Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Ý loạn tình mê ( Nhẹ nhàng sâu lắng)

Thái y và những người hầu cúi đầu vâng lệnh, lập tức rời khỏi phòng. Không ai dám nhìn lại, bởi tất cả đều hiểu rằng hoàng tử không muốn bất kỳ ánh mắt nào chứng kiến khoảnh khắc này.

Izumin quay lại, bước đến gần Carol. Nhìn nàng nằm đó, gương mặt tái nhợt nhưng vẫn xinh đẹp đến nao lòng, tim hắn quặn thắt. Giọng nói của hắn trầm ấm nhưng chứa đựng đầy áy náy:

- Carol, ta xin lỗi. Ta không muốn làm điều này trong hoàn cảnh như vậy, nhưng ta không còn cách nào khác. Loại tình dược này không có thuốc giải, và chỉ có ta mới có thể giúp nàng vượt qua.

Izumin cúi xuống, ánh mắt sâu thẳm như đáy đại dương, chất chứa bao cảm xúc giằng xé:

- Ta biết, khi tỉnh lại, nàng sẽ hận ta. Có lẽ nàng sẽ ghét ta nhiều hơn. Nhưng cho dù là như vậy, ta không bao giờ hối hận. Ta yêu nàng hơn tất cả mọi thứ trên đời.

Izumin nhẹ nhàng nâng tay nàng lên, khẽ đặt một nụ hôn lên đó, như một lời thề:

- Hãy để ta là người đàn ông của nàng, Carol. Đêm nay, ta sẽ bảo vệ nàng, sẽ không để nàng phải chịu thêm đau đớn nào nữa.

Izumin chậm rãi cúi xuống gần hơn, ánh mắt như bị hút vào gương mặt Carol. Giọng nói của hắn thấp dần, khẽ khàng bên tai nàng:

- Từ giờ phút này, nàng thuộc về ta, mãi mãi.

Hoàng tử nhẹ nhàng ôm Carol vào lòng, ánh mắt ngập tràn yêu thương và lo lắng. Những cái chạm đầu tiên dịu dàng, tựa như làn gió xuân vờn qua, vừa ân cần vừa e ấp. Chàng cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng, như muốn gửi gắm tất cả những cảm xúc chân thành đã chôn giấu trong lòng bấy lâu.

Vòng tay chàng siết chặt hơn, như muốn giữ nàng thật gần, thật an toàn. Nụ hôn dịu dàng chuyển thành sâu sắc hơn, chứa đựng bao nỗi nhớ nhung và tình yêu mãnh liệt. Nhịp tim của cả hai như hòa vào nhau, từng hơi thở dường như cũng trở nên đồng điệu.

Nhưng rồi, khi cảm xúc dâng trào, chàng khẽ dừng lại, đôi mắt nhìn nàng đầy trăn trở. Giữa sự cuồng nhiệt của trái tim và lý trí cố gắng giữ mình, chàng hít một hơi thật sâu, nhắc nhở bản thân phải tôn trọng nàng hơn bất kỳ điều gì.

- Carol, nàng quan trọng với ta hơn tất cả mọi thứ. Ta muốn bảo vệ nàng, yêu nàng...

Izumin khẽ vuốt mái tóc nàng, ánh mắt lặng lẽ đầy bao dung và chân thành. Trong không gian tĩnh lặng, hơi thở của cả hai hòa quyện.

Nhưng rồi, cảm xúc trào dâng mãnh liệt như ngọn sóng không thể ngăn cản. Hoàng tử không thể che giấu tình yêu nồng nàn dành cho nàng, từng nụ hôn trở nên sâu sắc, tràn đầy khát khao. Đôi tay chàng khẽ lướt qua những đường nét dịu dàng của nàng, như muốn lưu giữ mãi hình bóng này trong tim.

Không gian tĩnh mịch dường như chỉ còn lại hơi thở của hai người, hòa quyện vào nhau, tạo thành một giai điệu đầy cảm xúc. Từng nhịp tim đập chung một nhịp, như thể cả hai đã đồng điệu trong một thế giới chỉ thuộc về riêng họ.

Tình yêu của chàng dành cho nàng, không chỉ là sự cháy bỏng của đam mê, mà còn là sự trân trọng, bảo vệ.

Ánh nến bập bùng trong căn phòng yên tĩnh, phản chiếu trên gương mặt hoàng tử, tạo nên vẻ nửa sáng nửa tối, như một bức tranh huyền ảo đầy mê hoặc. Chàng cúi xuống, khẽ đặt những nụ hôn dịu dàng từ trán nàng, đến đôi môi mềm mại, lướt qua gò má, vành tai, rồi chạm đến chiếc cổ mảnh mai, dừng lại ở xương quai xanh thanh thoát, nơi mà ánh sáng và bóng tối giao hòa.

Thân thể Carol dần buông lỏng trong vòng tay hoàng tử, mềm mại như một dòng nước êm đềm. Nàng tựa nhẹ vào hơi ấm quen thuộc, đôi mắt khẽ nhắm lại, như muốn đắm chìm trong giây phút này.

Nhưng rồi, bàn tay nàng đột ngột di chuyển, mạnh bạo hơn, lướt khắp người hắn, kéo gần khoảng cách giữa hai người. Ánh mắt nàng đầy khát khao, đôi tay khẽ lột bỏ từng lớp áo của hắn trong sự vội vã không kìm nén.

Izumin khẽ mỉm cười, đôi mắt dịu dàng nhưng sâu thẳm, bàn tay hắn giữ lấy tay nàng, giọng nói trầm ấm vang lên, đầy trìu mến:

- Carol, từ từ thôi... Nàng vội vã quá rồi. Hãy để ta là người chủ động trong khoảnh khắc này.

Lúc này, những cử chỉ của hoàng tử trở nên mạnh mẽ, dứt khoát, như thể muốn truyền tải hết bao khát khao và chờ đợi chất chứa trong lòng. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt chàng dịu lại, tràn đầy sự yêu thương và che chở. Chàng cúi thấp, khẽ thì thầm bên tai nàng, giọng nói trầm ấm như lời hứa thiêng liêng:

- Carol, đừng sợ. Ta sẽ luôn bên nàng.

Nụ hôn của chàng bắt đầu nhẹ nhàng, ôn nhu đến mức khiến người khác không thể ngờ rằng đằng sau nó là một tình yêu mãnh liệt. Nhưng từng chút một, cảm xúc ấy dâng trào, nụ hôn trở nên sâu sắc hơn, cháy bỏng hơn, như một ngọn lửa lan tỏa.

Cảm giác như dòng điện chạy dọc cơ thể khiến Carol run rẩy, từng tế bào trong người nàng đều đáp lại sự gần gũi ấy. Hoàn toàn mất tự chủ, nàng tựa hẳn vào người Izumin, đôi môi khẽ hé mở, hơi thở trở nên gấp gáp.

Izumin tiếp tục dịu dàng cắn nhẹ và mút lấy đôi môi mọng, như muốn khắc ghi sâu sắc hình dáng đôi môi anh đào ấy vào ký ức. Carol cảm thấy hơi thở như bị rút cạn. Khi nàng hé miệng để hít thở, Izumin ngay lập tức chiếm lấy thời cơ, đưa lưỡi len vào.

Lưỡi của hoàng tử khẽ chạm vào, khám phá từng góc nhỏ của nụ hôn ngọt ngào. Cảm giác mềm mại từ đôi môi nàng hòa quyện với vị dịu dàng của chàng, tạo nên một giai điệu đầy đam mê, cháy bỏng trong hơi thở gấp gáp.

Thân thể Carol dần buông lỏng, mềm mại như một đóa hoa trong sương sớm, hoàn toàn phó mặc cho sự dẫn dắt đầy bản năng của hoàng tử. Bàn tay nhỏ bé của nàng bất giác đưa lên, luồn ra sau gáy Izumin, như tìm một điểm tựa vững chắc giữa cơn sóng cảm xúc. Sự ngập ngừng trong động tác của nàng, pha lẫn nét non nớt và mê hoặc, như ngọn lửa nhỏ thắp sáng thêm ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng hoàng tử.

Nụ hôn của hoàng tử khẽ rơi trên làn da mềm mại tựa lụa, mang theo hơi ấm dịu dàng, khiến nàng bất giác run lên. Một cảm giác hỗn độn giữa bối rối và rung động lan tỏa, như từng đợt sóng cuốn trôi mọi suy nghĩ. Hơi ấm từ chàng dần thấm vào da thịt, khiến toàn thân nàng như bừng lên, cảm giác tê dại xen lẫn hơi nóng mãnh liệt.

Dưới ánh sáng mờ ảo, từng lớp y phục chậm rãi rời khỏi nàng, để lộ một thân hình duyên dáng tựa một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ. Làn da mịn màng, trắng nõn tựa ngọc lưu ly, toát lên vẻ đẹp thuần khiết mà mê hoặc, như ánh trăng soi sáng đêm đen.

Hoàng tử cúi xuống, từng nụ hôn dịu dàng như muốn khắc ghi từng tấc một trên thân thể nàng. Hơi thở nóng bỏng của cả hai hòa quyện, thân thể họ áp sát nhau, như ngọn lửa âm ỉ bừng cháy trong màn đêm yên tĩnh.

Bàn tay hoàng tử khẽ chạm vào đai áo của nàng, động tác chậm rãi như để khắc ghi từng khoảnh khắc quý giá. Một luồng hơi ấm từ đôi tay mạnh mẽ ấy dường như thấm vào nàng, khiến Carol bất giác run lên.

Nụ hôn của chàng càng lúc càng mãnh liệt, không chỉ đơn thuần là sự va chạm, mà như muốn truyền tải tất cả những khát khao và tình yêu chất chứa bấy lâu. Carol cảm nhận được hơi thở của mình trở nên rối loạn, từng hồi tê dại len lỏi khắp cơ thể, như thể không còn là chính mình, hoàn toàn cuốn vào vòng tay của chàng.

Những phản ứng ngập ngừng, non nớt nhưng đầy mê hoặc của nàng chỉ càng khiến ngọn lửa âm ỉ trong lòng hoàng tử bừng cháy mạnh mẽ hơn. Chàng siết chặt nàng trong vòng tay, như muốn nàng mãi mãi thuộc về mình, không thể tách rời.

Khát vọng dành cho nàng đã âm ỉ cháy bỏng trong hắn từ rất lâu, giờ đây như ngọn lửa bùng lên, không thể kiềm nén.

Izumin cúi xuống, trao cho nàng một nụ hôn sâu lắng, mang theo tất cả những tình cảm mãnh liệt nhất. Bàn tay hắn nhẹ nhàng lướt lên, khẽ chạm vào lớp y phục nơi bờ vai nàng, từ tốn cởi bỏ từng chiếc cúc áo. Cảnh sắc ẩn hiện mơ hồ, ánh sáng mờ ảo từ ngọn nến làm tăng thêm nét huyền bí của khoảnh khắc này.

Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sâu thẳm, như chứa đựng một đại dương cảm xúc không đáy. Trong lòng trào dâng một cảm giác nặng nề, khó chịu, như thể bản thân đã chờ đợi điều này quá lâu. Không thể kiềm chế thêm nữa, Izumin cẩn thận tháo bỏ lớp trang phục còn lại, từng động tác mang theo sự trân trọng và ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của nàng.

Hoàng tử nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nàng, áp lên lồng ngực rắn chắc của mình, ánh mắt dịu dàng nhưng chứa đựng biết bao cảm xúc. Chàng mỉm cười, giọng nói trầm ấm vang lên, mang theo sự chân thành sâu sắc:

- Carol, nàng có nghe thấy không? Trái tim ta đang đập mạnh vì nàng. Có biết bao đêm ta đã mơ thấy khoảnh khắc này, khi nàng ở trong vòng tay ta như thế này không...

lzumin thì thầm bên tai nàng, ánh mắt đỏ rực đầy hưng phấn, đôi môi không ngừng mút lấy cặp tuyết lê mềm mại của nàng. Ánh mắt chàng, ánh lên trong ánh nến mờ, rực cháy sự yêu thương và khao khát đã dồn nén từ lâu.

Dưới tác động của dòng tình dược đang lan tỏa, Carol dần mất đi sự tỉnh táo thường ngày. Nàng cảm nhận hơi ấm từ vòng tay Izumin, sự dịu dàng từ từng cử chỉ của chàng. Bàn tay nàng run rẩy, nhưng vẫn chủ động vòng qua lưng hắn, như muốn kéo chàng lại gần hơn, gần đến mức không còn khoảng cách. Nàng chủ động vòng tay ôm chặt lấy hắn, nhẹ nhàng giúp hắn cởi bỏ từng lớp quần áo.

Dây lưng trên chiếc eo thon khẽ bị kéo nhẹ, vạt áo từ từ mở ra, để lộ bờ vai mịn màng, làn da phảng phất hơi lạnh như sương sớm. Ngón tay thon dài của hoàng tử run rẩy lướt qua gáy nàng, động tác vừa ngập ngừng vừa trân trọng, nhẹ nhàng tháo dây buộc, để chiếc yếm trượt xuống một cách tự nhiên.

Izumin cúi xuống, ánh mắt đầy yêu thương và đam mê, khẽ nâng lấy gương mặt nàng. Chàng trao cho nàng một nụ hôn dịu dàng, nhưng bên trong là cả ngọn lửa âm ỉ của tình yêu mãnh liệt. Đôi môi chạm vào nhau, từng chút một, như khắc sâu sự gắn kết không thể tách rời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: