Author: Mono0903Thể loại: đam mỹ, sủng ngọt, sinh tử văn, HE. Beta: 19/05/2022"Tiểu Lan, em đừng đuổi theo ta nữa.""Vương phi, không được, người mau quay về.""Vương phi, người không được trèo tường, nguy hiểm lắm.""Tiểu Lan, em thấy hồng hạnh đẹp không, chúng ta rời phủ đi.""Lục vương gia, vương phi chạy trốn rồi."Jeon Jungkook cậu xuyên không rồi. Cậu không muốn thành phế vật vương phi, cậu muốn chu du thiên hạ. Cổ đại, ta đến đây...Don't reup, chuyển ver, edit. Thanks!…
Tác giả: Hôi CốcThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, ngọt sủng, làm ruộng, mỹ thực, chữa lành, chủ thụ, kim bài đề cử, ngồi xe lăn (sau sẽ khỏi) tài hoa cựu nhân viên ngoại giao công x giải ngũ về ở ẩn thụ, HESố chương: 89 + 32PNTình trạng bản raw: Đã hoàn thànhTình trạng bản edit: Đã hoàn thànhCouple: Thịnh Vô Ngung - Huyên Hiểu ĐôngEdit: Bluerious-GIỚI THIỆU-Rau giọt băng mới hái được ngâm nước giếng, thơm nhẹ hương táo;Trứng vịt muối dầu đỏ cắt miếng xối giấm tỏi băm;Mắm cua cát ủ kỹ rồi bày ra đĩa;Cháo bắp xay, bánh bao hoa;Thêm cả một chút nước mía chanh đượm hương sả.Huyên Hiểu Đông về quê "nằm phẳng"(*),trải qua cuộc sống tạm bợ vừa thảnh thơi vừa nhàn nhã.Ai ngờ đâu những kẻ từng phụ lòng y, những kẻ y từng phụ lòng trong quá khứ,từng người một lần lượt tìm tới cửa.Những ngày tháng tốt đẹp trở thành một cuộc chiến ác liệt.Tình cảm chân thành và cuộc sống đời thường thuần khiết hơn thế gian trần tục.(*) Nằm phẳng (Lying Flat): Ngôn ngữ mạng thông dụng, đề cập đến thái độ sống "nằm yên kệ đời ngả nghiêng" của giới trẻ Trung Quốc. Khi họ phải chịu quá nhiều áp lực căng thẳng thì "nằm yên" là liều thuốc giải tỏa tâm lý, tưởng chừng là một cách phục tùng nhưng thật ra đây là một sự phản kháng. Họ từ bỏ việc kết hôn sinh con, chấp nhận trạng thái thất nghiệp, rời xa các nhu cầu vật chất như nhà cửa, xe hơi...…
HOÀNG GIA SỦNG TỨC Tác giả: Thải Điền《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương (Vì bên này đã đến giới hạn phần, nên mn đọc tiếp ở phần 2 nha.) Giới thiệu vắn tắt: Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiểu Giác buồn bực phát hiện, hắn không thể không quan tâm cái tiểu nữ oa kia. Nàng đau hắn cũng đau, nàng bệnh hắn cũng bệnh, Một vị tổ tông sống như vậy, dám không sủng trong lòng bàn tay dốc lòng che chở sao? Đều nói Khánh Vương điện hạ phúc hắc hung ác nham hiểm, sát phạt quả quyết, Huống hồ kiếp trước hắn tạo phản thất bại, phải chết sớm. Lục Thanh Lam nghĩ, phải triệt để phân rõ giới hạn với hắn, Nhưng phân rõ thì phân rõ sao quay tới quay lui lại chui vào tới tận trong chăn người ta? Mà Khánh Vương điện hạ đây có cầu tất ứng, nghìn thuận trăm theo, trừng mắt bao che khuyết điểm rốt cuộc là cái quái gì vậy... Tà mị lãnh khốc đâu? Đây là một chuyện kể về nữ chủ đoạt cơ hội sống lại của nam chủ, vì để trả nợ không thể làm gì khác hơn là lấy thân báo đáp đồng thời ân ái sinh tiểu bánh bao, từ nay về sau một đời dốc lòng cưng chiều. Đêm tân hôn. Tiêu Thiểu Giác: Đau không? Lục Thanh Lam: Đau! Tiêu Thiểu Giác: Mẹ nó, ta còn đau hơn nàng! PS: 1. 1V1, HE. Nam chủ âm ngoan đau nữ nhân. 2. Nam nữ chủ là quan hệ cộng sinh. --------------------------------Đọc tại: https://tieuphunghoang.wordpress.com/2017/08/19/hoang-gia-sung-tuc-thai-dien/…
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.…
Facebook: Phong Phong ( http://facebook.com/tg.lieuphong )Wordpress: http://lieuphong9x.wordpress.com Văn án:"Tại sao lại thích con trai? Ba quan tâm chuyện này sao? Ba quan tâm muốn biết lí do hay là tình cảm của con đây? Câu hỏi của ba chẳng qua chỉ là một sự chán ghét tràn đầy chỉ trích mà thôi, cho nên con cũng không muốn trả lời." Con chỉ muốn nhào tới phía sau lưng của hắn, ôm thật chặt thân thể của hắn, sau đó ghé vào tai của hắn nói một câu thật ngọt ngào: "Ai nha, bảo bối!"…
Khói bụi dần tan đi, hình ảnh cũng dần trở nên rõ ràng, dưới ánh trăng trắng bạc, gió làm lay động những hàng cây tạo những âm thanh xào xạc du dương trong màn đêm. Dưới ánh trăng, một bóng người đứng đó, áo bào trắng giờ đây đã nhiễm bẩn xám xịt, nó lay động trong cơn gió. Mái tóc màu bạch kim cũng theo gió mà bay tán loạn. Điểm đặc biệt nhất là đôi mắt. Một đôi màu tím toát ra hơi thở lạnh lẽo, trầm lặng, nó yên tĩnh như mặt hồ thu. Sóng mắt lưu chuyển thu hút ánh nhìn của mọi người, tựa như đã thấy được sự kiêu ngạo không để bất cứ điều gì vào đó. Thanh đại kiếm được ghim xuống đất, trên đó vẫn còn chảy những dòng máu của quái vật kéo dài chảy xuống....Tình bạn. Tình yêu. Người thân. Đồng đội.Những cuộc hành trình, những cuộc phiêu lưu, những cuộc gặp gỡ, những kỉ niệm chẳng thể nào quên, ước mơ của tôi và bạn.Chúng ta không đơn độc, vì luôn có những người bạn kề bên, Những ngày của tôi và bạn, Cuộc sống kì diệu ẩn sau phép thuật của vùng đất thần tiên. Cùng nắm tay nhau, hòa chung nhịp đập, dù có ra sao đi nữa, bạn vẫn mãi ở bên cạnh tôi.…