Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Bước tiến mới

Sau khi rời buổi tiệc, Lingling trở về dinh thự của gia tộc Kwong với lòng đầy nặng trĩu. Cô không thể phủ nhận rằng ông Chet, cha của Orm, có điều gì đó bất thường, một vẻ toan tính mà cô cảm nhận được trong từng lời nói và ánh mắt của ông. Lingling không thể bỏ mặc những nghi ngờ này. Quyết tâm bảo vệ Orm, cô lặng lẽ cho người điều tra quá khứ của ông Chet và cái chết của mẹ Orm.

Kết quả điều tra nhanh chóng khiến Lingling sửng sốt. Hóa ra, ông Chet đã từng có một người con riêng, là con trai lớn tuổi hơn Orm, và người này mang họ của ông ta. Ông Chet cưới mẹ Orm chỉ vì khối tài sản của gia tộc Sethratanapong, không phải vì tình yêu hay trách nhiệm. Thậm chí, từ khi kết hôn, ông ta đã không ngừng bòn rút tài sản của gia tộc mà không ai hay biết.

Lingling càng phẫn nộ khi biết rằng, trong suốt nhiều năm, ông Chet chẳng hề tìm kiếm Orm vì trong mắt ông ta, cô chỉ là một đứa con gái không có giá trị thừa kế. Mối quan tâm của ông Chet chỉ dành cho đứa con trai riêng, người mang họ ông, và có khả năng nối dõi mà ông ta đặt kỳ vọng. Mãi đến gần đây, vì một lý do chưa rõ ràng, ông Chet đột ngột tìm kiếm và đưa Orm trở về gia tộc.

Vẫn còn một bí ẩn mà Lingling chưa thể giải đáp: lý do thực sự khiến ông ta đột nhiên nhận lại Orm và công khai thân phận của cô trước mặt mọi người. Dù mọi manh mối đều chỉ ra lòng tham và sự toan tính của ông Chet, vẫn có điều gì đó uẩn khúc đằng sau hành động này.

Trong lòng ngổn ngang suy nghĩ, Lingling càng cảm thấy thương xót Orm. Cô gái ấy không chỉ mất mẹ mà còn trở thành con cờ trong kế hoạch của người cha đầy mưu mô. Lingling quyết định rằng cô sẽ không để Orm rơi vào tay ông ta mà không có sự bảo vệ. Cô sẽ đẩy nhanh tiến trình hôn ước, tạo cho Orm một vị thế vững chắc và tự do hơn khỏi sự kiểm soát của cha mình.

Nhìn lên bầu trời đêm qua cửa sổ, Lingling thầm hứa rằng cô sẽ đứng bên Orm, bảo vệ cô trước bất kỳ âm mưu nào từ gia tộc hay từ chính người cha ruột của cô.

Sau buổi tiệc, Orm bắt đầu nhận ra một sự thay đổi nhỏ trong cách cư xử của cha mình. Lúc đầu, ông Chet luôn tỏ ra quan tâm và chu đáo với cô, thậm chí còn thường xuyên dành thời gian dạy dỗ cô về trách nhiệm và vai trò của một thành viên gia tộc Sethratanapong. Nhưng sau buổi công bố hôn ước với Lingling, ông dần trở nên lạnh nhạt và ít hiện diện ở nhà hơn trước.

Những ngày gần đây, ông Chet thường xuyên vắng mặt, hoặc nếu có ở nhà thì cũng chỉ ghé qua một lát rồi đi ngay. Orm tự nhủ rằng, với vị trí của mình, cha cô chắc chắn phải bận rộn với các kế hoạch lớn và công việc của gia tộc, nhất là sau khi hôn ước giữa cô và Lingling được công khai.

Nhưng thực tế lại không đơn giản như cô nghĩ. Ông Chet không chỉ bận với công việc gia tộc mà còn lui tới nhà của một người phụ nữ - người tình cũ mà ông đã quen từ lâu. Người phụ nữ này sống cùng với con trai ông, Kaen, lớn hơn Orm và là người ông Chet ngầm xem như người thừa kế thật sự. Kaen mang họ của ông và là niềm kỳ vọng thầm kín mà ông Chet chưa từng dành cho Orm.

Orm hoàn toàn không biết về mối quan hệ này. Cô chỉ cho rằng cha mình đang tất bật với công việc và các dự án quan trọng. Đôi lúc, cô an ủi mình rằng cha vẫn đang âm thầm chuẩn bị cho tương lai của gia tộc, và có thể là cả cho cô.

Dù vậy, khoảng cách ngày càng rõ rệt này khiến Orm không khỏi cảm thấy trống trải và lạc lõng. Cô bắt đầu nhận ra mình hầu như không có một ai thực sự gần gũi trong gia đình, người duy nhất cho cô cảm giác an toàn lúc này lại là Lingling, người luôn âm thầm bảo vệ cô trong những tình huống khó khăn.

Nhưng Orm không hề biết, sự xa cách của ông Chet không phải do công việc bận rộn mà vì những toan tính và bí mật sâu kín mà ông chưa từng để lộ, và cô chỉ là một phần trong bức tranh lớn mà ông đã dựng nên từ lâu.

Vài ngày sau, ba mẹ của Lingling – ông Apichai và bà Malai Kwong – cũng trở về Thái Lan sau chuyến công tác dài ngày. Họ là những người uy quyền và đáng kính trong giới thượng lưu, đặc biệt luôn dành tình yêu thương và sự quan tâm sâu sắc cho Lingling, người thừa kế duy nhất của gia tộc Kwong.

Ling đợi ba mẹ trong phòng khách lớn của dinh thự. Cô cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy họ trở về, bởi từ buổi tiệc công bố hôn ước của ông Chet, lòng cô luôn trĩu nặng những lo lắng về Orm và về gia tộc Sethratanapong. Ling biết rằng mình cần sự hỗ trợ và ý kiến của ba mẹ để bảo vệ Orm khỏi những toan tính của người cha đầy toan tính này.

Khi ông Apichai và bà Malai bước vào, Ling lập tức đứng dậy chào đón. Sau những lời hỏi thăm, cô nghiêm túc chia sẻ với ba mẹ tất cả những gì đã diễn ra, từ buổi tiệc mà ông Chet công bố hôn ước đến mối nghi ngờ của cô về động cơ thực sự của ông khi đưa Orm trở về gia tộc.

"Ba mẹ, con cảm thấy ông Chet không đơn thuần chỉ muốn đoàn tụ với Orm vì tình thương," Ling nói, ánh mắt đầy lo lắng. "Con phát hiện rằng ông ta có một người con riêng, một người con trai mang họ của ông ấy, và điều này khiến con nghi ngờ về vai trò của Orm trong gia tộc Sethratanapong. Nếu ông ta thực sự xem Orm là người thừa kế, tại sao lại giấu đi sự tồn tại của người con trai đó?"

Ông Apichai lặng lẽ nghe, ánh mắt sắc sảo của ông thoáng trầm ngâm khi nghe những lời nói đầy nghi hoặc từ con gái. Bà Malai nhẹ nhàng nắm lấy tay Ling, sự dịu dàng trong đôi mắt bà mang lại cảm giác an ủi cho Ling.

"Ling, nếu những gì con nghi ngờ là đúng, thì Orm có thể đang là nạn nhân của một kế hoạch mà cô ấy không hề biết. Có lẽ ông Chet chỉ xem Orm như một quân cờ trong việc củng cố vị trí và gia sản của gia tộc mình," ông Apichai nói, giọng trầm và đầy suy tư. "Nhưng con yên tâm, ba mẹ sẽ đứng bên con và giúp đỡ Orm trong khả năng của mình."

Bà Malai gật đầu đồng ý, khẽ siết tay Ling để trấn an. "Đúng vậy, Ling. Nếu con đã hứa bảo vệ Orm, ba mẹ sẽ ủng hộ con. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách giúp Orm thoát khỏi những toan tính ấy."

Những lời nói của ba mẹ như một lời khẳng định cho Ling thêm sức mạnh. Ling biết rằng với sự hỗ trợ của họ, cô sẽ có thể bảo vệ Orm khỏi những âm mưu ẩn giấu đằng sau vẻ bề ngoài hào nhoáng của gia tộc Sethratanapong. Ling thầm hứa rằng dù có chuyện gì xảy ra, cô cũng sẽ ở bên cạnh Orm, mang đến cho cô ấy một nơi an toàn và chân thành.

——————

Hôm sau, trên đường tan làm, Lingling vô tình đi ngang qua Đại học Thammasat – nơi Orm đang theo học. Ánh chiều tà phủ lên khung cảnh xung quanh, khiến trường đại học trông thật thanh bình và nhộn nhịp với những nhóm sinh viên trò chuyện, cười đùa cùng nhau. Ling cảm thấy tò mò về cuộc sống của Orm ở trường, tự hỏi liệu cô gái ấy có thực sự tìm thấy niềm vui và sự bình yên nơi đây không.

Ling lái chiếc Porsche Taycan màu xanh nhạt của mình, chầm chậm đỗ lại ở một góc khuất gần cổng trường. Cô không muốn thu hút sự chú ý nhưng vẫn muốn quan sát từ xa, để hiểu thêm về cuộc sống của Orm. Cô dõi mắt tìm kiếm và cuối cùng thấy Orm, một dáng hình nhỏ nhắn lặng lẽ bước ra khỏi giảng đường.

Trong khi các sinh viên khác đều tụ tập theo nhóm, trò chuyện vui vẻ, Orm lại đi một mình, dáng vẻ trầm lặng, đôi mắt nhìn về phía trước, như đang cố gắng giữ một khoảng cách với mọi người xung quanh. Ling cảm nhận được sự cô độc trong từng bước chân của Orm, sự trầm lặng ấy như nhấn sâu thêm vào khoảng cách mà cô tự tạo ra giữa mình và những người xung quanh.

Ling khẽ thở dài, trong lòng dâng lên một nỗi xót xa. Cô không hiểu tại sao Orm lại chọn sự cô độc ấy hay liệu cô ấy có ai để chia sẻ và tâm sự không. Cảnh tượng ấy khiến Ling cảm thấy Orm thực sự xứng đáng với tình yêu thương và sự quan tâm hơn bất kỳ ai. Một cô gái trẻ, sống trong gia tộc quyền lực nhưng lại thiếu thốn tình cảm chân thành, thật sự cần được bảo vệ và yêu thương.

Ling thầm nghĩ, Một người như em, xứng đáng được có ai đó ở bên, chia sẻ và bảo vệ. Dù gia tộc của em có nhiều toan tính thế nào, chị sẽ ở đây, luôn bên cạnh em.

Lingling chờ đợi cho đến khi Orm bước ra khỏi cổng trường, và khi thấy cô gái ấy lặng lẽ đi một mình, Ling quyết định không chần chừ nữa. Cô mở cửa xe, bước xuống, nhẹ nhàng gọi tên Orm từ phía xa.

Orm khẽ giật mình, quay lại và nhận ra Lingling đang đứng trước mặt mình, ánh mắt dịu dàng và đầy quan tâm. Orm không khỏi ngạc nhiên, đôi mắt mở to nhìn Ling, bối rối hỏi, "P'Lingling? Sao chị lại ở đây?"

Ling mỉm cười, bước lại gần hơn và nhìn Orm với vẻ ấm áp. "Hôm nay chị tan làm sớm, tình cờ đi ngang qua đây và thấy em đi một mình," Ling nói, giọng nhẹ nhàng nhưng chân thành. "Em có muốn đi ăn cùng chị không? Chị biết một quán ăn ngon, chắc em sẽ thích."

Orm thoáng lúng túng, nhưng không giấu được niềm vui khi thấy Lingling đột ngột xuất hiện và mời cô đi ăn. Cảm giác ấm áp tràn vào lòng, cô khẽ gật đầu, đôi mắt lấp lánh. "Dạ, em rất vui... nếu được đi cùng chị."

Lingling bước đến bên Orm, mỉm cười dịu dàng, rồi nhẹ nhàng mở cửa xe cho cô. Khi Orm khẽ cúi đầu chuẩn bị bước vào, Ling vươn tay che đầu cho cô, như một cử chỉ bảo vệ đầy tinh tế. Orm ngẩng lên, thoáng ngạc nhiên bởi sự chu đáo của Ling, đôi mắt lấp lánh lên niềm vui nho nhỏ.

"Cẩn thận nhé," Ling nói khẽ, ánh mắt đầy quan tâm.

Orm khẽ gật đầu, trái tim đập rộn ràng khi cảm nhận được sự quan tâm chân thành từ Ling. Cô ngồi vào ghế, cảm giác ấm áp lan tỏa, khiến cô không khỏi mỉm cười.

Nhưng cả hai không hề hay biết rằng, từ một khoảng cách xa, một người đàn ông lạ mặt đang bí mật theo dõi và chụp lại mọi hành động của họ.

Lingling không hề biết rằng sự thân mật chân thành của mình với Orm đang bị ghi lại và có thể sẽ rơi vào tay người đầy toan tính, người sẽ không dừng lại trước bất kỳ điều gì để thực hiện những kế hoạch đã vạch ra.

Lingling mời Orm đến một nhà hàng nổi tiếng với không gian sang trọng và ấm cúng. Bên ánh đèn dịu nhẹ và những bản nhạc du dương, cả hai như rời khỏi thế giới ồn ào bên ngoài, bước vào một không gian riêng chỉ dành cho họ. Ling không ngừng quan sát từng biểu cảm của Orm, từ ánh mắt rụt rè đến đôi má ửng đỏ mỗi khi bắt gặp ánh nhìn của cô.

Trong bầu không khí lãng mạn ấy, Orm không khỏi rung động. Mỗi cử chỉ, mỗi lời nói của Ling đều khiến trái tim cô như đập mạnh hơn. Cô khẽ cắn môi, ngại ngùng nhưng trong lòng lại dâng lên một sự mong đợi khó tả. Orm biết rằng mình mong muốn điều gì từ Lingling – một mối quan hệ sâu sắc hơn, rõ ràng hơn, nhưng cô vẫn giữ sự im lặng, chờ đợi Lingling sẽ là người mở lời.

Lingling có thể cảm nhận được sự chờ đợi của Orm, những tia hy vọng lấp lánh trong ánh mắt em khi cả hai trò chuyện và những ngập ngừng mỗi khi cô đến gần. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay Orm, giọng nói trầm ấm, đầy dịu dàng và ý nhị. "Sẽ đến lúc chị cho em nghe những gì em muốn nghe, N'Orm. Chỉ cần đợi thêm chút nữa thôi."

Orm thoáng chấn động, ánh mắt lấp lánh niềm vui lẫn hy vọng. Những lời của Ling như một lời hứa dịu dàng, đủ để cô biết rằng mình đang tiến gần hơn đến trái tim của chị. Cô không vội vàng nữa, chỉ mỉm cười, cảm nhận sự an yên khi biết rằng Lingling đã nhận ra tình cảm của mình và sẵn sàng chờ đợi một thời điểm thích hợp.

Buổi tối ấy không chỉ là một bữa ăn, mà là khoảnh khắc đánh dấu một bước chuyển mới trong mối quan hệ của họ. Cả hai đều hiểu rằng, giữa họ đang hình thành một tình cảm sâu sắc, chỉ cần thời gian để nó thực sự đơm hoa kết trái.

Lingling đưa Orm về dinh thự của gia tộc Sethratanapong sau bữa tối ấm áp. Khi xe dừng lại trước cổng, cả hai im lặng trong giây lát, dường như không ai muốn phá vỡ không khí dịu dàng vừa trải qua. Orm ngập ngừng nhìn ra ngoài, đôi mắt ánh lên chút tiếc nuối khi nghĩ đến việc phải rời xa Lingling.

Ling mỉm cười, khẽ nghiêng đầu, ánh mắt đầy dịu dàng nhưng kiên định. "N'Orm, đã muộn rồi, em nên vào nghỉ đi," cô nói, giọng trầm ấm và đầy quan tâm. "Chị sẽ ở đây cho đến khi em vào trong."

Orm gật đầu, ánh mắt lưu luyến nhìn Lingling một lần nữa trước khi mở cửa xe. Cô bước vào cổng, cảm nhận được ánh nhìn dõi theo của Ling từ xa, trái tim như chứa đầy cảm xúc ngọt ngào. Khi vào đến nhà, Orm nhận ra rằng mọi người dường như đã đi nghỉ, căn nhà tĩnh lặng và vắng vẻ. Cô nhẹ nhàng bước lên phòng, lòng tràn ngập cảm xúc, như thể có hàng ngàn con bướm đang tung cánh. Mỗi bước chân đều mang theo niềm vui và sự hồi hộp khó tả, cô mỉm cười, đôi má đỏ bừng khi nghĩ lại từng khoảnh khắc bên Lingling.

Trong khi đó, Lingling lái xe về dinh thự của gia tộc Kwong, lòng cô cũng tràn đầy niềm vui. Những cảm xúc dịu dàng mà Orm dành cho cô và từng ánh mắt lưu luyến của em khiến Ling cảm thấy ấm áp. Khi bước vào nhà, nét mặt tươi tắn và sự vui vẻ của cô không giấu nổi.

Bà Malai, vừa nhìn thấy con gái đã lập tức nhận ra sự khác biệt. Bà mỉm cười đầy tinh nghịch, quay sang ông Apichai và khẽ thì thầm với vẻ trêu chọc. "Hình như con gái của chúng ta vừa có một buổi tối rất đặc biệt."

Lingling thoáng ngượng ngùng nhưng không phủ nhận, chỉ khẽ mỉm cười. Ông Apichai cũng không bỏ lỡ cơ hội trêu chọc, giọng trầm ấm nhưng đầy ẩn ý. "Có vẻ như hôn ước này không chỉ là vì gia tộc, đúng không con?"

Lingling chỉ lặng lẽ cười, ánh mắt lấp lánh niềm vui, nhưng trong lòng cô đã xác định rõ hơn bao giờ hết rằng mối quan hệ với Orm không còn là một trách nhiệm mà đã trở thành một phần quan trọng trong trái tim mình. Buổi tối hôm ấy không chỉ là một cuộc hẹn, mà là một bước tiến nhỏ nhưng vững chắc trên hành trình xây dựng tình cảm giữa hai người.

Buổi tối hôm ấy, trong hai dinh thự cách xa nhau, Lingling và Orm đều chìm trong dòng suy nghĩ về người kia.

Tại dinh thự của gia tộc Kwong, Lingling ngồi bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm khi nhớ lại từng khoảnh khắc dịu dàng bên Orm. "Mình thật sự nhớ em ấy rồi," cô tự nhủ, cảm giác này dịu dàng mà lạ lẫm.

Ở dinh thự của gia tộc Sethratanapong, Orm nằm trên giường, trái tim xao xuyến khi nhớ đến Lingling. "Mình thật sự nhớ chị ấy rồi," Orm khẽ nói, nụ cười ngượng ngùng thoáng hiện trên môi.

Cả hai chợt nhớ ra: họ chưa kịp trao đổi số điện thoại. Một thoáng tiếc nuối, rồi cả hai bật cười. Dù đã có buổi tối đặc biệt, điều đơn giản nhất lại bị bỏ quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com