Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 216- Tôi không muốn trở thành goá phụ

Thiếu nữa tính toán thương lượng: "Cái đó...hay là chúng ta bữa khác bàn tiếp?"

Nam nhân cư nhiên không cho phép, " Chọn ngày không bằng gặp ngày."

Ôn Đề Nhi đột nhiên có cảm giác mình đang nhảy vào hầm lửa.

Rất nguy hiểm...

Không muốn lại tiếp tục.

Cho nên, thiếu nữ liền tỏ vẻ đáng thương xin tha thứ, "Kiều Diêm Vương....bà dì lớn của tôi đến rồi, hơn nữa anh còn nói, tháng này sẽ không đụng đến tôi."

"Hừ..." nam nhân phát ra âm thanh trầm thấp, chuyển người nằm xuống bên cạnh nàng.

Hắn đã đáp ứng nàng, tháng này không đụng đến nàng, tự nhiên cũng không đối với nàng làm chuyện gì.

——-

Ôn Đề Nhi biết bản thân đã được an toàn, nội tâm bất giác thở ra một hơi, quay đầu nhìn về phía nam nhân anh tuấn đang ẩn nhẩn chịu đựng.

Nhìn thấy hàng mày nhíu chặt của hắn, Ôn Đề Nhi đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng, không tự chủ giơ ngón tay, nhẹ nhàng xoa dịu hắn.

Giống như đang chơi đồ chơi, cười mê hoặc nói: " Lão công đại đại, anh tuyệt đối không được để bản thân mệt chết, tôi không muốn trở thành goá phụ."

Kiều Thừa Huân đến mắt cũng không muốn mở ra, đầu chân mày càng nhíu chặt, nghiến răng đáp: "Có tin tôi lắp kín miệng em không?"

"Tôi tin, nhưng mà..." Ôn Đề Nhi không chút ý tốt cười, "Nếu anh làm như vậy, chúng ta có thể cả đờ này sẽ không có con a."

Rất rõ ràng cảnh cáo, không mang chút đùa giỡn.

Kiều Thừa Huân hung ác đáp: "Ôn Đề Nhi, em đáng chết..."

Thiếu nữ giờ khắc này một chút cũng không sợ chết, tiếp tục khiêu khích hắn: " Đợi chút nữa mắng vậy, tôi thích anh dùng biểu cảm cool ngầu mắng tôi hơn, không thích anh nhíu mày."

"Câm miệng."

"Ô..."

Ôn Đề Nhi xinh đẹp cười cười, nhẹ nhàng nằm bên cạnh hắn, quay đầu nhìn nửa gương mặt hắn.

Gương mặt anh tuấn mê hoặc người, chút mồ hôi óng ánh, nàng nhìn có chút say.

Tâm muốn đùa giỡn lại nổi lên, tiếp cận gương mặt hắn, nhẹ chạm vào ấn đường của hắn, sau đó liền khôn khéo nằm trở về.

Thời gian cứ như vậy trôi nhanh, Ôn Đề Nhi nhàm chán đến vội vàng, dần dần có chút khốn đốn.

Nhưng mà, không thể ngủ!

Nàng vẫn còn việc chưa làm xong, tuyệt đối không thể ngủ.

Không biết qua bao lâu, nam nhân đột nhiên chạy vào phòng tắm, dáng vẻ có chút hoảng loạn chạy trốn.

Đợi hắn trở ra, Ôn Đề Nhi lập tức mê hoặc cười: "Lão công đại đại, chuyện tạo weibo, chúng ta bây giờ có thể bàn rồi chứ?"

Kiều Thừa Huân khí tức có chút thở gấp, ánh mắt hướng về nữ nhân ngây thơ không biết sống chết này.

"Lúc nảy đùa tôi vui chứ?"

"Lão công minh xét, tôi không có đùa anh a."

"Nếu có lần sau, tôi tuyệt không tha cho em."

"Weibo..."

Ôn Đề Nhi một chút cũng không muốn tiếp tục đề tài không liền quan kia, trong lòng chỉ muốn nói chuyện weibo, tối nay nàng mạo hiểm đến tìm hắn, chính là vì chuyện này, không đạt được mục đích, thề không buông xuôi.

Đáy mắt Kiều Thừa Huân xuất hiện tia lãnh ý, bỗng nhiên ngồi xuống, đưa tay ôm lấy eo thon của nàng, ở bên tai nàng phát ra âm thanh không cam lòng.

"Ôn Đề Nhi, em dùng loại yêu thuật gì, mê hoặc tôi đến thần trí đảo loạn?"

"Rõ ràng là do năng lực khống chế của anh lại đổ lỗi cho tôi, đúng là không nói đạo lý mà!"

Mắt lạnh của Kiều Thừa Huân ngưng tụ lại, không tiếp tục đùa giỡn nàng, trầm giọng nói: "Em cảm thấy tâm tình tôi bây giờ thế nào?"

"Ơ..." Ôn Đề Nhi không dám lớn tiếng hít thở, cẩn thận quay đầu, nhìn vào gương mặt âm tình bất định của hắn.

Tiêu rồi tiêu rồi, nhìn không ra.

"Hay là, anh cười một cái cho tôi xem?"

"Cho em 2 cơ hội, đoán đúng liền cho em mượn danh nghĩa của tôi, nếu đoán sai, liền đem người trong lòng em quên cho tôi."

"Không công bằng!"

"Tốt nhất là trân trọng hai cơ hội này."

Ôn Đề Nhi cắn môi, Kiều Diêm Vương căn bản là muốn cùng nàng đối lập!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com