Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Bầy sói tị nạn

Edit by Náppu

*

Kế hoạch xây nhà của Lâm Kiều còn chưa bắt đầu thực thi, trong bộ lạc xuất hiện sự kiện bất ngờ.

Hắn đang trong lúc ngủ mơ, bị một đôi tay hữu lực ôm vào trong lòng ngực, mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy Alkin cùng Luca nhanh chóng nhảy ra khỏi lều trại, mà Dylance sắc mặt ngưng trọng ôm hắn theo ở phía sau.

Lâm Kiều giãy giụa nhảy xuống biến thành hình người: "Xảy ra chuyện gì?"

"Có khí vị thú nhân xa lạ, số lượng rất nhiều, cách bộ lạc rất gần."

Lâm Kiều nhịn không được nhíu mày, trong trí nhớ của Dinal xác thật từng có chuyện bị bộ lạc xa lạ tập kích, nhưng đó là vì bộ lạc hồ tộc nhỏ yếu, bộ lạc của bọn họ nhân số tuy rằng ít, nhưng toàn bộ đều trẻ tuổi cường tráng, cơ bản đều là hổ rừng cùng báo rừng, đang mùa đồ ăn sung túc, bộ lạc nào lại tùy tiện đột kích?

Chuyện liên quan đến sinh tồn của bọn họ sau này, Lâm Kiều quyết định đi ra ngoài nhìn xem.

Dylance không ngăn trở, bởi vì ở lại lều trại cũng không phải lựa chọn sáng suốt.

Bọn họ đi tới nơi phát ra khí vị, thú nhân trong bộ lạc chạy như bay xẹt qua bên cạnh.

Trái tim Lâm Kiều đập càng ngày càng kịch liệt, cùng Dylance biến thành hình thú chạy theo đội hình lớn phía trước.

Chờ đến nơi phát ra khí vị, Lâm Kiều kinh ngạc phát hiện kẻ xâm lấn trong tưởng tượng cư nhiên là một đàn sói rừng, sói đen dẫn đầu đang nhe răng với Alkin, mà phía sau hắn, là mười mấy con sói bị thương, có con thậm chí đứng thẳng cũng không xong, nhưng như cũ vẫn đứng phía sau thủ lĩnh không chịu ngã xuống.

Có mấy con sói bị thương nhẹ tạo thành một vòng bảo hộ, trong vòng có giống cái, còn có ấu tể, thậm chí có một con sói xám già.

Thoạt nhìn càng như là đào vong, thực lực kém xa bọn họ, Lâm Kiều hơi nhẹ nhàng thở ra.

Hai bên giằng co không lâu, trong vòng bảo hộ của bầy sói đột nhiên phát ra một tiếng cáo kêu thê lương, ngay sau đó một con cáo lông đỏ nhỏ gầy chạy nhanh tới chỗ Lâm Kiều.

Alkin phát ra tiếng gầm nhẹ uy hiếp, chuẩn bị nhào qua chặn lại, sói đen lập tức đánh nhau với hắn, hai con sói trắng trong bầy chạy tới hướng cáo đỏ, ngay lúc tình hình chiến đấu hai bên chạm vào là nổ ngay, Lâm Kiều biến thành hình người hô to: "Alkin, đó là đệ đệ tôi!"

Dylance nhanh chóng dùng cái đuôi che khuất cái mông trần trụi của bạn lữ.

Alkin đánh ngã sói đen trên mặt đất, rung rung da lông rối loạn, ngồi xổm tại chỗ.

Nghe thấy Lâm Kiều, không có người nào ngăn lại cáo đỏ, cậu chạy như bay lại đây, bỗng nhiên lấy đà nhảy bổ vào trong lòng Lâm Kiều, phát ra tiếng khóc anh anh thê lương, nước mắt to như hạt đậu nhỏ giọt trên vai Lâm Kiều.

Lúc này đã qua thời khắc tối tăm nhất của sáng sớm, nương theo ánh mặt trời, Lâm Kiều thấy rõ bộ dáng cáo đỏ trong lòng ngực.

Vốn dĩ là một con cáo lông đỏ đầy đặn, hiện tại da lông đơn bạc, gầy trơ cả xương, trong mắt mất đi ánh sáng kiêu ngạo đã từng có, thoạt nhìn hoảng sợ cùng bất lực.

"Danny, xảy ra chuyện gì?" Lâm Kiều không phải Dinal chân chính, nhưng nhìn cậu bộ dáng nho nhỏ rúc trong lòng ngực mình, tràn ngập ỷ lại, vẫn là nhịn không được đau lòng.

Lâm Kiều bên này dỗ dành tiểu cáo đỏ trong lòng ngực, bên kia thú nhân hai bên bộ lạc biến thành hình người giao thiệp.

Nguyên lai bộ lạc tộc sói vào mùa tuyết rơi bị linh cẩu tập kích, tộc đàn kia là cường đạo trời sinh, tiếng xấu vang xa trên đại lục thú nhân, cướp đi lãnh địa của tộc sói cùng một phần giống cái.

Rất nhiều sói rừng vì bảo vệ bạn lữ cùng ấu tể đã hy sinh, người sống sót đào vong trong cái rét lạnh của mùa tuyết rơi, muốn tìm kiếm mảnh đất mới, ngẫu nhiên đi tới khu rừng này.

Bọn họ đã quá mệt mỏi, muốn dừng trong rừng nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Biết được tiền căn hậu quả, hai bên tạm thời không tính chiến đấu, nhưng nếu bầy sói dám cướp đoạt lãnh địa, thú nhân hổ tộc cùng báo tộc tuyệt đối sẽ không mềm lòng với bọn họ.

Lâm Kiều trấn an Danny trong lòng ngực, nhíu mày suy tư.

Với tốc độ linh cẩu nhanh chóng sinh sôi nẩy nở, chờ đến khi tộc đàn của bọn họ lớn mạnh, tất nhiên sẽ tìm địa bàn mới, mà dân cư ở bộ lạc của mình thật sự quá ít, như vậy xem ra sẽ phải chịu tập kích nguy hiểm, không bằng để sói rừng thành lập bộ lạc ở phụ cận?

Dưới tiền đề hai bên hòa thuận ở chung có thể đề cao tính an toàn của bộ lạc, nhưng cần phải suy xét vấn đề con mồi xung quanh.

"F716, tài nguyên xung quanh bộ lạc đủ để nhóm mèo lớn cùng bầy sói này sinh hoạt chung không?"

"Căn cứ nguồn nước chung quanh, thảm thực vật, giống loài tổng hợp để tính toán, có thể cung cấp sinh hoạt cho nhiều thú nhân hơn."

Vậy thật tốt quá, Lâm Kiều nghĩ, nhưng chuyện này không vội quyết định ngay bây giờ, ít nhất phải nói trước với bầy sói ý tưởng này, cũng phải tăng thêm hiểu biết về bọn họ.

Danny trong lòng ngực ngừng khóc thút thít, phát ra tiếng kêu quen thuộc trong trí nhớ Lâm Kiều, tiếng kêu của ấu tể hồ tộc rất dễ nghe.

"Dylance, Luca, chúng ta đi về trước."

Hai bên đã giao thiệp xong, cho phép tộc sói tạm thời ở khu vực đi săn đã định, Lâm Kiều mang Danny trở về cho ăn uống nghỉ ngơi.

Bạn lữ sói đen của hắn tới gần Lâm Kiều, ngồi xổm ở nơi cách hắn không xa, ánh mắt sói nghiêm túc cùng sắc bén.

"Danny là em ruột của tôi, tôi trước dẫn em ấy trở về bộ lạc, anh không cần lo lắng."

Sói đen gật đầu, thò đầu qua liếm liếm đầu Danny, Danny cũng liếm lại chóp mũi hắn.

Luca có chút bất mãn thú nhân tộc sói tới gần Lâm Kiều, phát ra tiếng gầm nhẹ uy hiếp.

Lâm Kiều sờ sờ đầu hắn.

Trở lại bộ lạc, Alkin không tiến vào lều trại, nằm ở cửa nhìn tới hướng rừng rậm.

Lâm Kiều đặt Danny trên đệm da thú, mang tới nước sạch, thịt bò cùng một chùm quả dại đặt bên cạnh.

Dylance cùng Luca không nằm sấp xuống sát hắn như bình thường, mà ngồi xổm ở một nơi không xa.

Danny ăn ngấu nghiến ăn hết sạch đồ ăn, bò lại vào trong lòng Lâm Kiều, rất nhanh đã ngủ.

Người sau sờ sờ đầu hắn, có chút lo lắng sinh hoạt về sau của cáo đỏ này.

"Dylance, em hy vọng tộc sói có thể lưu lại." Lâm Kiều dừng lại một lát, "Nếu bọn họ đáng tin cậy, có thể xây dựng bộ lạc ở phụ cận, dân cư bộ lạc của chúng ta quá ít, rất khó ứng đối với tập kích của bộ lạc khác, tỷ như linh cẩu."

Dylance biến thành hình người cúi đầu suy tư, ngón tay trắng nõn của hắn chống cằm, tựa hồ có chút bối rối: "Chúng ta chưa bao giờ bị linh cẩu tập kích, huống hồ, mùa tuyết rơi có rất nhiều con mồi sẽ di chuyển tới địa phương ấm áp, nếu bọn họ lưu lại, khó khăn lúc chúng ta đi săn sẽ gia tăng."

"Chưa từng bị tập kích, cũng có khả năng là do không có nhiều đồ ăn cùng giống cái có thể đoạt lấy, hoặc là chưa có kẻ nào phát hiện ra phiến lãnh địa phi thường thích hợp để sinh hoạt này." Lâm Kiều phủi cọng cỏ trên đầu Luca, "Còn vấn đề đồ ăn vào mùa tuyết rơi, chúng ta có thể thử chăn nuôi một ít con mồi, tỷ như hươu và dê rừng tính tình ôn hòa, chăn nuôi, chính là đem bọn họ chúng nhốt ở nơi an toàn, cũng cung cấp cho bọn chúng đồ ăn, tới mùa tuyết rơi thì ăn luôn chúng nó."

Ánh mắt Dylance cùng Luca sáng lên.

"Kiều Kiều thật thông minh! Không cần ra ngoài gió tuyết cũng có đồ ăn ăn, cũng sẽ không bị đông lạnh hư lỗ tai nha!"

Lâm Kiều nhìn Luca cởi truồng ngồi xổm trước mắt, để hắn quấn váy da thú, sau đó ánh mắt chuyển hướng tới chỗ Dylance, chờ đợi đáp án của hắn.

"Anh rất tán đồng suy nghĩ của em" Dylance cong lên khóe miệng, "Kiều Kiều là cáo đỏ thông minh nhất."

Lâm Kiều có chút không được tự nhiên tránh đi tầm mắt ôn nhu của hắn, nhìn Alkin không biết thời điểm nào đã vói đầu to vào lều trại, đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Không biết lão hổ khó nhằn này nghĩ như thế nào.

Bất quá cái ý tưởng này cũng chỉ là một ý kiến mà thôi, còn cần dân cư sống trong bộ lạc đồng ý, Lâm Kiều nhìn Danny ngủ say, chuẩn bị đem hắn đưa về bên người bạn lữ.

Tộc sói hấp tấp rời khỏi lãnh địa, hai bàn tay trắng, Lâm Kiều dùng túi lưới đựng một khối da thú mềm mại, một ít đồ ăn chín, còn có quả dại tộc sói không thể hái, nghĩ nghĩ, lại cho vào một ít thảo dược giảm sốt, để Luca cõng, đi tới hướng bầy sói dừng chân.

Danny ngủ thật sự trầm, Lâm Kiều chậm rãi đi, Luca cùng Dylance đi bên cạnh hắn, Alkin đi theo ở nơi không xa phía sau.

Từ khi hắn tuyên bố bãi bỏ quyền giao phối của Alkin, lão hổ này chạy vào rừng rậm du đãng rất lâu, sau khi trở về lại ngoan ngoãn tiếp nhận trừng phạt vì cắn hư túi lưới, cảm giác tồn tại trở nên rất nhỏ, luôn thích cùng hắn bảo trì khoảng cách nhất định âm thầm quan sát.

Lâm Kiều cũng tùy ý hắn, chỉ cần Alkin có thể thu liễm, cho mình đối đãi tôn trọng với bạn lữ, như vậy là đủ rồi.

Tộc sói đang ăn, bọn họ vây săn một con trâu rừng già, mỗi một thành viên đều có thể ăn no nê.

Trên người sói đen dính đầy máu tươi của con mồi, hắn gọi hai con sói trắng tới gần Lâm Kiều.

Danny ngửi được khí vị của bạn lữ, mở mắt, nhảy xuống khỏi lòng ngực Lâm Kiều.

Hắn quá yếu ớt, không có biện pháp thay đổi hình thái, chỉ có thể dùng chân trước vỗ vỗ Lâm Kiều tỏ vẻ cảm tạ.

Lâm Kiều đưa túi lưới cho sói đen, người sau ngậm túi lưới, gật đầu với Lâm Kiều nói lời cảm tạ.

Sau khi tạm biệt Danny, Lâm Kiều muốn vào rừng tiếp tục hái quả dại.

Quả mọng chín sẽ bị chim nhỏ mổ rớt, không kịp hái để làm thành mứt sẽ rất nhanh bị hư.

-Hết chương 31-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com