Chap 35: Mở đầu của đau khổ
Tất cả những gì trước kia tôi từng làm là để đánh lừa cô thôi, thứ tôi mong muốn ở cô là vì tiền, cô nghĩ là tôi sẽ thích một loại người như cô à.
Ko đúng ... cậu nói dối.
Cô thật đáng thương Krixi à, bây giờ đối với tôi cô đã hết giá trị lợi dụng rồi, lúc quen với cô tôi cũng có được một chút lợi lộc đó chứ.
Nakroth ...!
Nếu như mà có thích một ai đó thì tôi sẽ thích người như Butterfly chứ ko phải loại người yếu đuối như cô ...
Đáng ghét.
Cậu choàng tỉnh giấc mồ hôi đầm đìa trên trán, cậu ngồi trên máy bay mắt liếc nhìn ra cửa sổ.
Bên ngoài chỉ toàn mây trắng, khung cảnh rất giống với tâm hồn cậu bây giờ ...
Thật trống rỗng!.
Cậu và cô đã chia xa nhau tính tới bây giờ thì cũng đã gần bốn năm, cậu tự hỏi bây giờ cô sống sao rồi? Có vui vẻ và hạnh phúc bên ai khác ko?.
Người như cậu hoàn toàn ko có tư cách hỏi những câu đó, vì cậu chính là người đã làm tổn thương cô và khiến cô phải khóc và đau buồn rất nhiều.
Và bây giờ ... cậu biết phải nói gì khi gặp lại cô đây, sau hàng ấy năm liệu cô có tha thứ cho cậu?.
Chiếc máy bay yên giấc trở về sân bay sau những giờ bay mệt mỏi trên bầu trời.
Lớp trưởng!-Murad hô to.
Lớp trưởng gì cơ chứ chúng ta đã tốt nghiệp rồi đấy Murad!-Airi nhăn mặt khó chịu nhìn Murad.
Biết sao được, tớ quen miệng gọi cậu là lớp trưởng rồi, nhỉ Zep?-Murad cười quay sang nhìn Zephys đứng kế bên.
Phải phải! Dù đã tốt nghiệp nhưng bọn tớ vẫn thích gọi cậu như vậy thôi!-Zephys gật đầu.
Muốn gọi sao thì kệ các cậu-Airi thở dài.
Nakroth cứ nhìn thẳng về phía trước, trong lòng cậu cứ nhói đau lên cậu nghĩ thật là khó khăn nếu chạm mặt cô ngay bây giờ.
Vậy tổ trưởng đâu, sao vẫn chưa thấy cậu ấy ở sân bay?-Murad đặt tay ra sau đầu tỏ vẻ khó hiểu.
Ko biết nữa, lúc nãy trên máy bay tớ có bảo cậu ấy ra đón bọn mình rồi mà nhỉ?-Airi cầm điện thoại trên tay.
Hay là bọn mình đi tìm cậu ấy đi, biết đâu bây giờ cậu ấy cũng đang đi tìm bọn mình cũng nên-Zephys.
Ừm cũng được đấy!-Lauriel.
Cả đám quay lưng bước đi, Nakroth thở dài quay mặt lại thì vô tình phía sau có một hình bóng nhỏ bé va phải tấm lưng to lớn cậu.
"Ui da!".
Giọng nói từ người ấy cất lên nghe thật dõi quen thuộc, Nakroth quay lại và thật bất ngờ đó chính là người mà các cậu đang tìm.
Sorry, I didn't see the way you were ... no? (Xin lỗi, tôi đi ko nhìn đường anh có sao ... ko?)-Giọng nói Krixi bé xuống khi nhìn thấy Nakroth.
Hai người chạm mặt nhau, ko ai có thể thốt lên thành lời, quá ngạc nhiên và quá bất ngờ, ai mà ngờ cuộc đời lại đùa giỡn với cô như vậy chứ.
Kri ...-Nakroth.
Sao cậu lại đến đây?-Krixi gằng giọng.
Nakroth im lặng, đúng như những gì cậu đã nghĩ cô vẫn còn rất giận cậu.
Tớ chỉ ...-Nakroth.
Chẳng phải lúc đó cậu đã đuổi tớ đi hay sao? Hay là cậu chỉ tới đây theo lời của Airi?-Krixi mang vẻ mặt lạnh nhạt nhìn thẳng vào mắt cậu.
Ko phải! Là do tớ muốn tới đây để xin lỗi cậu và ...-Nakroth.
Cậu muốn quay lại?-Krixi.
Câu nói ấy lạnh lùng đến lạ thường, một thời gian dài trôi qua cô thật sự đã thay đổi rất nhiều.
Airi chạy đến, cô phá vỡ bầu không khí căng thẳng xung quanh hai người, cả Lauriel cũng chạy đến nắm lấy tay Krixi, cả ba vui vẻ cười đùa sau gần bốn năm ko gặp nhau.
Mày ổn ko Nak?-Murad đi đến vỗ vai cậu.
Khá ổn-Nakroth.
Nhìn mặt mày là tao biết ko ổn rồi-Murad thở dài.
Cậu ấy ko tha thứ cho mày sao?-Zephys.
Chắc là vậy-Nakroth.
Mistress! (Cô chủ!)-Một người mặc áo đen chạy lại.
It is dangerous to go out alone alone! (Cô đi ra ngoài một mình như vậy rất nguy hiểm đấy!)-Người đó.
Is it okay! I just went to pick up my friend (Có sao đâu chứ! Em chỉ đi đón bạn của mình thôi mà)-Krixi.
Friend? (Bạn sao?)-Người đó.
Giới thiệu với các cậu đây là quản gia của nhà tớ, anh ấy tên là Torino-Krixi.
Torino these are my friends, these are Airi, Lauriel, Murad, Zephys and ... Nakroth (Anh Torino đây là những người bạn của em, đây là Airi, Lauriel, Murad, Zephys và ... Nakroth)-Krixi.
Chào các em, anh đã nghe Krixi kể rất nhiều về các em, cảm ơn các em đã chăm sóc cho Krixi lúc đó-Torino.
Ko có gì đâu anh-Airi.
The boss and the madam are very worried about her boss (Ông chủ và bà chủ đang rất lo cho cô đó cô chủ)-Torino.
Okay, I'll be back, but I'll ask them to stay in my house (Được thôi em sẽ về, nhưng em sẽ xin cho họ ở lại nhà mình)-Krixi.
Yes, ma'am (Vâng thưa cô chủ)-Torino.
Các cậu có thể về nhà tớ chơi vài tuần rồi về cũng được-Krixi.
Thật sao?!-Airi.
Tớ rất muốn nhìn thấy nhà cậu đó Krixi!-Lauriel.
Vậy thì đi thôi-Krixi.
Anh đã chuẩn bị xe cho mấy đứa rồi, hãy theo anh-Torino.
Cảm ơn anh nhiều!-Krixi.
Cả bọn cùng lên xe về nhà của Krixi và khi tới nơi ai cũng phải trầm trồ ngạc nhiên.
Nhà của Krixi như một tòa lâu đài trong truyện cỗ tích vậy, thật tráng lệ và xinh đẹp biết bao nhiêu.
Trước cửa nhà còn có những hầu gái và quản gia giống như Torino bước ra đón mừng Krixi trở về.
Mistress Krixi, the hostess and the boss are waiting for you in the living room! And they asked me to tell her to bring her friends along (Cô chủ Krixi, bà chủ và ông chủ đang đợi cô ở trong phòng khách ạ! Và họ nhờ tôi nói với cô là dẫn theo những người bạn của cô vào luôn ạ)-Một người hầu gái lên tiếng.
Yes! (Vâng!)-Krixi.
Krixi đưa cả đám vào nhà và tiến tới phòng khách, trước mặt mọi người là một căn nhà đầy vẻ sang trọng, đâu đâu cũng là những đồ nội thất với giá thành cực khủng trên toàn thế giới.
Krixi à bố mẹ cậu làm nghề gì vậy?-Airi.
Bố tớ là giám đốc của một công ty lớn có quan hệ rộng rãi trên toàn thế giới-Krixi.
Hả!?-Cả đám.
Kinh thật!-Murad.
Lần đầu tiên tớ nghe luôn ấy-Zephys.
Chắc là bố mẹ cậu hẳn là thương cậu lắm!-Lauriel.
Ừm-Giọng của Krixi có chút buồn bã.
Cả đám đứng trước cửa phòng khách và mang một tâm trạng hết sức hồi hộp, ko biết bố mẹ Krixi là người thế nào nhỉ?.
Dad! Mother! Can you come in? (Bố! Mẹ! Con vào nhé?)-Krixi.
Yes! (Ừ!)-Một giọng nói vang lên từ bên kia cánh cửa.
Cô mở cửa ra bước vào một căn phòng cực kỳ đẹp, đồ đạc bên trong căn phòng được bố trí rất đẹp mắt, chưa nói đến cách trang trí của căn phòng đã để lại ấn tượng khó phai cho những ai đã bước vào, có một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi ở đó với sự quyền lực của mình.
Chào các con, bác là bố của Krixi, tên bác là Takehayashi, rất vui được gặp các cháu-Bố Krixi.
Dì là Yonasakiko, là mẹ của Krixi-Mẹ Krixi.
Chào hai bác cháu là Airi ạ!-Airi cuối đầu chào.
Cháu là Lauriel ạ!-Lauriel.
Murad và Zephys ạ!-Murad/Zephys.
Nè nè! Tới đây chào hỏi đi Nak!-Murad kéo Nakroth lên phía trước.
Cháu là Nakroth ạ-Nakroth.
Can my parents let them stay here for a week or two? (Bố mẹ con có thể cho họ ở lại đây một hai tuần được ko ạ?)-Krixi.
Of course! (Tất nhiên!)-Bố Krixi.
Krixi vui mừng dẫn cả đám lên lầu đang đi thì một người đàn ông bước ra từ phòng cô.
Where are you going, Krixi? (Em đã đi đâu vậy, Krixi?).
Bro ... brother! ( Anh ... anh hai!)-Krixi.
Anh hai!?-Cả đám.
Còn tiếp ...
--------------------------------------------
Cứ đọc và bình luận tự nhiên nhé các cậu :)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com