Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1


Chương 1

"KiBum, sinh nhật vui vẻ! Mở quà ra xem đi con "

Hôm nay là sinh nhật của tôi, cha tôi rất yêu tôi, hằng năm đều mua cho tôi rất nhiều quà sinh nhật, nhưng Cha không hề biết sự hiện diện của Cha còn đáng quý hơn bao nhiêu món quà đủ màu xung quanh.

Ở trước mặt tôi là một hộp quà lớn, cao đến tận đỉnh đầu của Cha, thẳng thắn mà nói tôi cũng không cần biết món quà bên trong to đẹp đắt tiền thế nào, nhưng vẫn tỏ ra tươi cười mở ra xem

Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh.

"KiBum, cha không thể lúc nào cũng ở bên con, cho nên lúc nào không có cha hãy cùng nó chơi nhé, người máy này là nghiên cứu mới nhất của cha. Giống người thật đúng không? Vui không con?"

Kỳ thật tôi một chút cũng không vui, người máy sao có thể so sánh với người thật, chưa nói đến so sánh với Cha.

Nhưng tôi biết Cha áy náy không thể chăm sóc cho mẹ chu đáo khiến mẹ sinh bệnh qua đời, áy náy không thể cho tôi hưởng tuổi thơ có cả cha lẫn mẹ, cũng áy náy không thể mỗi ngày đều ở bên tôi. Cho nên, tôi dù không vui, cũng nở nụ cười cho cha vui lòng.

"Oa! Bạn học sẽ ghen tị với con đó Cha! Cha đã đặt tên cho nó chưa?"

Cha thấy tôi tươi cười cũng phấn khởi không ít, đôi mắt cũng vẽ lên sung sướng ngập tràn.

"Onew, tự giới thiệu đi "

Anh mở mắt, bước ra khỏi hộp quà lớn, hướng tôi mỉm cười

Đúng vậy, anh mỉm cười, cha nói cha làm cho anh có khả năng biểu lộ cảm xúc như người thật.

Chính là tôi cho tới bây giờ cũng không biết người máy có thể cười đẹp đến thế, ấm áp đến thế.

"Chào cậu chủ, tôi là OnLew "

"Không đúng, là Onew" Cha nhíu mày. Có chút ngượng ngùng nhìn tôi

"Tôi là OnLew"

"O.n.e.w ", là dòng nước chảy ôn hòa"

"OnLew, là trâu nước bơi ôn hòa"(*)

"New!" Cha nghe anh lặp lời ông nói lập tức đỏ mặt ôm đầu.

Tôi đột nhiên cảm thấy được anh có lẽ không đến nỗi đáng ghét, ít nhất việc nói sai tên khiến tôi buồn cười.

"Xem ra có lẽ phải sửa một chút, thế nào không biết phân biệt New với Lew" Cha nói xong chuẩn bị đem đồ nghề ra sửa thì bị tôi cản lại

"Không cần, gọi là OnLew cũng được!"

Tôi nói xong câu đó, anh lại hướng tôi cười ngây ngô

Thật đáng yêu

Từ ngày đó, anh mỗi ngày đưa tôi đi học, cùng tôi ăn cơm, chơi đùa với tôi còn ru tôi ngủ.

Anh rất cao, cho nên phải kiễng chân mới nắm được tay anh. Bàn tay không lớn nhưng lạnh như băng.

Mùa hè nắm tay anh thực rất thoải mái. Chỉ là đến mùa đông, có nhiều lúc lạnh đến rùng mình, nhưng anh vẫn như cũ nắm lấy tay tôi.

Cha bận làm việc trong phòng nghiên cứu, cùng tôi ăn bữa tối là anh, muốn ăn gì anh cũng có thể chiều ý nấu cho tôi.

Có một lần tôi trêu anh, nói là muốn ăn thịt con chó cưng màu trắng của cô chủ nhiệm, anh thực sự đem chó bắt về.

Chính là đến lúc cầm dao lên vẫn không tài nào chặt xuống được.

Tôi nở nụ cười

Cha nói bên trong anh có cả tình thương như con người vậy , thực thần kỳ không phải sao?

Cứ cho rằng anh là phát minh tuyệt vời nhất của Cha, nhưng mỗi hành động chân thành của anh đều khiến tôi quên đi anh thực chất chỉ là một người máy.

===

"Cậu chủ, rời giường đi "

Cái người đáng ghét không cho tôi ngủ.

"Cậu chủ, rời giường thôi! Bị muộn rồi "

Đồ người máy chết tiệt!

Đang muốn mắng anh một tiếng, đột nhiên cảm giác thân thể bay lên không

Trừng mắt nhìn anh, anh chăm chú nhìn phía trước, cẩn thận đem tôi ôm vào phòng tắm

Làm cho tôi ở đứng vững trước bồn rửa mặt, lấy bàn chải bóp kem đánh răng, biểu tình của anh không đổi, chuyên tâm làm từng động tác.

Nhìn anh muốn đem bàn chải đặt vào tay tôi, tôi cố ý quay mặt sang hướng khác.

"Cậu chủ, đánh răng được không?"

". . ." Cắn môi sống chết lắc đầu

"Vậy, tôi giúp cậu đánh răng được không?"

". . ." Tiếp tục lắc đầu

"Cậu chủ, hôm nay là ngày nhập học trung học, giáo sư Kim nói không được đến muộn!"

"Ai cần ông ấy quan tâm! Lúc trước còn hứa sẽ đưa tôi đến trường. Ông ấy luôn. . . A. . ."

Tôi trừng mắt to nhìn gương, những lúc thế này anh rất thông minh, thừa dịp tôi nói chuyện đem bàn chải nhét vào miệng tôi.

Bất quá cảm giác so với tôi tưởng tượng có phần thoải mái hơn.

Động tác của anh rất nhẹ, mắt nhỏ cẩn thận nhìn miệng của tôi, bàn chải chậm rãi lướt qua từng cái răng, thoải mái đến mức tôi nhắm hai mắt lại, ngửi thấy mùi hương trên người anh

Đó là mùi hương của tôi.

Kỳ thật tôi thích loại cảm giác này, trên người của anh chỉ có mùi hương của tôi, bởi vì anh là của tôi, Onew là của Kim KiBum.

"Cậu chủ? !"

". . ."

"Đang ngủ sao?"

Cố ý không mở mắt, anh quả nhiên như tôi dự đoán, đem tôi ôm lên trở về phòng, giúp tôi thay đồng phục sau đó đưa tôi đến trường. . .

"Tan học tôi sẽ đón cậu" nghe được anh nói bên tai, nhưng lại không cảm giác được hơi thở của anh, bởi vì anh là người máy

Anh quay người đi, tôi nhìn bóng dáng anh đằng xa, kỳ thực anh cũng không cao lắm, chỉ cần tôi lớn thêm một chút, có lẽ sẽ còn cao hơn anh.

Các bạn học đều hâm mộ tôi, có người cẩn thận chăm sóc tôi, đúng vậy, trong mắt người khác anh nhất định là một người bình thường, chỉ có tôi biết được anh giống chúng tôi nhưng thực sự khác xa.

Một hôm nhận được đề bài tập làm văn "Hãy tả người nhà của bạn", tôi cuối cùng viết ra sự tồn tại của anh, làm một bài văn tiêu đề Anh Onew của tôi

Cha thật sự rất lợi hại, năng lực của anh vượt qua suy nghĩ của tôi rất nhiều, anh có thể chạy cũng biết khiêu vũ, khi vui thì ca hát, khi buồn thì trầm mặc.

Không những cùng tôi chơi bóng rổ, chạy vượt rào, môn học nào cũng có thể dạy tôi, nhà cửa lau dọn sạch sẽ không một hạt bụi, quần áo cũng được giặt giũ là lượt tinh tươm.

Trí nhớ của anh còn rất siêu việt, tôi từng nghĩ máy móc cũng chẳng thể nhớ hết những chi tiết nhỏ nhặt, nhưng anh có thể nhớ như in ngày nào tháng nào tôi đã mặc gì ra ngoài.

Cho nên, tôi muốn anh luôn ghi nhớ một điều

Onew là của Kim KiBum

========================

(*) Bên Trung Quốc, tên Onew được phiên âm thành Ôn Lưu (WenLiu). Ở đây tác giả chơi chữ Ôn Lưu, chữ Lưu trong Lưu Thủy (dòng nước) bị nói nhầm thành Ôn Ngưu, chữ Ngưu trong Ngưu Thủy (trâu nước). Mình đã phân vân nên để phiên âm chữ Hán cho các nhân vật hay để tiếng Hàn nhưng cuối cùng vẫn nghĩ để tiếng Hàn cho gần gũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #onkey