tụ điểm ma thuật ..
Daniel sáng hôm sau vẫn đến nhà SeongWoo lúc 6h15, tranh thủ lúc SeongWoo vẫn còn trong nhà, Daniel lấy cái chìa khoá xích cái xe vào hàng rào nhà SeongWoo như thường lệ, thường thường là xích xong thì SeongWoo bước ra, hôm nay cũng vậy.
- Chào cậu SeongWoo, hôm qua cậu ngủ có ngon không?
- Sao cậu vẫn đến đây?
- Thì mình vẫn đến mà như bình thường mà.
- Hôm qua tôi nói gì cậu không nghe à, tôi nói cậu đừng có ở trước mặt tôi nữa. Cậu nhìn tôi từ trên xuống dưới đi, có thấy giống đồ chơi để cậu chơi đùa không?
- Tớ thấy cậu đẹp trai thôi.
SeongWoo đưa tay hù đánh Daniel, cái tên trước mặt thật không còn gì để nói mà, Daniel tưỡng SeongWoo đánh mình thật nên né sang một bên, hên là bị hù thôi.
Sau đó cả hai lại lên đường tới trường, SeongWoo thường nhét tai nghe vào rồi bật nhạc, thông thả mà đi từ từ, Daniel cứ thế huýt sáo đi bên cạnh, không ai nói gì, SeongWoo quá lười để nói, còn Daniel có nói SeongWoo cũng không trả lời, nên cứ thế mà đi.
Hôm nay lớp SeongWoo trống tiết Văn, vì thầy bận công việc, thầy Toán bên CLB thấy vậy nên xuống tận lớp gọi SeongWoo lên phòng giúp mình chấm điểm kiểm tra đợt vừa rồi của cả khối phụ thầy. SeongWoo và MinHyun được điểm tối đa, JaeHwan 98/100, và Kang Daniel, 20/100. Cậu ta làm được vài câu đều đúng, còn lại bỏ giấy trắng, một chữ cũng không động vào, thầy Toán thấy SeongWoo thơ thẩn nhìn bài điểm thấp thì lắc đầu lên tiếng.
- Học sinh này lớp của thầy, chẳng hiểu sao cậu ấy rất ghét toán, giờ học thì lơ ngơ, giờ ôn tập thì trốn biệt, kiểm tra thì làm vài câu xong rồi ngủ, học rất giỏi, nhưng không chịu cố gắng, mẹ em ấy cũng bó tay.
SeongWoo thầm nghỉ, đúng là mình và Daniel đúng chuẩn hai đường thẳng song song rồi, đam mê duy nhất của SeongWoo là Toán, thế mà Daniel lại không ưa nó, đó chẳng phải bằng chứng rõ ràng nhất của việc hai người sẽ chẳng bao giờ hoà hợp được, nên tốt nhất cứ giữ khoảng cách với cậu ta vậy.
Tan học, SeongWoo vừa bước chân ra khỏi lớp đã thấy Daniel đang vò nhầu tờ giấy kiểm tra Toán vừa phát lúc này, sau đó ném vào thùng rác như ném bóng rỗ, vẻ mặt không có vẻ gì bận tâm.
SeongWoo tiến lại, lấy tờ giấy kiểm tra của Daniel từ thùng rác, mở ra xem, sau đó đưa tờ giấy lại cho Daniel, Daniel có hơi bất ngờ vì hành động này của SeongWoo.
- Cậu học hành như vậy, tốt nhất đừng có đi theo tôi nữa. Tôi ghét Hoá, nhưng vẫn phải học, tôi cũng ghét Văn, nhưng chưa bao giờ bỏ trống một bài Văn nào cả, điểm Văn của tôi có thể chỉ được 78/100, tôi cũng không vò nát rồi quăng thùng rác như cậu. Tôi tự cảm thấy tôi và cậu thật sự không thể nào hợp tính cách nhau được, kể có là bạn bè đi chăng nữa, tôi nói lần cuối đó, đừng có đi theo tôi ..
- Cũng chỉ là Toán thôi mà, sao cậu phải quan trọng vấn đề lên như vậy ..
SeongWoo vẫn đi thẳng, mặc kệ Daniel, Daniel tức giận đuổi theo, nắm một tay SeongWoo kéo lại.
- Nói chuyện cho đàng hoàng.
- Tôi nghỉ tôi nói hết chuyện với cậu rồi.
SeongWoo cố gắng lấy tay mình ra khỏi tay Daniel, nhưng Daniel lại càng nắm mạnh hơn nữa, việc đó làm SeongWoo đau, Daniel thấy SeongWoo bị mình nắm tay chặt đến nổi nhăn cả mặt mới hốt hoảng thả lỏng tay SeongWoo, kéo lên xem xem SeongWoo có sao không.
- Xin lỗi cậu, mình không cố ý.
- Thả tay ra.
- Nếu chỉ có môn Toán mà cậu lại nghỉ mình là người như vậy thì thật sự làm mình rất tức giận đó SeongWoo, cũng chỉ là môn Toán, mình cố gắng học là được chứ gì.
- Tôi không cần cậu phải như vậy.
- Nếu mình vào được CLB Toán của cậu, thì cậu cho phép mình theo đuổi cậu nhé.
Daniel vẫn không buông tay SeongWoo, Daniel có siết nhẹ tay SeongWoo, gương mặt thể hiện rõ quyết tâm.
SeongWoo biết rõ việc Daniel cố gắng học Toán làm gì trong khi cậu ta không thích là vô dụng, dù có vào được CLB Toán thì SeongWoo cũng không cho phép Daniel tiếp tục theo đuổi mình, nhưng đột nhiên phủ nhận sự cố gắng của ai đó trước cả khi họ thực hiện làm SeongWoo không nở nói ra, nên cứ thế mà im lặng, Daniel xem đó là đồng ý.
- Mình cũng suy nghĩ đến việc sẽ vào CLB Toán với cậu rồi, nhưng chưa tìm được động lực, bây giờ có rồi, động lực của mình chính là cậu đó SeongWoo.
SeongWoo nhìn Daniel mỉm cười, cái gì mà động lực của cậu ta, Daniel nói nghe thì cũng được, nhưng mà không biết nên tin hay không thôi.
***
- Ớ .. mấy nay không thấy Daniel hyung chạy theo SeongWoo hyung nhở.
WooJin ngồi buông dưa với hai cộng sự đắt lực của mình, phía bên kia Guanlin cùng JiHoon vẫn ngồi xem bài tarot, thật sự như kiểu hai đứa đang ở trong thế giới riêng của cả hai vậy. Ba đứa DaeHwi, JinYoung và SeonHo đang ngồi chụm đầu xem cái gì đó, lâu lâu còn la lên hoảng sợ.
Bạn không ưa Toán, bạn không thích những điều huyền bí, bạn sợ phải nhìn thấy những điều khoa học không thể lý giải, thế CLB này không thể dành cho bạn rồi, CLB sở hữu đến 4 con người đam mê các việc kì bí, có xu hướng sẽ lên 5 từ khi JinYoung gia nhập. DaeHwi và SeonHo ngoài là thành viên của CLB Toán, còn tham gia Hội những hiện tượng đáng sợ của bên CLB Khoa học, cứ đến tối là lại đi đâu đó quanh thành phố, đến những nơi hoang vắng để mà tìm kiếm cái gì đó, JinYoung bây giờ lại thường xuyên bị kéo nhập bọn với DaeHwi và SeonHo, nên có vẻ bọn họ sẽ tự tạo cho mình một cái tên gì đó để dễ phân biệt với Bộ Ba lắm lời hiện tại chẳng hạn.
Riêng Guanlin và JiHoon, Cặp đôi của CLB, gọi họ là cặp đôi vì cả hai cứ dính với nhau thôi, mối quan hệ của họ thế nào không ai biết, JiHoon mê những thứ thuộc về phạm trù phép thuật, huyền bí, Guanlin lại là một người am hiểu bối toán, đọc rất nhiều sách về ma thuật gì gì đó, thế nên không lạ khi hai đứa cứ dính lấy nhau, có thể nói không ngoa khi biểu tượng của hai đưa chính là bộ bài tarot, JiHoon thích nhìn Guanlin chăm chú lật từng lá bài, giải thích những điều ẩn sâu trong đó.
Chỉ riêng những việc đó thôi mà CLB gần như lúc nào cũng trong huyền bí đến kỳ lạ, đã thế trên góc tường bên trái, dán cơ mang nào là bùa chú các kiểu, có đợt DaeHwi với SeonHo đi đâu đó về, kể là cả hai đứa nó nhìn thấy cái gì đó, rất đáng sợ, rồi sợ bị ám này kia, nên mua cả đống bùa trong chùa đến CLB dán, còn JiHoon lại có sở thích kỳ lạ với lồng đèn, không phải loại đèn điện, mà là loại thắp sáng bằng nến, xung quanh CLB có rất nhiều lồng đèn giấy do JiHoon mang đến trang trí. Có khi hứng lên, JiHoon tắt hết đèn, cứ thế thắp nến, rồi ngồi giữa phòng cùng Guanlin xem bài tarot, người trong CLB còn hoảng sợ, huống hồ gì người ngoài nhìn vào.
Nhưng đó là sở thích của team năm nhất thôi, dĩ nhiên trừ WooJin yếu tim. Còn lại team năm hai và năm ba, hoàn toàn sợ chết khiếp, dĩ nhiên là trừ SeongWoo không quan tâm.
MinHyun nhiều lần đau đầu vì bị thầy phụ trách than phiền là CLB Toán gì mà nhìn cứ như tụ điểm ma thuật, lúc nào trong cũng âm u, Bộ Ba thì thôi khỏi nói, không bao giờ dám lại gần cái tường dán đầy bùa của lũ nhóc, cứ lúc JiHoon thắp nến là auto trốn vào một góc ôm nhau hoảng sợ, nhưng riết rồi quen, đến bây giờ lại cảm thấy thích không khí nơi đây, đó có thể là thứ không giống ai của CLB Toán, đến nổi không móng nào dám đặt chân vào.
Lại quay về với việc Daniel mấy ngày rồi không còn theo đuổi SeongWoo như trước, SungWoon tiếp tục.
- Oẳn tù tì, ai thua đi hỏi thẳng SeongWoo nè.
- Thôi, em thà ôm tò mò đến chết, chứ không hỏi đâu.
JaeHwan chốt một câu sau đó đứng dậy chạy lại nhập bọn với DaeHwi, xem " ma ở thành phố " (?!) . So với việc hỏi xem SeongWoo thế nào, thì xem mấy cái ma này còn tốt hơn.
SeongWoo vẫn lạc quan giữa đám đông, chăm chú giải Toán, mặc kệ mọi người xung quanh. Daniel nói rằng mình sẽ chăm chỉ học Toán, không đi học với SeongWoo vài ngày để tập trung ôn tập, cậu ta nói vậy, nhưng không biết là thật hay không. SeongWoo có hơi tò mò việc cậu ta sẽ học như thế nào thôi, Toán không phải thứ ngày một ngày hai là có thể lấy lại được căn bản, cho dù bạn giỏi đến cỡ nào.
Cả nhà Daniel gần như là kinh ngạc khi thấy cậu-trai-sinh-ra-không-dành-cho-Toán đang ngồi ngoan ngoãn trên bàn giải toán, mấy hôm trước thấy Daniel ôm về một đống sách ôn luyện Toán các kiểu, cả nhà đã hoảng sợ rồi, thế mà mấy ngày hôm nay Daniel lại còn ngồi giải đề Toán, đúng là thời thế thay đổi rồi mà.
- Này Daniel, em có ăn lộn cái gì không, mấy cái sách Toán này là cái gì?
- Em đang tập trung ôn luyện để vào đội tuyển Toán của trường, chị đừng có làm phiền em.
- Mẹ ơii, Ba ơiiii, Kang Daniel bảo em ấy muốn vào đội tuyển Toán của trường.
- Kang MinKyung, con nói gì cơ, ba mẹ nghe không rõ.
- Daniel muốn thi vào đội tuyển Toán của trường.
Cả ba mẹ lẫn chị gái của Daniel nhìn Daniel như thú lạ từ trên trời rớt xuống, đây là ai, đây đâu phải là Daniel của nhà này, nhìn thì giống đó, nhưng nhất định cái tính cách này không phải rồi, cả ba nhìn nhau, tự hỏi liệu có nên đá tên này ra khỏi nhà không ..
***
Sáng SeongWoo mở cửa xuống nhà đi học, đã thấy Daniel cặm cụi xích xe đạp vào hàng rào nhà mình, cũng gần một tuần rồi cậu ta không đến, thế mà hôm nay lại đến nữa, không biết là xong việc chưa.
Daniel thấy SeongWoo bước ra, nhất thời không kìm được cảm xúc, cứ thế nhào lại ôm chầm SeongWoo, sau đó bị SeongWoo nổi giận đẩy ra.
- Nhớ cậu chết đi được.
SeongWoo nhìn thấy hình như mắt Daniel đen thui, có vẻ cậu ta thức đêm nên bây giờ mắt đầy quầng thâm, chẳng khác gì con gấu trúc. Daniel vẫn hớn hở nhìn SeongWoo, thấy SeongWoo không thèm nói gì với mình, nên ra hiệu cho SeongWoo đi thôi.
Lại một buổi sáng ồn ào, người ta lại nhìn thấy Daniel cùng SeongWoo đi học chung với nhau, nội việc đó cũng đã đủ cho Bộ Ba nói chuyện với nhau cả buổi sáng rồi.
***
Trong lớp học, JiHoon bí mật hôn lên má Guanlin, sau khi cá cược với Guanlin là Daniel đã không còn theo đuổi SeongWoo, bây giờ lại thấy họ xuất hiện cùng nhau, JiHoon thua, phải hôn Guanlin.
- JiHoonie, em đã nói JiHoonie phải luôn tin tưỡng lời em nói mà.
JiHoon mỉm cười nhìn ra cửa sổ trông theo bóng Daniel và SeongWoo, đầu từ tự dựa vào vai Guanlin ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com