Một đời một kiếp - Mặc Bảo Phi Bảo
- "Tôi, Trình Mục Dương, trước mười bốn tuổi tin Phật, sau mười bốn tuổi, đức tin của tôi chỉ có cô ấy."
- "Con người nếu muốn thành Phật, cần phải trải qua một trăm lẻ tám kiếp nạn. Cả đời này của tôi không thể hướng thiện là bởi vì em. Chỉ có em đối với Trình Mục Dương mà nói, đã là một trăm lẻ tám kiếp."
- "Bắc Bắc, trí nhớ của anh luôn tốt, nơi này vẫn nhớ về em."
- "Anh vốn có thể làm người tốt, đáng tiếc, người mê hoặc anh lại là em."
- "Điều anh không thể chịu đựng được là anh còn sống mà em đã chết."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com