Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: cuộc gặp gỡ định mệnh

-Tường à, đợi tao với
-Sao mày đi trễ vậy
-thì ngủ nướng chút thôi
-uhm, mà tao hơi sợ mày ơi
-yên tâm,mày sẽ đứng đầu thôi
-tao bất an lắm, nếu ko đc thì tao sẽ đóng tiền học phí đó, mà mày biết tao ùi đó, no money
À, từ nãy giờ quên giới thiệu, nhân vật chính của chúng ta, Phạm Duy Tường và đi cạnh bên là cô bạn thân nhất nhất nhất là Trần Thục Anh, ba của Tường bỏ đi để lại cho 2 mẹ con 1 khoản nợ to đùng phải giải quyết nên chuyện tiền nong rất eo hẹp và bây giờ cả 2 đang đi đến bảng thông báo của trường để xem kết quả thi tuyển
-Á ..... Thục Anh ơi, ko ổn rồi, tao hạng 2 đó vậy là tiền học phí phải ôm rồi
-ừ, để tao chịu vs mày phân nữa nha
-rồi còn mày
-được mà, tao đỡ hơn mày, vs lại tao vs mày thân nhau từ hồi 3 4 tuổi rồi, ba mẹ tao cũng biết hoàn cảnh mày nên thương mày lắm chắc là chịu giúp đó
-tao biết nhưng tao thấy kì thôi
-đừng lo, mà đứng đầu là ai vậy
-ờ hen, tao quên coi, để coi.........Tùng à, sao tên lạ vậy, năm ngoái tao đâu có thấy tên người này
CHỢT.....
-đúng rồi, loại người này làm sao mà biết được, cái loại nhà nghèo đi học chỉ trông mong miễn tiền học phí thì sao mà biết được người giàu như tao
nó quay phắt lại, 1 tên con trai cao hơn 1 cái đầu đang nhìn về phía nó cười nữa miệng, nó bước tới gần, nở nụ cười đểu ko kém nhìn hắn
-đúng là tầm nhìn tôi hẹp nên ko với tới nhưng... tay tôi thì có thể
BỐP
cái tát trời giáng in 5 dấu tay đỏ trên mặt hắn làm hắn sửng sốt vừa ôm mặt nhìn nó
-tôi nói cho cậu biết, đừng vội xúc phạm người khác khi cậu chưa biết tên, tôi ko hiền để ai muốn ăn hiếp là đc đâu, nhớ đó.

Thục Anh vội chạy lại can nó
-đừng mà Tường, mày biết đó là ai không, cha hắn là người bỏ tiền ra xây trường này đó, hắn đi du học mới về nên việc hắn đứng đầu là chuyện thường mà
-sao mày bít rõ vậy
-hắn vừa vê nước cha hắn đã cho dán poster đầy rồi mày ko thấy sao
-cái loại người lấy tiền để che mắt thiên hạ thì tao sợ gì.
hắn bước tới gần, nâng cằm nó lên, một tay cho vào túi quần
-nghèo nhưng trông xynh ra phết nhỉ, da trắng, mắt to, môi mỏng, mũi cao nhưng ... chỉ tội hơi lùn thôi, nếu mày chịu nghỉ qua đêm thì chuyện học phí không cần bàn
BỐP
cái má còn lại cũng cùng chung số phận, nó nói 1 cách lạnh sống lưng
-biến ngay trước khi tôi phải đi tù chung thân vì tội cố ý giết người, tôi chẳng phải sợ gì đâu, giết loại người đê tiện như cậu thì giúp ích cho xã hội thôi
vừa lúc đó...tiếng chuông điện thoại của Thục Anh vang lên bài " mình yêu nhau đi" của Bích Phương
-alo con nghe đây ba,.... sao ạ, ... vâng, ... vâng con về ngay.

cúp máy quay sang nó -Tường ơi không xong rồi, nhà mày có chuyện rồi, về thôi -uhm hai người cầm tay nhau chạy biến, hắn nhìn qua tấm bảng -995 điểm à, thua mình 3 điểm thôi, cách người hạng 3 hơn 200 điểm, nếu ko có mình cậu ta win chắc, thú vị đây hắn ngoắc tay ra hiệu cho người theo sau hắn - thiếu gia có gì căn dặn? -tôi muốn trong 2 giờ phải có thông tin đầy đủ của người lúc nãy, đc chứ? -thiếu gia an tâm lại một nụ cười nửa miệng nhưng độ đểu đã tăng lên theo cấp số nhân đến vài nghìn lần ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: