NT: Chuyện phong nguyệt ở huyện Vân Tùng 3
Ninh Phi Nhiên ra vào kịch liệt mấy chục lần, cuối cùng phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, toàn bộ dịch thể trắng đục nóng hổi bắn vào trong cơ thể Cố Khinh Âm.
Cố Khinh Âm cũng gần như lên đỉnh cùng lúc, như thể có thứ gì đó bùng nổ trong đầu nàng, mị thịt trong âm đạo co rút nhanh chóng, khiến toàn bộ phần bụng dưới bắt đầu co giật dữ dội. Trong tiểu huyệt là tinh dịch đặc quánh của Ninh Phi Nhiên, run lên vì bị nhiệt độ cao kích thích, "Ưm... a, a... tới rồi..."
Làn da trắng nõn và mỏng manh của Ninh Phi Nhiên như được phủ một lớp phấn mỏng, đôi mắt đen nhánh khép hờ, ánh lên vẻ hài lòng. Hắn chậm rãi rút dục căn ra khỏi dâm huyệt ẩm ướt nóng bỏng, lùi lại một bước, ngả người sang bên kia giường.
Minh Tiểu Hạc để Cố Khinh Âm dựa vào vai mình, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, "Tiểu tử này làm có làm nàng thoải mái không?"
Ninh Phi Nhiên liếc hắn một cái, giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên: "Ta không ngại tiếp tục hầu hạ Khinh Âm cho đến khi nàng hoàn toàn thoải mái mới thôi."
Minh Tiểu Hạc lườm Ninh Phi Nhiên một cái, "Ngươi nghĩ hay thật đấy."
Hắn nhìn Cố Khinh Âm đang thở hổn hển dần dần bình tĩnh lại, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể nàng, để nàng mặt đối mặt với hắn, đôi mắt lưu ly chuyên chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, khẽ cau mày, "Âm Âm, nàng đừng chiều Ninh Phi Nhiên quá, như vậy thật không công bằng với ta."
Cố Khinh Âm khép hờ mắt, nhìn ánh mắt oán hận và uất ức của hắn. Dáng vẻ này ở những nam nhân khác có thể là kỳ lạ và đạo đức giả, nhưng ở Minh Tiểu Hạc lại đầy quyến rũ và u uất, khiến người ta không đành lòng.
Nàng nhìn một hồi, không khỏi cười khẽ, uyển chuyển nhẹ giọng nói: "Huyện Vân Tùng không ai không biết thanh danh của Minh sư gia, còn nổi tiếng hơn cả tri huyện là ta vài phần. Nhiều người nhớ chàng như vậy, chàng còn không biết đủ. Phi Nhiên không giống chàng, hắn chỉ có ta thôi." Nàng nói xong quay đầu liếc Ninh Phi Nhiên một cái.
Ninh Phi Nhiên nhếch khóe miệng khiêu khích nhìn Minh Tiểu Hạc.
Ánh mắt Minh Tiểu Hạc tối sầm lại, hung hăng cắn vào cái cổ non nớt của Cố Khinh Âm, khiến nàng phải nhỏ giọng kêu lên một tiếng. "Nữ tử nào, ta chỉ có nàng thôi." Hắn gặm cắn da thịt mềm mại của nàng, hơi thở nóng rực thiêu đốt.
Môi răng hắn di chuyển đến ngực nàng, cắn mạnh vào ngực trái, đưa nhũ hoa vào miệng liếm láp một hồi, sau đó ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt quật cường nhìn nàng, "Thật sự muốn moi tim nàng ra xem."
"Moi tim ta? Chàng làm được không?" Cố Khinh Âm vừa mới trải qua cao trào, thân thể cực kỳ nhạy cảm, dưới sự của trêu chọc hắn, rất nhanh lại có cảm giác.
Nàng vươn hai tay ôm lấy cổ Minh Tiểu Hạc, quỳ gối dạng hai chân ra, hơi đong đưa hông, âm hộ ướt át cọ xát với dục vọng vốn đã ngẩng cao của hắn qua lớp vải trong suốt.
Minh Tiểu Hạc thấy khóe mắt đuôi mày nàng nhuốm đầy sắc xuân quyến rũ, thì không kiềm chế được nữa, dương vật lại trướng lớn vài phần, quy đầu cắm sâu vào khe hở mềm mại của nàng.
Môi hắn gần như áp sát vào môi nàng, tay xé toạc chiếc quần mỏng vướng bận dưới thân, trầm giọng nói: "Ta không làm được, Âm Âm, ta chỉ ghen tị thôi."
Hắn ấn eo Cố Khinh Âm, nâng hông thẳng lên, quy đầu xuyên qua lớp thịt non mềm, đâm thẳng vào, lập tức chạm đến nơi sâu nhất.
Hắn thở hổn hển, âm đạo của nàng vừa trơn vừa nóng, xuân thủy và tinh dịch thấm ướt thân gậy dài của hắn. Khoái cảm dâng lên từ xương cụt khiến hắn cảm thấy sung sướng đến tận xương tủy.
Cố Khinh Âm nhìn tiểu huyệt của mình nuốt trọn côn thịt của hắn, bèn thuận thế ngồi xuống, cảm thấy âm đạo nhỏ hẹp và chặt chẽ của mình lại bị dương vật của hắn kéo căng ra, lấp đầy, "Ân a, nó ở bên trong... ưm..."
Nàng thở hổn hển, vòng tay qua cổ hắn, nhìn vẻ xuân tình nhộn nhạo trong mắt hắn, "Ghen tị cái gì? Không phải Minh sư gia luôn luôn tự tin sao?"
Hắn cố nén xúc động muốn làm chết nàng luôn, "Đó là ở trước mặt người khác, nàng không giống."
"Không giống chỗ nào?" Nàng dùng đầu ngón tay miêu tả từng đường nét trên khuôn mặt hắn. Bị dục vọng thúc đẩy, nàng lắc eo, vuốt ve côn thịt to dài trong cơ thể.
"Nàng" Minh Tiểu Hạc thở hổn hển, "Trong lòng nàng, không có..."
Cố Khinh Âm điểm nhẹ lên môi Minh Tiểu Hạc, ngăn hắn nói tiếp, đồng thời tăng thêm sức vuốt ve côn thịt trong âm đạo. Nàng lên lên xuống xuống trên người hắn giống như cưỡi ngựa.
Nàng đưa lưỡi nhẹ nhàng liếm môi mình, đặt hai tay lên vai hắn, đứng thẳng dậy, cặp vú to đầy đặn mềm mại áp sát vào lồng ngực săn chắc của hắn.
Hai mắt Minh Tiểu Hạc đỏ quạch dưới sự trêu chọc cố tình của Cố Khinh Âm. Hắn dùng sức xoa bóp mông nàng, kẹp chặt chân nàng, đẩy côn thịt vào sâu hơn, "Chẳng phải nàng còn không cả tặng quà Thất Tịch cho ta sao?" Giọng điệu có chút ai oán khác hoàn toàn với cường độ xâm lấn của hắn trong cơ thể nàng.
Cố Khinh Âm bị hắn đỉnh đến than nhẹ một tiếng, ngay sau đó kinh ngạc nhìn hắn, "Chàng thấy rồi à?"
"Sao nào, còn muốn giấu ta?" Hắn chậm rãi rút dương vật ra, rồi lại đẩy vào, rất nhiều dâm thủy chảy xuống khe hở giữa hai người, "Nếu không phải cho ta và tiểu lang trung, vậy thì cho ai?"
Ninh Phi Nhiên chỉ nghe, khẽ mỉm cười, không nói chuyện.
Cố Khinh Âm mím môi, ánh mắt dao động. Nàng hơi lùi về phía sau, dùng hai tay xoa nắn cặp vú đầy đặn trắng nõn mềm mại, nhào nặn hai cục thịt non nớt thành đủ loại hình thù dâm mỹ. Núm vú cương cứng nhô ra khỏi kẽ ngón tay như quả mọng, màu hồng hấp dẫn, dụ người tới hái.
Mạch nước ngầm trào dâng trong mắt Minh Tiểu Hạc. Hắn đột nhiên nâng người nàng lên, đưa một bên nhũ hoa vào miệng, mút mạnh, gặm cắn tùy ý, sau đó lại buông ra, để nàng ngã vào người hắn. Côn thịt của hắn tấn công mãnh liệt, hoàn toàn nhấn chìm nàng.
Cố Khinh Âm thở hổn hển, hét lên đầy quyến rũ, "A...sâu quá....ưm..."
Từ vị trí của Ninh Phi Nhiên, có thể thấy rõ một côn thịt đỏ sẫm không ngừng ra vào giữa cặp mông trắng nõn đầy đặn của Cố Khinh Âm, chất dịch sền sệt từ nơi giao hợp của hai người bắn ra tứ phía.
Máu nhanh chóng dồn đến hạ thân, dục căn của Ninh Phi Nhiên lại lần nữa ngo ngoe rục rịch. Hắn vuốt mái tóc buông xõa của Cố Khinh Âm, không biết tìm từ đâu được một khối ngọc bội, đột nhiên cắm vào hậu huyệt của nàng.
Toàn thân Cố Khinh Âm đang phát run vì bị Minh Tiểu Hạc vần vò thì hậu huyệt đột nhiên bị một vật lạnh lẽo chạm vào, khiến nàng không khỏi kinh hãi.
"Đừng mà Phi Nhiên, đừng làm phía sau" nàng dựa vào ngực Minh Tiểu Hạc, lắc đầu nguầy nguậy, hai tay vung vẩy ra đằng sau, muốn ngăn cản sự xâm nhập của ngọc thế.
Ninh Phi Nhiên ngồi xuống bên cạnh, khóe môi hơi cong lên, thu hồi ngọc thế, dùng ngón tay bôi một lớp mỏng chất trong suốt lên nó, không thèm để ý đến lời từ chối của Cố Khinh Âm. Dưới sự run rẩy không thể ngăn cản của nàng, hắn ép đỉnh ngọc thế vào nơi đó.
Minh Tiểu Hạc nhìn một loạt động tác liên tiếp của hắn, cũng không ngăn cản. Khi ngọc thế xâm nhập vào cúc huyệt của Cố Khinh Âm, hắn cảm thấy rõ ràng phần thịt mềm trong âm đạo chặt chẽ của nàng bắt đầu co rút lại, càng dính chặt vào cây gậy của hắn hơn. Cảm giác thoải mái dễ chịu làm hắn suýt bắn ra.
Thần sắc Ninh Phi Nhiên không thay đổi, chậm rãi đẩy ngọc thế vào trong cơ thể Cố Khinh Âm, dùng lòng bàn tay xoa bóp mông nàng, "Ta cũng muốn biết là tặng cho ai."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com