Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Hôm nay là ngày nghỉ của em và Owen, nói cho vuông thì là ngày chuẩn bị cho trận đua kế tiếp. Em gặp một số vấn đề về đội của em, vì thời gian gắn bó không nhiều nên bản thân em đã gặp xích mích với vài thành viên.

Giọng nói từ điện thoại vang lên.

" Em đừng nghĩ bản thân được cái danh thiên tài thì em sẽ là tất cả của cái đội này! Cái đội này không có em vẫn ổn!"

Em im lặng em từng câu chữ từ cuộc điện thoại dài dòng nãy giờ bàn về vấn đề ai sẽ là người đua tiếp theo.

Bản thân em muốn em sẽ là người tiếp theo tham
gia đường đua, nghe thì ích kỷ nhưng chặng sau rất quan trọng. Chỉ một người duy nhất, có tất cả kỹ năng để đua bức tốc. Và em lẫn coach đều biết em chính là người phù hợp hơn cả.

Ấy vậy mọi người trong đội không nghĩ vậy, có lẽ vì không hoà hợp được với nhau. Glow Crew chỉ là đội đấu giải nghiệp dư, giải cộng đồng, vì em từ giải chuyên nghiệp xuống nên thành tích của cả đội cũng từ đó mà đi lên. Sau hơn một năm thì may mắn được coi là một đội đua chuyên nghiệp.

" Em hiểu rồi, em chỉ nghe theo ý huấn luyện viên. Ý mọi người như thế nào thì sao cũng được."

Nói rồi em ngắt máy, đầu óc nặng nề nằm dài xuống chiếc giường trống trải. Owen dẫn Burberry đi dạo mất rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại em thấy bản thân cũng không nên đánh giá cao chính mình quá, đúng thật là em cũng chẳng giỏi hơn ai. Đua xe đạp vì đó là thứ em có thể kiếm ra được tiền, cũng là đam mê nhưng bị bài xích.

Nước mắt chẳng hiểu sao lại rơi, có lẽ vì em đã trải qua quá nhiều thứ. Từ gia đình, tiền bạc đến những mối quan hệ xung quanh. Em nhận ra được một điều rằng cuộc sống của những kẻ lang thang đáng sợ như thế nào.

" Vợ ơi..."

Nghe thấy tiếng của Owen, em vội lau nước mắt như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng sao có thể qua mắt được anh cơ chứ? Anh ôm em vào lòng, dỗ dành em từng chút một. Chắc là lại nghe lén qua camera chứ gì.

" Hay anh trả nợ cho em hết, em không cần đua xe đạp nữa, cũng không cần phải đắn đo suy nghĩ chuyện tiền bạc. Ở với anh thôi được không..."

Em lắc đầu, em không muốn dựa dẫm vào anh thêm đâu. Chỉ muốn tự mình vực dậy cái cuộc sống đang đay nghiến em thôi.

" Em chỉ cần yêu anh thôi, mọi thứ để anh lo được không?"

Owen hệt như thiên sứ vậy, anh thắp sáng của cuộc đời tăm tối của em. Nhưng như thế em mới lo rằng chỉ yêu thôi chưa chắc đủ.

" Vậy là em không đua trận tiếp theo à?"

" Ừm."

" Thế thôi anh cũng không đua."

" Hả? Tại sao?"

" Mất cân bằng game, chưa gì đưa boss cuối vào thì hơi thốn."

Đẹp trai còn hài nữa, ai chịu nổi hả?

" Hay hết giải mình công khai..."

" Công khai? Vợ muốn công khai cái gì?"

" Thì...cưới nhau...vậy đó..."

Nhìn anh quay đầu sang hướng khác cười khúc khích, chắc hẳn cũng hiểu được ý nghĩa câu từ em vừa nói.

" Yêu anh rồi à."

" Ừm, chả thế."

" Yêu lắm không?"

" Bình thường."

" Gọi anh là chồng đi."

" Không."

" Gọi đi anh cho 10 triệu."

" Chồng...."

" Đúng là vật chất quyết định ý thức mà."

Anh thơm chóc chóc vào má em vài cái rồi lôi ra bếp bắt ăn cơm. Tình yêu đến từ hai phía khác hẳn, chẳng việc gì phải dấu diếm, cũng không cần bận lòng với cảm xúc của mình.

____________

Vòng đua tiếp theo được diễn ra, khán giả đang rất mong chờ những con quái vật được tung ra trong chặng lần này. Vậy mà không có Yn cũng chẳng có Owen ra trận ngày hôm nay, thậm chí cả hai còn chẳng buồn tới giải.

Ừ thì....

Tối hôm qua

" Vợ ơi~"

" Đừng có đụng vào người em."

" Một lần thôi~ Nha."

Chẳng cần em phải đồng ý, cái vật cạ cạ sau mông em chưa gì đã nằm trọn trong nơi tư mật. Anh lật người em lại, cứ dùng cái cự vật kia đâm liên tục từ đằng sau. Tay thì lần mò đến ngực, môi rê khắp cơ thể em.

" Một lần nữa vợ ơi~"

....

" Lần cuối, anh hứa mà."

....

" Hiệp cuối, chắc luôn."

....

Cuối cùng vẫn bị hành đến tận sáng, không tài nào có thể lết dậy đi tham gia giải như bình thường được. Buộc phải lấy lí do có vấn đề về sức khoẻ đề đúp giải hôm nay.

Đến lúc em tỉnh dậy, Owen đã biến mất dạng. Biết chắc hắn đến giải, em vội cầm điện thoại coi buổi ghi hình trực tiếp hôm nay. Kết quả cũng đã có, đội em đứng thứ 5, vị trí cuối cùng được lọt vào vòng đấu tiếp theo. Light Cavalry vẫn chễm chệ top 1, Harry là người hoàn thành đường đua.

Harry vừa được phỏng vấn xong, cameraman liền chỉa cam sang ngay Owen. Người đang đứng ở ngay sau Harry.

" Và đây! Người đến trễ nhất mùa giải. Tuyển thủ Owen Knight có nhận xét gì về chặng đua ngày hôm nay không?"

" À? Tôi hả? Ừm...Chặng đua ngày hôm nay khá gay cấn, khá hấp dẫn."

" Tuyển thủ Owen có thể bật mí cho khán giả về lý do anh đến trễ được không nhỉ?"

" À được chứ, vợ sắp cưới của tôi hôm nay sốt cao nên tôi phải ở nhà chăm cô ấy."

" Woah! Đây có phải là màn công khai về mối quan hệ hiện tại của tuyển thủ được săn đón nhất giải không nhỉ?"

" Đúng vậy, tôi muốn thông báo đến các fan hâm
mộ về tin vui của tôi. Vợ tôi là một người rất tài giỏi đó nha."

Các phóng viên thay phiên nhau tác nghiệp, có lẽ tin này sẽ là tin hot hit nhất trong các mặt báo tuần này. Còn về phía em, tai dường như đã đỏ ửng lên hết. Tên này đúng là không biết ngại miệng. Lại còn khoe khoang vợ giỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com