Chương 149-150
Chương 149: Ba Đánh Một
Edit: Thu Hằng
Beta: Sakura
Đồng dạng, Đường Nhược cũng đang luyện tập dị năng của mình.
Lớp bảo vệ của tinh thần lực cũng được xem như bug (lỗi) dị năng, cô cũng nên làm cho nó tăng tiến thêm, giúp cho mình và đồng đội đảm bảo an toàn.
Buổi tối, đoàn xe từ thành phố H đặt chân tới một nhà bảo tàng.
Nhà bảo tàng thành phố H toạ lạc bên chân một ngọn núi, là nơi trưng bày các văn vật cổ của địa phương
Nhưng hiện tại đã tận thế, ngoại trừ nhà nước cần ghi chép lại lịch sử đã từng văn minh, ai còn đi quản những … văn vật này. Ở tận thế ngay cả thợ săn cũng không tới nơi này thu thập vật tư.
Đem xe dừng tại trước bậc thang, đoàn người tiến vào nhà bảo tàng.
Kiến trúc khổng lồ này chia làm bốn tầng.
Đứng trong đại sảnh rộng lớn, thần sắc mọi người đều đề phòng, phòng ngừa Zombie đột nhiên nhảy ra.
Bên ngoài trên đường lớn tầm mắt khoáng đạt, nhìn một cái là thấy hết, trực tiếp có thể nhìn thấy những … con Zombie đang lắc lư đi tới, nhưng hiện tại mặt trời đã lặn, loại nhà bảo tàng này tất cả các góc đều khuất, nếu không xử lý sạch sẽ, khó có thể đảm bảo khi ngủ sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tầng thứ nhất trưng bày tranh vẽ, là các tác phẩm thu thập thể hiện sự đổi thay qua các thời đại.
Nhưng khi nhìn vào lớp kính hoàn hảo, lại thấy các chỗ trống khuyết bên trong mọi người có thể đoán được là nhà nước đã đem các văn vật chuyển đi.
Lần thực hiện nhiệm vụ này kể cả đội Tuỳ Tiện thì có tổng cộng chín đội, với 208 thành viên.
Trừ đội Tuỳ Tiện và Vệ Lam là quân nhân, còn lại tám đội.
Những đội này nhân số duy trì trên dưới hai mươi người.
Từng đội đều cho rằng mình là tinh anh trong dị năng giả, đương nhiên sẽ không giống như đội ngũ đi làm nhiệm vụ từ thành phố A, là do quân đội cùng dị năng giả đi thực hiện, sẽ không nguyện ý mấy chục người lách mình trong địa phương nhỏ bé để chìm vào giấc ngủ.
Từng đội đều tự mình hành động, nhắm một phương hướng đi càn quét Zombie trong bảo tàng.
Khi va chạm tới một ít văn vật nhà nước chưa kịp mang đi, nhóm dị năng giả ngay cả lông mày cũng không thoáng nhăn một cái.
Cũng đúng, xã hội hôm nay ai còn quan tâm tới những bảo tồn những vật này đây.
Sau khi quét sạch hết Zombie, cơ hồ tất cả các đoàn đội đều lên tầng hai qua đêm
Sau tận thế, mọi người đều có suy nghĩ chỗ cao hơn so với chỗ thấp sẽ an toàn hơn.
Đương nhiên cũng không thể nói chỗ càng cao lại càng tốt, dù sao nếu quả thật Zombie phát hiện ra con người, từ dưới bao vây lên, dưới tình huống năng lực không đủ, đánh để chạy xuống lầu là chuyện rất nguy hiểm.
Cho nên mọi người đều lựa chọn tầng hai, một là không dễ bị Zombie phát hiện, hai là nếu Zombie thật sự bao vây cầu thang có thể từ cửa sổ tầng hai nhảy xuống.
Tầng hai là chỗ bày biện đồ đồng. Tại đây trưng bày rất nhiều đồ đồng thau từ thời xuân thu chiến quốc, có lớn có nhỏ. Đoán chứng đồ đạc quá nhiều nên một số đồ đồng thau cỡ lớn đều không thể mang đi.
Chọn xong chỗ ngủ, tất cả mọi ngưới lấy ra dụng cụ nấu cơm tối ăn.
Thời điểm đội Tuỳ Tiện nấu cơm ăn, Tào Mẫn xách một bao lớn đồ đạc tới.
Cô không để ý ánh mắt mọi người, đi thẳng tới, ngồi bên cạnh Đường Nhược “Những cái … tinh hạch cấp hai giữa trưa cô cho tôi, còn nữa không?”
Đường Nhược gật đầu nói “Có, nhưng cũng không có nhiều’ Nói xong từ trong bọc lấy ra một ít đưa cho cô ấy.
Kỳ thật tinh hạch cấp hai bọn họ cũng không thiếu, chẳng qua nếu để lộ ra sẽ gây chú ý lớn với người khác. Dù sao cũng không phải tất cả các đoàn đội đều có thể xông vào chợ trung tâm của thành phố H, lại hoàn hảo không tổn hao gì thu thập đồ đạc đi ra ngoài.
Cẩn thận vẫn hơn.
Tào Mẫn nhận nói “Có thể cho tôi tất cả không?”
Đường Nhược nói “Cô ở bên trong cái này nghiên cứu ra cái gì rồi sao?”
Tào Mẫn lắc đầu “Tạm thời chỉ có thể biết bên trong tinh hạch cấp hai chứa năng lượng cao hơn cấp một gấp bội, nhưng dị năng giả cấp một lại không thể hấp thu nó, nếu như hấp thu dị năng sẽ bạo động”
“Dị năng còn có thể bị bạo động?”
“Đúng, như khí cầu, thể tích của nó chỉ lớn như vậy, quá nhiều không khí sẽ khiến nó không thể chịu nổi, như bị thổi phồng lên, sẽ có nguy hiểm bị nổ tung, dị năng trong thân thể cũng có chung nguyên lý”
Đường Nhuọc gật đầu, những chuyện này nàng cũng từng nghe Bạch Thất nói “Nếu cô cần, những … tinh hạch cấp hai này đều cho cô”
Tào Mẫn nghe xong, lộ ra hàm răng cười cười, sáng lạn tới cực điểm.
Nụ cười này làm cho Đường Nhược có chút hoa mắt.
Trước kia cô không phải chưa từng thấy bộ dáng Tào Mẫn khi cười, nhưng trước đó chỉ là nụ cười mà thôi, không thấy niềm vui.
Những nụ cười kia, không phải tuỳ ý mà chỉ mang tính lễ phép, lịch sự,
Chỉ có lần này, Tào Mẫn mới trước mặt Đường Nhược lộ ra dáng vẻ tươi cười.
“À, đây là đồ ăn cho cô. Sau khi trở lại căn cứ thành phố A, tôi sẽ làm tiệc cám ơn cô nhé” Nói xong cầm túi lớn trên tay đưa cho Đường Nhược. Sau đó lấy tinh hạch mang đi.
Mọi người trong đội Tuỳ Tiện thấy Tào Mẫn đưa đồ thì đều rất ngạc nhiên, vì vậy Đường Nhược liền mở túi ra trước mặt mọi người.
Bên trong là đồ ăn vặt, từng đống nhỏ đồ ăn vặt, tất cả còn là đồ ăn vặt nhập khẩu, bánh bích quy, sô cô la, quả đông lạnh …
“Những thứ này hiện tại có giá trị không ít tiền” Lưu Binh nói xong cầm một miếng sô cô la.
Phan Hiểu Huyên nói “Tinh hạch cấp hai của chúng ta cũng rất đáng tiền nha”
Tinh hạch cấp hai nếu đem cho căn cứ cũng có thể đổi rất nhiều thứ.
Đường Nhược đem đồ trong túi đổ ra, phát hiện bên trong lại còn có một bao hạt giống lớn.
Trước tận thế ba ngày trời đều mưa to, không chỉ còn rất ít vật tư, ngay cả hạt giống cũng trở nên ít hơn, một bao hạt giống lớn như vậy cũng có thể coi như một món tiền khổng lồ.
Đường Nhược đưa hạt giống cho Phan Đại Vĩ “Chú Phan, hôm nay có thêm đồ ăn rồi”
Trước đó Đường Nhược cùng Bạch Thất đã thu rất nhiều hạt giống vào không gian, sau khi nói cho đoàn đội biết về không gian, thời điểm không có người, Đường Nhược sẽ lấy rau quả ra để mọi người ăn, thời điểm có người liền để Phan Đại Vĩ dùng dị năng trồng rau quả.
Bây giờ cùng làm nhiệm vụ có quá nhiều dị năng giả, tiền tài không thể lộ ra ngoài, bọn họ trước mắt không thể mỗi bữa đều lấy rau quả xa xỉ ra bày trước mắt mọi người.
“Ầy, đúng là ngủ gật có người đưa gối, không tệ, không tệ” Phan Đại Vĩ tiếp nhận hạt giống, dùng dị năng thúc đẩy cây sinh trưởng.
Vài cọng xà lách lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“Hắc, cái này thật tốt, có thể ăn nhiều cách” Lưu Binh lấy từ tay Phan Đại Vĩ ném vào trong nồi đang mở.
Trong không gian của Đường Nhược mặc dù có không ít hạt giống, nhưng lúc đầu cả cô và Bạch Thất đều không nhận ra được hạt giống nào, cho nên trong không gian có rau quả, lại không có rau xà lách này.
Phan Đại Vĩ cũng có chút thèm loại đồ ăn này, vì vậy trong tay lại thúc giục thêm vài cây.
Thời điểm ăn cơm chiều mọi người gắp rau xà lách ăn, các dị năng giả xung quanh đều thi nhau nghị luận.
“Bọn họ là đoàn đội gì, sao lại có quan hệ với quân đội, còn được tặng nhiều đồ ăn như vậy?”
Thân phận Tào Mẫn hiện tại chính là đại diện cho quân đội.
“Nhìn, đó là rau xà lách, rõ ràng còn tươi mới”
“Nghe nói bọn họ mới chỉ là đoàn đội cấp độ S”
“Thật sự là cấp độ S à … vậy sao tiến sĩ quân đội lại tặng đồ ăn cho họ”
Vốn tưởng rằng những … tiếng nghị luận này một hồi sẽ qua đi, không nhấc lên sóng gió gì.
Lại không biết rằng, trên thế giới này muôn có người biết được, làm trước chiếm tiên cơ.
Người nọ là đội trưởng của đoàn đội cấp độ B không có nhiều tại thành phố H, Hạ Kiệt.
Hạ Kiệt vốn không phải người ngốc, nhưng mà hắn vừa vặn thấy ngày theo Tô Vũ Vi đi quán cà phên, đứng tại cửa không bao lâu thì thấy Tô Vũ Vi dậm chân rời đi.
Đúng vậy, Hạ Kiệt đang theo đuổi Tô Vũ Vi.
Với bối cảnh tận thế, người đàn ông có thể sử dụng một chút thủ đoạn khiến đối phương vui vẻ để theo đuổi phụ nữ thì nói rõ người đàn ông này thực lòng.
Hạ Kiệt đúng là rất để ý Tô Vũ Vi.
Hắn theo tầm mắt mọi người nhìn đội Tuỳ Tiện, nhìn thấy Bạch Thất.
Trước kia Tô Vũ Vi ở quán cà phê gọi chàng trai này là Bạch Ngạn, khuôn mặt vui vẻ, về sau lại tức giận, tất cả hắn đều ghi tạc trong lòng.
Hôm nay gặp lại đối phương, dĩ nhiên là nhận ra ngay rồi.
Vừa vặn đoàn đội Tầm Mộng cùng đội của Hạ Kiệt cạnh nhau, hắn đi tới, nghe thấy Tô Vũ Vi nói với Đổng Cầm Cầm “Cũng không biết sao vận khí bọn họ lại tốt như vậy, có thể có quan hệ với bên quân đội”. Sau đó cô lại nghĩ với bối cảnh gia đình của Bạch Ngạn. Ở thời trung học từng nghe nói bối cảnh gia đình Bạch Ngạn không đơn giản “Mình tưởng rằng tận thế rồi, quân đội sẽ đối xử mọi người như nhau, xem ra vẫn tồn tại vấn đề mục nát”
Tô Vũ Vi nói “Cầm Cầm, có lẽ không như bạn nghĩ, tuy … đội bọn họ có người … không có dị năng … nhưng không thể nào chỉ bằng quan hệ có được đãi ngộ như vậy”
Đổng Cầm Cầm nói “Mình ngược lại cảm thấy nhất định là dựa vào quan hệ … Bằng không thì vị hôn thê của Bạch Ngạn không có dị năng, làm sao lại có thể theo bọn họ đi làm nhiệm vụ”
Đang nói, Cố Úc Trạch thản nhiên đi tới, trông thấy Hạ Kiệt, cười nói “Đội trưởng Hạ, lần trước gặp nhau trước quán cà phê, như thế nào không nói cho nhau biết”
Đội của Hạ Kiệt cùng Cố Úc Trạch đều là cấp độ B
Cái gọi cường địch là đây.
Hai người tất nhiên nhìn nhau không vừa mắt.
Hạ Kiệt nói “Đội trưởng Cố, lần trước dường như là có người đem mặt nóng dán vào mông lạnh của người ta nha, chậc chậc chậc, tư vị bị người vắng vẻ như thế nào nhỉ?”
Khi đó hắn cũng chưa đi, cũng nhìn thấy tình cảnh Cố Úc Trạch bị bốn người ở đây bỏ qua.
Cố Úc Trạch cười cười, lơ đễnh nói “Đội trưởng Hạ, ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bừa nha, sau khi anh đi, không biết câu chuyện phát sinh, ngày hôm sau anh không thấy đội Tuỳ Tiện theo chúng tôi đi tiêu diệt kịch trường sao”
Hạ Kiệt nhìn về phía các đồng đội.
Đồng đội kia nhẹ gật đầu, chứng minh lời nói của Cố Úc Trạch là thật.
Bên này Cố Úc Trạch vẫn châm ngòi thổi gió, sử dụng phép khích tướng.
Muốn vận dụng phép khích tướng, cần nắm giữ sự đúng mực, không thể quá gấp gáp, cũng không thể trì hoãn, có điều Cố Úc Trạch dùng cũng quá xảo diệu thuần thục đi.
Anh nắm đầu vai Hạ Kiệt, nhìn về phía Tô Vũ Vi “Con mắt đội trưởng Hạ thực tốt, yêu thích Tô tiểu thư của đội Tầm Mộng, với mỹ mạo của Tô tiểu thư có thể xem là bông hoa của căn cứ thành phố H rồi”
Tô Vũ Vi chậm rãi cúi đầu, có chút thẹn thùng.
Cô nương gia lại bị hai người đàn ông trước mặt nói về bề ngoài, cô có chút xấu hổ. Hơn nữa, cô là người tâm tư tinh tế, tỉ mỉ, biết rõ nhìn từ góc độ nào thì mình xinh nhất.
Góc cúi đầu 45 độ của Tô Vũ Vi lọt vào trong mắt Hạ Kiệt, khiến mắt hắn trong nháy mắt trở nên sáng rõ.
Hắn vốn là lưu manh, ngay cả trường cấp ba cũng không tốt nghiệp được, bỏ học theo người học nghề sửa xe, thời gian làm việc vất vả, ngày ngày làm từ sáng sớm tới tối khuya, tiền kiếm được thì ít, ngay cả khoản tích luỹ cũng không có.
Hiện tại hắn mới cảm thấy nhân sinh tốt đẹp.
Tựa như Tô Vũ Vi, vốn là hoa hậu giảng đường, thời điểm trước tận thế, Hạ Kiệt nào có cơ hội quen biết người ta, cho dù có, hắn cũng không dám có bất kỳ ý nghĩ xấu nào, hai người vốn là người của hai thế giới.
Nhưng hiện tại, hắn có thể mỗi ngày cùng cô trò chuyện nhân sinh, tương lai, dù cho có một số chuyện hắn không hiểu, Tô Vũ Vi vẫn có thể nhân nhượng trò chuyện cùng hắn.
Đây là mỹ nữ cỡ nào nha.
Tận thế với người khác mà nói là tai hoạ ngập đầu, nhưng đối với Hạ Kiệt lại là khởi đầu mới của nhân sinh.
Hiện tại chỉ cần hắn muốn, rất nhiều đàn bà đều tranh nhau muốn làm phu nhân của đội trưởng như hắn.
Cố Úc Trách nắm đầu vai hắn, đưa hai người tới nơi xa hơn một chút “Tô tiểu thư rất tốt, nhưng trái tim của cô Tô … có người khác, loại sự tình này chắc đội trưởng Hạ cũng không biết nha”
“Cô ấy có người trong lòng? Ai … Con gà yếu Hứa Bân Minh kia sao?” tuy miệng Hạ Kiệt nói như vậy, mắt lại nhìn Bạch Thất.
Hắn coi thường Hứa Bân Minh, cái loại đội trưởng tiểu bạch kiểm chỉ có chút thủ đoạn giao tiếp, dù có dị năng hệ Hoả cũng không mạnh, chỉ có thể dùng nấu bếp, có tư cách gì làm đối thủ của Hạ Kiệt hắn.
“Aiz … khi trước cô Tô ở quán cà phê bị người đối đãi như vậy, đội trưởng Hạ cũng có thể thấy được, đáng tiếc nước chảy vô tình … Nếu là tôi, như thế nào cũng phải cố gắng tranh giành ý trung nhân, cô gái tốt như vậy không thể để mặc người bắt nạt …” Cố Úc Trạch tự cảm thấy tâm kế của mình cũng đã hiệu quả vài phần, lại vỗ vỗ vai hắn rời đi.
Sau khi Cố Úc Trạch rời đi, Hạ Kiệt đi tới chỗ Tô Vũ Vi, một lát sau hắn lơ đãng mở miệng “Vũ Vi, người nọ là bạn học của em sao? Trước đó chúng ta có gặp ở quán cà phê?”
Tô Vũ Vi còn chưa mở miệng, Đổng Cầm Cầm đã nói “Đâu chỉ có thế, Vũ Vi và hắn không chỉ là bạn đại học, còn là bạn trung học, nhưng hiện tại cũng đâu có thể xem như bạn học. Loại người có thể tới chỗ này bằng may mắn là đáng ghét nhất”
Cô chán ghét đối phương kỳ thật không chỉ do vận khí cùng quan hệ, cô chán ghét chính là do đối phương chẳng ngó ngàng tới mình.
Tâm ta hướng trăng sáng nhưng không biết sao trăng sáng chỉ chiếu rọi mương máng.
Tô Vũ Vi cười khổ một tiếng nói “Anh Kiệt, trong quán cà phê anh cũng thấy hắn đối đãi với em ra sao, nhìn như vô hình, tình nghĩa bạn học đã tiêu tan không còn rồi”
Hạ Kiệt nghe xong gật đầu, sai đó vừa vặn nghe được đồng đội gọi hắn ăn cơm chiều.
Đợi khi hắn trở lại, lại thấy trong chén mình là bún mọc cùng lạp xưởng hun khói, hắn lại nghĩ tới nắm rau xà lách của đội Tuỳ Tiện kia.
Tuy hắn là đội trưởng của đoàn đội cỡ lớn, nhưng rau xà lách vẫn là xa xỉ phẩm, ngẫu nhiên mới được ăn một miếng.
Mà bên đội cấp độ S kia lại có nhiều hạt giống và đồ ăn vặt như vậy …
Nghe được người bên cạnh nói không thể nghi ngờ đội Tuỳ Tiện này chỉ cấp độ S, Hạ Kiệt liền có chủ ý.
Hắn đi qua, nói với bọn Hồ Hạo Thiên đang ăn mì “Chào mọi người, tôi là đội trưởng đội Dong Binh, Hạ Kiệt”
Hồ Hạo Thiên nhìn hắn một cái, trong lòng sách một tiếng, có chút chán ghét tình cảnh này.
Những … thứ phiền toái này thật tới không ngớt.
Hồ Hạo Thiên đứng lên, đơn giản mở miệng “Xin chào, đội Tuỳ Tiện, Hồ Hạo Thiên”
Hạ Kiệt tự giới thiệu về đội của mình “Trước mắt trong căn cứ thành phố H cùng cấp độ B với đội Dong Binh chỉ có bốn đội, mà đội của tôi lại là đội duy nhất có số lượng dị năng giả trên năm mươi người”
“Sau đó thì sao?”
”Chúng tôi hoan nghênh đội như của mọi người quy thuận, thời điểm khó khăn, chúng tôi sẽ đưa dị năng giả tới giúp đỡ”
Từ sau khi căn cứ thành phố H sắp xếp đẳng cấp các đoàn đội, những … đội đẳng cấp cao như đội này không thu nhận thêm người, đổi thành sát nhập các đội yếu.
Một nguyên nhân do các đội này ít dị năng giả, nên các đoàn đội cũng nguyện ý … cùng hợp tác.
Khi chính mình tiếp nhận nhiệm vụ, cảm thấy không thể hoàn thành liền tìm kiếm sự trợ giúp từ những đoàn đội cỡ lớn mình phụ thuộc, hoặc sau khi đoàn đội cỡ lớn tiếp nhận nhiệm vụ thì kéo theo đoàn đội nhỏ tham gia cùng.
Nói ngắn gọn, nếu một đoàn đội cỡ lớn có để ý tới một đội nhỏ, hơn nữa lại đồng ý cho phụ phuọc, có thể nói là vô cùng để mắt tới đối phương.
Cao hơn mà nói, đây chính là ý tứ ban ơn.
Hạ Kiệt nói xong lời này, lại thấy Hồ Hạo Thiên ha ha cười hai tiếng, lại ngồi xuống cầm bát mì ăn tiếp.
Đối với người ngu ngốc, không cần lãng phí miệng lưỡi.
Hạ Kiệt thấy mọi người trong đội này có trật tự, không chút hoang mang tiếp tục ăn, nhưng không ai có ý tứ tiếp lời hắn.
Bộ dáng tươi cười khoé miệng hắn cứng đờ “Các người có ý tứ gì, đồng ý hay không cũng nên có một đáp án, không nói một lời như vậy, có phải xem thường ưu ái của đội chúng tôi?”
Thế nhưng vẫn như trước không có ai trả lời hắn.
Trên cơ bản, tình cảnh như vậy đối với Hạ Kiệt chính là một sự sỉ nhục.
Hoả khí bốc lên
Hắn là dị năng giả hệ Hoả, lại là đội trưởng một đội cỡ lớn, bao nhiêu người theo sau hắn nịnh hót a dua, hôm nay hắn tâm tình tốt tới ban ân cho một đoàn đội nhỏ, đối phương lại không lĩnh tình?
Hơn nữa, lại nhìn bạn học của Tô Vũ Vi, thấy tướng mạo hắn như trăng, bộ dáng khí chất phong độ, càng khiến hoả tâm lên mạnh.
Bạch Ngạn… Bạch Ngạn.
Cái tên nghe qua đã thấy bóng dáng tiểu bạch kiểm.
Khi trước, hắn ghét nhất chính là loại khuôn mặt này, tự cho mình là phần tử trí thức.
Hạ Kiệt không nói gì nữa, hắn từ nhận đã cùng đối phương tiên lễ, hiện tại tới phần hậu binh.
Ngọn lửa từ tay hắn bốc lên, lập tức khuếch tán, nhiệt khí phát tán tứ phía.
“Sao lại động thủ?” Hồ Hạo Thiên lời này vừa nói, đã thấy hoả cầu thật lớn bay tới chỗ Bạch Thất.
Ngu ngốc!
Hồ Hạo Thiên còn chưa kịp thi triển dị năng.
Mắt thấy băng đao của Bạch Thất bay ra, chém vào hoả cầu, cứ như vậy diệt nó.
Thân thể Hạo Kiệt hệt như khỉ nửa ngồi xuống, khí tức vận nhanh hơn, khí thế dày đậm hơn, rất nhanh hai tay hắn tạo ra một con rồng lửa.
“Rồng lửa” Cách đó không xa dị năng giả xem cuộc vui thấp giọng kêu lên.
Đem dị năng biến ảo thành hữu hình, thật sự không nhiều người có thể làm được, trước mắt đều chỉ có thể sử dụng các hình thái nguyên thuỷ để công kích mà thôi.
Nhiệt độ nóng bỏng của hoả diễm bay vút trên đầu rồng, tru lên một tiếng điên cuồng hướng Bạch Thất đi tới.
Khí thế kia quả thực tới như chẻ tre.
Bạch Thất vẫn rất ổn trọng, trong tay hoá ra một thanh trường kiếm,
“Trường kiếm từ băng” dị năng giả lại thi nhau hô lên một câu.
Dị năng hệ Băng sao lại không biết muốn không chế ra một thanh kiếm hệ băng khó như thế nào.
Động tác của Bạch Thất đâu vào đấy, thoạt nhìn cục kỳ linh hoạt gọn gàng.
Rồng lửa lập tức sẽ bay múa tới trước mặt.
Kiếm băng trên tay Bạch Thất chợt loé, như ánh sáng trăng, từ trên trời dọi xuống, không thể ngăn cản.
Kiếm quang màu trắng tiếp xúc đầu rồng, con rồng giống như vô cùng thống khổ, gào théo, bị kiếm băng chém qua, phân thành hai nửa, tiêu tán trong không khí.
Lưu tinh lại tiếp tục quét sạch mọi thứ, hướng Hạ Kiệt bay tới, kiếm quang vô cùng sắc bén, tựa như bất cứ vật gì cũng có thể bị chém thành hai nửa.
Hạ Kiệt cảm giác tóc gáy trên người toàn bộ bắt đầu dựng đứng.
Trơ mắt ếch nhìn, một vòng kiếm quang, hướng mình chém tới nhưng ngón tay không kịp phản ứng.
Cái gọi là cường giả, sẽ không giống như người bình thường, chỉ bằng trí tuệ và lực lượng đều có chỗ hơn người, nhưng không có vận khí cũng không thể trổ hết tài năng.
Nguyên lai đoàn đội này thật sự không thể khinh thường.
Trong lòng Hạ Kiệt nhận mệnh, phanh một tiếng, băng kiếm bị một khối kim loại đánh lệch tới chân.
Vệ Lam từ một bên đi tới “Thời điểm làm nhiệm vụ, dị năng giả không được phép ẩu đả, các người lại xem thường quy định như vậy, người khác sao có thể tuân thủ, tới khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừ điểm tích luỹ”
Biểu tình Hạ Kiệt thất vọng, cơ hồ có điều muốn nói, nhưng hắn cái gì cũng không nói, trở về vị trí của mình ngồi xuống.
Hôm nay trước mặt nhiều người như vậy ném đi mặt mũi, lúc trước chỉ là gợn sóng ghen ghét cùng không cam lòng thì nay đã trở thành đại thù sinh tử rồi.
Giờ phút này tâm tình Tô Vũ Vi cũng cực kỳ phức tạp.
Cô muốn tiến lên an ủi Hạ Kiệt, nhưung cảm thấy hai chân như đeo chì, một bước cũng bước không qua.
Nhìn sang bên cạnh Đổng Cầm Cầm cũng cùng bộ dáng há hốc mồm, Tô Vũ Vi nhẹ nói “Cầm Cầm, người đàn ông như vậy, chúng ta thực sự có thể buông tay sao?”
Lại đang tận thế …
Đàn ông luôn theo đuổi quyền lực, phụ nữ lại muốn tìm hậu thuẫn bảo hộ cho chính mình.
Vừa rồi một kiếm của Bạch Thất, tựa hồ có thể lấy đầu Hạ Kiệt.
Nam nhân như vậy trong tình trạng xã hội hiện nay có thể làm cho người ta thần hồn điên đảo, quên đi tất cả.
Cố Úc Trạch thấy tình hình như vậy, lắc đầu.
Hắn vốn tưởng rằng bằng vào dị năng của Hạ Kiệt, có thể khiến đội Tuỳ Tiện xuất ra dị năng đặc thù, xem ra xác thực khả năng của Hạ Kiệt quá cùi bắp.
Bên kia, sau khi Vệ Lam tiến hành giáo dục một phen, lại thấy Bạch Thất làm như không thấy, đang cầm đũa gắp thức ăn cho Đường Nhược …
Cũng may đã quen nhìn thái độ của đội Tuỳ Tiện, luôn luôn không quan tâm, không bày ra bộ dáng theo lẽ thường, anh cũng chỉ kéo kéo khoé miệng, lại một lần nữa trở lại chỗ ngồi của mình.
Đường Nhược nhìn nhìn sắc mặt Bạch Thất, phát hiện vẫn như thường, cũng biết rồng lửa vừa rồi không tạo ra uy hiếp, yên lòng ăn thức ăn Bạch Thất gắp cho cô.
Thời điểm thấy anh muốn gắp tiếp, cô sẽ gắp trở lại cho đối phương “Nhiều quá … ăn không hết”
Lúc này đổi lại là Bạch Thất mỉm cười hào quang vạn trượng xoa đầu cô.
Buổi tối ngủ trên tầng hai, mọi người theo thường lệ sắp xếp.
Đương nhiên, ban đêm rồi, tất cả dị năng giả hệ thổ của đội đều dựng tường đất quanh đội để cảnh giới an toàn.
Trải qua cuộc chiến nho nhỏ hôm qua, đội Tuỳ Tiện nghênh đón một cái ‘mùa xuân’
Từ bảo tàng ra, rõ ràng tất cả mọi người đều thay nhau chào hỏi bọn họ.
Các loại lôi kéo quan hệ đều được trình diễn đủ
Nhưng bọn họ vẫn như trước không liên quan, không phản hồi.
Sau lộ trình hơn mười tiếng, đoàn xe rốt cuộc đến được bờ biển thành phố H.
Chương 150: Tào Mẫn Tấn Cấp
Tuy đã đến bờ biển nhưng khoảng cách tới phòng thí nghiệm vẫn còn một đoạn.
Hiện tại sắc trời đã tối, nếu tiếp tục đi sẽ gặp nguy hiểm, Vệ Lam để mọi người nghỉ ngơi lại khi biệt thự ven biển.
Trước tận thế là kỳ nghỉ hè cao điểm, bởi vậy phần đông trong khu là Zombie.
Thân ảnh màu đen hướng tới vây lấy đám ‘thịt tươi’ bọn họ
Từng đội từng người phân tán ra dị năng đánh Zombie
Zombie cấp một đã được nghiên cứu kỹ, có ghi chép về quy luật vận động, lại được bán ra rộng rãi nên người bình thường có vũ khí cũng có thể sử dụng sức mình tấn công vào đầu Zombie, với sức một người cũng có thể tiêu diệt được, huống chi là … những dị năng giả tinh anh?
Không bao lâu sau Zombie lân cận bị tiêu diệt hết.
Sau khi đào xong tinh hạch, một đoàn người cẩn thận tiến tới hành lang khu nghỉ.
Tào tiến sĩ dùng tinh thần lực quét một vòng, báo cho Vệ Lam “Bên trong tổng cộng có 35 Zombie”
35 so với 208 căn bản không làm nên cái gì, Vệ Làm cũng không nói thêm gì với mọi người, trực tiếp dẫn đầu đi vào.
Trong khu du lịch, để thuận tiện cho việc ra vào nên bốn phía đều làm bằng cửa thuỷ tinh, ngay cả nóc nhà cũng làm bằng thuỷ tinh, sau khi virus bộc phát, tại đây xảy ra sự kiện giẫm đạp, thuỷ tinh đều bị vỡ đầy đất, vô cùng lộn xộn.
Chỉ trong chốc lát, dị năng giả đã quét sạch Zombie trong hành lang
Bọn họ chỉ tạm thời qua đêm ở đây, cho nên dù máu thịt Zombie đầy trong hành lang cũng không có người đi quản.
208 người nếu nghỉ tại đường lớn qua đêm nhất định là không thể
Vì vậy thống nhất đi vào bên trong
Qua đường lớn dọc theo đường đá nhỏ là lối vào khu biệt thự
Nghỉ hè, chỉ khu phòng là đông, phía biệt thự ít hơn, mỗi căn lại kèm theo bể bơi.
Mỗi đội chọn một biệt thự, từng người vào trong biệt thự đánh Zombie, sau đó dọn nhữn thi thể kía ném vào hồ bơi kéo màn che lại
Đội Tuỳ Tiện cũng chọn lấy một biệt thự ngay chính giữa, gần đường lớn.
Dù sao cũng không qua đêm dài ở đây, vị trí nào cũng thế, chỉ cần giữ khoảng cách với Tào tiến sĩ là được.
Trong biệt thự có năm phòng một sảnh và một phòng bếp.
Hôm nay không có người khác ở đây, độ bảo hộ của phòng ốc cũng tốt, Đường Nhược liền từ không gian lấy đồ ăn để mọi người có được bữa cơm nhà.
Sau khi ăn xong lại lấy ít hoa quả, vừa ăn vừa tiến hành hạng mục giải trí hàng này – mọi người bàn luận về dị năng.
Điền Hải cùng La Tự Cường tấn công, Phan Đại Vĩ cùng Dư Vạn Lý phòng thủ.
Bạch Thất thì phụ trách hướng dẫn Đường Nhược một ít về phương thức công kích.
Dị năng tinh thần lực của Đường Nhược đã có thể hoá ra thật thể, nhưng chiêu số công kích có hạn, chỉ biết ném một ít nước kiểu như ‘ám khí’ mà thôi, cũng không phải loại này không tốt, chỉ là gặp vài Zombie còn có thể đánh được, gặp nhiều thì chiêu này rõ ràng không đỉ.
Tinh thần lực của cô cũng có thể biến ảo giống như hệ băng của Bạch Thất, nếu cũng có thể biến ảo chiêu số dị năng giống như băng sen hay băng kiếm thì cũng rất ổn
Đồng đội bên nhau luyện tập như vậy, thê thảm nhất là Hồ Hạo Thiên.
Anh luyện tập chính là chọc chính mình …
Chọc một đao sau đó để Dương Lê trị cho mình
Trị xong lại chọc một đao
Thời điểm ban đầu còn có chút sợ hãi, hiện tại Hồ Hạo Thiên đã làm được thuận tay rồi.
Chọc rồi lại chọc.
Đau rồi lại hết, đau đến nghiện rồi, ngày nào đó không chọc cho mình hai đao lại không thấy thoải mái.
Thời gian này không cách nào trôi qua bình thường.
Mọi người phân tán ra nơi hẻo lánh bắt đầu luyện tập, nhưng trong chốc lát nghe được tiếng đập cửa.
Cũng may tất cả đều trong đại sảnh, nếu ở trong phòng cũng sẽ không nghe được tiếng đập cửa.
“Là ai nha, lại rảnh rỗi như vậy?” Lưu Binh lầm bầm một tiếng, chạy tới mắt mèo nhìn nhìn, thấy rõ người tới cầm nắm cửa quay đầu nói “Là đội trưởng đội Tầm Mộng, tên Hứa …” Nghĩ nghĩ cũng không nhớ ra được liền nói “Lần trước làm nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân đưa tới thùng nước”
Hồ Hạo Thiên nói “Lại tới đưa nước?”
Lưu Binh nói “Không biết, không nhìn thấy tay”
Hồ Hạo Thiên nói “Mở cửa nha, người đến dù sao cũng là khách, bằng không người ta lại gõ cửa tới sáng”
“Thật sự là rãnh rỗi tới sợ, tận thế rồi, không luyện tập dị năng, không ra cửa đánh Zombie, còn ở nơi này đưa nước, thú vị nha …” Lưu Binh vừa mở cửa vừa nói “Đội trưởng Hứa, buổi tối vui vẻ”
Đối phó mấy người mồm mép, Lưu Binh cũng theo chân Hồ Hạo Thiên học một chút.
Ngoài cửa quả nhiên là Hứa Bân Minh mang theo một thùng nước “Buổi tối vui vẻ” hắn đáp lời, đưa hai thùng nước vào phòng.
Hôm nay lại không thấy Tô Vũ Vi và Đổng Cầm Cầm đi theo.
Cũng không phải Tô Vũ Vi không không muốn tới, chỉ là cô không bỏ tự ái xuống được, hơn nữa cũng sợ Hạ Kiệt thấy cô tới nơi này, cho rằng cô đứng núi này trông núi nọ. Trái lo phải nghĩ, liền đề cho Hứa Bân Minh xách nước tới dò xét.
Đối phương ở đây không có dị năng này, nước lại hiếm, đội của họ lấy việc cung cấp nước làm lý do, có thể hợp tác hoặc xát nhập với đội Tuỳ Tiện.
Đội Tầm Mộng tuy đã tạo thành đội, nhưng bởi vì ít dị năng giả làm cho đẳng cấp và quan hệ của đội khó tăng lên.
Nếu không phải theo chân đội Hạ Kiệt, bọn họ căn bản không có cơ hội tham gia vào nhiệm vụ phòng thì nghiệm lần này.
Nếu như hiện tại có thể xát nhập với đội Tuỳ Tiện, bằng vào dị năng của Bạch Thất, các đội khác cũng không thể đánh chủ ý gì lên đội Tầm Mộng.
Vốn, tận thế chính là biến tướng của xã hội mạnh được yếu thua.
Cửa còn chưa qua, Hứa Bân Minh liền phát hiện mọi người đang ngồi trong phòng sắc mặt đều không tốt.
Hồ Hạo Thiên chỉ hai thùng nước trên mặt đất nhíu mày “Đội trưởng Hứa, bên đội đó lại hết mì tôm?”
Hứa Bân Minh sững sờ, chưa kịp phản ứng. Tuy trước tận thế hắn chưa từng chính thức đặt chân vào xã hội, nhưng tốt xấu cũng là hội trưởng hội học sinh vài năm, cũng giỏi chuyện nhìn mặt đoán thái độ.
Ý tứ lời nói của Hồ Hạo Thiên cũng rất rõ ràng
Đội Tuỳ Tiện không thiếu nước, ngược lại đội của họ thiếu mì tôm rồi.
Nhìn là thấy, đội của họ có ba người nữ đều là bộ dáng tóc dài sạch sẽ, Hứa Bân Minh cũng biết chính mình thành ô long rồi.
Nếu bọn họ thiếu nước, làm sao ba người con gái đều để tóc dài, sự sạch sẽ của từng người cũng không cần phải nói rồi.
Hắn cười cười xấu hổ “Tôi nghĩ đội của mọi người … có điều nước nhiều một chút cũng tốt, lại không hỏng không phải sao?”
Lượng nước mỗi ngày của dị năng hệ Thuỷ cũng có hạn, bởi vì hạn chế của dị năng, một dị năng giả hệ Thuỷ căn bản không thể đảm bảo lượng nước dùng cho một đội.
Đoàn đội cỡ lớn cần ba tới bốn dị năng giả hệ Thuỷ mới có thể giúp đoàn đội một tuần lễ vừa tắm vừa giặt một lần.
“Cũng đúng, nước nhiều cũng có lúc cần” Hồ Hạo Thiên nói, đưa tay vào trong túi lấy đồ “Có điều về sau đội trưởng Hứa vẫn đừng mang nước tới, tất cả mọi người đều là đồng hương, có khả năng nhất định sẽ giúp đỡ”
Một chủ tịch công ty đã lên sàn cùng một hội trưởng hội học sinh.
Khí thế Hứa Bân Minh trước tận thế đã không thể so với đối phương, hôm nay càng không sánh bằng, thấy người từ chối, đành đưa tay tiếp nhận mì tôm “Hồ đội gần gũi bình dị, thật sự là hình mẫu đội trưởng mẫu mực …”
Đối với những lời vuốt mông ngựa tâng bốc này, Hồ Hạo Thiên cũng không có hứng thú nghe, hiện tại anh chỉ nghĩ đuổi người để nhóm mình tiếp tục luyện tập dị năng mà thôi.
“Đội trưởng Hứa quá khen, kỳ thật sắc trời cũng tối rồi, ngày mai nghe nói còn cần đi đường nũi, không bằng đội trưởng Hứa sớm trở về nghỉ ngơi, một đoàn đội vẫn cần Hứa đội trưởng dẫn dắt …”
Hứa Ban Minh tới là cùng đối phương kết giao, giao lưu thương lượng hợp tác, nào có chịu đi “Không phải, hiện sắc trời còn sớm, tôi cũng không có ngủ sớm …”
Hồ Hạo Thiên mặc kệ hắn, nửa đẩy nửa kéo đem hắn ra cửa.
Vừa vặn cửa cũng không đóng, rất nhanh Hứa Bân Minh không khoẻ bằng Hồ Hạo Thiên bị đẩy ra cửa.
“Hồ đội, hãy nghe tôi nói …”
“Có cái gì ngày mai có thể nói sau …”
“Đội trưởng Hồ chuyện này vô cùng quan trọng …”
“Có quan trọng cũng không thể bằng việc đi ngủ bảo trì thực lực …”
Hai người ở cửa kéo đẩy, bỗng nhiên trông thấy toà biệt tự cuối cùng mở ra, Vệ Lam mang theo đèn điện năng lượng mặt trời ra ngoài.
“Ồ, Vệ thiếu” Hồ Hạo Thiên gọi.
Sở dĩ anh lập tức mở miệng vì anh có thể nhớ rõ, biệt thự đó là chỗ ở của Tào tiến sĩ.
Lúc trước khi bọn họ biết tinh thần lực có thể dò xét, do thám, cố ý dò hỏi Vệ Lam, biết được tinh thần lực của Tào Mẫn có thể dò xét phạm vi 200m, hiện tại cố ý chọn biệt thự này cách xa cô.
Vệ Lam đêm hôm khuya khoắt bị Tào Mẫn đuổi ra?
Không phải tiến sĩ Tào hận không thể nhìn Vệ Lam cả đêm sao?
Khó có được Hồ Hạo Thiên đêm hôm khuya khoắt có thể nhìn thấy chỗ xa hơn 200m
Chủ yếu bởi vì hiện tại đêm tối mênh mông, trong đêm đơn độc một chiếc đèn nhìn quá rõ ràng.
Mà sau khi dị năng giả tấn cấp, các giác quan cũng được nâng cấp.
Trong đêm yên lặng, Hồ Hạo Thiên vừa gọi, Vệ Lam cũng hướng theo âm thanh nhìn qua.
Hồ Hạo Thiên vứt bỏ Hứa Bân Minh lại, bước nhanh qua tìm hiểu tình hình quân địch “Vệ thiếu, thật đúng lúc, chỗ này gặp anh, nhưng … tôi nhớ đây là chỗ ở của tiến sĩ Tào, tiến sĩ Tào có việc gì sao?”
Vệ Lam cầm theo đèn điện, dùng mấy cây đinh sắt đánh rơi mấy con muỗi bên cạnh, cũng không giấu diếm nói “Ờ, giống như là dị năng muốn tấn cấp”
“Dị năng tấn cấp?” Hồ Hạo Thiên giật mình.
Thật sự là đi mòn gót chân tìm không thấy.
Lúc trước bọn họ ngồi một chỗ thảo luận làm sao tìm hiểu tin tức việc tiến sĩ Tào lên cấp, muốn biết diị năng của cô có … càn khôn khác … Hôm nay lại nghe được người muốn tấn cấp
Thời điểm Hồ Hạo Thiên đi tới chỗ Vệ Lam, tinh thần lực của Đường Nhược cũng theo anh ra ngoài rồi.
Hôm nay biết được tin tức Tào Mẫn muốn tấn cấp, cô cũng không giấu diếm, đem chuyện nói cho mọi người trong đoàn xe.
Lưu Binh nói “Chúng ta tranh thủ thời gian đi xem a”
Nói xong lập tức chạy ra ngoài như cơn gió.
Hồ Hạo Thiên ở bên kia hỏi “Tiến sĩ Tào tấn cấp có biểu hiện thế nào?”
Vệ Lam nghĩ nghĩ, đang định mở miệng, bên kia Lưu Binh đã tới “Làm sao vậy, tiến sĩ Tào làm sao thế?”
Lời nguyên bản Vệ Lam định nói liền nuốt trở lại, nói “Lưu Binh, dường như anh rất quan tâm tới tình hình tiến sĩ Tào?”
Trong ngực Hồ Hạo Thiên nghẹn lại, anh rất muốn đánh cho Lưu Binh một chầu.
Cái này còn không phải đánh rắn động cỏ sao.
Sau đó Vệ Lam thấy mọi người trong đội Tuỳ Tiện đều tới.
Vệ Lam nhìn mọi người, trong mắt hào quang khẽ động “Các người đều muốn tới hỏi Tào Mẫn làm sao?”
Bạch Thất thẳng thắn nói “Có chút hứng thú”
“A” Vệ Lam nói “Vì sao lại hứng thú?”
Bạch Thất nói “Chưa từng thấy qua dị năng tinh thần lực lên cấp, muốn biết một chút”
Cái này có thể xem là một lý do tốt.
Dừng một chút, Bạch Thất nói thêm “Huống hồ tiểu Nhược cùng Tào tiến sĩ còn là bạn bè”
Đường Nhược gật đầu nói tiếp “Đúng, tôi lo lắng cho Tào tiến sĩ”
Đường Nhược không dám sử dụng tinh thần lực để thăm dò vào trong phòng.
Trước kia cô bị Tào Mẫn phát giác dị thường, hiện tại mặc dù mình đã tấn cấp, nhưng tiến sĩ Tào cũng đã tiến bộ.
Nếu đi vào dò xét, khó đảm bảo tiến sĩ Tào không phác giác.
Nhưng hôm nay thấy tình cảnh này, tâm cô lại khó nhịn.
Quả thật muốn biết rõ khi tấn cấp đối phương có bộ dạng đau đầu như muốn nứt ra giống cô không.
Bạch Thất thấy cô mím môi, một bộ dáng tâm sự nặng nề, nắm tay cô thật chặt, cúi đầu nói “Em không cần lo lắng, tiến sĩ Tào chỉ từ từ nhắm mắt lại một lát là lên cấp thôi, không có chuyện gì đâu”
Lời Bạch Thất người khác nghe không có vấn đề gì cả, nhưng Đường Nhược lại nghe ra ý của Bạch Thất: hiện tại tiến sĩ Tào đang nhắm mắt lại thăng cấp, nào có dư thừa tinh lực đi chú ý bên ngoài, cô có thể phóng tinh thần lực đi qua mà không cần lo lắng bị phát hiện, không có vấn đề gì.
Đã được Bạch Thất ám chỉ, Đường Nhược cũng không quá do dự, bắt đầu chậm rãi điều động tinh thần lực … sau đó hướng phòng của Tào Mẫn trong biệt thự đi tới.
Cô không cảm giác được vật chết, nói đúng ra là, tất cả các vật thể trừ vật sống cô đều chỉ cảm nhận được hình thái, nhưng hiện tại cô có thể tinh tường ‘trông thấy’ hoạt động của Tào Mẫn trong phòng.
Cô thấy tiến sĩ Tào đang nhỏ từng giọt chất lỏng vào trong miệng, sau đó nằm xuống trên giường lớn, nhắm mắt lại …
Thấy vật đó Đường Nhược đoán được, đó là năng lượng tinh hạch tinh khiết.
Bên ngoài Đường Nhược vẫn không nhúc nhích quan sát Tào Mẫn tấn cấp dị năng.
Bên kia Hồ Hạo Thiên đang cùng Vệ Lam nói chuyện phiếm.
Đầu tiên đương nhiên là muốn giải thích hành động cũng lời nói dị thường của Lưu Binh mới vừa rồi.
Đối với việc giải thích cái này … vốn cũng không làm khó được Hồ Hạo Thiên, anh lại còn có bản lĩnh hướng lực chú ý của đối phương tới một câu chuyện khác.
Phương pháp này, trước tận thế anh làm luôn luôn hiệu quả.
Hồ Hạo Thiên làm ra vẻ mặt áy náy mỉm cười, nói “Thằng nhóc Lưu Binh này, chủ yếu bản thân còn chưa có tấn cấp dị năng, lại nhìn thấy đội ngũ mọi người đều tấn cấp rồi, vì vậy muốn tấn cấp tới điên rồi, dĩ nhiên muốn biết nhiều thêm một chút tình hình tấn cấp của tiến sĩ Tào …”
Quả nhiên, Vệ Lam cắn câu của anh ‘đội ngũ đều đã tấn cấp’ quay đầu nói với Bạch Thất “Dị năng của anh đã tấn cấp rồi?”
Bạch Thất cười một cách thoải mái “Anh cảm thấy thế nào?”
Vệ Lam nghĩ đến tình cảnh đối chiến hôm qua với Hạ Kiệt, cũng lý giải được nguyên nhân anh có thể nhẹ nhàng áp chế đối phương như vậy “Hấp thu bao nhiêu tinh hạch để lên cấp?”
Bạch Thất cũng không suy nghĩ nói dối “Khoảng 500 viên”
Kỳ thật anh cũng không tính là nói dối, ở kiếp trước, anh xác thực phải cần tới 500 viên tinh hạch mới có thể tấn cấp tới cấp hai.
Vệ Lam lại jỏi “Có cảm giác gì?”
Bạch Thất cũng không dấu giếm, đem tín hiệu khi mình tấn cấp nói ra “Chỉ cảm giác có một lực lượng muốn bạo thể mà ra”
“Đây không phải tín hiệu dị năng bạo động sao?” Vệ Lam nói
Lúc trước anh đã từng thảo luận cùng tiến sĩ Tào về ‘dị năng bạo động’
Cái gọi là dị năng bạo động, tiến sĩ Tào tạm thời định nghĩa là dị năng trong cơ thể xuất hiện yếu tố dị thường, khống chế không nổi, hấp thu cũng không được, trong thân thể xuất hiện hiện tượng tán loạn dị năng.
Tiến sĩ Tào lấy được tinh hạch cấp hai, tự nhiên để lại cho chính mình dùng, nhưng cô cũng không lỗ mãng tới mức không nghiên cứu đã hấp thu.
Cô phát hiện, tinh hạch cấp hai so với cấp một ẩn chứa năng lượng nhiều hơn gấp bội liền pha loãng năng lượng trong đó, rút ra một phần còn lại để cho chính mình hấp thu.
Nhưng sau khi cô hấp thu năng lượng bên trong lại phát hiện mình nhất thời không thể khống chế được dị năng.
Cỗ lực lượng kia luôn luôn tán loạn trong thân thể, muốn phá thân thể mà ra, lại như muốn tìm vật thể nào đó hấp thu nó lại.
Có kinh nghiệm sau nhiều lần thí nghiệm trên các dị năng giả tự nguyện, sau khi hấp thu năng lượng, không phải mỗi người đều có kết quả thuận buồm xuôi gió.
Dị năng, tựa như một cỗ lực lượng, có thể khiến người ta cường đại. Nhưng khi ý chí con người không thể khống chết lực lượng này, sẽ bị nó cắn trả sinh ra bạo động.
Thậm chí khiến người tử vong.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com