Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24: Tranh cãi

Edit by Náppu

*

Mặt trời lặn về tây, Alkin nhìn hoàng hôn bao phủ rừng rậm bất mãn rít gào một tiếng.

Giống cái kia cư nhiên còn chưa trở lại chờ hắn tưới tinh dịch! Đáng giận!

Phải biết rằng, thú nhân hổ tộc mới là cường đại nhất, bọn họ càng có thể thỏa mãn kỳ động dục của bạn lữ, cũng càng thêm dễ dàng làm bọn họ mang thai ấu tể, giống cái kia đúng là không có kiến thức!

Alkin cắn hư túi lưới làm bằng dây leo Lâm Kiều đan được một nửa, lại ở cửa lều trại đào một cái hố to, muốn cho hắn ngã thành cáo bùn.

Lâm Kiều mệt mỏi cuộn tròn trong lòng ngực Dylance.

Lúc cùng Luca làm xong không lâu, Dylance xuất hiện bên người hắn, thông qua khí vị phán đoán, nói cho hắn số lượng tinh dịch còn chưa đủ, cần phải tiếp tục tưới, Lâm Kiều đành phải cùng báo tuyết ôn nhu làm một hồi, thẳng đến khi tinh bì lực tẫn.

Dương vật của Dylance mới vừa rút ra, hắn liền biến thành bộ dáng cáo đỏ, lông được lau sạch ôm vào trong lòng ngực.

Luca vẫn luôn vui sướng chạy chậm phía trước, đi đến cửa lều trại sắc trời đã trở tối, hắn không hề phòng bị ngã vào hố đất.

“Grào!” Luca tức giận bò ra, là ai đào bẫy rập trước cửa nhà hắn! Kết quả ngửi một vòng, không có mùi người ngoài, chỉ có khí vị của Alkin cùng với lông hổ màu vàng.

Hắc báo vọt vào rống giận với ca ca, lão hổ trên đệm da thú cũng không cam lòng yếu thế rít gào vài tiếng.

Lâm Kiều không có sức để ý tới, hắn được Dylance đặt nằm trên da thú mềm như bông.

Làm tình thật là một chuyện hao phí thể lực, hai mắt Lâm Kiều cũng không muốn mở, cứ như vậy mơ mơ màng màng ngủ.

Nhiệt độ không khí ban đêm hơi lạnh, Dylance đắp cho hắn da thú độ dày thích hợp, đem thịt thỏ hôm nay mới bắt được bỏ vào nồi đá nấu lên, bên trong bỏ thêm gia vị Lâm Kiều thích nhất.

Luca đem hoa dại tới cho ca ca xem, loại hoa này không chỉ đẹp, nấu nước uống còn có một cỗ vị hoa ngọt hỗn hợp, giống cái phi thường thích, hắn cố ý hái mấy bông cho Lâm Kiều uống.

Dylance đem nụ hoa hồng nhạt ngâm vào trong nước, bận rộn xong, ngồi bên cạnh Lâm Kiều nhìn chăm chú hắn.

Bộ lông của Lâm Kiều trải qua mùa tuyết rơi đã hoàn toàn khôi phục, hiện tại có ánh quang đỏ đậm, đặc biệt là cái đuôi, lông tóc đẫy đà, lúc lay động phi thường xinh đẹp.

Dylance vuốt ve đuôi đỏ mềm mại bóng loáng, ánh mắt ôn nhu.

Luca cũng nằm xuống bên cạnh Lâm Kiều, lúc này đang xem náo nhiệt ngậm đầu lỗ tai của hắn vào trong miệng.

“Luca, không được quấy rầy em ấy.”

Hắc báo buông ra, chân trước đặt trên đôi tai Lâm Kiều sờ sờ, cuối cùng dưới tầm mắt nghiêm khắc của Dylance thành thật nằm yên.

Alkin nằm một góc thuộc về hắn mắt lạnh nhìn một màn này, có chút bực mình quay đầu đi.

Mỹ mãn ngủ một giấc, Lâm Kiều được Dylance đánh thức, canh thịt tươi ngon tản mát ra mùi hương mê người, hắn ăn đến phi thường thỏa mãn.

Sau khi ăn xong Dylance lại bưng tới một loại nước có vụn cánh hoa màu sắc rực rỡ, tản ra mùi hương thanh thúy.

Luca thò qua tràn ngập chờ mong nhìn hắn.

Lâm Kiều uống một ngụm, giống như trà hoa ở kiếp trước, không hề đắng, ngọt thanh ngon miệng, sau khi ăn thịt uống một chút ngược lại rất thích hợp.

Hắn lười biến thành hình người, liếm láp hơn phân nửa, dư lại đẩy cho Luca, lại đem chân trước đặt trên đầu gối Dylance “Anh” một tiếng biểu đạt cảm tạ.

“Mệt mỏi thì tiếp tục ngủ đi, ngày mai... Em cần phải nghỉ ngơi đầy đủ.”

Đôi tai Lâm Kiều nóng lên, kỳ động dục sẽ còn tiếp tục, mới một ngày hắn đã ăn không tiêu, thời gian năm sáu ngày sau, hắn cảm thấy mình sẽ hoàn toàn bị ép khô, thẳng đến trước khi kỳ động dục tiếp theo đến sẽ không cần làm tình nữa.

Thân thể cáo đỏ chột dạ ngáp một cái, tìm một chỗ mềm mại cuộn tròn tiếp tục ngủ bù, Luca lập tức thò lại gần nằm xuống dùng bụng làm chỗ dựa cho hắn.

Lâm Kiều dùng móng vuốt tượng trưng chống đẩy vài cái, lại lần nữa ngủ say.

Dylance thu dọn xong, tắt đống lửa, biến thành hình thú nằm sấp bên cạnh Lâm Kiều.

Mùa tuyết rơi qua đi, trước khi mặt trời mọc, ánh mặt trời đầu tiên đã chiếu sáng sự an tĩnh trong bộ lạc.

Tiếng thú nhân rít gào vào giờ phút này đột ngột vang lên.

Luca gắt gao ôm cáo đỏ trong lòng ngực không buông, chẳng sợ bị Alkin ấn trên mặt đất vẫn như cũ phát ra tiếng rống giận.

Alkin mở ra cái miệng khổng lồ, hàm răng sắc nhọn lộ ra, uy hiếp đệ đệ đem cáo đỏ trong ngực giao ra.

Hắn ngày hôm qua căn bản chưa có giao phối! Hôm nay giống cái này hắn muốn độc hưởng! Đuôi Alkin chụp đánh trên mặt đất, làm cho trong không khí đều là bụi bặm.

Thấy chuyện phát triển đến nước này, Dylance không thể sống chết mặc bây, ra mặt điều giải.

“Luca, buông Lâm Kiều ra.” Dylance đem cáo đỏ đang dần tỉnh lại đặt trên đệm da thú, “Alkin, muốn cùng anh giao phối hay không phải do Lâm Kiều quyết định.”

Lâm Kiều mới vừa tỉnh đã nhìn thấy một màn như vậy, Luca bị Alkin to lớn hơn một vòng ấn trên mặt đất, hai con mèo lớn nhe răng rít gào với nhau, không khí thập phần khẩn trương.

Hắn chuyển đổi hình thái quấn da thú bên hông: “Xảy ra chuyện gì?”

Luca thay đổi hình thái, nức nở cáo trạng: “Alkin muốn ngậm em đi giao phối! Ô ô.”

Lâm Kiều: “...” Đây là cái điểm mâu thuẫn quái quỷ gì?

Hắn trong lúc nhất thời không thể nghĩ được phải bình ổn chuyện này thế nào, tuy rằng cùng đại lão hổ Alkin ở chung không có gì vui vẻ, nhưng hắn cũng không tính trong kỳ động dục đem hắn gạt ra bên ngoài, nếu không sẽ thập phần bất lợi để hài hòa gia đình.

Trước mắt nên nói thế nào? Đáp ứng giao phối với Alkin sẽ làm tiểu hắc báo thương tâm khóc lớn, không đáp ứng hiển nhiên cũng không phải biện pháp thích hợp.

“Alkin, buông Luca ra.”

Lão hổ khinh thường nâng móng vuốt ngồi xổm một bên, mắt thú khóa chặt Lâm Kiều, chờ đợi đáp án của hắn.

Ngực Luca bị ấn ra thành một cái móng vuốt thật lớn: “Kiều Kiều, muốn giao phối, ô ô.”

Lâm Kiều quả thực đau đầu, hắn sờ sờ tóc đen của Luca, nói: “Đừng khóc, em sẽ làm trước với Dylance.”

Alkin bất mãn gầm nhẹ một tiếng, vẫy đuôi đi khỏi lều trại.

Dylance nắm lấy tay Lâm Kiều: “Không cần lo lắng, vừa bắt đầu kỳ động dục, tranh cãi như vậy rất thường thấy trong đám thú nhân.”

Lâm Kiều gật đầu, nghĩ đến lát nữa phải phát sinh quan hệ với hắn, mặt liền nóng lên.

Đơn giản ăn chút gì đó, Lâm Kiều cùng Dylance đi đến sơn động hôm qua, Luca lén lút đi theo phía sau.

Lâm Kiều không tính xua đuổi, đôi mắt của báo ngốc đều khóc đến đỏ, chờ cùng Dylance làm xong, có thể thỏa mãn hắn một chút.

Ở một nơi không xa phía sau, còn có một thân ảnh da lông sặc sỡ, nằm phục xuống một đường đi theo, đúng là hổ rừng Alkin.

Hắn ngậm thực vật có thể che giấu khí vị, nhìn chằm chằm cái đuôi Lâm Kiều lúc đi đường khẽ đong đưa, không biết trong lòng đang tính toán cái gì.

Lâm Kiều cùng Dylance dùng tư thế đối mặt làm một hồi, hôm nay bọn họ càng thêm hài hòa, toàn bộ quá trình đều rất thoải mái, lau sạch xong thân thể, hắn đi ra ngoài tìm tiểu hắc báo kia lại đây.

Kết quả làm người khác ngoài ý muốn, Luca không ở bên ngoài, nhưng cách đó không xa nằm bò một con hổ thật lớn, đang nhàn nhã liếm lông.

“Luca?” Lâm Kiều gọi vài tiếng tới các hướng khác nhau, không có bất luận đáp lại nào.

Alkin dạo bước lại đây, đứng trước mặt Lâm Kiều, ánh mắt rất có cảm giác áp bách dừng trên người hắn.

Lâm Kiều kiên trì chờ đợi, nhưng hắc báo ngốc Luca không biết chạy đi nơi nào, trước sau không thấy bóng dáng.

Hắn không biết chính là, trong dòng suối trong lành nơi xa, có một con hắc báo đang chìm dưới đáy nước.

Luca phẫn nộ nhìn đàn ong mật bay múa trên mặt nước.

Lúc trước đi ngang qua tổ ong, đám côn trùng đáng giận này đột nhiên phát động tập kích về phía hắn, làm hại hắn một đường chạy trốn vào trong nước, chỉ có thể thỉnh thoảng trộm lộ ra cái mũi để thở.

Không biết Dylance cùng Kiều Kiều làm xong chưa, tiếp theo sẽ tới lượt hắn làm đi?

Luca liếm liếm chóp mũi, tràn ngập chờ mong.

-Hết chương 24-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com