Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot

  "Bản tin ngày 1/9- Một vụ tai nạn xảy ra trên đường cao tốc, chiếc xe mất thắng và rơi xuống vực, tài xế cùng hai người trên xe đã thiệt mạng, chủ nhân của nó được cho là Jeon tổng và phu nhân của ngài ấy, đứa bé trai 7 tuổi con của họ đang trong tình trạng nguy kịch và cấp cứu tại bệnh viện Save me, cho đến thời điểm hiện tại lý do thắng xe bị đứt vẫn chưa tìm ra được"

Jungkook mơ hồ tỉnh lại, lúc này đầu óc vẫn chưa tỉnh táo được, chỉ thấy xung quanh mình là một đống dây rợ, bên cạnh có biết bao nhiêu bác sĩ. Mùi thuốc men cứ thế trực tíếp xông vào mũi khiến cậu chau mày vì khó chịu, dáo dát nhìn xung quanh

- Ba mẹ của con đâu?- Cậu thều thào nói

- Jungkook, bọn họ đã mất rồi, 2 ngày nữa con hãy xuất viện và theo ta về- Jeon Jihyun nói, ông ta chính là chú của cậu bé, thanh âm từ cổ họng khàn khàn phát ngôn, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu bé, ném lại cho nhóc cái nhìn không mấy thiện cảm rồi bỏ đi

Nếu như con không đòi đi chơi vào ngày sinh nhật thì ba mẹ sẽ không chết

- Mày nên chết đi mới phải- Jeon phu nhân nói, chua chát mà lấy ngón tay đẩy mạnh trán cậu bé, chồng bà ta hiện giờ đã là chủ một gia tộc, đứng đầu tập đoàn Jeon. Cũng đúng thôi, có một người anh trai song sinh là người đứng đầu, kế thừa phần lớn tài sản mà bây giờ Jungkook vẫn còn nhỏ, anh trai cùng mẹ thằng bé chết cũng vô cùng có lợi cho ông. Chẳng qua là lý do mà Chiếc xe gặp chuyện và cảnh sát không điều tra vụ đấy cũng chỉ có mình ông biết được

-----------------------------------------------------------------------------

Một năm sau

Ngày hôm đó Jungkook dậy sớm một chút, mệt mỏ lê thân bước xuống phòng khách liền thấy người chú của mình trước một người xanh mặt, run lẩy bẩy, không kìm chế được mà quát lên mấy hồi. Thân ảnh thư sinh kia vẫn vậy, bình tĩnh nhấp từng ngụm trà, thong thả đánh gãy ông ta. Có lẽ là đang bàn chuyện công ty sổ sách gì đó. Như phát hiện ra có sự rình mò của ai đó, người ấy nhanh nhẹn phát giác liền thấy một cậu bé cỡ chừng 7, 8 tuôi thập thò đầu lén nhìn vào trong phòng khách. Đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười khẽ hình bán nguyệt hoàn hảo, dịu dàng đè lên hành động ngốc nghếch của cậu. Jeon tổng thở dài một tiếng, lấy tay di di thái dương tay kia phẩy phẩy về hướng chàng trai. Xem ra bây giờ ông đã đuối lý, thiếu niên cười tự mãn đứng lên, một mạch đi về phía cậu. Trước thân ảnh cao lớn nhưng có phần thư sinh ấy, Jungkook có chút sợ hãi, ánh mắt theo từ trên xuống lần lượt đánh giá anh ta. Người này khuôn mặt vô cùng trẻ, nước da trắng bóc xem chừng cũng chỉ sinh viên mới tốt nghiệp đại học, vừa rồi đứng trước chú cậu tự tin phát ngôn, cũng thật quá ngưỡng mộ người này đi- Anh là ai?

- Tôi là Min Yoongi, cha em trước khi chết đã nhờ tôi chăm sóc em, từ nay em sẽ sống với tôi

Đó là ấn tượng đầu tiên của cậu với anh

- Min Jungkook, đó là tên của em

------------------------------------------------------------------------------

- Thiếu gia, đã sáng rồi, cậu sẽ không muốn trễ điểm tâm đâu- Hwang Ahn vén màn cửa, không ngừng làu bàu kêu cậu dậy, mỗi sáng đều gọi cậu dậy chính là cực hình của nó

Jungkook bị tiếng ồn làm cho thức giấc, mắt nhắm mắt mở ngồi dậy, cơ bản là vẫn chưa tỉnh ngủ. Môi nhỏ không ngừng lẩm nhẩm gì đó vô nghĩa, tay dụi dụi mắt.- Hwang Ahn, chào buổi sáng- Cậu sau khi tỉnh ngủ cũng chịu để Hwang Ahn vào mắt, ngốc nghếch cười, Hwang Ahn chính là hầu gái của cậu, em ấy là người là của Jeon gia và được giao trách nhiệm chăm sóc Jungkook sau khi cậu đến đây, mười năm qua, trong căn biệt thự tẻ nhạt này cũng chỉ có nó là người bạn thân duy nhất.

- Mau chuẩn bị nhanh đi, hôm nay là sinh nhật ca đấy- Hwang An như không thể chờ đợi thêm được nữa, mất kiên nhẫn mà kéo cậu dậy, đẩy thẳng vào nhà vệ sinh, em ấy là một người kỉ luật, cực kì đúng giờ, cái gì không vừa mắt đều phải sửa, thật cảm thán hai người có thể bên nhau như hình với bóng trong suốt mười năm như vậy

Jungkook sau khi vscn xong liền lột xác thành một con người khác, vứt bỏ bộ dạng lôi thôi ban nãy, bay giờ Jungkook chính là một cậu trai đáng yêu trong bộ đồ kiểu màu trắng cá tính, Vừa bước xuống phòng ăn cậu liền bị sự trống trải của nói làm cho bất ngờ, người hầu rốt cuộc là đâu hết rồi

- Thiếu gia, hôm nay chủ nhân cho bọn họ nghĩ- Hwang Ahn cẩn thận dọn thức ăn ra, tiện thể nói luôn cho cậu biết

- Hwang Ahn, ông ấy hôm nay vẫn không về sao?- Jungkook ngồi trước bàn ăn rộng lớn mắt buồn bã nhìn chiếc ghế chính giữa. Người cậu nói đến chính là người cha nuôi đã nhận nuôi cậu 10 năm trước. Điều kì lạ là sau lần đó ông ấy một lần cũng không xuất hiện trước mặt cậu, bất quá là mỗi năm đều sai người tổ chức sinh nhật thật hoàng tráng và cho mời rất nhiều bạn bè về. Trước đó thời điểm luôn đều đặn gửi quà về. Vấn đè mà cậu luôn tò mò về ông ấy, theo những gì cô biết thì Min gia là một gia tộc có truyền thống kinh doanh lâu đời cùng ông là người đứng đầu gia tộc nhưng người làm lại bảo cha nuôi cô là một vị luật sư tài giỏi, dù sao cũng không cần phải khổ cực mà trở thành tổng tài của một tập đoàn, cớ gì lại theo đuổi nghề luật sư

- Vâng, thời điểm này mỗi năm ngài ấy đều đã gửi quà về rồi, không biết vì sao bây giờ lại trễ như vậy- Hwang Ahn nói, tay tựa cầm gật gật đầu tỏ vẻ suy luận

- Vậy em mau chuẩn bị, Tối nay cùng ca đi dạo một chút

Lời nói của Jungkook bảo là đi dạo cho hoa mĩ chứ thực chất là đi thám hiểm. Trong ngôi biệt thự to lớn này có biết bao nhiêu chỗ cậu bị cấm đặt chân tới, vừa rồi nghe tin các người làm đều nghỉ thì trong đầu ý nghĩ đầu tiên sẽ là cùng Hwang Ahn đi tìm hiểu một chút, hôm nay nhất định phải đi xem cho bằng được những chỗ đó có gì

Đi tới dãy hành lăng cấm một hồi nhìn ra phía sau thì không thấy Hwang Ahn đâu, trong lòng cực kì nôn nao lo sợ, khẩn trương đi tìm em ấy, cái khung cảnh lúc này sao mà giống phim ma vậy nè, khỗ nỗi là cậu được cái tò mò chứ nhát lắm

- Ahn Ahn, em đâu rồi?

Đứng trước cửa phòng, Jungkook sợ sệt mở cửa- Có ai ở đây không?

- Tiểu Kookie ngốc, ta đã dặn không được vào đây rồi- Một giọng nói khản đật cùng hơi thở nam tính bên tai cậu, làm Jungkook bất giác nổi da gà, người đông cứng quay đầu về phía sau để nhìn xem ai vừa thổi vào gáy cậu

*Phụt*Bùm*

Tiếng pháo cùng tiếng bật đèn cùng lúc khiến cho cô sững người vì ngạc nhiên. Trước mắt là toàn bộ người làm Min gia. Chẳng phải đã nghỉ hết rồi sao? Trong căn phòng sáng sủa được trang trí hoa và chiếc bánh kem 5 tầng, đây vừa nhìn chính xác là một bữa tiệc vô cùng lớn. Ánh mắt cô dừng lại ở một cô bé trong đám người hầu đông đúc.Hwang Ahn!!! .Nó nhìn cậu đang sững sốt rồi nhún vai như kiểu "Em không biết gì hết"

- Sinh nhật vui vẻ, bảo bối- Giọng nói trầm ấm đó lại một lần nữa xuất hiện khiến Jungkook theo phản xạ mà quay người lại nhìn. Trước mặt cậu chính là vị cha nuôi lịch lãm trong bộ vest đen, con người này so với lần đầu cô gặp cậu hầu không thay đổi một chút nào, nhìn vô cùng trẻ, khuôn mặt anh lúc trước cậu một chút cũng không quên, chỉ có điều lần gặp bây giờ được Jungkook nhìn theo một hướng khác: Phương diện một người đối với đàn ông, anh ấy quả thực quá đẹp đi

- Qùa của em- Yoongi thấy cậu ngẩn người ra thì thú vị cười một cái, nhắc nhở

-Qùa?- Jungkook tỉnh mộng ngạc nhiên hỏi

- Chính là nó- Yoongi tay đưa ra một tờ giấy, khuôn mặt lộ rõ vẻ trông chờ biểu hiện của cậu

Jungkook cầm lấy tờ giấy trong tay run run cùng một mảnh báo bị cắt sẵn thì ngạc nhiên, đồng tử giãn to ra hết nhìn anh rồi lại nhìn lại nó: "Tổng tài tập đoàn Jeon bị kết án tử hình vì nghi án giết anh trai của mình và chiếm đoạt tài sản""Giấy thừa kế tài sản"

- Làm sao mà cha có được?!?!?!

- Em không nên hỏi một luật sư như tôi- Anh ta ranh mãnh nhìn Jungkook, môi cong lên cười làm điên đảo chúng sinh

- Vậy...món quà này...

- Tôi đã mất 10 năm để chuẩn bị nó cho em

Jungkook bị lời nói của anh làm cho xúc động, vui mừng nhảy cẳng lên ôm chầm lấy Yoongi, nước mắt cũng tự động rơi. Anh sau một hồi cũng đổi thành thế chủ động, ôm thọt lỏm cậu vào lòng, để Jungkook hạnh phúc khóc thật nhiều làm ướt một khoảng áo- Cha nuôi, thật sự cảm ơn người

- Tôi nhận nuôi em khi nào ?- Như bất đồng với cách xưng hô của cậu, anh nhíu mày nhìn thân ảnh nhỏ con trước mắt, dịu dàng cúi đầu hôn xuống đôi mắt ngấn nước

- Chẳng phải anh...?

- Kookie ngốc, đưa em về là để làm vợ tôi- Anh ta ranh ma nhìn cậu cười dâm đãng

- Hả?!?!? Sao cơ?!?!- Cậu như không tin vào những gì mình nghe thấy, miệng hỏi đi hỏi lại, đầu óc đơn giản của cậu cơ bản là vẫn chưa hiểu ra được vấn đề

- Hôm nay đủ 18 tuổi rồi phải không? ( Tuổi Hàn)- Yoongi không để cho cậu tiếp tục trả lời, nhanh chóng vác Jungkook lên vai, vô cùng vui nhìn cậu

- Anh làm gì vậy????- Jungkook bị hành động của anh làm cho giật mình, dẫy dụa một hồi cũng bị lời nói của anh đánh gãy

- Đám cưới xong rồi thì tân hôn chứ sao, ngốc tử

Yoongi đưa thẳng cậu ra khỏi phòng, để Jungkook khó khăn nhìn Hwang Ahn cầu cứu giữa đám người hầu đang vui mừng chúc phúc đó, à, vẫn là ánh mắt huyền thoại của ẻm "Ca à, em không biết gì hết"

- Khỏi cầu, Hwang Ahn đã bị anh mua chuộc rồi- Yoongi dâm đãng cười cợt, bá đạo đem cậu đi

1/9 Cái ngày mà cậu được sinh raNgày mà cậu mất đi bố mẹ, tất cả của mình

Ngày mà cậu và anh gặp nhau

Ngày cưới của cậu...như vậy vẫn chưa đủ hay sao?

--------------------------------------END-------------------------------------- 

 HAPPY BIRTHDAY !!!! Sinh nhật vui vẻ Jeon Jungkook của ARMY 

Con Han (Hana_Yuki_CG)đã hiện hồn trong chap này vs cái tên Hwang Ahn, tên Hàn tui đó

Hơi phở đúng không? Khả năng viết lách còn t trình viết chưa được mạch lạc, sao cũng cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình đọc đến những dòng này.

ONESHOT Sinh nhật vợ yêu chính thức hoàn ngày 1/9/2016, Qùa sinh nhật của Han dành cho Jungkookie của BTS nha

Sinh nhật vợ yêu by Hana_Yuki_CGnhá, tui là au của oneshot này, một thành viên của team JKsmiling, mong mọi người ủng hộ team nhiều hơn  

Team nhiều người viết hay lắm, các bạn nếu hứng thú thì hãy ủng hộ góp ý cho bọn mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: