Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

ONESHOT #2 - Lucid Dream

Tôi thấy mình đang đứng giữa một thảo nguyên xanh mướt. Bên dưới đôi chân trần, tôi cảm nhận được những giọt sương sớm còn đang đọng trên từng ngọn cỏ. Giữa màn sương mờ đục quện vào nhau như những làn khói trắng, tôi thấy những cánh hoa đang bay lượn trước mặt, chúng cứ lơ lửng trên không như muốn dẫn lối cho tôi đi về phía trước. Tôi cứ đi mãi mà chẳng biết đây là đâu, tiếng dế bắt đầu kêu râm ran cùng với mùi đất xộc thẳng lên mũi khiến tôi không thể xác định đây là thật hay là ảo. Bước chân tôi khựng lại khi thấy một bóng hình trong làn sương. Cô ấy diện một chiếc váy trắng, mái tóc đen dài, đôi bàn tay mảnh khảnh buông thõng khiến tôi chỉ muốn được nắm lấy dù chỉ trong một khoảnh khắc.

Sau đó, cô ấy dừng lại như đang chờ tôi tiến lên, các cánh hoa dẫn đường giờ đây đã rời bỏ tôi và đến với chủ nhân thật sự của chúng. Tôi bước đến ngang hàng với cô ấy, chúng tôi quay sang nhìn nhau. Tôi không biết cô ấy là ai, trong tiềm thức của mình, tôi nhớ mình chưa bao giờ nhìn thấy gương mặt này. Cô ấy mỉm cười, đan từng ngón tay vào bàn tay lạnh lẽo của tôi bên cạnh, nhẹ nhàng nói "Chào Ryujin". Tôi lập tức cảm nhận được sự ấm áp bao phủ lấy mình, các cánh hoa tạo thành những vòng xoáy đưa chúng tôi rời khỏi mặt đất. Bỗng nhiên, tiếng đồng hồ báo thức rền vang trời, cô ấy biến mất, còn tôi chới với trong cảm giác rơi tự do và bất ngờ... tỉnh giấc.

Hóa ra đó chỉ là một giấc mơ. Nhưng là một giấc mơ rất thật. 

Cuối cùng tôi cũng đã vào được lucid dream.

---

Tôi nhìn lại trang nhật kí giấc mơ mới nhất, những từ "thảo nguyên xanh", "cánh hoa bay", "cô gái mặc váy trắng", "đôi bàn tay" được tôi viết một cách nghuệch ngoạc. Tôi tình cờ biết đến lucid dream từ một video trên Youtube, nói một cách đơn giản và dễ hiểu thì lucid dream là những giấc mơ sáng suốt, là khoảng thời gian tôi mơ nhưng vẫn ý thức được là mình đang mơ. Nghe thì thấy hơi mơ hồ nhưng lucid dream lại là hoạt động có thật và được kha khá người trên thế giới, bởi vì giấc mơ đó sẽ là một thế giới do chính trí tưởng tượng của bạn tạo và hoàn toán do bạn làm chủ. luyện tập. Trong một tuần kể từ ngày luyện tập để trải nghiệm lucid dream, cuối cùng tôi đã phần nào làm được, tuy nhiên tôi chỉ mới nhớ được các chi tiết của giấc mơ đó, còn khả năng kiểm soát và điều khiển giấc mơ hoàn toàn theo ý mình, tôi vẫn chưa thể thành thục.

Ngồi trong công ty, tôi cố nhớ lại gương mặt của cô ấy nhưng những đường nét chỉ xuất hiện mang máng không được rõ ràng.

Tôi muốn được gặp lại cô ấy trong giấc mơ tiếp theo của mình.

---

Tôi đứng trên sân thượng của một tòa nhà. Bên dưới là hai làn xe đang di chuyển chậm chạp như những đàn kiến. Tôi quay sang thấy cô ấy và lần này, tôi biết chắc là mình đang mơ. Tôi nhìn cô ấy thật lâu để ghi nhớ rõ gương mặt này, tôi muốn đến khi lúc mình tỉnh dậy, sự xinh đẹp của cô ấy vẫn sẽ tồn tại trong tâm trí. Tuy nhiên, giấc mơ vẫn có những quy tắc của riêng nó, gương mặt của cô ấy vẫn rất nhạt nhòa dù khi tỉnh dậy, tôi có cố gắng gợi nhớ như thế nào.

- Cậu tên gì? – Tôi hỏi.

- Gọi mình là Jisu. – Cô ấy đáp. 

- Cậu sẵn sàng để bay chưa Ryujin? – Jisu mỉm cười một lần nữa khi cô ấy nắm lấy tay tôi.

Chúng tôi bước lên bậc tam cấp trên cùng của sân thượng với đôi bàn tay vẫn đang nắm chặt. Tôi nhìn Jisu rồi phóng tầm mắt ra khoảng không rộng lớn, chẳng ai nói với ai câu nào, tôi và cô ấy cùng nhảy khỏi đó. Hóa ra đây là cảm giác bay lượn trên không trung mà tôi vẫn luôn mơ được trải nghiệm khi còn nhỏ vào mỗi lần xem phim. Tôi la hét điên cuồng, để bản thân mình buông thả giữa những cơn gió. Giờ đây, chúng tôi chẳng cần đến sự giúp đỡ của những cánh hoa nữa. Chỉ cần lấy đà, tôi và Jisu đã bay vút lên cao. Chúng tôi cứ thế bay qua những tòa nhà, qua những con đường cao tốc thẳng tắp, qua những cánh đồng nơi ngoại ô, qua hàng nghìn, hàng vạn những ngôi nhà bên dưới mà chẳng biết mệt là gì. Tôi vẫn nghĩ rằng những khung cảnh đẹp kia đều đẹp như một bức tranh cho đến lúc tôi nhìn sang Jisu bên cạnh, chúng đều không bằng một góc nếu như tôi có phải diễn tả sự thanh khiết của cô gái đang nhìn mình. Cứ như thế, cảm xúc của tôi và Jisu cùng hòa quyện qua ánh mắt, qua cảm giác siết chặt tay nhau và qua nụ hôn đầy ngọt ngào được trao vội.

Tỉnh giấc, tôi mỉm cười thỏa mãn với trải nghiệm mơ mà thực, dù thực nhưng lại là mơ này. Nhật kí giấc mơ hôm đó của tôi chỉ vỏn vẹn đúng một từ.

Jisu.

---

Rong chơi mãi cũng có ngày mỏi mệt, đêm nay, chúng tôi chỉ đơn giản là muốn ngồi cạnh bên nhau nhìn ngắm thế giới . Tôi và Jisu đang ngồi ở ban công của một ngôi nhà bằng gỗ, hướng ra bãi biển lớn với những con sóng to đang cuộn trào.

- Cậu từ đâu đến vậy, Jisu? - Tôi bâng quơ hỏi Jisu.

- Mình đến từ sự tưởng tượng của cậu, cậu biết mà, Ryujin. – Cô ấy đáp với ly cà phê trong tay, đôi mắt trong veo của Jisu nhìn về phía khoảng không đen kịt trước mặt.

- Mình không tin. Cậu còn hơn cả những gì mà mình tưởng tượng. Mình không nghĩ mình có thể tưởng tượng ra một điều quá đỗi đẹp đẽ như cậu. – Tôi gào thét trong lòng, không muốn cảm giác bên cạnh cô ấy mất đi.

- Người ta cứ hay nói chỉ có mình mới biết khả năng của bản thân, nhưng bằng sự tự ti, chính ta cũng là người hay hạ thấp bản thân mình nhất. Mình không muốn thấy cậu ngược đãi bản thân theo cách như thế. Cậu cũng đừng tập lucid dream để trốn tránh những khó khăn ngoài kia nữa. Mình nghĩ hơn ai hết, cậu biết là cuộc sống càng bế tắc, cậu sẽ lại càng muốn vào đây với mình.

Jisu kết thúc câu nói rồi từ từ biến mất trong tầm mắt của tôi. Tôi chắc rằng những con sóng ngoài kia có dữ tợn đến đâu cũng chẳng bằng những con sóng mang đầy cảm xúc tiêu cực đang dâng lên trong lòng mình.

Vậy là điều tôi chưa bao giờ muốn nhất cũng đã tới, cô ấy để tôi lại một mình, tự nhìn khung cảnh buồn nhất trong giấc mơ mà bản thân tự kiến tạo. 

---

Tôi quệt dòng nước mắt sau khi thức dậy, tôi nghĩ rằng mình cũng chẳng cần phải viết nhật kí giấc mơ nữa vì từng câu chữ của Jisu vẫn chưa thôi cứa vào trái tim tôi. Tôi đến công ty trong sự uể oải, tiếp tục đối mặt với những chán nản khiến cho cuộc sống của tôi ngày càng khô khốc. Tôi cứ nghĩ mãi về cô ấy, những lời của Jisu chẳng có gì sai cả. Sau khi trượt dài trên những thất bại triền miên, tôi đã tập thực hành lucid dream, tự tạo cho mình một thế giới riêng, nơi tôi luôn có thể sống đúng với chính bản thân mình, được tự do với những hoài bão to lớn, và đặc biệt, thế giới đó luôn có một cô gái mặc váy trắng đợi tôi.

Tôi nhận thức được từ bỏ lucid dream cũng đồng nghĩa với việc tôi sẽ chẳng bao giờ được bên cạnh Jisu. Nhưng phần nào đó trong tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ mỉm cười hạnh phúc khi biết tôi không còn cố gắng điều khiển những giấc mơ nữa. Bỏ đi những gì xấu xí khiến tôi mất niềm tin vào thực tế, tôi bắt đầu tự tạo nên những hi vọng mới cho cuộc sống của mình. Vào đúng ngày sinh nhật, tôi đặt đơn xin nghỉ việc lên bàn của bà sếp luôn chì chiết, tự hỏi rằng công việc này có thật sự đáng hay không khi nó chỉ toàn đem đến cho tôi những mệt mỏi về tinh thần. Đến sau cùng, tiền bạc chẳng thể nào mua được niềm vui và hơn hết, tôi không muốn "chết trẻ" khi chưa giải hết những "bài khó" mà cuộc đời đặt ra. Với sự mạnh mẽ được tặng từ cô gái trong mơ, tôi bước ra khỏi nơi văn phòng lúc nào cũng đầy sự ngột ngạt bởi sự ganh đua và xấu tính của đám nhân viên công sở.

Rời công ty, tôi tiến đến cửa hàng Starbuck nơi góc phố mà mình vẫn thường bỏ qua, tôi quyết định tự tặng cho mình một ly capucchino để đánh dấu một dấu mốc khác trong quá trình vẫn đang trưởng thành của bản thân. Tôi bỗng khựng lại khi nhìn gương mặt của cô nàng nhân viên order, có gì đó rất quen thuộc ở cô gái này khiến đầu óc tôi phải bận tâm đôi chút. Chỉ đến khi liếc xuống bảng tên "Choi Jisu" ngay ngực áo, tôi mới hiểu lý do vì sao. Hóa ra thiên thần ở đời thực lại ở hình dạng này. Tôi tin rằng may mắn chính là phần thưởng xứng đáng nhất cho những sự lựa chọn đúng đắn, tôi biết ông trời sẽ chẳng bao giờ bỏ rơi mình nếu như tôi lại có lòng tin vào bản thân.

- Chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa nhỉ? – Tôi hỏi.

- Cậu nghĩ thế à? – Jisu nhướn mắt và đáp lại khách hàng đầu tiên trong ngày của cô ấy.

Giấc mơ nào cũng sẽ chỉ đơn giản là một giấc mơ nếu như tôi không tự mình biến nó thành sự thật. Cảm ơn cậu, Jisu.

---

Author's note: Như mình đã đề cập, Lucid Dream là một hiện tượng có thật, mình cũng từng luyện tập để được trải nghiệm những cảm giác này, khá là hay ho khi tỉnh dậy mà mình vẫn nhớ rõ như in những gì mà mình vừa mơ vì bình thường, người ta sẽ quên mình mơ gì ngay lập tức :D. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm về Lucid Dream cũng như cách tập luyện nó thì có thể google thêm nhé. 

À ngoài ra, bộ phim Inception (Kẻ cắp giấc mơ) có sự tham gia của Leonardo DiCaprio cũng làm về đề tài Lucid Dream. Phim siêu hayyy các bạn không nên bỏ qua nếu chưa xem nhé ;).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com