8 Lời Tôi Nói Vẫn Tính, Đêm Nay Cho Tôi Đáp Án
Những tờ quảng cáo này phải được đưa đến tay người qua đường, không phát xong thì đừng về, không được tùy tiện ném vào thùng rác. Tôi sẽ thường xuyên đi qua kiểm tra mấy người."
"Tuy rằng làm việc bán thời gian, nhưng chuyên môn cơ bản vẫn phải có."
Người quản lí trong nhóm trung gian mà Jimin liên hệ đang không ngừng lải nhải, cậu không kiên nhẫn ngắt lời anh ta: "Biết rồi, chuyện này rất đơn giản, chúng tôi phát xong tờ rơi, anh trả tiền là được."
Giọng Jimin hung hăng, khiến người môi giới đang nói sửng sốt.
"Thái độ làm việc này của cậu..."
"Mục đích cuối cùng không phải phát hết tờ rơi sao, còn muốn thái độ gì?" Jimin tức giận lấy một túi tờ rơi trong tay anh ta, kéo cậu bé bên cạnh rời đi.
Hiện tại cậu có cảm giác nhìn thấy đàn ông đều cảm thấy phiền.
Người môi giới nhìn bóng lưng của Jimin, sửng sốt một lúc.
Cuối cùng anh ta là người phụ trách hay là Jimin?
Cậu không có kế hoạch tìm một công việc bán thời gian dài hạn, công việc thích hợp với cậu nhất bây giờ chính là phát tờ rơi, còn nhất định phát ở cổng trường của Siyoung , có thể tăng khả năng tìm thấy người.
Hai người cùng một nhóm, cậu cùng cậu bé này vốn phải đến chỗ khác, nhưng cậu tự yêu cầu đến phát ở cổng trường đại học A.
Trước cổng trường đại học rất nhiều người, Jimin cố ý chọn một nơi nhân viên bảo vệ không nhìn thấy đứng ở đó. Hầu hết các sinh viên đều rất tốt bụng, thấy cậu cũng ngang tuổi bọn họ, nên không từ chối lấy tờ rơi, nửa ngày cậu đã phát xong.
Lần này tìm được người môi giới cũng coi như đáng tin cậy, phát xong liền thanh toán tiền, Jimin vì để tìm Siyoung, miễn phí cho anh ta phát thêm nửa ngày.
Cậu đã đi ba ngày nhưng vẫn chưa nhìn thấy Siyoung, Yoongi cũng không biết đang đi đâu, vài ngày rồi vẫn chưa về nhà, nhưng cậu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, tránh được xấu hổ.
Thỉnh thoảng, cậu thấy trong trường đại học có người giống Yoongi, cậu sẽ nhớ tới mấy lời Yoongi nói ngày đó.
Hắn nói muốn làm cậu.
Một tên điên dâm dục thích làm chuyện ấy cùng nhóc trai.
Đây là đánh giá mới của Jimin đối với hắn.
Đến ngày thứ tư, vẫn không nhìn thấy Siyoung, trường đại học A quá lớn, người đến người đi, giống như đang mò kim đáy bể.
Vì vậy, nhân lúc phát xong tờ rơi Jimin đi vào trường dạo vài vòng, hai lần trước đều bị lạc đường, phải hỏi đường mới có thể ra ngoài.
Nhưng trí nhớ của cậu rất tốt, đi qua hai lần đã nhớ hết đường.
Hôm nay sau khi phát tờ rơi xong trước thời hạn, cậu đi vào đại học A, đọc từng tên sinh viên ở mỗi khoa một lần, nhưng vẫn không tìm được cái tên Siyoung.
Lúc đứng dưới khoa luật, vậy mà lại nhìn thấy tên Kim Chosong, nhận được học bổng của trường, hồ sơ cá nhân liệt kê rất nhiều giải thưởng của nhiều cuộc thi.
Cuộc sống đại học của Kim Chosong đúng là nhiều màu sắc.
Ra khỏi khoa luật không bao lâu, bên này là khoa y. Đại học A là trường đại học y đứng đầu cả nước, bên cạnh trường có một bệnh viện.
Khoa y đại học A rất lớn, bên ngoài dán rất nhiều cựu sinh viên nổi tiếng, thậm chí có người còn nhận học bổng vài lần.
Trong đó có một nam sinh làm Jimin ấn tượng rất sâu, nhịn không được nhìn thêm vài lần, tên Sunghoon, cũng là anh chàng soái nhất trong những người đạt được học bổng.
***
"Bác sĩ Min, cảm ơn cậu đã đến mở tọa đàm ở trường học chúng tôi, cho các bác sĩ chúng tôi cùng sinh viên có cơ hội học tập."
Viện trưởng học viện Y khoa cười nói chuyện với Yoongi, ông mời hắn mười mấy lần, lần này cuối cùng Yoongi cũng đến.
Đang nói chuyện, nhìn thấy ánh mắt Yoongi liếc ra ngoài cửa, ông nhìn theo, nói: "Tòa nhà phía trước là viện y học của chúng tôi, vừa rồi tôi vui quá, thiếu chút nữa quên giới thiệu với cậu."
"Đây là nơi chúng ta mở tọa đàm hôm nay."
Yoongi ừ một tiếng, phân phó tài xế: "Đến chỗ cậu nhóc kia thì dừng lại một chút."
Viện trưởng hỏi: "Bác sĩ Min, sinh viên kia anh có quen biết sao?"
"Vâng."
Nghe được tiếng xe, Jimin theo bản năng nhìn lại, sợ bản thân chắn mất đường đi, kết quả cửa sổ xe hạ xuống lại là Min Yoongi.
Jimin ngẩn người.
Sao hắn lại ở đây?
Nhìn ra phía sau, còn có một người khác ngồi ở ghế sau, nhìn qua hơn 50 tuổi, gương mặt hiền lành, cũng mỉm cười về phía cậu.
Yoongi nói: "Tối hôm nay về nhà sớm một chút, đừng ở bên ngoài quá lâu."
"Còn có, những lời tôi nói vẫn tính, em cứ suy nghĩ đi, đêm nay cho tôi đáp án."
Jimin:...
Người này sao da mặt dày như vậy, ở bên ngoài còn không đứng đắn.
Cái gì mà yêu cầu cậu đêm nay trả lời?
Người đàn ông không biết xấu hổ, biết bản thân tham lam cơ thể của người trẻ, ban ngày cũng có tâm tư dâm dục.
Jimin còn chưa trả lời, xe đã chạy về phía trước.
Viện trưởng hỏi: "Bác sĩ Min, nam sinh kia là ai vậy?"
"Con trai của một người anh em."
"Sinh viên năm nhất khoa y sao? Nhìn hơi lạ."
"Còn chưa tốt nghiệp cấp ba."
"Đến tham quan trường học chúng ta sao?" Viện trưởng quay đầu lại nhìn: "Có vẻ cảm thấy hứng thú với trường của chúng ta, có bác sĩ Min dạy bảo, nếu có thể học y, thi đỗ vào đây thì càng tốt, thân càng thêm thân."
Yoongi suy nghĩ đến bảng điểm của Jimin mà anh rể gửi cho mình.
Khoa Y đại học A sao?
Hai trăm điểm, thật khó để vào một trường đại học tốt.
Hết chap 8 ạ . Có gì sai sót mong mng cmt để mình sửa lại nha cảm ơn mng đã đọc fic của mình ạaa có fic gì muốn chuyển ver cmt nhaa.
💝💝
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com