(*) Khí hậu: Hoàng hậu bị vứt bỏ.Edit: KimnganLu8Convert: nguyetly_acc1Thể loại: song trọng sinh, cung đấuNội dung: Tô Dư trọng sinh thông qua một đoạn ngắn mộng cảnh mà biết được tương lai của mình trở thành cái dạng gì: Mất đi hậu vị thuộc về mình, trở thành nữ nhân hoàng đế chán ghét. Nhưng nàng lại chưa từng nghĩ đến có một ngày hoàng đế cũng trọng sinh.Đây là câu chuyện về một hối hận hoàng đế cùng một khí hậu đã hết hi vọng.Nhân vật chính: Tô Dư, Hạ Lan Tử HànhPhối hợp diễn: Đậu Oản, Diệp Cảnh Thu,...Lưu ý: Nữ chính trọng sinh từ nhỏ nhưng không biết mình được trọng sinh, nàng không nhớ gì về kiếp trước nhưng thỉnh thoảng vẫn mơ thấy những giấc mộng mơ hồ về nó. Tuy nhiên sau này sẽ khác....Nam chính trọng sinh về thời điểm hắn làm vua hai năm, bắt đầu quá trình đền bù nữ chính từ đây....…
- link : http://wikidich.com/truyen/mau-xuyen-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-WSB4pO8h7F2cednF - tác giả : Tố Thủ Triệp Chi - convert : ánh nguyệt, kỷ kỷ - văn án : Thanh Hà quận chúa Cố Thịnh Nhân đã chết.Nàng dung sắc quan kinh hoa, tài danh động thiên hạ, lại thua ở một cái mọi thứ không bằng chính mình nữ nhân trong tay.Thẳng đến sau khi chết, Cố Thịnh Nhân mới hiểu được, chính mình bất quá là một cái nữ xứng nghịch tập chuyện xưa nữ chính, xứng đáng chính là xuyên qua nữ xứng pháo hôi......Thuần trắng không gian nội, Cố Thịnh Nhân mặt vô biểu tình tiếp thu hệ thống truyền cho nàng ký ức......Hệ thống: "Đầu năm nay, nữ xứng muốn xoay người, pháo hôi muốn nghịch tập, người qua đường muốn xoát tồn tại cảm, thân là nữ chủ, ngươi chính là các nàng lớn nhất chặn đường thạch."Cố Thịnh Nhân trong ánh mắt lập loè hàn mang, cười phong hoa tuyệt đại: "Vậy để cho ta tới nhìn xem: Ai, mới là hẳn là bị đá rớt chướng ngại vật, ai, lại là cuối cùng người thắng!"Những cái đó muốn xử lý nữ chủ thượng vị nữ xứng nhóm pháo hôi nhóm, các ngươi tưởng hảo, muốn chết như thế nào sao?Bổn văn 1V1.___((( nếu có vấn đề về truyện hay nhận xét, nhớ cmt và vote nhe~ )))___…
Đường tiểu thiếu gia có tiền có sắc, hết lần này tới lần khác phạm mệnh hoa đào nát, nhiều lần bị tra công lừa tiền lừa tình cảm, một ngày nọ vì tức giận mà gia nhập hệ thống "Đại nghiệp ngược tra"【 Thế giới một 】Tra Hoàng đế: Trẫm biết người theo trẫm đoạt lấy giang sơn này là ngươi, nhưng trẫm khó khăn lắm mới tìm được hắn, ngôi vị Hoàng hậu này...... ngươi nên nhường lại đi thôi.Đường Cửu: Cầu còn không được, đệ đệ ngươi đẹp trai hơn người nhiều, mau để ta cùng hắn song túc song phi!!【 Thế giới hai 】Tra nhị đại: Bảo bối, em không nỡ chia tay anh đúng không? Anh và những người kia chỉ là chơi đùa thôi, em mãi mãi là người anh thích nhất......Đường Cửu: Rẽ trái biến ra ngoài, tạm biệt không tiễn.【 Thế giới ba 】Tra ảnh đế: Anh rất biết ơn em nâng đỡ anh lên vị trí này, nhưng quan hệ của chúng ta dừng ở đây thôi, em đừng níu kéo...Đường Cửu (dắt tình mới đẹp trai trẻ trung cool ngầu, vẻ mặt mờ mịt quay đầu): Anh là ai?Các tra công: "......"Không đúng...... sao chuyện này hoàn toàn không giống như mình tưởng tượng!?…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…