểu công tử, một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, chúng ta cùng nhau vui vẻ một đêm nha, đôi bên đều có lợi~"

Tầm Ngọc thừa biết xà tinh là dâm thú, giờ cậu mà gật đầu, chỉ sợ qua một đêm đã bị ả hút thành cái xác rỗng không. Cậu nhíu mày, vội vàng né ra sau Trương Gia Nguyên, "Thứ quỷ gì thế này, phẩm vị đúng là không thẩm nổi."

"Ây dô, tiểu công tử sao lại ăn nói khó nghe thế chứ." Ánh mắt nữ xà tinh đảo qua nhóm bốn người, cuối cùng dừng lại trên người Trương Gia Nguyên, "Đại công tử, huynh thì sao? Có muốn cùng ta trải qua đêm xuân không nào?"

Ả cong ngón tay quấn lọn tóc trước ngực, hữu ý vô tình kéo lơi cổ áo, mắt qua mày lại, thấy Trương Gia Nguyên chẳng tỏ vẻ gì, đành cười nói, "Thôi, không qua đêm cũng được, hay là huynh xem thử chút đồ của ta đi?"

Trương Gia Nguyên nhướng mày, y không ghét bỏ, trái lại còn có chút hứng thú, "Có thứ đồ gì tốt sao? Đem ra ta xem thử nào."

"Ha ha, huynh đúng là có mắt nhìn mà." Nữ xà tinh cười hì hì, mở nắp một lọ cao màu đỏ thẫm đưa qua cho bốn người chiêm ngưỡng, "Trong cao này có máu của ta đó, tráng dương kích tình gì đó đều có hết, bao đổi trả nha~"

Trương Gia Nguyên cũng cười, "Chỉ mời mỗi ta mua thứ này sao? Huynh đệ ta không xứng đáng được mời chào hả?"

"Ây dô, hai tiểu công tử này trông non quá." Ả ta hi hi ha ha, lại nhìn đến Châu Kha Vũ, ả bỗng chợt tặc lưỡi, "Còn vị này, liếc mắt qua ta đã biết là người tu Vô Tình đạo rồi. Người tu Vô Tình đạo ấy à, mười người thì tới tám người bất lực, vị huynh đệ này của huynh khéo cả đời cũng không dùng tới thứ này đâu, ta cần gì mời cho mất công nữa, ha ha ha."

Châu Kha Vũ chẳng thèm quan tâm, hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt băng sơn khó gần, như thể kẻ bất lực trong miệng nữ xà tinh chẳng liên quan gì đến hắn. 

Nữ xà tinh trông thấy thế càng khúc khích tợn, Trương Gia Nguyên cũng cười ha ha, "Thế thì chưa chắc đâu."

Y móc bạc ném lên mặt quầy, tiện tay cầm lấy một lọ, "Vậy ta lấy một lọ nha."

Tầm Ngọc nhíu mày, trông như chuẩn bị phun ra mấy chữ "phẩm vị thấp kém".

Tâm Minh nhìn màn này thật sự hết nói nổi, "Huynh...!"

Trương Gia Nguyên phơi phới nhét lọ cao vào trong tay áo, nơi khóe môi còn chưa dứt nụ cười, "Chẳng phải ngày xưa ta mang thù chém tay tượng Cùng Kỳ sao, lần này kiểu gì cũng đụng mặt nhau thôi, phải mua chút quà bồi tội với hắn ta mới được."

Tâm Minh bĩu môi xì một tiếng, "Giờ huynh mới nghĩ đến việc bồi tội chẳng phải đã quá muộn rồi sao."

"Ngươi không hiểu." Trương Gia Nguyên tươi cười dạy dỗ, "Bồi tội ấy à, sớm hay muộn không quan trọng, quan trọng nhất là tấm lòng thành nha."

Tâm Minh lười nói nhảm với y, miễn cưỡng tiếp lời, "Được rồi được rồi, huynh nói gì cũng đúng hết. Giờ thì huynh làm chuyện chính giùm ta đi."

Bốn người vượt qua một con phố ồn ào náo nhiệt, đi đến một sòng bạc còn ầm ĩ hơn con phố kia cả trăm ngàn lần.

Trương Gia Nguyên ung dung bước vào, ống tay áo chợt bị người ta níu lấy.

Tầm Ngọc ngó quanh một vòng, chỉ thấy trong sòng bạc toàn thứ yêu thú rác rưởi tạp nham. Cậu ta như sợ nhìn đám yêu thú xấu xí lâu sẽ tự chọc đau mắt mình, vừa liếc xong đã vội vàng cụp mắt xuống, "Không phải nói đi tìm tin tức sao? Sao chúng ta lại tới đây?"

Trương Gia Nguyên thuận thế kéo cậu ta vào cửa, ung dung nói, "Ồ, vậy là ngươi không biết sao? Sòng bạc này mới là nơi tin tức nhanh nhạy nhất đó. Mau vào..."

Y còn chưa dứt câu, bên trong đã truyền ra tiếng gào rú, "Ta cược Thiên Điểu thành, một vạn!"

"Ái chà chà, vậy ta cược Tuyết Nguyệt thành, ba vạn!"

"Toàn là mấy thành cũ, các ngươi chẳng thú vị tẹo nào. Ta cược Hắc Long thành, năm vạn!"

Trương Gia Nguyên phì cười vỗ vai Tâm Minh, "Nghe thấy chưa, người ta tin tưởng ngươi quá trời kìa!"

Nói đoạn, y kéo cả Châu Kha Vũ và Tầm Ngọc theo, "Mau vào thôi."

Tâm Minh theo sát y, bĩu môi nói, "Nghe gì chứ, ta thèm vào tranh cái bảng xếp hạng rách nát đó. Nếu không phải huynh muốn ta có mặt trong mười vị trí đầu để chống lưng cho Hắc Long thành, còn lâu ta mới thèm đánh nhau với đám yêu thú đó."

"Các vị đại nhân mời vào trong." Hạ nhân trong sòng bạc trông thấy bốn người, người nào người nấy khí độ phiên phiên, chắc chắn là người có tiền, lập tức chạy tới nhiệt tình đón tiếp.

"Ta cược Huyết Cốt thành, mười vạn!"

"Dốc hết vốn liếng ra cược rồi hả đại ca?"

Hạ nhân đưa bốn người tới bàn trống bên trong, nghe thấy mấy tiếng hô hào này, tiện miệng nói, "Tinh Di đại hội sắp diễn ra rồi, mọi người đều đang cược năm nay thành nào thắng đó, các vị có muốn cược chơi chút không?"

Trương Gia Nguyên ra vẻ suy tư, "Thử chơi chút cũng được thôi, nhưng mà ta không biết thành nào với thành nào cả."

Hạ nhân nghe câu này lập tức hiểu ý, chỉ chốc lát sau đã đem bốn cuộn giấy tới cho bốn người.

Hạ nhân nói, "Đây là tất cả các thành năm nay tham gia, tổng cộng một trăm linh một thành, các vị cứ từ từ xem, muốn cược ai thì gọi ta một tiếng là được."

Trương Gia Nguyên mỉm cười, "Cảm ơn."

Y mở cuộn giấy ra, quả nhiên thấy một danh sách đánh số thứ tự dài dằng dặc.

Danh sách này đánh số dựa trên kết quả đại hội lần trước, đứng thứ nhất là Huyết Cốt thành, không có gì đáng lạ, dù sao yêu thú trấn thành của thành Huyết Cốt cũng là kẻ thật sự có năng lực.

Đứng thứ hai là Tuyết Nguyệt thành, Cùng Kỳ trong miếu nhân duyên bọn họ vái qua chính là thành chủ Tuyết Nguyệt thành. Tuyết Nguyệt thành không có yêu thú tọa trấn, Cùng Kỳ là thành chủ, cũng là kẻ chính thức lên đấu đài. Hai thành Huyết Cốt và Tuyết Nguyệt vẫn luôn tranh nhau vị trí đầu tiên, năm trước là ngươi vậy năm sau nhất định phải là ta, có thể nói là ganh nhau tới mức sứt đầu mẻ trán.

Trái ngược với hai vị trí đầu liên tục thay đổi, thành đứng thứ ba trước nay vẫn luôn đứng rất vững, là Thiên Điểu thành.

Trương Gia Nguyên lướt qua một lượt, từ bốn đến chín đều là mấy cái tên quen thuộc, y đều đã giao chiến qua, tiềm năng không khó đoán.

Vị trí thứ mười là Hắc Long thành, y yêu cầu Tâm Minh phải giữ được một trong mười vị trí đầu bảng, cậu ta liền dứt khoát chiếm lấy vị trí thứ mười, dường như cố gắng thêm một chút thôi cậu ta cũng thấy phí sức.

Y lắc đầu bất lực, ánh mắt tiếp tục lướt xuống dưới, đến vị trí thứ bốn mươi chín, cuối cùng cũng thấy cái tên thành Oa Oa.

Bảng xếp hạng trước đây chỉ công nhận hai mươi mốt hạng đầu là thành chính thức trong Vạn Ma Cốc, thế nhưng sau mấy chục năm số thành mới mọc lên như nấm sau mưa, xét thấy chỉ công nhận hai mươi mốt hạng đầu hình như hơi ít, thế là từ hai mươi mốt tăng lên bốn mươi tám, còn từ bốn mươi chín đổ đi, bọn chúng coi như không tồn tại.

Vậy nên ngoài mặt đánh số từ bốn mươi chín đến một trăm lẻ một, thế nhưng thật ra năm mươi ba thành còn lại này đều chỉ nhàng nhàng như nhau, chẳng qua người viết bảng này bày vẽ ra, không ghi thẳng tất cả đều đồng hạng bốn mươi chín.

Trương Gia Nguyên tê tái trong lòng, thành Oa Oa đứng vị trí bốn mươi chín trên bảng xếp hạng ư? Thật sự mà so, chỉ sợ bốn mươi chín với một trăm lẻ một cũng chẳng có gì khác biệt.

Trong lúc y soi bảng xếp hạng đau đến đứt từng khúc ruột, Tầm Ngọc lại hùng hồn hô, "Ta cược thành Oa Oa, năm mươi vạn!"

.

Sắp tới chương 30 rồi mà vẫn chưa sờ được tới gót chân thật sự của tuyến tình cảm, tự tui cũng cảm thấy sắp khùng rồi haha 🥹 nhưng mà thiết lập Vô Tình đạo vốn luôn đi cùng tảng băng khó tan, cứu một mạng trong Chu Tước điện thật sự chưa thể phát triển tới tình yêu, cùng lắm thì là tới mức không lôi kiếm ra giết nhau nữa thôi à...

Mấy chương này toàn viết về Gia Nguyên, thi thoảng chọt Kha Vũ chút cho cả nhà không quên ảnh cũng tồn tại =)))) nhưng mà thiệt ra tên fic cũng đã phản ánh nội dung gòi mà đúng hong... mấy chương nữa ảnh sẽ xuất hiện nhiều hơn thôi (chắc là vậy...)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com