Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Reset

"Haaah!!"

Ryan hét lên trong khi vung kiếm theo chiều ngang, chém thẳng vào người con Orc nay trước mắt, khiến cho nó loạn choạng một hồi rồi lăn ra chết. Ngay lúc đó, một con Orc khác lao đến từ phía bên sườn phải, phía mà Ryan sẽ không kịp phản ứng do vẫn đang chịu tác động từ quán tính của cú chém vừa nãy.

Tôi đưa cây trượng lên là tạo một lá chắn hình chữ nhật ngay vị trí mà con Orc sẽ đập cái chùy của mình vào. Sự va chạm của cái chùy với lá chắn phản lại một lực đủ mạnh để khiến con Orc mất thăng bằng. Lợi dụng điều đó, Ryan tiếp tục xoay người và chém tiếp một đường vòng cung, thẳng vào cổ của con Orc, chiếc đầu heo theo đó chào tạm biệt với cơ thể của mình.

"Phù!"

"Làm tốt lắm!"

"Ông cũng thế!"

Nói thế, tôi và Ryan cùng đưa tay lên và đập tay với nhau.

Ngày hôm qua, sau khi thử sử dụng ma thuật cơ bản mà Ryan gợi ý, tôi đã ngay lập tức cảm nhận được thứ gọi là ma lực. Có lẽ là nhờ năng lực tôi chọn hay sao mà tôi đã có thể điều khiển ma lực của bản thân đến một mức độ nào đó. Tôi vẫn còn nhớ khuôn mặt há hốc mồm của Ryan khi đó.

Sau khi thành công thi triển được Lá Chắn Kết Giới được vài lần, cả hai đều quyết định quay về khi mà cả tôi và Ryan đều đã thấy đói bụng. Phần thưởng từ ủy thác thu thập đủ tôi có một bữa ăn tương đối khi cả ngày rồi chưa ăn gì. Sau đó, Ryan đã quay trở lại trọ trong khi tôi vẫn lang thang trong thành phố. Lý do là bởi vì nội bữa ăn đã ngốn mất một nửa tiền thưởng nhận được, số tiền còn lại của tôi không đủ để thuê phòng trọ.

Xác định là bản thân sẽ phải thức xuyên đêm hoặc ngủ ngoài đường, tôi kiếm một nơi vắng vẻ với ý định nghiên cứu thêm về ma thuật vô tính. Tôi tìm một cái ghế dài, ngay dưới một cây đèn đường rồi lật cuốn sách hướng dẫn ra.

Kết quả là sau khi thâu đêm đọc sách cũng như là thi triển ma thuật, tôi đã sử dụng thêm hai ma thuật mới là Hồi Phục và Truy Tìm.

Hồi Phục là ma thuật giúp để chữa trị vết thương cho những người được thi triển lên. Nghe thì có vẻ tiện lợi, nhưng sau khi tự thử nghiệm lên bản thân vài lần, tôi nhận ra Hồi Phục chỉ đơn thuần thúc đẩy quá trình tái tạo tế bào của cơ thể. Bằng chứng là khi tôi thử cắt một vế nhỏ trên ngón tay của mình rồi sử dụng Hồi Phục, tôi có thể thấy vết thương dần đóng miệng lại như đúng cách một vết thương sẽ tự lành theo cách tự nhiên. Điểm khác ở đây là nó diễn ra nhanh hơn bình thường.

Một điều nữa, bởi vì Hồi Phục là gia tăng tốc độ tự lành của cơ thể, khiến cho quá trình tự lành đáng lẽ sẽ tốn nhiều ngày diễn ra trong chốc lát, nên lượng năng lượng cơ thể dùng cho quá trình này cũng sẽ bị gộp trong một khoảnh khắc. Điều này đồng nghĩa với việc cơ thể của người được trị liệu thường sẽ cảm thấy mệt, chóng mặt hoặc thậm chí bất tỉnh sau khi được chữa trị. Ít nhất đây là những gì tôi phỏng đoán.

Bằng chứng rõ rệt là sau khi thử nghiệm khoảng ba lần thì tôi bắt đầu thấy hơi chóng mặt. Nếu bạn áp dùng nguyên lý bảo toàn năng lượng thì những suy đoán trên của tôi rất khả thi. Tôi còn nghĩ đến việc là tuổi thọ cũng sẽ giảm đi theo, nhưng cái này thì khó có thể nói được gì.

Ở phần mở đầu của cuốn sách có ghi vài điều cơ bản về ma thuật và ma lực, phần này lúc đầu tôi chỉ đọc lướt qua để sang phần hướng dẫn ma thuật. Nhưng khi có dư giả thời gian do không có chỗ để ngủ, tôi đã ưu tiên phần này.

Ma lực sẽ phản ứng với các ma lực khác nguồn, ma lực lớn hơn sẽ triệt tiêu ma lực nhỏ hơn. Truy Tìm là ma thuật áp dụng lý thuyết này để thực thi. Bằng cách trải một lớp ma lực mỏng theo chiều ngang ra xung quanh bản thân, những cá thể có chứa ma lực sẽ phản ứng với lớp ma lực này và người thi triển sẽ ý thức được vị trí tương đối của chúng.

Về chung quy thì nó khá giống với sóng radar, hay cách mà dơi định hướng để di chuyển. Sau khi đã hiểu được nguyên lí trên, cũng không quá khó để tôi có thể dễ dàng sử dụng chúng.

Ngoài việc học được hai ma thuật mới nêu trên, tôi cũng đã nghiên cứu thêm về Lá Chắn Kết Giới, ma thuật mà tôi nghĩ là sẽ vô cùng hữu dụng sau này. Sau khi ra kết luận là không nên quá ỷ lại vào Hồi Phục, tôi đã quyền định ưu tiên việc tránh bị thương hơn, cho tôi lẫn những người mà sau này tôi phải đảm nhiệm vụ phải bảo vệ.

Ryan có nói là thường người ta sẽ dựng kết giới dạng hộp xung quanh bản thân, từ đó bảo vệ những người trong kết giới. Mà trong một tổ đội, các tiên phong sẽ phải lao lên cận chiến, nên đa phần các Thuật Sĩ chỉ sử dụng ma thuật này khi cần phải bảo vệ những người ở gần họ.

Tôi thì lại nghĩ hơi khác. Lý do mà đa phần các Thuật Sĩ chỉ tạo kết giới xung quanh bản thân là bởi vì họ sử dụng bản thân làm trung tâm của kết giới, từ đó có thể ước lượng các điểm tụ và hình thành kết giới là một hình khối đều một cách dễ hơn. Lý do vì sao là hình khối đều thì tôi cho rằng nó đẹp mắt hơn và vững hơn so với hình khối không đều.

Nếu bạn sử dụng cùng một lực thẳng từ trên xuống với một cái khung hình vuông và một cái khung hình bình hành, bạn có thể dễ dàng thấy được là cái khung hình bình hành sẽ bị xiên và xẹp ngay lập tức.

Về cơ bản thì Kết Giới Lá Chắn là dạng lá một kết giới bao gồm các lá chắn được hình thành bởi ma lực. Lớp lá chắn này sẽ cản lại các tương tác vật lý của những vật thể lớn, điển hình ở đây là vũ khí bởi độ dày đặc của ma thuật. Ngoài ra, nó còn có thể chặn các ma thuật có mật độ ma lực nhỏ hơn đi qua, áp theo nguyên lý ma lực phản ứng với ma lực đã nêu trên.

Một vấn đề ở đây là lá chắn chỉ triệt tiêu ma lực chứ không triệt tiêu động năng, nên để tránh kết giới bị đánh văng đi, người thi triển phải chống lại lượng động năng này thông qua tâm của nó. Đây cũng có thể là một trong các lý do mà các Thuật Sĩ chỉ thường thi triển kết giới xung quanh bản thân. Có lẽ là do không rành về hình học khối nên họ chỉ có thể sử dụng bản thân làm trung tâm và ước lượng vị trí của các đỉnh, và xem bản thân là tâm của chúng.

Nhưng tôi thì khác. Đối với một người đã bị nhồi nhét hình học khối suốt các năm phổ thông như tôi thì mấy thứ này là quá đơn giản. Thật ra trước kia tôi là một 3D Artist, nên mấy cái hình khối mà căn bản của căn bản. Nếu xem việc thiết lập kết giới giống với làm đồ họa thì tôi cảm thấy việc này không khó lắm.

Cách thức rất đơn giản. Tôi chọn một điểm bất kì, sau đó kẻ ba đường vuông góc theo chiều x, y, z của không gian. Sau đó tùy theo dàng hình khối mà tôi muốn làm mà chọn số đỉnh tương ứng nằm trên các đường x, y, z này. Việc cuối cùng là nối các đỉnh với nhau lại mà thôi, và ba đường này sẽ trở thành đường chéo của hình hộp đấy. 

Cũng nhờ vào ba đường chéo này, tôi có thể tinh chỉnh kích thước của kết giới bằng cách thay đổi vị trí các điểm chạy trên chúng. Hiện tại thì tôi vẫn còn gặp chút khó khăn, nhưng về sau nếu thuần thục thì cái tính năng này sẽ rất hữu ích.

Chung quy lại, tôi hiện tại có thể tạo một kết giới xung quanh một khu vực chỉ định chứ không chỉ xung quanh bản thân. Tôi có thể di chuyển kết giới đó, xoay, hoặc phóng to, thu nhỏ kết giới này (vẫn còn đang nghiên cứu thêm). Tôi còn có thể tạo Kết Giới Lá Chắn nhưng chỉ có một mặt, cái tôi gọi là Lá Chắn thay vì phải đủ tất cả các mặt. 

Hình dạng của kết giới thì tôi thường dùng hình tam giác đều. Dù việc xác định tâm của tam giác đều phức tạp hơn hình lập phương một tí, nhưng tam giác đều lại hiệu quả hơn trong việc phân tán lực nhờ vào các mặt xiên 60 độ của chúng.

Tôi còn định nghiên cứu thêm vài thứ nữa, nhưng có lẽ là vì đã sử dụng hơi nhiều ma lực hay sao mà tôi đã thiếp đi luôn.

...

Quay trở lại với hiện tại.

Bởi vì muốn có một nơi để tắm ngủ đàng hoàng, tôi đã bảo Ryan chọn ủy thác thảo phạt vì chúng có thù lao cao hơn so với các ủy thác dạng thu thập. Bản thân Ryan cũng là một mạo hiểm giả tương đối mạnh, ít nhất thì theo những gì cậu ta nói, nên chúng tôi chọn Orc làm mục tiêu.

Orc là dạng ma vật hình người với cái đầu heo. Chúng thường có thân hình to lớn cùng với sức mạnh vật lý khá đáng nể. Trong mấy game RPG thì bọn này thường xuất hiện ở cấp độ 30 - 40 gì đó, nói chung là nằm giữa giai đoạn giữa game và đầu game. Mặc cho ngoại hình có thể sẽ khiến các bạn nữ phải quay đầu bỏ chạy bởi thứ hơi nhô ra giữa hai chân kèm với những tin đồn về thứ nhô ra đó, thịt Orc rất được ưa chuộng. Thế nên ngoài phần thưởng cho việc thảo phạt, chúng tôi còn có thể nhận được bonus thông qua việc bán thịt, thường là Hội sẽ đảm nhiệm việc thu mua.

"Không ngờ là ông có thể học được tận ba ma thuật vô tính chỉ sau một ngày đấy. Đã thế còn cải tiến cái kết giới nữa chứ. Lần đầu tiên tôi thấy có người thi triển kết giới theo kiểu đó đấy."

Ryan nói trong khi nhét xác bọn Orc vào trong một cái túi nhỏ, thứ mà đáng lẽ ra không thể chứa vừa một nữa con Orc chứ chưa nói đến là hai con. Có vẻ như đấy là một dạng vật phẩm ma thuật giống như hòm chứa, hầu như mạo hiểm giả nào cũng sở hữu một cái về độ tiện nghi của nó. Với một tôi nghèo nàn như bây giờ thì cái này tạm bỏ qua vậy.

"Mà, tôi phần nào đã nắm được cách vận hành của nó rồi, nên thành ra cũng không khó lắm."

"Ông đúng công nhận là kỳ quặc thật đấy."

Trong trận chiến lúc nãy, tôi đã tạo ra lá chắn ngay lúc con Orc thứ hai định tấn công Ryan và thành công chặn đòn đấy. Vì vẫn chưa quá tự tin vào khả năng của bản thân cùng với độ chính xác nên tôi tạo ra một lá chắn tương đối to, đủ để lỡ có sai lệch tí vẫn có thể cản được con Orc.

Nói về độ chính xác, việc tạo ra kết giới thì khá đơn giản, nhưng để tạo ra xung quanh vị trí mong muốn thì khá là khó. Mắt người chỉ có thể ước lượng chính xác chiều cao và chiều ngang, chứ để ước lượng độ xa của một điểm là khá khó. Giải pháp mà tôi nghĩ ra để giải quyết cái khó này chính là cái trượng tôi đang cầm.

Nói là trượng vậy thôi chứ thật ra nó chỉ là một khúc gỗ tôi lượm ngẫu nhiên trong rừng. Bằng cách sử dụng đầu của khúc gỗ này, tôi có thể cải thiện độ chính xác một cách đáng kể.

"Cơ mà rốt cuộc ông định trở thành Trị Liệu Sư Hay Thuật Sĩ đấy? Tôi thấy ông dùng được cả ma thuật của cả hai chức vụ rồi."

"Tôi nghĩ là Thuật Sĩ nhỉ. Hồi Phục tôi chỉ sử dụng lúc cấp bách thôi chứ không muốn ỷ lại vào nó quá."

Tất nhiên là ma thuật trị liệu không chỉ có Hồi Phục, tùy theo mức độ mà sẽ có các ma thuật với tên gọi khác nhau. Nhưng suy cho cùng chúng đều chung một cách thức hoạt động nên đối với một người có thể điều khiển ma lực tự do như tôi, chỉ Hồi Phục thôi là quá đủ.

"Cơ mà tôi nhớ là ông có từng nhắc tới một ai đó hay tổ đội với ông nhỉ? Hôm nay người đó cũng không tới à."

"Ừ, hình như cậu ấy bận cái gì đó tận mấy ngày ấy. Thám hiểm một mình thì hơi nguy hiểm nên cũng may là có ông."

Nếu là game thì sẽ có những người thích chơi solo thay vì tổ đội. Nhưng vì đây không phải là game nên việc hành động một mình sẽ mang tính rủi ro vô cùng cao. Một tiên phong sẽ dễ bị tấn công bởi những kẻ địch sử dụng ma thuật, một pháp sư, thuật sĩ hay những chức vụ hàng sau sẽ dễ bị tấn công bởi những kẻ địch có khả năng áp sát, đặc biệt là những lúc niệm phép. Vì vậy nên một tổ đội thường sẽ có ít nhất hai người bảo kê cho nhau, lý tưởng nhất là một hàng trước và một hàng sau.

"Ông nói thế thôi chứ, ban đầu tôi còn chả biết bản thân có sử dụng được ma thuật được hay không nữa."

"Cũng đúng nhỉ. Haha."

Trong lúc nói chuyện, Ryan cũng đã hoàn tất việc cho bọn Orc vào túi.

"Cũng được kha khá rồi nhỉ. Ây da, đúng là việc chiến đấu mà không quan tâm đến phòng thủ đúng là thoải mái mà, nhờ vậy mà tiến độ thảo phạt nhanh hơn mong đợi luôn."

"Đừng có quen quá kẻo có ngày ăn đủ đấy."

"Cũng đúng nhỉ, chắc cái thủ đô này có mình ông làm được như vậy thôi."

Trước khi chiến đấu, tôi đã bảo với Ryan là giao việc phòng thủ cho tôi, rằng cậu ta chỉ tập trung vào tấn công thôi. Ban đầu thì cậu có hơi bán tín bán nghi, nhưng sau một hai lần giao đấu với lũ Orc thì cậu ta chỉ mặc sức mà cung kiếm thôi.

Thường thì một kiếm sĩ như cậu ta phải kiếm chế việc tung đòn toàn lực để có thể dễ hơn trong việc đỡ đòn cũng như né chiêu. Nhưng khi đã không còn bận tâm đến việc phòng thủ nữa, đòn nào đòn thấy cậu ta tung ra đều 'một cước là nằm'.

"Nếu được thì hi vọng ông sau này vẫn tiếp tục tổ đội với tôi. Cộng với Ena là pháp sư thì tôi nghĩ chúng ta sẽ vô đối đấy."

"Mà, dù gì ông cũng là ân nhân của tôi mà. Chỉ cần người tên Ena kia không phản đối thì tôi cũng chả có lý do gì mà không đồng ý cả."

"Gì thế, sến quá đấy."

"Ahaha."

----------------------------------------------------------------

*Uỵch*

Sau khi vào căn phòng mà tôi mới thuê được nhờ đống thù lao với tiền thu được từ việc bán thịt Orc, tôi ngay lập tức phóng lên giường và giãn người.

Kể từ khi chuyển sinh được hai ngày, tôi cuối cùng cũng trải nghiệm được cảm giác của giường đệm ở thế giới khác.

Nhà trọ mà tôi đang có tên là Mèo Trắng. Nơi này được Ryan giới thiệu cho khi tôi nói về việc tìm một nơi để thuê, cũng là nơi mà Ryan đang trọ lại. Tuy giá thuê trọ có phần hơi cao, phòng ốc ở đây lại rất sạch sẽ và tượng đối rộng. Giường cũng được lót bằng đệm lông chứ không không phải đệm rơm so với mấy nơi khác. Ngoài ra nơi này còn cung cấp dịch vụ phòng tắm nữa nên tôi đã đồng ý với đề xuất của Ryan.

Lăn mình trên chiếc giường với ga màu trắng, tôi bắt đầu hồi tưởng về những chuyện đã xảy ra.

Theo như ông thần nói thì tôi chết là do bị sét đánh và khả năng cao là do ổng mà ra. Cũng may là cuộc sống trước đó của tôi cũng không có thứ gì để khiến bản thân tôi quá nuối tiếc, nên lúc ông thần nói tôi đã chết, tôi cũng chẳng cảm thấy quá buồn hay đau khổ.

Dù chỉ mới được hai ngày, tôi cảm thấy mọi thứ ở đây là khá tốt. Tuy không hiện đại, không có những thứ tiêu khiển trực tuyến như điện thoại hay game, cuộc sống ở đây cũng không đến nỗi là thiếu sự giải trí. Thay vì cầm điện thoại lướt cả ngày, tôi nghĩ việc đi đây đó, làm đủ thứ cũng không đến nổi tệ.

Và rút kinh nghiệm từ cuộc sống trước, tôi quyết định sẽ giữ mọi thứ ở mức độ vừa phải, chứ không chỉ chú tâm vào kiếm tiền. Nghề cũ của tôi cho tôi cũng kha khá là tiền tài, nhưng có lẽ là do quá tập trung vào kiếm tiền hay sao mà lúc đã sở hữu nhiều tiền rồi, tôi lại không biết dùng chúng vào việc gì.

Chung quy lại, làm mọi thứ ở mức độ vừa phải và tận hưởng cuộc sống, đây sẽ là chân lý sống mới của tôi tại thế giới này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com