Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 17

Xe vừa dừng lại trước cửa công ty,Lạc Viêm nhanh chóng xuống xe vòng qua nghế phụ quỳ xuống mở cửa rồi dập đầu  xin phép:
- xin ngài cho phép tôi đưa ngài vào công ty
Trịnh Nhiên thản nhiên đặt chân lên lưng hắn rồi ngồi xuống,Lạc Viêm cảm nhận được hơi ấm từ lưng truyền đến liền bắt đầu chậm rãi bò vào sảnh lớn.
Nhân viên trong công ty đã quen với việc này tuy có thắc mắc nhưng không ai dám lên tiếng.Lạc Viêm bò chở ngài lên thẳng tầng cao nhất,hắn đẩy cửa bò vào chở ngài đến sofa cúi đầu để Trịnh Nhiên thuận tiện bước xuống .Cậu ngồi vào ghế, tựa người vào lưng ghế, một chân thẳng tắp gác lên bàn trà.
Lạc Viêm lấy từ bên cạnh một chiếc khay nhỏ, sắp xếp nước trái cây, bánh ngọt và snack đầy đủ.
Hắn kiểm tra lại điều hòa và rèm cửa, bảo đảm nhiệt độ và ánh sáng trong phòng vừa đủ dễ chịu.

Mọi việc chuẩn bị hoàn tất, Lâm Mặc quỳ gối bên cạnh sofa, mở laptop đặt trên bàn thấp gần đó, bắt đầu xử lý tài liệu công ty.Trong lúc làm việc, hắn không rời mắt khỏi người trên sofa, thỉnh thoảng đưa nước đến tận tay, lau sạch vết vụn bánh vương trên môi hay áo
Còn Trịnh Nhiên vừa ngồi chơi điện thoại vừa ăn đồ ăn vặt chân thì gác thẳng lên vai Lạc Viêm
Buổi trưa, ánh nắng ngoài cửa sổ càng thêm chói chang, nhưng trong phòng nghỉ tầng cao nhất, không khí vẫn yên tĩnh dịu dàng.

Lạc Viêm đặt khay cơm trưa xuống bàn nhỏ cạnh sofa, kiểm tra kỹ nhiệt độ món ăn rồi quỳ đút từng muỗng cơm cho Trịnh Nhiên.Cử động của hắn không nhanh không chậm, tay giữ ổn định, ánh mắt không rời khỏi nét mặt Trịnh Nhiên.

Cậu ăn từng miếng, không nói gì. Ăn xong, Lạc Viêm lấy khăn giấy lau miệng cho cậu, lau kỹ từng góc môi.

Phần còn thừa lại trong hộp, Lạc Viêm. Hắn gắp từng miếng cậu bỏ lại, đưa vào miệng mình, ăn hết. Không phát ra tiếng động nào, cũng không nhìn lên.
Ăn xong Lạc viêm dọn dẹp rồi bò  xuống xin phép:
- Xin phép ngài cho tôi đưa ngài vào phòng nghỉ ngủ trưa
Trịnh Nhiên liền ngồi lên lưng hắn chân tùy tiện đạp lên đầu hắn,Lạc Viêm cẩn thận chở cậu vào phòng nghỉ bên trong,nơi đã chuẩn bị sẵn ga giường thơm mùi nắng và gối êm sạch sẽ.Lạc Viêm cúi đầu để Trịnh Nhiên bước lên giường nằm xuống,hắn kéo chăn đắp lên người cậu rồi chỉnh lại góc chăn cho ngay ngắn.
Lo cho Trịnh Nhiên xong Lạc viêm quỳ gối cạnh giường mở máy tính tiếp tục làm việc.
Vừa làm việc hắn thỉnh thoảng liền quay đầu nhìn người đang nằm trên giường
Trời ngả sang chiều, ánh nắng xuyên qua rèm cửa chiếu nhẹ lên giường. Trịnh Nhiên trở mình, giơ chân đá mạnh tấm chăn phủ xuống sàn, đập thẳng vào đầu Lạc Viêm đang quỳ làm việc cạnh giường.

Hắn không né, không ngẩng đầu, chỉ đưa tay nhẹ đỡ lấy, cẩn thận gấp lại.

Lạc Viêm đặt chăn lên mép giường, lấy khăn đã chuẩn bị từ trước, vắt qua một lần nước ấm, rồi lau mặt cho Trịnh Nhiên. Động tác nhẹ, không một tiếng động.
Trịnh Nhiên ngồi dậy, vươn vai lười biếng. Lạc Viêm quỳ xuống:
- Xin phép ngài cho phép tôi đưa ngài ra ngoài
Cậu liền nhấc chân ngồi lên lưng hắn để hắn bò chở mình ra sofa.
Lạc Viêm chậm rãi bò, đưa chủ nhân ra ngoài phòng nghỉ,đến sofa trong phòng làm việc.
Hắn cẩn thận đặt chủ nhân ngồi xuống, điều chỉnh lại tư thế cho thoải mái rồi quỳ xuống bên cạnh tiếp tục công việc
Trịnh Nhiên ngồi dựa lưng vào sofa chơi game một chân cậu gác thẳng lên vai hắn đang ngồi làm việc.
Không khí yên tĩnh đến mức nghệ rõ tiếng lật giấy và tiếng gõ bàn phím khe khẽ
Buổi tối, thành phố lên đèn, ánh sáng rực rỡ trải dài khắp con phố  Lạc Viêm thu dọn rồi bò chở Trịnh Nhiên lên xe về nhà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #chủnô