Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 208- Em là muốn mưu sát chồng?

"A!"Vạn Mỹ Trân bị hù doạ, kêu lên một tiếng.

Ôn Đề Nhi vốn dĩ không bị hù doạ, kết quả Vạn Mỹ Trân kêu lên như vậy, làm nàng cũng bị hết hồn.

Vạn Mỹ Trân vừa nhìn ra là nàng, mắt liền nổi lên sự u ám: " Ôn Đề Nhi, cô đến chỗ này làm gì?"

Ôn Đề Nhi đem hộp cơm trong tay giơ lên, môi cười lên như một đoá hoa trắng nhỏ: "Tôi đến đây để đưa thức ăn cho chồng tôi, Mỹ Trân cô vẫn đang tăng ca sao?"

Vạn Mỹ Trân ghét bỏ nhìn nàng, cười lạnh đáp: "Cô đến muộn rồi, tôi vừa đem bữa tối cho anh Thừa Huân xong, anh ấy đã ăn no rồi."

"Vậy sao? Vậy cái này liền thành bữa ăn khuya vậy, chồng của tôi yêu tôi như vậy, chỉ cần là tôi làm, anh ấy đều ăn không bỏ xót một hạt cơm."

Ôn Đề Nhi nói xong liền mê hoặc cười, xoay người liền đi đến trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.

Nội tâm liền bốc lửa, con mẹ nó!

Ngàn tính vạn tính, tính không bằng Vạn Mỹ Trân đoá bạch liên hoa này cư nhiên ở đây trở thành bức tường vững chắc, cuối cùng lại đến chậm một bước, chỉ có thể xem tình hình mà làm vậy.

Hai tay Vạn Mỹ Trân nắm thành nắm đấm, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của nàng, ánh mắt rực lửa như muốn đem nàng thiêu rụi.

Tiện nhân chết tiệt, càn quấy cái gì chứ!

Nàng sớm muộn cũng sẽ đem anh Kiều Huân cướp trở lại!

———-

Trước cửa phòng tổng giám đốc, Ôn Đề Nhi dùng nguyên tắc lịch thiệp nhất gõ cửa 3 lần.

Người ở trong phòng vẫn không hồi âm, nàng cũng không thèm để trong lòng, trực tiếp đẩy cửa tiến vào.

Kiều Thừa Huân đầu cũng không thèm ngẩng lên, vẫn đang chìm đắm trong công việc.

Ôn Đề Nhi nhẹ nhàng bước qua, cúi đầu nhìn, liền phát hiện trên bàn có một hộp cơm chưa từng đụng đến.

Mày nhẹ nhíu, hộp cơm này chắc không phải là của Vạn Mỹ Trân đưa cho Kiều Thừa Huân nhỉ?

Csn....

Vạn Mỹ Trân nữ nhân này cư nhiên lại gạt nàng nói Kiều Thừa Huân đã ăn no, thật không có mặt mũi mà!

"Lão công." Ôn Đề Nhi mềm yếu gọi một tiếng, đôi mắt cong lên tựa mặt trăng.

Tim Kiều Thừa Huân vô thức đập nhanh, từ từ ngẩng đầu, mắt lạnh nghi hoặc nhìn vào khuôn mặt ngây thơ của nữ nhân, đầu chân mày nhẹ nhíu lại.

"Em đến đây làm gì?"

"Lão công, anh cũng thật mau quên, trưa nay chúng ta đã hẹn gặp nhau để nói về chuyện cùng nhau tạo weibo big V a."

Ôn Đề Nhi nói xong, liền đem hộp cơm đẩy đến trước mặt hắn.

Đáy mắt Kiều Thừa Huân đông tụ, thuận theo tay nàng nhìn vào hộp cơm: "Đây là cái gì?"

Ôn Đề Nhi cười cười: "Em tự tay làm cơm tình yêu cho lão công đấy."

Kiều Thừa Huân nhíu mày, trầm mặc.

Nửa phút sau, nói ra ba chữ vô cùng lạnh lùng: " Ăn được không?"

Thân thể Ôn Đề Nhi cứng lại, thoáng qua liền hất mặt nói: " Kiều Diêm Vương, anh nói như vậy là ý gì, xem thường tài nghệ nấu ăn của vợ anh sao?"

"Hừ."Kiều Thừa Huân cười lạnh, ánh mắt có chút hoài nghi, nhưng vẫn tò mò đem hộp cơm mở ra.

Một giây sau, gương mặt tuấn mỹ liền đen lại.

Một lớp đậm đặc phía trên, còn có màu sắc kì dị .....có thể ăn sao?

Ôn Đề Nhi nhìn ra sự chất vấn của hắn, cười mị hoặc từ trong túi xách lấy ra một vĩ thuốc đau bụng, "lolo" một tiếng đặt trên bàn.

"Này, có cái này rồi, đồ ăn gì cũng có thể ăn được."

"......"

Kiều Thừa Huân có ý nghĩ muốn đem nàng ném xuống lầu, nàng là muốn mưu sát chồng?

Ôn Đề Nhi đột nhiên nhớ đến một việc quan trọng: "A, tôi quên đem đũa cho anh rồi!"

Mắt đảo liền thấy một đôi đũa tre được Vạn Mỹ Trân đặt trên hộp cơm của cô ta, nàng lập tức liền vui mừng.

Đem đôi đũa cầm lên, mở lớp bao bên ngoài, liền dùng hai tay cầm đũa dâng lên.

"Lão công, mời dùng bữa."

"....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com