Anh và em như hai người xa lạ... Chính âm nhạc đã kết nối đôi ta. Anh và em trở thành bạn bè, Nhưng rồi... tỏ tình sao? Dần dần tình cảm của đôi ta trở nên rạng nứt.
-Nguồn được lấy từ page " Thằng anh con em" (facebook) -Link truyện: https://www.facebook.com/tace.hnn/ _ Lên ủng hộ page Thằng anh con em nếu mọi người muốn xem cập nhật nhanh hơn và truyện chính chủ nhé❤️_Đã được Bông cho phép Dii mới đăng nhé❤️ Dii đã ghi rõ ở đây là ĐÃ ĐƯỢC BÔNG CHO PHÉP và ĐÃ GHI NGUỒN RÕ RÀNG thì mong mọi người có văn hoá xíu đừng có tí vô bình luận là "xin phép Bông chưa" hay " Chưa ghi nguồn này nọ" nha. Tui là tui buồn đó :)) rep mấy chục bình luận giống vậy mà bùn Vl :((-Tác giả: Bông.+COI XONG NHỚ COMENT+ BÌNH CHỌN MỖI CHAP ĐỂ ỦNG HỘ DII NHA MN^^ Tóm tắt: Truyện kể về "con anh " tao nhã, dễ thưng và "thằng em" vi diệu", dữ dội^^ ‿ツ ♡reup❤bү Dii ρé ηɦỏツ ♡‿…
Đang từ máy bay trở về Nhật sau giải đấu lớn ở Mỹ, Ryoma gặp tai nạn. Máy bay chở cậu phát nổ giữa không trung.Tỉnh lại thấy mình trở về thời mình còn học cấp hai.Nhưng mà, Ryoma nhận ra ở chỗ này bản thân trở thành người bị hắt hủi. Luôn luôn làm người được cưng chiều Ryoma cảm thấy rất mới mẻ Sau đó...tất nhiên là dùng kĩ thuật tennis của mình dạy cho mấy người kia một bài học!Ryoma: Haiz...mọi người còn phải cố gắng nhiều.xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxTác giả :Inari YukiPairing: AllRyoma. Tiến độ: Bò chậm hơn sênDisclaimer: Ta không sở hữu Prince of Tennis…
CHÚ RỂ CỦA TÔI BỎ TRỐN RỒI 我新浪桃婚了Tác giả: 喝口雪碧- Uống ngụm SpriteĐộ dài: 63 chính truyện + ngoại truyệnTình hình edit: đang lê lếchGiới thiệu đơn giản: chú rể không đến cô dâu tìm chú rể mới. P. S quan trọng: TRUYỆN EDIT PHI THƯƠNG MAI VÀ CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.…
Hán Việt: Trọng sinh chi tố cá quai hài tửTác giả: Kim Sinh Duyên ThiểnRaw qt: WikidthTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: On goingEditor : Lonsuatrenthaonguyen Warning : Có tình tiết thụ bị rape( ở kiếp trước, kiếp này công và thụ là lần đầu của nhau). Lôi của ai thì né nha.Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Chủ thụ , 1v1221 chương +5 phiên ngoạiVăn án:Bạch Nhất Hàm là một thằng nhóc ngỗ nghịch bị sủng hư, làm trời làm đất. Rốt cuộc làm nhà táng gia bại sản, khiến người mình yêu chạy mất, tự mình tìm đường chết.Sau khi trọng sinh, cậu quyết định thay đổi triệt để, nỗ lực làm bé ngoan. Nhưng mà, rất nhiều sự thật hình như đều không giống như cậu đã nghĩ......Bạch cha Bạch mẹ: Con trai trở nên ngoan như vậy, nhất định là có người khi dễ nó, không thể tha thứ!Bạch đại ca, Bạch đại tỷ: Nếu em trai hiểu chuyện mà phải làm em ấy chịu khổ vì đại giới, anh/chị đây tình nguyện tiểu Hàm vĩnh viễn đều là đứa bé hư!Mục Tịnh Viễn: Hàm Hàm đánh mày thì mày nên cam chịu, nhưng nếu mày né...... Trời lạnh rồi, nên có nhà ai đó phá sản để Hàm Hàm cười một cái.Bạch Nhất Hàm:......, đời trước tôi ngỗ nghịch như vậy, không thể không có công lao của các người!Truyện này giả tưởng, hư cấu, hư cấu, chuyện quan trọng nói ba lần, hết thảy đều là hư cấu.Đôi lời editor : Đây là bản edit chui chưa đc sự đồng ý của tác giả P/s: Mình không hề có chuyên môn gì về tiếng Trung, độ chính xác tầm >60%✍️Truyện chỉ đăng trên Wattpad…
🌺 Chị đã từng hỏi em tại sao lại thích một loài hoa cỏ dại ? Em cũng đã từng nói với chị bởi vì nó chính là Cúc Hoạ Mi.[BHTT] Trò Chơi Dục VọngTác giả: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu )#PhiuPhiu…
CHÚ Ý ĐÂY LÀ ĐAM MỸ CHUYỂN VER HÃY NHÌN KĨ ẢNH BÌA VÀ CHÚ Ý NÀY TRC KHI ĐỌC ảnh bìa mình rõ ràng để ảnh nam nam cộng với hagtag #đammy k xem kĩ rồi vô dọc lại trách sao k ghi rõ ràng :))vì post chưa có sự đồng ý của tác giả, ko đem khỏi đây…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…