Xin lỗi về việc này, hiện tại máy mình bị gì nên không đăng ảnh được sorry mina nha!
Hihi, có ai còn nhớ mình hem, chuẩn bị đọc chap mới nè chúc mọi người đọc vui vẻ nha! ^^
Và đặc biệt xin tặng chap này cho Kuro_OMAKI_Shiro,chap sau vẫn tặng bạn nha ^^
========================
========================
Mở đôi mắt màu màu xanh Sapphire ra,nhận ra mình đã ngủ say thật,cô từ từ đứng dậy .Công Chúa Sứa bắt đầu đi ra lâu đài dưới đại dương sâu thẳm kia, từ từ bơi một cách thận trọng không vội vàng một chút nào.
Cô vui vẻ cứ bơi, còn cười khúc khích nữa chứng tỏ thật sự rất nhớ đến Gothic Lolita ,không biết cô ấy còn nhớ không?
(Au: in nghiêng là suy nghĩ)
"Chắc Gothic Lolita sẽ nhớ mình thôi, đúng không?"
"Mới chỉ có 3 ngày không gặp thôi mà, nhỉ? "
Cô thầm nghĩ trong lòng an ủi bản thân,cứ tiếp tục bơi chẳng mấy chốc cô đã lên bờ từ lúc nào.
Thăm dò xung quanh chỉ toàn cát mịn và những tảng đá to, lặng lẽ kiểm tra coi có người nào không,nhẹ nhàng bước vào lâu đài tráng lệ.Trong khi bước tới đó, cô hít thở trên bờ. Thật trong lành làm sao đúng là nơi mẹ cô sống nó……………nó rất đẹp nhưng nơi quen thuộc của cô là biển, nơi cô sống từ khi còn rất nhỏ.
Ký ức đang tràn về, đau thương từng chút một. Đầu tiên là mọi người khinh bỉ, thứ hai là mẹ cô bị bệnh nặng qua đời,thứ ba cô mệt mỏi khi gánh nặng đè lên vai cô. Những cảnh quen thuộc trong đầu hiện lên, nó không vui vẻ chỉ mang đau thương cho cô, Công Chúa Sứa nghẹn ngào lại. Giọt nước mắt thi nhau mà chảy dài trên hai gò má ửng hồng, cô mím môi lại không cho cất tiếng nói, thật sự cô không muốn thấy chút nào ngục ngã xuống dưới cát mềm âm thầm mà khóc một mình………………………trong cô đơn và tuyệt vọng.
(Au: Hình như lạc đề o.0)
Trở về với hiện tại cô không thể cho Gothic Lolita thấy gương mặt yếu đuối này, tính đi gặp với bộ dạng này sao? Thật nực cười làm sao cô ấy có thể chấp nhận được chứ, phải sửa soạn,lấy lại một nụ cười ánh ban mai. Nhanh chóng phủi đi bộ đồ đã dính cát,một lần nữa lại bước vui vẻ tiến về phía lâu đài trắng nâu. Cô ngân nga giọng hát hay của mình, gương mặt ướt đẫm đã không còn ,giọng hát cô khiến mọi nghe thấy nên xúm lại vây quanh cô.
Công Chúa Sứa ngạc nhiên chưa có ai xung quanh mình nhiều tới như vậy, mọi người cứ reo hò mà xúm lại, còn vọng ra từ đám đông mấy từ "Hát nữa đi! ".Mà người dân vương quốc của Gothic Lolita lạ thật, nơi đây chỉ toàn người tóc màu xám bạc riêng cô chỉ có màu xanh. Nên trở thành "sinh vật lạ" với giọng hát hay. Bọn trẻ kia cứ chạy lại mà ôm cô, nô đùa mái tóc khác biệt kia ,thật sự cô không biết làm sao cả chẳng lẽ kêu Gothich Lolita cứu?
Tòa Lâu Đài Của Gothic Lolita
Gothic Lolita lại quay trở lại văn phòng quen thuộc, lại bắt đầu ghi từng chữ trên mảnh giấy mỏng manh .Bỗng có một người gõ cửa đi vào và quỳ xuống cung kính báo.
"Dạ thưa công chúa, có một người tóc xanh đang gây…………"
Chưa để người kia nói hết Gothic Lolita đã bật dậy, ánh mắt sắc lạnh hơn hồi nãy nhìn chằm chằm vào người hầu, môi nhấp nháp vài chữ với giọng khiến người khác cũng phải lạnh sống lưng.
"Ngươi nói sao?"
Người hầu run rẩy, chưa bao giờ nhìn thấy công chúa như vậy cả, hỏang sợ không dám ngước đầu lên cố gắng nói hết câu.
"Đang…đang gây ch…chú y…ý và bị vâ…vây quanh."
Khi người hầu nói xong, Gothic Lolita lập tức kêu người đi giúp cô gái đó, tất cả rất ngạc nhiên khi cô ra lệnh như vậy nhưng rồi cũng làm theo. Bản thân cô cũng đích thân tới chỗ, trong khi tới cô vui mừng trong lòng thật sự làm sao cô có thể không nhớ người mình yêu chứ?Nhanh chị tới chỗ Công Chúa Sứa ,cả bọn trẻ sợ hãi chạy đi khuất khiến Gothic Lolita đỡ phiền phức hơn rồi.
Đỡ cô dậy khuôn mặt trắng hồng đã dính đầy đất ,Công Chúa Sứa mệt mỏi nên đã ngất đi từ lúc nào. Những người hầu đỡ Công Chúa Sứa rồi tiến về lâu đài, khuôn mặt Gothic Lolita đầy sự lo lắng và sợ hãi .
"Cầu mong cô ấy không sao."
Khẽ nghĩ thầm và chắp tay cầu bình an cho người kia, cô không biết rằng người dân vẫn rất ngạc nhiên nhìn theo bóng của những người đang sống trong lâu đài nhưng cô vẫn không tâm lạnh lùng dẫn đầu. Nhanh chóng ra lệnh cho người hầu chuẩn bị căn phòng sạch sẽ, gọn ngàng và tươm tất, họ liền chạy đi chuẩn bị nếu không ................. .......................... ....................... sẽ như thế nào thì các bạn biết rồi đấy, hình phạt rất đáng mà cũng không muốn nhắc tới đâu!
Sau khi Công Chúa Sứa đã nằm yên vị trên chiếc giường rộng và thoải mái ,nên đã đánh giấc đến tận 3 tiếng đồng hồ.( Au: Không có ý xúc phạm nhưng ngủ nhiều đấy!)
Các bạn hỏi Gothic Lolita sẽ làm gì thì xin rằng cô ấy đọc truyện "Nàng Tiên Cá" để giải trí và "xử lý" hết đóng giấy tờ kia, tất nhiên là ra lệnh cho người canh chừng rồi .
Tận trưa, Công Chúa Sứa đã dậy cô dụi mắt để thấy rõ hơn trong căn phòng, một người hầu vào và trên tay một mâm thức ăn nói vậy chứ thôi chứ là một chén cháo nóng hổi cùng một ly nước lọc. Người hầu đưa cho cô cẩn thận cho cô ăn, thì một hầu thấy báo cho Gothic Lolita là Công Chúa Sứa đã tỉnh .(Au: Chứ đừng nghĩ theo chiều hướng khác) Lập tức chạy đến phòng và chứng kiến cô là người thông minh nên cho ăn cháo cũng là chuyện bình thường chứ không ghen như những câu chuyện khác đâu!
Gothic Lolita đi tới nhìn xem chén cháo đã gần hết chưa? Cô có rất nhiều điều muốn kể cho Công Chúa nghe, háo hức nhưng phải đành chờ vậy. Sau khi đã ăn hết cô nhanh chóng nắm tay Công Chúa Sứa tới thư phòng của mình, Công Chúa Sứa ngơ ngác không biết cô định làm gì.
Tới thư phòng, lấy cuốn truyện "Nàng Tiên Cá" ưa thích ra đưa cho Công Chúa Sứa xem.
"Cậu đọc đi đảm bảo cuốn truyện thích cuốn truyện này cho mà xem ."
Cô chỉ gật gật rồi cầm lấy mà đọc,Gothic Lolita nhìn chỉ mong là cả hai cùng sở thích thôi!Sau khi biết cuốn truyện "Nàng Tiên Cá" này, mặt mày tái mét hơn câu truyện này thật sự khiến Công Chúa Sứa phải sợ hãi nhưng phải bình tĩnh nói rằng nó rất hay chỉ tội cho cô Nàng Tiên Cá.
Gothic Lolita vui lên hẳn nhìn chằm chằm vào sợi dây ngọc trai trên cổ liền xin cho xem qua một lượt. Công Chúa Sứa miễn cưỡng đưa cho Gothic Lolita xem, sau khi xem thì Gothic Lolita nói.
"Hay là chúng ta trao đổi đi!"
"Trao đổi?"
"Đúng vậy, tớ sẽ cho cậu cái cuốn truyện này còn cậu đưa cho tớ sợi dây chuyền ngọc trai."
"Đ... để làm gì?"
"Để chúng ta nhớ nhau khi nhìn thấy vật này thôi!"
"........ Ừ được thôi!"
Thật sự đưa cho Gothic Lolita giữ không phải là một ý tồi, có thể cô ấy xem như là một báu vật ấy chứ. Nhưng còn cuốn truyện này khiến cô phải lo lắng rất nhiều , bây giờ cô phảo cẩn thận hơn rồi sẽ không như Nàng Tiên Cá đâu!
Và....................... .......................
Cuộc trao đổi của họ đã bắt đầu.
==================================================
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com