Chương 77 : Trọng thương
Chương 077 : Trọng thương
Edit : Ha_leo97
Trời! Đây là thanh âm của Hiên Viên Dận Kỳ, Hiên Viên Dận Kỳ muốn vào đến đây!
Trong nội tâm của ta cả kinh, liếc mắt nhìn thùng tắm, vừa định gọi Mộ Dung Dực giấu vào trong thùng tắm , thân ảnh Mộ Dung Dực đen kịt thả người nhảy lên, trốn trên xà nhà.
Đúng đúng đúng, xà nhà, tránh ở trên xà nhà nhất thời sẽ không để cho người nghĩ đến, Hiên Viên Thiên Hạo lần trước tại Ngàn Hạc Viên bắt gian ta cùng Mộ Dung Dực, cũng là thật không ngờ Mộ Dung Dực tránh ở trên xà nhà, chỉ là, về sau lúc ta cùng Hiên Viên Thiên Hạo ân ái, Mộ Dung Dực nỗi lòng quá lớn, mới lộ ra chân ngựa cho Hiên Viên Thiên Hạo phát hiện .
Lòng ta tự nghiêm chỉnh, lập tức đem y phục mặc trên người cởi bỏ, đồng thời, cửa phòng mở ra, thân ảnh cao to của Hiên Viên Dận Kỳ dĩ nhiên đi vào trong phòng, đi theo phía sau Hiên Viên Dận Kỳ, còn có Triệu Y Nhi.
Ta giả bộ như vừa mới cởi hết quần áo lại cầm quần áo mặc lại trên người, buộc lại bố cài trên quần áo, hướng Hiên Viên Dận Kỳ hành lễ, “Hàm, bái kiến Vương gia!”
“Ân.” Hiên Viên Dận Kỳ thanh âm sâu xa, con ngươi yêu mỵ quỷ dị nhìn quanh trong phòng,“Hàm, có hay không nhìn thấy một người trên mặt mang mặt nạ, nam nhân mặc hắc y?”
Ta lắc đầu, trên mặt hàm chứa một tia kinh ngạc,“Như thế nào, Vương gia, trong phủ có kẻ trộm đến sao?”
Hiên Viên Dận Kỳ hướng Triệu Y Nhi vung tay, Triệu Y Nhi hiểu ý ,tại trong phòng ta nhìn bốn phía, Hiên Viên Dận Kỳ hướng ta nói nói,“Hàm, bổn vương vội vã đuổi bắt hắc y nhân kia, từ nay về sau giải thích với ngươi.”
Ta mỉm cười, gật đầu,“Được rồi, Vương gia làm chính sự quan trọng hơn. Chỉ là, ta không thấy được người Vương gia muốn bắt, gian phòng của ta, cũng không cần đi tìm? Khẳng định không có trong phòng ta.”
Hiên Viên Dận Kỳ từ chối cho ý kiến,“Có ai hay không, vì an toàn của ngươi nên...đến điều tra thôi.”
Thật không? Ta xem ngươi là không tin ta, sợ ta giấu người, có ý định muốn lục soát a.
Trên thực tế, ta xác thực ẩn dấu người.
Ta vẻ mặt không sao cả hướng Hiên Viên Dận Kỳ cười cười, ánh mắt nhìn Triệu Y Nhi mở ra tủ quần áo, tìm qua đáy giường, lại các nơi trong phòng tìm bốn phía, Triệu Y Nhi phát hiện không có khác thường, nàng đi trở về bên cạnh Hiên Viên Dận Kỳ, có chút không cam lòng mở miệng,“Vương gia, không có tìm được người.”
Ánh mắt Hiên Viên Dận Kỳ nhìn chằm chằm vào trong thùng tắm khổng lồ, hắn như có điều suy nghĩ đi đến bên thùng tắm, nhúng tay vào trong thùng tắm,“Hàm, ngươi muốn tắm rửa thì nhanh một chút, nước nhanh lạnh.”
Ta biết rõ Hiên Viên Dận Kỳ là muốn xem Mộ Dung Dực có hay không tránh ở trong thùng tắm, khá tốt, Mộ Dung Dực trước đó nhảy lên xà nhà.
Ta đến bên thùng tắm, lần nữa cởi ra nút áo trên người,“Hàm cái này tắm rửa......”
Con mắt Hiên Viên Dận Kỳ diêm dúa lẳng lơ lãnh trìu mến nhìn bên tường trên mặt giường lớn thân ảnh nho nhỏ đang ngủ say,“Hàm, cục cưng vẫn ngủ tốt chứ?”
Ta gật đầu,“Cục cưng cả đêm đều không tỉnh qua, ngủ được rất tốt, Tạ vương gia quan tâm.”
“Ân. Bổn vương còn muốn tiếp tục truy tìm người áo đen kia. Sẽ không quấy rầy ngươi.” Hiên Viên Dận Kỳ nói xong, mang theo Triệu Y Nhi đi ra cửa phòng.
“Cung kính Vương gia!” Ta đi tới cửa bên cạnh, thần sắc thản nhiên mà đem cửa phòng đóng kỹ.
Ngoài cửa vang lên thanh âm Hiên Viên Dận Kỳ,“Lâm mộng cư không có, cùng bổn vương đi nơi khác tìm ......”
“Thị, Vương gia!”
Tiếng bước chân của số đông người càng chạy càng xa, ta âm thầm thở dài một hơi, còn chưa kịp thở gấp xong, thân ảnh Mộ Dung Dực đen kịt đột nhiên theo trên xà nhà rớt xuống!
Ta vội vàng thúc dục chân khí, tại lúc Mộ Dung Dực chạm đất, ôm lấy hắn, mới không làm cho Mộ Dung Dực ngã chết.
Thân thể Mộ Dung Dực không nhẹ không nặng té rớt trên mặt đất, phát ra phốc!, ta vội vàng đi đến bên người Mộ Dung Dực, đưa hắn ôm vào trong ngực,“Mộ Dung Dực, ngươi làm sao vậy? Ngươi thương tích có nặng lắm không!”
Ai! Ta đây không phải nói nhảm sao? Mộ Dung Dực võ công cao cường. Từ trên xà nhà té rớt, thương thế của hắn khẳng định rất nghiêm trọng !
Ta mới nhìn đến sắc mặt Mộ Dung Dực, lập tức lại càng hoảng sợ, Mộ Dung Dực xanh cả mặt, hai mắt càng không ngừng trắng dã, còn có hai tay Mộ Dung Dực càng không ngừng run rẩy , tay của hắn đã hiện lên sắc tím xanh!
Không cần phải nói, Mộ Dung Dực trúng kịch độc!
Ta nhìn xuống trước ngực Mộ Dung Dực cùng vết đao trên cánh tay, vết đao không tính sâu, không đáng lo, quan trọng hơn chính là hắn trúng độc .
Toàn thân Mộ Dung Dực không ngừng run rẩy , thống khổ không chịu nổi, hắn miễn cưỡng khởi động thần trí, cố nặn ra âm thanh an ủi ta,“Hàm...... Ta...... Ta không sao......”
Ta rất tự nhiên nâng cổ tay Mộ Dung Dực, thay hắn xem mạch, mạch Mộ Dung Dực giống như suy yếu không chịu nổi, lại mất trật tự, lông mày ta ngưng tụ lại, ta chỉ biết băng bó miệng vết thương đơn giản, y thuật đều không được, căn bản là không có cách giải độc cho Mộ Dung Dực.
“Dực, ngươi cố chống đỡ......” Ta tiếng nói nhiều hơn tia lo lắng,“Ta sẽ nghĩ cách mang ngươi ra kỳ vương phủ tìm đại phu......”
“Kỳ vương phủ bị Hiên Viên Dận Kỳ hạ lệnh vây lấy, con kiến cũng không lọt qua......” Mộ Dung Dực suy yếu,“Ra không được ......”
“Không, ta nhất định phải mang ngươi đi ra ngoài......” Ta còn đang suy nghĩ biện pháp như thế nào mang Mộ Dung Dực ra kỳ vương phủ., Cùng lúc đó Triệu Y Nhi cùng Hiên Viên Dận Kỳ đi ra lâm mộng cư, Hiên Viên Dận Kỳ trong lúc vô tình liếc mắt nóc phòng, trong đầu hắn hiện lên một linh quang mới,“Y Nhi, ngươi nói người nam nhân kia từng hạ lệnh muốn ngươi bảo vệ Mã hàm?”
Triệu Y Nhi gật gật đầu,“Thị, chủ công xác thực từng như thế ra lệnh cho ta.”
“Người nam nhân kia nhất định nhận thức Mã hàm,” con ngươi Hiên Viên Dận Kỳ yêu lãnh nhắm lại,“Cũng có thể nói mã hàm nhận thức người được nam nhân kia. Vừa mới ngươi cùng bổn vương tìm trong sương phòng mã hàm, còn có địa phương trọng yếu nhất không có tìm qua.”
Triệu Y Nhi khó hiểu hỏi,“Cái đó?”
“Xà nhà, nóc phòng!” Hiên Viên Dận Kỳ lạnh lùng thuyết xong, hạ lệnh cho chúng hộ vệ tìm kiếm, chính hắn trở lại lâm mộng cư, thẳng tắp sương phòng tắm rửa của ta đi tới.
Hiên Viên Dận Kỳ cách cửa ra vào sương phòng của ta càng ngày càng gần,Bùm! Một tiếng, một cước đá văng cửa phòng của ta, đầu tiên mắt liền gặp......
Trong phòng, trong thùng tắm khổng lồ, ta nhàn nhã ngâm mình ở trong thùng tắm chơi rửa móng tay, hơi nước nóng hổi tràn ngập tại cả gian phòng, trong thùng tắm làn da ta trắng nõn, ngũ quan tuyệt mỹ, cánh hoa đủ loại kiểu dáng mới lạ phiêu du tại trong nước ấm, tỏa ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, hảo một bộ mỹ nhân tắm rửa!
Ta ra vẻ kinh ngạc nhìn xem người đột nhiên đạp cửa mà vào - Hiên Viên Dận Kỳ,“Vương gia, ngài tại sao lại đã trở lại?”
Hiên Viên Dận Kỳ nhìn chằm chằm vào ánh mắt của ta, trở nên có chút cực nóng, hắn không nói hai lời, trực tiếp nhảy lên xà nhà, dò xét xuống, nhưng k thấy ai, hắn lại theo trên xà nhà nhảy xuống.
Nguyên bản cục cưng đang trên giường ngủ yên thì bị âm thanh Hiên Viên Dận Kỳ đạp cửa làm bừng tỉnh, cục cưng mở ra con mắt hình cầu sáng sáng từ trên giường ngồi dậy, hắn nghiêng đi cái đầu nhỏ nhìn ta, lại nhìn nhìn Hiên Viên Dận Kỳ, tiếng nói non nớt khó hiểu hỏi,“Mụ mụ, Dận Kỳ thúc thúc, vừa mới đến sao?”
Hiên Viên Dận Kỳ có chút áy náy đi đến bên cạnh giường lớn, hắn ngồi ở mép giường, duỗi tay ra sủng nịch vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà trắng của cục cưng,“Đúng vậy, cục cưng, vừa mới có tiếng sấm, hiện tại không có việc gì , cục cưng tiếp tục ngủ đi.”
“Chính là cục cưng ngủ không được......” Cục cưng rất tự nhiên trả lời Hiên Viên Dận Kỳ, ta trong thùng tắm liều mạng hướng cục cưng nháy mắt, ta chỉ chỉ Hiên Viên Dận Kỳ phía sau lưng, lại chỉ chỉ cửa ra vào, cục cưng thông minh lập tức hiểu,“Cục cưng mệt mỏi quá úc! Thúc thúc, cục cưng muốn ngủ......”
Tiếng nói Cục cưng non nớt, thân thể nho nhỏ trở lại trên giường tiếp tục ngủ, trong cái miệng non nớt nhỏ nhắn còn kêu lên,“Khò khè...... Khò khè...... Cục cưng lại đang ngủ......”
Cử động đáng yêu của cục cưng khiến Hiên Viên Dận Kỳ cười khẽ, con mắt Hiên Viên Dận Kỳ yêu lãnh chỉ xem cục cưng đáng yêu ngủ,càng thêm yêu thương, hắn kìm lòng không được cúi xuống, tại khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài của cục cưng hôn khẽ.
Hiên Viên Dận Kỳ, ngươi đi mau a! Đừng chậm trễ thời gian của ta !
Tại lúc trước khi Hiên Viên Dận Kỳ đạp cửa vào phòng mà đến, ta nghe được từ xa tiếng bước chân đến gần, lập tức đoán được là Hiên Viên Dận Kỳ trở về, ta lập tức đỡ Mộ Dung Dực lộn vòng vào trong thùng tắm, mà Mộ Dung Dực thông minh tiến đến thùng tắm trước, hắn vì ngăn ngừa vật gì đó trong ngực bị ướt, liền thuận tay ném tới dưới giường.
Mộ Dung Dực ngâm mình ở trong thùng tắm, ta thì rất nhanh thoát quần áo, đi theo Mộ Dung Dực xoay người vào thùng tắm, ta còn nhân tiện đem một rổ cánh hoa bên thùng tắm đổ vào trong nước ấm, trên mặt nước nổi đầy cánh hoa, dù là có người đến gần thùng tắm, cũng không dễ dàng phát hiện trong thùng tắm còn dấu một người khác.
Lúc Hiên Viên Dận Kỳ đạp cửa vào, ta nhàn nhã rửa chơi lấy móng tay.
Giờ phút này Mộ Dung Dực ẩn thân ngâm trong thùng tắm, vị trí ở phía dưới tiểu thí thí, nếu như Hiên Viên Dận Kỳ không đi, Mộ Dung Dực có thể không cần chết vì độc , mà là trực tiếp hít thở không thông rồi chết chìm .
Hiên Viên Dận Kỳ tiếp tục lưu lại trong phòng, ta hướng cục cưng nháy mắt, để cục cưng khiến Hiên Viên Dận Kỳ đi ra, cục cưng thông minh giả bộ ngủ, phỏng chừng cục cưng là muốn, hắn đang ngủ, Hiên Viên Dận Kỳ tự nhiên hội rời đi a.
Trên mặt ta nổi lên một tia giả cười, cố ý giả bộ như xấu hổ nhìn qua Hiên Viên Dận Kỳ,“Vương gia, người xem, ta đang tắm, xin ngài tránh đi một lúc , hay là cùng cục cưng đi ngủ?”
Trời biết, ta tuyệt không xấu hổ,đang khẩn trương muốn chết!
Đột nhiên, ta phát hiện một chất lỏng hồng hồng từ dưới nước chậm rãi nổi lên bồng bềnh, trong nội tâm của ta run lên, đây là miệng vết thương của Mộ Dung Dực,máu tản ra trong nước, ta không để lại dấu vết, đem khăn vải chà xát rửa thân thể kéo ra, mở ra tại trên mặt nước, để ngừa máu tươi dưới nước nhanh chóng khuếch tán.
Hiên Viên Dận Kỳ đứng người lên, con ngươi hắn yêu lãnh nhìn ta,“Không được, bổn vương còn muốn tiếp tục truy tìm Hắc y nhân xâm nhập phủ.”
Ta biết ngươi sẽ nói như vậy, đối với ngươi Hiên Viên Dận Kỳ mà nói, vĩnh viễn là chính sự quan trọng hơn. Ta có ý định nhíu mày,“Hắc y nhân kia làm cho Vương gia như thế hao tâm tốn sức, Vương gia đã xác định hắn trong phủ, nhất định phải bắt được , một lần vất vả suốt đời nhàn nhã mới tốt.”
Hiên Viên Dận Kỳ gật đầu, hắn lần nữa đi ra sương phòng, lại thuận tay đóng cửa chính.
Chờ Kỳ tiếng bước chân của Hiên Viên Dận đi xa sau, ta lập tức cúi người, đem Mộ Dung Dực phía dưới đi lên .
Mộ Dung Dực sắc mặt trở nên trắng, người khác đã lâm vào trạng thái hôn mê, nước chảy theo khóe miệng trắng bệch tràn ra, xem ra, Mộ Dung Dực bị sặc uống không ít nước.
Thân thể Cục cưng nho nhỏ lại từ trên giường ngồi dậy, con mắt hắn tròn lăn lông lốc tràn đầy ngoài ý muốn nhìn xem Mộ Dung Dực,“Mộ Dung thúc thúc đã ở a! Mụ mụ, Mộ Dung thúc thúc vì cái gì tránh ở trong thùng tắm? Mộ Dung thúc thúc làm sao vậy?”
Tiếng nói Cục cưng non nớt hỏi liên tiếp vì cái gì, ta ngón trỏ đặt lên môi mình, hướng cục cưng làm tư thế ‘‘suỵt’’, cục cưng lập tức minh bạch gật đầu, hắn nho nhỏ âm thanh nói,“Mụ mụ, cục cưng biết rằng, cục cưng hội nhỏ giọng một chút......”
Ta chỉ xuống cửa phòng,“Cục cưng, ngươi nhanh đi cài then cửa, đừng làm cho người tiến đến.”
“Hảo!” Cục cưng non nớt lên tiếng, thân thể hắn nho nhỏ lập tức từ trên giường cọ xuống đất, đứng trước cửa, ý đồ cài cửa, đáng tiếc, cục cưng mới hai tuổi, không đủ cao, cục cưng nhón chân nhiều lần đều không chạm đến then cửa.
Bàn tay nhỏ bé gãi cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, mắt nhìn cạnh góc tường hé ra ghế nhỏ, lập tức lại chạy tới bên tường bê ghế đem đến cạnh cửa, dẫm trên ghế, cuối cùng cùng then được cửa.
Cục cưng thở nhẹ, hắn từ trên ghế đạp xuống thì không cẩn thận trượt chân, cục cưng ngã ghé vào trên mặt đất, trong nội tâm của ta tê rần, nguyên vốn định đi nâng cục cưng dậy , nhưng nhìn sắc mặt Mộ Dung Dực trở nên trắng, hay là Mộ Dung Dực quan trọng hơn.
Hiện tại Mộ Dung Dực tựa như nửa cái người chết, nếu không cứu nhất định phải chết!
Nho nhỏ cục cưng ngã sấp xuống cũng không khóc, hắn ngoan ngoãn theo trên mặt đất bò lên, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé đầy bụi, trên thực tế cũng không còn bụi, chỉ là tính phản xạ làm như vậy, cục cưng đi đến bên cạnh thùng tắm cách xa hai bước, yên tĩnh nhìn xem ta cứu đối Mộ Dung Dực.
Mộ Dung Dực uống nước, vừa thương nặng liền hôn mê, ta thân thủ ngưng vận chân khí, lòng bàn tay đối với bụng Mộ Dung Dực dùng sức nhấn một cái, Mộ Dung Dực oa một tiếng, nước từ trong bụng đều phun ra.
Nước đã ra , người Mộ Dung Dực lại không có tỉnh. Ta tiện tay cầm áo ngoài đặt ở bên cạnh thùng tắm mặc vào, cố hết sức đem Mộ Dung Dực từ trong thùng tắm đi ra, làm cho Mộ Dung Dực nằm trên mặt đất, cục cưng ngồi xổm bên người Mộ Dung Dực, hắn mở to mắt nhìn nhìn Mộ Dung Dực, có chút không biết làm sao nhìn xem ta,“Mụ mụ, Mộ Dung thúc thúc làm sao vậy?”
Ta một bên thoát y phục Mộ Dung Dực bị nước làm ướt, vừa hướng cục cưng giải thích ,“ Mộ Dung thúc thúc trúng độc lại bị thương, Dận Kỳ thúc thúc cùng mọi người trong kỳ vương phủ muốn bắt hắn, chúng ta phải nghĩ biện pháp bảo vệ hắn.”
“Mụ mụ, Dận Kỳ thúc thúc tại sao muốn bắt Mộ Dung thúc thúc?” con ngươi Cục cưng tròn sáng trong hiếu kỳ.
“Cục cưng láu lỉnh, việc này mụ mụ từ nay về sau giải thích với ngươi......” Ta tiếp tục thoát y phục ẩm ướt trên người Mộ Dung Dực, mất không ít khí lực, cuối cùng cũng thoát được y phục của Mộ Dung Dực.
Cục cưng hiểu chuyện gật đầu,“Tốt. Mụ mụ, Mộ Dung thúc thúc bị thương, hắn đau nhức đau nhức......” Cục cưng đem cái miệng nhỏ nhắn tiến đến miệng vết thương trên cánh Mộ Dung Dực nhẹ nhàng thổi a,“Thúc thúc, cục cưng giúp ngươi thổi, ngươi sẽ không đau đớn úc......”
Cục cưng non nớt nỉ non , Mộ Dung Dực đang hôn mê đột nhiên mở ra mắt, hắn nhìn ta, mục quang lại chuyển tới trên người cục cưng, suy yếu lẩm bẩm,“Cục cưng...... Con của ta......”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com