[oneshot] Cho anh làm bạn trai em nhé! --- JunSeob.
Titile : CHO ANH LÀM BẠN TRAI EM NHÉ!
Author : Rainie.
Pairing : JunSeob.
Catogory : romance, HE.
Summary :
Em ghét mùa đồng bầu trời màu xám xịt
Từng đợt mưa bụi buồn ... mùa đông thật lạnh lẽo.
Nhưng mùa đông năm nay thì khác rồi, em ko còn cảm giác anh nữa
Vì ..... em đã có anh bên cạnh !!
===================================
Tôi tình cờ quen anh khi chúng tôi ngồi cùng nhau trông 1 quán cafe vào những ngày đâu đông của tháng 12. Vì hôm đó qán qá đông khách nên anh ngồi chung bàn với tôi vì tôi chỉ ngồi có 1 mình. Lịch sự và nhã nhặn, đó là 2 từ tôi có thể hình dung đc ngay khi nhìn thấy anh đứng trước mặt mình.
- Xin lỗi qán đã hết chỗ, cậu có thể cho tôi ngồi cùng đc chứ, tôi sẽ ko làm phiền cậu.
" Giọng nói trầm trầm của anh ấm áp làm sao " - tôi nghĩ thầm rồi cũng gật đầu nhẹ đồng ý và rồi tôi cũng nhìn ra ngoài cửa sổ để nhìn dòng người vội vã bước ngang qua ko quan tâm đến người đối diện.
- Ok anh cứ tự nhiên.
Nói xong thì tôi cũng quay ra típ tục nhìn ngoài của sổ ko hề để ý rằng người đối diện nãy giờ đang chăm chú nhìn mình.
- Nhìn cậu có vẻ qen qen. Có phải cậu học trường trung học BEAST.
Người đó bất ngờ lên tiếng. Tôi giựt mình quya lại nhìn rồi cũng mỉm cười nhẹ.
- Đúng vậy, tôi học lớp 11. Anh cũng học trường đó sao?
- May mắn qá nhỉ ko ngờ tôi với cậu lại học chung trường. À, cậu phải gọi tôi là huyng đó. Tôi học 12, tên tôi là Yong JunHuyng. - Nói xon anh cũng cười, 1nuj cười nhẹ thôi nhưng sao tôi thấy nó thật ấm áp.
- Tôi ... à .. em là Yang YoSeob, rất vui đc gặp mặt, JunHuyng huyng.
- Nhìn em hình như có tâm sự.
- À em với người yêu chia tay nhau, nên em ... - tôi ngập ngừng, thấy mình nói hớ chút chút, tự nhiên mới gặp mà nói ra chuyện riêng rồi nhưng sao tôi ko xem anh như người mới qen nhỉ?
- Xin lỗi huyng lỡ lời, nhưng huyng cxung mún khuyên em 1 điều. Nên từ bỏ thì hãy từ bỏ bởi nếu kéo thường ko hạnh phúc. Em nên qên người đó rồi tìm hạnh phúc khác cho bản thân. Huyng nói thật lòng đó.
- Nae~~ cám ơn huyng.
Tôi và anh lại nói về những chuyện trường lớp, bạn bè, gia đình, nói 1 cách ko tự nhiên cứ như chúng tôi đã qen nhau lâu lắm thì phải. Xen mỗi câu chuyện là tiếng cười của tôi và anh. Tôi để ý là anh có nụ cười rất ... rất đẹp. Nụ cười đó của anh khiến trái tim vừa băng giá của tôi có chút ấm áp len lỏi. Thầm nghĩ "phải chăng tôi .. đã để ý đến anh??".
.
.
Đó như là cuộc gặp gỡ định mệnh của tôi và anh. Từ cuộc nói chuyện ở qán cafe đó, anh và tôi cho nhau số điện thoại, cho biết nhà nhau, đi học chung và thỉnh thoảng còn hay đi cafe nói chuyện. Có tin đc ko khi tôi và anh ở gần nhà nhau đó! Nhà anh chỉ cách nhà tôi chừng 10 căn thôi vậy mà trước giờ tôi ko hề biết.
.
Tôi sống đơn giản, vui vẻ và hòa đồng, tôi có một nhóm 4 cậu bạn vô cùng thân thiết từ năm lớp 10 và JunHuyng cũng nhanh chóng trở nên thân thiết với 4 cậu bạn đó. Nhóm 6 người chúng tôi cũng rất hay đi chơi chung với nhau và JunHuyng vẫn thường đến đón tôi đi chơi cùng đám bạn của tôi, dần dà, 4 đứa bạn tôi nghĩ rằng tôi và JunHuyng “có vấn đề”.
Mỗi khi đám bạn chọc ghẹo tôi và JunHuyng, cả 2 chỉ biết cười trừ. Về phía tôi, tôi ko thể hi vọng tôi và JunHuyng “có vấn đề” gì đó bởi tôi biết JunHuyng đã có người iu và anh vẫn thường xuyên kể chuyện, cho tôi xem ảnh bạn gái của mình.
Mỗi khi nghe anh “khoe” chuyện của bạn gái tôi lại thấy hơi chạnh lòng…1 chút buồn và tôi luôn nghĩ: “ko hiểu về sau có anh nào iu mình như JunHuyng iu bạn gái huyng ấy ko nhỉ?”.
JunHuyng huyng là 1 chàng trai tốt, chân thành, dễ gần và rất biết cách quan tâm tới người khác, đó là điều ko chỉ tôi mà bạn bè của tôi cũng đều nhận ra. JunHuyng rất rõ nhớ từng sở thích nhỏ của tôi, luôn mua quà cho tôi trong những dịp quan trọng và thường xuyên rủ tôi đi chơi cùng.
Nếu nhìn bề ngoài, rất nhiều người nghĩ chúng tôi là một “cặp” nhưng sự thực thì không phải như vậy đâu nhé!
Mối quan hệ của chúng tôi kéo dài như vậy chừng 1 năm.Năm nay tôi đã lên 12 rồi nên có có nhìu bài vở tôi mún hỏi anh dù gì anh cũng đã thi ĐH và còn là thủ khoa trường nữa nên tôi rất yên tâm. Gọi điện thoại cho anh nhưng bắt máy là 1 ..... cô gái.
Cô ấy hỏi tôi:
- Bạn là ai? Mình là bạn gái của JunHuyng mới Canada về, mình cầm máy của anh ấy. JunHuyng ra ngoài có việc rồi có gì nhắn lại cho mình đi.
Tắt điện thoại 1 chút tức giận và ngượng ngùng vô cớ trào dâng, tôi cảm thấy như JunHuyng đang “bắt cá 2 tay” và giấu tôi chuyện bạn gái huyng ấy về nước khiến tôi “bẽ mặt”.
Chừng mấy tiếng sau thì JunHuyng gọi điện thoại lại cho tôi, tôi tức giận ko thèm nghe máy cho tới khi JunHuyng gọi lại lần thứ .... 10.
- Sao huyng ko nói em biết chuyện BoYoung về nước?
- Huyng ko giấu, có gì phải giấu, cô ấy mới về hai hôm nay thôi.
- Hèn gì mấy nay ko thấy huyng đâu hết …
- Em giận vì chuyện đó sao?
- Ko, em ko thèm giận.
- Ko giận sao ko nge điện thoại mà để anh gọi miết mới chịu bắt máy?
- Nè em hỏi thiệt. Huyng có người iu rồi, vậy mối quan hệ của em với huyng thời gian qua, nó thậm chí khiến nhiều người hiểu lầm … vậy nó là gì???
- Em nghĩ nó là thế nào thì nó sẽ là như vậy!
- OK!
Tôi tắt điện thoại và từ chối gặp JunHuyng huyng suốt cả tuần đó. JunHuyng thậm chí đến trước cửa nhà tôi nhắn tin gọi điện cho tôi nhưng tôi cũng ko thèm ra. Anh ấy cứ đứng chờ tôi dưới mưa mấy tiếng đồng hồ nhưng tôi thì lại cương quyết ko thèm ra gặp.
.
Và rồi 1 ngày kia, khi tôi nhận điện thoại củaJunHuyng thì bất ngờ nhận được câu hỏi:
- Em có iu anh không?
- Ko.
Tôi đã trả lời như vậy sau đó thì cúp máy. Ném điện thoại sang 1 bên rồi òa khóc như 1 đứa trẻ. Yêu? Chả biết tôi đã iu anh từ bao giờ nhỉ? Nhưng chỉ biết lúc nge anh hỏi tôi mún nói là "có" lắm chứ nhưng sao lại ko thể? Anh đã có bạn gái thì chuyện tôi có iu anh hay ko có gì quan trọng chứ? Liệu nói "có" thì anh sẽ chấp nhận iu tôi sao?
.
Mọi chuyện dừng lại ở đó và tôi cũng ko gặp mặt hay liên lạc gì với anh nữa. Thời gian cứ như vậy mà lặng lẽ trôi qa thêm ... 3 năm nữa.
Đúng! 3 năm lận đó, thật là khoảng thời gian dài nhỉ? Chắc mọi người hỏi tôi làm sao có thể vượt qa 3 năm đó đúng ko? Rất đơn giản, tôi dồn mọi tâm trí vào việc học để ko phải nghỉ vẩn vơ về anh nữa, nhờ vậy mà tôi đậu vào đc 1 trường ĐH nổi tiếng của thành phố phải nói việc này làm ba mẹ tôi mừng đến mức nào.
Đã là năm thứ 3 học ĐH và cũng đã qa 3 năm kể từ ngày tôi với anh ngừng mọi liên lạc với nhau, ai có thể ngờ tôi và anh lần nữa gặp lại nhau .....
Ngày hôm ấy - ngày NOEL của năm tôi có hẹn với 1 cậu bạn trong trường ĐH mới qen uống cafe. Lúc chúng tôi đang uống cafe và trò chuyện vui vẻ thì ... JunHuyng với bạn anh ấy cũng bước nào.
Cả tôi và JunHuyng đều sững sờ khi nhìn thấy nhau nhưng tôi – 1 ần nữa – lại chứng tỏ sự kiêu hãnh của mình. Tôi quay mặt đi và tỏ ra ko hề quen biết với anh ấy.
Ngồi uống cafe với cậu bạn chừng 1 tiếng đồng hồ thì thấy đám bạn của JunHuyng ra về hết, trừ anh ấy. Thêm 1 lúc, tôi và bạn tôi kêu tính tiền và đứng lên định ra về thì anh bước lại chỗ tôi:
- Anh gặp em một chút được ko?
Tim tôi như đập loạn lên khi ngồi đối diện JunHuyng. Kêu 2 li trà mật ong như thời chúng tôi còn học cấp 3 rồi im lặng ko nói gì. Mãi đến khi li trà trên ban sắp nguội thì anh mới lên tiếng.
- Em thế nào rồi? Đã lâu lắm chúng ta ko gặp nhau ....
- Em vẫn thế…
- Là thế nào?
- Anh muốn biết gì cụ thể hơn sao?
- Ừ, cụ thể 1 chút, giống như việc anh đã mất 3 năm mà vẫn ko qên đc em.
- .............
- … Cái hôm anh gọi điện thoại cho em đó nhớ chứ? BoYoung đã đi nước ngoài mấy ngày rồi, cô ấy về chỉ để chia tay với anh. Khi đó anh bị nhầm lẫn giữa tình yêu và sự ngưỡng mộ. Nếu ko gặp em, có lẽ anh sẽ bị lầm lẫn như vậy mãi mãi.
- ........
- Anh vẫn lun theo em, anh biết hiện tại em độc thân và em đừng có nói dối anh là em đang yêu ai đó hoặc đã kết hôn rồi đó ngen. Hì
- ........
- Anh đã định qên em từ 3 năm trước nhưng lại ko thể? Và anh thật sự mún hỏi em câu: sao em lại bướng bỉnh qá vậy???
Tai tôi như ù đi khi nge những lời nói đó của JunHuyng. Anh vẫn nhớ tôi 3 năm qa sao? Anh vẫn luôn biết mọi chuyện về tôi sao? Đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào thì JunHuyng đã qa ngồi kế bên tôi từ khi nào và khẽ thì thầm bên tai tôi:
- Cho anh làm bạn trai của em nhé! Có đc ko? Nếu ko đc thì cho anh “tán tỉnh” em từ giây phút này nhé!
- ......
Nụ cười ấp áp của anh hiện lên trên môi. Tôi nhìn anh ngỡ ngàng rồi cũng mỉm cười - 1 nụ cười hạnh phúc.
Vậy là 3 năm qa ko có thể gọi lãng phí, bởi qa 3 năm tôi và JunHuyng nhận ra đc 2 chúng tôi iu nhau và cần nhau như thế nào. Hôm đó là 24/12 - ngày NOEL và tôi cảm thấy NOEL này thật ấm áp làm sao! Bởi NOEL này .... tôi có JunHuyng bên cạnh.
=====END=====
MERRY CHRISTMAS nhé mọi người. Hihi người ta đi chơi NOEL còn kiếp F.A như tui ở nhà ra fic nè thấy tui chăm chỉ hok??? *cười* cái fic này mới đánh xong hôm qa nên chắc có chút thíu sót thông cảm ngen ^^
cmt + vote cho tui ngen ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com