Chương 1: Mở đầu
Hậu cung Nam triều tựa như lồng vàng gác ngọc giam nhốt thanh xuân bên trong, ngày ngày bào mòn, ngày ngày héo úa, kẻ may mắn thì cũng qua được một đời, kẻ không may thì mất mạng mà xui xẻo thì cả gia tộc cũng liên luỵ.
Khắp đất nước ai cũng biết nhà Vua hiện chỉ đang độc sủng một phi tần, ngay cả tẩm cung của hoàng hậu cũng chẳng ngó ngàng tới. Kẻ có được ân sủng là hoạ hay phúc còn tùy vào vận khí.
Gia tộc sau lưng hoàng hậu không ngừng thúc giục nàng diệt trừ sủng phi, Y Lan không muốn cũng phải làm, ở chốn hậu cung gió tanh mưa máu này có gì mà chưa nếm trải đâu.
Đầu xuân, khí trời đã dần ấm áp, nàng nhìn vị sủng phi kia đến vấn an mà trong lòng lại lạnh lẽo như tuyết đầu mùa.
"Hoàng hậu nương nương" Giọng nói trong trẻo thanh thuý chẳng trách sao Hoàng Thượng lại mê đắm đến nhường ấy, dung nhan của y quả thật so với Hằng Nga tiên nữ còn kiều diễm hơn.
"Quân tử khó qua ải mỹ nhân" mà nàng cũng không qua được ải này.
Y Lan nhìn chằm chằm quyển sách trên tay nhưng sự tập trung trong đầu chỉ toàn hướng về cái tay đang đặt trên vai mình xoa bóp. Vốn dĩ là muốn lên mặt với sủng phi, bắt nàng phải làm công việc của kẻ hầu vậy mà trái lại người khó chịu lại là bản thân nàng. Cách tầng tầng y phục cũng có thể cảm nhận được độ ấm và sự mềm mại của ngững ngón tay, nơi bàn tay ôn nhuyễn của Điềm Mật lướt qua đều như có một nguồn điện chạy dọc theo.
"Hoàng hậu nương nương, thần thiếp làm người có thoải mái không?"
"Ừm" Nàng kiềm nén cảm giác trong lòng nhưng bất giác hỏi "Ngươi dùng hương hoa gì? Vì sao lại thơm thế?"
"Thơm sao?" Điềm Mật thì thầm như tự hỏi
Nàng chỉ nghe giọng nói người kia than một tiếng lại cảm giác một luồng khí nhẹ thổi, nơi cổ nóng lên. Y Lan hai má đỏ bừng nhưng giả vờ chán ghét nghiêng đầu sang một bên tránh né.
"Thần thiếp có thể chia sẻ nó cùng người" Vừa nói Điềm Mật vừa vuốt ve cánh tay nàng
"Như thế nào?" Y Lan hắng giọng hỏi
Điềm Mật lấy từ trong ngực ra một hộp phấn thơm nói "Để thần thiếp thoa cho người"
Ma xui quỷ khiến vậy mà Y Lan thật sự để y làm càn, thoa cái thứ không biết tên kia lên người, Điềm Mật mở hộp phấn, mùi thơm át đi tất cả mùi trầm hương trong phòng khiến Y Lan cả người lâng lâng như có cảm giác phiêu bồng. Đầu ngón tay thon dài như ngọc từ sau vươn đến trước đặt lên cổ của Y Lan mà xoa vuốt. Vuốt đến đâu da thịt nàng nóng dần đến đấy, tay của y đã vươn vào trong ngực áo của nàng mà Y Lan chẳng hề hay biết. Đến khi đai lưng bị xả ra, hai bầu ngực trắng muốt đón khí lạnh thì nàng mới hơi giật mình đưa tay muốn ngăn cản, còn chưa kịp thịnh nộ hai nhũ hoa đỏ hồng đã bị hai ngón cái của Điềm Mật ấn vào xoay tròn.
Y Lan rên lên một tiếng, tay đưa đến nơi lại hạ xuống tùy ý người kia hành sự. Điềm Mật khuôn mặt tràn đầy vui vẻ, nắm lấy bầu ngực nàng xoa nắn nhịp nhàng, lúc nhanh lúc chậm, ngay cả hai đầu ngực cũng không buông tha, bị kẹp giữa hai ngón tay day kéo đến cứng rắn dựng thẳng trong không khí.
Cung nhân trước đó lui ra ngoài toàn bộ không hề hay biết chuyện gì đang diễn ra trong phòng còn Điềm Mật hiện tại gục lên người Y Lan say sưa hôn mút. Bầu ngực của Y Lan không phải nhỏ nhưng gần như nằm gọn trong tay y, một bên nhũ hoa bị mút đến sưng lên, kiều diễm ướt át, bên còn lại vẫn đang bị Điềm Mật dùng lưỡi trêu đùa, cắn lấy, kéo dãn khiến Y Lan đang dựa lưng trên ghế cũng phải cong người lên theo, đầu ngửa ra sau để lộ cần cổ trắng muốt.
Thoả thích rồi Điềm Mật lại to gan đẩy hai chân Y Lan tách rộng đặt lên hai bên thành ghế, chiếc váy dài tán loạn bị kéo lên cao, để lộ âm hộ đã ướt nhẹp từ lâu. Hai mảnh âm hộ của nàng rất múp, phần mu nhô cao, lông tơ mọc lún phún hiện tại dính đầy nước nhờn. Điềm Mật dùng ngón tay đẩy hai bên mép lộ ra phần thịt non hồng nhạt bên trong, ngón tay trượt lên trước xuống quét qua quét lại hột le, Y Lan bị kích thích rên nhẹ như muốn đòi thêm càng nhiều, Điềm Mật cúi đầu dùng lưỡi chạm vào miếng thịt nóng bỏng ngọt ngào của nàng. Cả người Y Lan giật nảy lên, run run, từ bên trong càng ứa ra nhiều nước hơn.
Hoàng hậu cao cao tại thượng, trước giờ dù lúc hành sự với hoàng thượng còn chẳng có một tia mảy may rung động vậy mà hiện tại lại ngồi tục tĩu dạng háng trên ghế để cho tình địch của mình tùy ý chiếm đoạt, biểu tình của nàng như một dâm phụ, thở hổn hển, đôi mắt phủ đầy hơi nước, tiếng rên rỉ nỉ non khi lưỡi của Điềm Mật lướt dọc theo mép thịt ẩm ướt của mình rồi ngoáy sâu vào bên trong.
Y rê lưỡi rất điệu nghệ, dù chỉ quét qua phần bên ngoài nhưng từng ngõ ngách đều tỉ mỉ liếm lên, lúc đưa đẩy theo hình tam giác lúc lại cuộn tròn mà chọc ngoáy. Y Lan bị y trêu đùa đến cao trào, dâm thủy phun trào bị Điềm Mật hút hết vào miệng. Tiếng mút vang lên chùn chụt trong căn phòng tràn đầy hương thơm, y say mê mà nuốt vào hệt như nước của suối nguồn tươi trẻ. Nhưng Y Lan đối với động tác của nàng càng bị kích thích, vặn vẹo thân thể, đầu ngón chân cong cả lại, cơ đùi hai bên chân cũng gồng lên chịu đựng.
Điềm Mật không hề dừng lại, nàng há miệng ngậm lấy hột le hút vào, Y Lan không nhịn nổi nắm lấy tóc y ấn vào giữa háng mình. Biết nàng đã bị dục vọng nhấn chìm, Điềm Mật đảo lưỡi liên tục liếm lấy hột le của nàng lên xuống bằng tốc độ khó tin, đôi lúc y dùng răng cọ vào, Y Lan đang rên rỉ giật bắn người, cổ họng lại rít lên sung sướng. Nước miếng lẫn dâm thủy quá nhiều cứ thế chảy xuống, từ ghế nhễu giọt đọng lại một vũng trên đất hoàn mỹ phác hoạ lại khung cảnh dâm dật bên trên.
Hai nhũ hoa bên trên không bị đùa nghịch vẫn cứ kêu ngạo đứng thẳng, bởi vì trống vắng có vẻ lạnh lẽo run run, Điềm Mật lúc này như cũng nhớ ra, vươn tay nắm lấy nó giày vò, hết se đầu ngực rồi lại day kéo khiến hai hạt đậu nhỏ căng ra hết cỡ rồi bật ngược lại, nàng vừa đạu vừa sướng. Lúc này đầu lưỡi của y đã như rắn sa vào hũ mật, đút ngoáy liên hồi trong lỗ thịt của nàng.
Y Lan đã đê mê đến cực điểm, mồm lúc thì rên rỉ, lúc thì bặm môi nghiến răng, hai chân đặt trên thành ghế từ lúc nào đã gác lên vai Điềm Mật muốn ghì lấy cổ y, móng tay thì bấu vào thành ghế, bờ hông căng tròn ngoe nguẩy theo cái lưỡi bên dưới.
Được một lát nàng lại bắn ra dâm thủy xối xả, còn nhiều hơn đợt trước, tia nước bắn khắp mặt của Y Lan, ấy vậy mà Điềm Mật vẫn chưa có ý định tha cho nàng, đầu lưỡi nàng rê xuống tận lỗ đít bên dưới, bên trên lại đổi thành hai ngón tay cắm vào. Vừa ra xong âm hộ của nàng cực kỳ mẫn cảm, bị Điềm Mật đối đãi như vậy nàng chỉ nấc lên một tiếng liên tục lắc đầu.
"Dừng... Dừng lại cho ta..."
"Hoàng hậu, người không sướng sao?" Điềm Mật rút ra nắm lấy hay mép âm hộ của y kéo lên
"Không... Đừng rút ra..." Nàng vội nắm lấy tay y muốn y đút vào lại
"Không phải hoàng hậu nương nương vừa xin ta dừng lại?" Y bóp lấy miếng thịt nhàu nặn
"Ta..." Y Lan liên tục rên rỉ, đại não rối loạn không biết phải nói gì
"Cầu ta cắm vào" Ngón tay y trượt qua lỗ âm đạo như khiêu khích
Lí trí và sự thẹn thùng khiến nàng không đáp. Thấy vậy Điềm Mật cứ đè hạt đầu phía trên nhấn vào khiến Y Lan không chịu nổi.
"Cầu ngươi cắm vào..." Y Lan cắn rắn nhỏ giọng
"Không đạt lắm..." Y nhéo nhéo mép âm hộ y "... Lần này thôi vậy."
Điềm Mật không trêu chọc nữa, y đã sớm chỉ muốn ở trong cái lỗ nóng ấm kia tha hồ đùa bỡn vì vậy lặp tức cắm vào. Được lắp đầy, Y Lan cực kỳ thoả mãn rên lên một tiếng lớn, hông tự giác đưa đẩy.
Hai ngón tay dài cắm ngập trong lỗ nhỏ, đầu ngón tay cong lên liên tục cử động cọ vào vách thịt. Đầu lưỡi của Điềm Mật cũng theo động tác tay của mình cắm vào hậu môn của nàng rê quét những nếp thịt. Y Lan cả người co giật cao trào sướng điên. Đầu lưỡi và ngón tay của Điềm Mật ra sức đâm chọc rút ra đưa vào, phối hợp nhịp nhàng. Mồng đốc của Y Lan sau nhiều lần dày vò đã sưng lên rồi nhưng nàng còn muốn lắm trong miệng cứ lầm bầm những từ không rõ nghĩa. Tốc độ tay của Điềm Mật thì nhanh dần, hai ngón tay cứ thụt ra thụt vào nơi lỗ nhỏ, ngón tay bên trong thì lại tùy ý biến hoá để có thể cọ sát khắp các ngóc ngách, thậm chí nó còn đụng đến tới tử cung của Y Lan.
Tiếng nhóp nhép cứ thế vang lên đều đặn, nàng ưỡn người lên cao để ngón tay bên trong có thể cắm vào càng sâu, Điềm Mật nhìn biểu tình dâm đãng của nàng thì càng ra sức cắm rút, càng nhanh càng mạnh thì Y Lan càng sướng. Bên dưới của Điềm Mật vốn dĩ đã ướt từ lâu, giờ thấm ra cả lớp váy bên ngoài một ít nhưng y không vội vàng, hôm nay trước tiên phải hầu hạ hoàng hậu của y cho tốt trước đã.
Qua nửa canh giờ, chẳng biết bản thân lên đỉnh bao lần mà cả người Y Lan đã mệt nhoài rũ rượi trên ghế, Điềm Mật cũng đã rút tay ra, liếm hết dâm thủy còn đọng lại, mút cho bằng sạch, rồi lấy ra khăn tay giúp nàng lau bên ngoài và hai bên bắp đùi. Nhìn hai âm hộ lúc này đã ửng đỏ của hoàng hậu, Điềm Mật lại chẳng nhịn nổi trêu chọc một lúc đến khi nước nhờn lại rỉ ra thì mới thôi, đem khăn tay đã ướt nhét vào bên trong âm hộ của nàng, đoạn chỉnh lại y phục trên người của Y Lan lẫn của mình.
Hôn lên tai của Y Lan, nhìn gương mặt còn chưa thoát khỏi tình dục, Điềm Mật nở nụ cười vui sướng thì thầm
"Hoàng hậu nương nương, hiện tại thần thiếp ra về, mai lại đến thỉnh an người" Nói rồi nàng hôn nhẹ lên môi Y Lan xoay người rời đi.
Chưa có lệnh của hoàng hậu, nô tỳ không dám tiến vào, Y Lan ngồi trên ghế, hai tay che lấy gương mặt, bên dưới vẫn xốn xang khó nhịn, nàng đưa tay rút ra chiếc khăn, bên trên thêu hình một đoá hoa lan nở rộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com