........
-lili chị đừng đi mà có được không
-em ngoan ngoãn ở nhà đợi tôi . tôi sẽ trở về với em mà
-đừng...đừng...em xin chị hức..đừng..đi
Nàng ôm chặt lấy cô không buông , khuôn mặt diễm lệ chàng đầy nước mắt
-em lại không ngoan rồi , buông tôi ra nào, em hãy nghe đây , tôi là một bác sĩ giỏi thì tôi phải đi cứu người .ngoan tôi chỉ đi vài tuần em ráng ở nhà đợi tôi nha .
Cô nhẹ nhàng gỡ bàn tay yếu ớt đang nếu kéo mình , hôn một nụ hôn nhẹ lên chán
Và nói lời từ biệt với nàng...
Nàng thì đôi mắt rưng rưng nhìn cô đi trong yên lặng
~~
*điện thoại
-alo chị về với em đi, em nhớ chị lắm...
-tôi chỉ mới đi được vài ngày thôi đó . Sốc chuột ngoan ở nhà đợi tôi , tôi sẽ về sớm mà*mỉm cười*....à tôi tới liền..
-tôi có việc rồi bye em yêu......
Cụp*
-chị....
Nàng nằm trên giường một mình ôm cơ thể run rẩy mà nhìn ra cửa sổ , có một tờ báo khá cũ. Ở một gốc còn bị rách nhẹ , tờ báo nhăn nhúm chữ thì nhòe đi nhưng vẫn có thể đọc rõ nội dung
*nội dung
Có một đoàn bác sĩ của quốc gia đã chết trong vụ tay nạn thương tâm.....và không rõ lý do *tờ báo từ năm 2020
-hazz *giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên má .à quên mất , chị đã mất cách đây hai năm rồi .em chỉ nhận về được một cái blouse trắng dính đầy máu ,em còn không thể được gặp mặt chị lần cuối mà. sao chị lại nối dối em...chị nói chị sẽ về với em mà ,vụ tay nạn đó đã lấy đi sinh mạng của người em yêu mất rồi phải không 💔 chị thật vô tâm.....khi bỏ em đi mà không nói lời nào. Em ghét chị " nàng cắn môi tới rươm rướm máu . Đôi mắt sưng đỏ
Nàng nằm đó đối thoại một mình cho tới khi mệt tới mức thiếp đi...thì Từ đâu xuất hiện một hơi ấm từ phía sau. Một thân hình vạm vỡ của một thiếu nữ tuổi đôi mươi đang ôm một thiếu nữ khác.....màn đêm trôi qua thì cũng tới buổi sáng . Nàng thức dậy chỉ thấy được cái blouse trắng tinh có in bảng tên LaLisa Manobal đang đắp lên mình nàng.......và một mảnh note
*tạm biệt em chị đi đây, nhớ giữ gìn sức khỏe của mình đừng thức trắng đêm mong chờ chị về nữa nha. chị cảm mơn em vì đã bên cạch chị suốt mười mấy năm qua chị mong sau khi chị đi khỏi thế gian này sẽ có một người chuẩn bị sẵn sàng làm tất cả vì em và chăm sóc em cả đời thay chị . Chị nghĩ là hai năm qua em phải đón sinh nhật một mình rồi phải ko chị xin lỗi vì đã bỏ em đi, tạm biệt chị em yêu.
Nước mắt nàng đã thấm ướt tờ giấy rồi......
Người đã mất thì không đau , chỉ có người ở lại mới đau đớn.......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com