Chương 301: Nếu có thể thông qua con đường này
Edit: Trang Hồng
Beta: Sakura
Mọi người đang ngồi đều lâm vào trầm tư, vào lúc khói thuốc súng tràn ngập, Đại tướng Tiền lại ném một cái ly ra: – “Chu Kinh Quốc, nếu thật sự có một địch nhân như vậy, cũng là do nhà họ Chu ông đấy! Hơn nữa, ngược lại tôi cảm thấy đoàn đội Tùy Tiện chân thành với căn cứ còn nhà họ Chu các ông hình như có dị tâm. Trước khi nói người khác, các ông xem lại một chút cửa Nam bị nhà họ Chu các ông thủ thành cái dạng gì!!”
Đại tướng Chu phản bác: – “Ông dám nói bọn họ không phải là vì sau này muốn thu mua lòng người nên mới ngay lúc Zombie triều ra sức diễn xuất như thế?”
– “Vì thu mua lòng người ra sức diễn xuất?” Đại tướng Tiền tức giận đến mức muốn rút… súng bắn chết người càn quấy gây ra chướng khí mù mịt này: – “A ha, nếu như bọn họ có khả năng giúp cho nước ta một lần nữa hồi phục non sông đất nước, một chút binh lực trong tay Tiền Kim Hâm tôi sẽ chắp tay nhường cho bọn họ thì như thế nào! Lui một vạn bước mà nói, con của ông, cái tên Chu Thụ Quang ngu xuẩn kia, nếu có thể thu phục một thành phố A, tôi đều nguyện ý xách giày cho con ông!”
Một câu nói kia vừa ra, biểu lộ trên mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
Trong lòng tất cả mọi người xôn xao cả lên, như một ngọn lửa hừng hực từ trong lòng trào lên đỉnh đầu.
Lòng yêu nước, những người đang ngồi ở đây ai mà không có, tranh giành quyền lực đến chết, nếu như không có quốc gia thì còn lưu lại cái rắm.
Trăm năm sau, mỗi người đều là một nắm đất vàng, tranh tranh đấu đấu ai mà chẳng muốn ghi danh trong lịch sử.
Như lời nói của Tiền Kim Hâm, nếu có thể thu phục được giang sơn như trước, hai tay dâng lên binh lực của mình thì như thế nào?!
Thiếu tướng thứ hai của Diệp gia Thuận Vị, cũng đứng lên, nghiêm túc và trang trọng nói: – “Nếu như đoàn đội Tùy Tiện có năng lực tổ chức dị năng giả thu phục non sông Việt Quốc, Diệp gia tôi cũng nguyện ý dâng binh quyền trong tay, cung cấp hết thảy tài nguyên.” Hắn quay đầu nhìn xem tất cả mọi người đang ngồi ở đây, ăn ngay nói thật nói: – “Kỷ nguyên mới chính sách mới, lịch sử từ chế độ nô lệ bắt đầu cải biến qua nhiều thế hệ, có lẽ chế độ trước kia đã không còn phù hợp với tình hình trong nước của chúng ta bây giờ, cải biến, cũng là một tiến bộ của lịch sử.”
Có hai người tán thành thì cũng có người thứ ba, thứ tư…một thiếu tướng khác cũng đứng lên: – “Mã gia tôi cũng nguyện ý ủng hộ theo dõi đoàn đội Tùy Tiện, tôi thấy quả thật thằng nhóc Bạch gia không tệ lắm, một chiêu đóng băng vạn dặm, thủ hạ của tôi không có một người có thể luyện ra, đừng nói tuyết rơi, cho dù để cho hắn làm mưa đá cũng đều không được, ha ha.”
Hắn có thể cười, tuy nhiên những người khác cũng cười không nổi.
Chính xác a, nghe nói chiêu đóng băng vạn dặm luôn luôn khuếch trương đến phạm vi hơn trăm mét.
Tạo ra mưa đá?
Người dưới tay mình cho dù có dùng đến ngàn cái tủ lạnh đều không làm được hiệu quả như vậy a!
Bởi vậy, tất cả mọi người tán thành đề nghị này của Tiền Kim Hâm, chỉ cần bọn hắn có thể tiêu diệt Zombie ở Việt Quốc, tất cả binh quyền trong tay đều giao ra hết, minh bạch!
Kỳ thật tất cả mọi người đều ngầm hiểu lẫn nhau, nhiêm vụ tiêu diệt hết Zombie ở Việt Quốc căn bản là không thể hoàn thành.
Đừng nói có nhiều dị năng giả như vậy rồi, cho dù tất cả những người có dị năng ở nước Hoa đều bị anh lung lạc, cũng đánh không lại hơn mười tỷ Zombie!
Có điều, ngọn lửa kích thích của mọi người đều đang bừng cháy, đã đốt vô cùng lớn, vậy thì bọn họ cũng nên cho bọn nhỏ một chút ngon ngọt.
– “Vậy thì thử xem Bạch gia Tiểu Thất, nhiệm vụ lần này giao cho cậu ta, tất cả chúng ta đưa cho cậu ta một đoàn binh sĩ.” Có người đề nghị nói: – “Mà phải xem lần này cậu ta hoàn thành nhiệm vụ số người thương vong sẽ là bao nhiêu?”
– “Đá số người tài có tính quái đản, lần này lại bị Chu thiếu quậy một phát như vậy, đoàn đội Tùy Tiện kia hơn phân nửa không muốn đi, người có năng lực cao như bọn hắn đi đến căn cứ nào mà không được hoan nghênh. Bọn hắn không có lập tức đóng gói lái xe rời khỏi căn cứ, điều đó chứng minh tính tình bọn hắn tốt, nếu là tôi chỉ sợ đã nhăn mặt tại chỗ rồi.”
Đại tướng Tiền thấy gió đông đã đến, đứng ra làm người hoà giải, để cho mấy lão già đang ngồi một bậc thang đi xuống (tạo lối thoát), lại tranh thủ lợi ích cho đoàn đội Tùy Tiện: – “Đã như vậy, cho bọn hắn thêm nhiều vật tư cùng quân công ban thưởng đi, về phần vũ khí…” Ông quay đầu, đón lấy ánh mắt của đại tướng Chu: – “Lần này đại tướng Chu cần phải bỏ ra, trước nên đáp ứng lấy kho vũ khí quyên tặng đi.”
– “Ngược lại tôi cảm thấy cũng nên như thế này.”
– “Đúng là như thế.”
Tiếng thảo luận không dứt, những lời nói theo không ngừng đạp trúng chỗ đau của nhà họ Chu.
Tâm sức của Đại tướng Chu lao lực quá độ, cố chống nửa ngày, chỉ cảm giác ngực mình đã lốm đa lốm đốm chảy máu.
Nhưng ngoại trừ đáp ứng, còn có thể như thế nào?
Vấn đề này đã thảo luận xong, việc này không nên chậm trễ, ngay lập tức đưa tờ danh sách thể hiện tất cả nội dung đưa đến đại viện của đội Tùy Tiện.
Bây giờ đã là buổi chiều, lại tập hợp bố trí nhiệm vụ, lại để cho mọi người chuẩn bị hành trang… Đều cần thời gian.
Đoàn đội Tùy Tiện đang ăn cơm trưa thì nhận được tờ danh sách do binh sĩ đưa đến.
Người binh sĩ kia không phải người binh sĩ lúc sáng sớm, người kia đại khái là bị Phan Đại Vĩ: – “Tôi tự mình hạ độc” khiến cho sợ hãi rồi.
Người này nhanh như chớp, đem phần thưởng của nhiệm vụ Zombie triều trước chở đến, khoảng chừng một xe tải.
Hồ Hạo Thiên xem qua tờ danh sách: – “Ơ, điều kiện rất hậu hĩnh này.
Tất cả mọi người đều vây quanh đi xem xem.
Sau khi Bạch Thất xem cũng gật đầu: – “Đúng là mang theo thành ý đến đấy.”
Phần thưởng cho nhiệm vụ lần này gấp đôi yêu cầu lúc buổi sáng, không chỉ như thế, tất cả chi phí ăn mặc, vũ khí để đi ra ngoài đánh… Căn cứ toàn bộ xử lý.
Có nghĩa là đoàn đội Tùy Tiện chỉ cần mang theo người đi ra ngoài là được.
Mọi người đều xem qua tờ danh sách một lần, đều hài lòng.
– “Làm Trưởng quan chấp hành…” Sau khi Đường Nhược xem xong, có chút lo lắng hỏi thăm Bạch Thất: – “Có thể không?”
Đương nhiên cô lo lắng không phải năng lực của Bạch Thất, mà là trách nhiệm của Trưởng quan chấp hành.
So với đội ngũ tự do của nhóm mình, nếu không tổ chức tốt đoàn đội gần một ngàn người, như bên trong có người gặp chuyện không may còn phải gánh chịu thêm trách nhiệm.
Bạch Thất lôi kéo tay cô, trấn an cô: – “Đã lựa chọn một bước này, chúng ta nhất định phải bước tiếp, trên đường đi có khó khăn vất vả cũng sẽ học được thêm một chút nữa….”
Nếu có thể thông qua con đường này, có thể chứng kiến thế giới tầng cao nhất, tuy phong cảnh không thể nào xinh đẹp, vậy hãy để cho nó trở nên xinh đẹp.
Đường Nhược nghe xong lời Bạch Thất nói… yên tâm trở lại.
Đúng rồi, để có thể làm cho chính mình mạnh thêm, cho dù có khó khăn cũng phải vượt qua.
Mọi thứ cũng chỉ có một lần duy nhất.
Huống chi, chỉ số thông minh của Bạch Thất cao hơn cô rất nhiều, Trưởng quan chấp hành quản lý mấy ngàn người gì đó, có lẽ vẫn không làm khó được anh.
Cô nắm chặt tay Bạch Thất, dùng hành động bày tỏ sự ủng hộ của mình.
Đời người tiếc nuối nhất là sống trên đời mà khi chết không ai biết mình là ai, chỉ biết sống tạm bợ qua ngày.
Bên này, mọi người ở trong đại viện đem bản đồ cùng kế hoạch quân đội lên để bàn bạc, bên kia lại nhắn mọi người trong đoàn đội Thiên Nhai một lần nữa tập hợp dị năng giả tham gia.
Cho đến buổi chiều, lúc ba giờ rưỡi, Tiền Kim Hâm đã tới.
Bốn giờ trời tối, con muỗi xuất hiện cắn đốt bừa bãi, thế mà ba giờ rưỡi ông còn đến, ông cũng thật tâm lo lắng cho bọn họ đây.
– “Đồ vật bên kia đã chuẩn bị tốt, sáu giờ sáng ngày mai các cháu tập hợp tại cửa Tây, đến lúc đó Chủ tịch Nguyên sẽ tiến hành một lần duyệt binh… Chú để cho thư ký ở trong kho vũ khí kiểm tra một hồi lâu, chút vũ khí nhẹ nhàng cũng không có, đành phải tự mình mang đến cho các người một ít vắc-xin phòng bệnh… Tiểu Thất, chú Tiền lời nói chân tâm thật ý, lần này nhất định cháu phải hoàn thành nhiệm vụ trở về, hơn nữa tỉ lệ tử vong tốt nhất hạ đến mức thấp nhất. Nếu được như thế, chú cam đoan, ngày cháu trở về cũng là ngày cháu gia nhập vào trung tâm lãnh đạo của thành phố A!”
Chương 302: Giật nảy mình
Bạch Thất nghe những lời tâm huyết của Tiền Kim Hâm, nhìn qua cái gọi là “Một ít” nhưng thật ra tối thiểu cũng phải mấy ngàn ống vắc-xin phòng bệnh, nở nụ cười: – “Cháu nhất định hoàn thành nhiệm vụ, sau khi trở về sẽ cùng ngồi chung phòng họp với chú Tiền ở đại viện.”
Tiền Kim Hâm vỗ vỗ bả vai của Bạch Thất, trước khi đi, trong lòng không khỏi vui mừng, còn ngọt hơn ăn mật đường.
Chu Kinh Quốc, con của ông còn không phải làm đá lót đường cho tiểu Thất sao!
Những người khác trong đoàn đội thấy Tiền Kim Hâm đi ra khỏi đại viện, ngaylập tức đều đi qua.
– ” Lãnh đạo trung tâm của căn cứ của thành phố A cơ đấy.” Hồ Hạo Thiên cầm lên vắc xin phòng bệnh do Tiền Kim Hâm mang đến, nhìn rồi nói: – “Đây chính là thứ mà những người chính trị cao nhất theo đuổi.”
Lưu Binh xoa xoa tay nói: – “Nói như vậy, từ nay về sau chúng ta cũng có thể đi lên giai cấp đặc quyền rồi hả?”
Chu Minh Hiền cũng cười: – “A ha, sau này con của cậu cãi nhau với người khác, có phải sẽ chỉ vào chính mình rồi nói: dám đắc tội với tôi, cậu có biết cha tôi tên là Lưu Binh không!”
Phan Hiểu Huyên chú ý đến vấn đề chính: – “Có phải sau này chúng ta có thể đi thẳng đến cửa Tây rồi không?”
Đường Nhược nói: – “Cậu muốn sau này không phải giao vật tư ra à nha.”
– “Ha ha, người hiểu mình chỉ có Tiểu Nhược thôi.”
Mọi người trong đoàn đội Thiên Nhai làm việc rất hiệu suất, thoáng chốc trong buổi sáng đã phát đơn thông báo cho dị năng giả.
Nhưng có nhiều người không biết đoàn đội Tùy Tiện là thần thánh phương nào: thế mà sau khi bọn họ trở về nhanh chóng tới chỗ Phương Thanh Lam làm tin tức đệ nhất căn cứ để tìm hiểu thêm thông tin.
Tâm tư Phương Thanh Lam kín đáo, thấy mọi người hỏi thăm tin tức của đoàn đội Tùy Tiện, chắc chắn sẽ không ba hoa chích chòe, vả lại cũng xác thực bọn họ không có chỗ nào để hắn nói xấu.
Vì vậy mọi người muốn hỏi cái gì cũng bó tay rồi, từ trong miệng của Phương Thanh Lam, đây quả thực là đoàn đội bình thường thần thánh không ai bằng khiến ai cũng giật cả mình.
– “Cái gì, từ cửa Tây xôn xao lan truyền chỉ một chiêu có thể tiêu diệt hơn ngàn con Zombie khiến chúng không toàn thây, chính là đội viên trong đoàn đội của bọn họ làm ra sao!”
– “Cái gì, nữ thần tạo ra bức tường nước cao 30m cũng là đội viên trong đoàn đội kia sao!”
– “Cái gì, khi phát hiện Zombie cấp ba ở bên ngoài trụ sở người thông báo cho mọi người biết tin tức chính là bọn họ sao!”
– “Cái gì, thì ra quán thịt nướng ở đường số 2 ngày hôm qua cũng là của bọn người trong đội đấy sao!”
– “Cái gì, thì ra bọn họ là đoàn đội duy nhất được ở trong đại viện đường số 1 giống như quân đội!”
– “Nói như vậy, thực lực của đoàn đội Tùy Tiện đúng thật không đơn giản!”
Phương Thanh Lam không nhịn được thiếu chút nữa đã bộc phát nói: – được rồi, thật ra các người đều không biết tôi cũng là một thành viên trong đoàn đội của bọn họ!
Nhóm dị năng giả: đám bọn họ cảm giác như vừa phát hiện được vùng đất mới, sớm hận bản thân sao không sớm quen biết người trong đoàn đội này, nghe nói đoàn đội Thiên Nhai từ thành phố H đến, sau khi đi theo bọn họ thì có được quyền ở trong một tòa biệt thự…
Cho dù không phải là tiểu đội dị năng giả, họ chỉ là những kẻ cướp trong khu thắng cảnh nhưng chỉ cần mang theo thành ý chân thành đi theo đối phương cũng có thể ăn ngon uống sướng lại được ở trong biệt thự xa hoa rộng lớn!
Thế nên, lúc đoàn đội Thiên Nhai cho cậu nhóc nhỏ đến triệu tập bọn hắn làm nhiệm vụ, trừ những người biết rõ thực lực của Bạch Thất, còn lại những thành viên khác đều cao hứng vô cùng, ai ai cũng đều lập tức đồng ý ngay.
Đương nhiên, với một nhiệm vụ có hệ số nguy hiểm cao, đồng đội càng có thực lực mạnh, mạng sống của mình càng bảo đảm hơn. Hơn nữa so với buổi sáng, phần thưởng của nhiệm vụ này nhiều gấp đôi.
Công cả ngày, nếu không phải chém giết cướp thì làm sao có thể khiến lợi nhuận tăng lên gấp đôi!
Bảng tin tức về tỷ giá tinh hạch Zombie trong căn cứ vẫn còn, bởi vậy, mặc kệ vụ ban thưởng gia tăng trước đó, thật ra có thể nói tỷ giá tinh hạch đối với bọn họ đã tăng lên gấp bốn lần đấy.
Tất cả mọi người vui sướng quyết định, nước miếng của đoàn đội Thiên Nhai cũng không có lãng phí.
Một ngày này, qua bốn giờ, lần đầu tiên trên đường cái của căn cứ trống trải vô cùng. Trong bóng tối, chỉ có tiếng đàn muỗi vo ve.
Thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy vài đoàn đội nhỏ lẻ che chở đội viên đi ra đập muỗi, lợi nhuận lợi nhuận …. những miếng thịt nhỏ này cũng giống như tiền tài, nhưng mọi người còn muốn dưỡng sức cho đầy đủ tinh thần, chuẩn bị cho ngày mai chiến đấu.
Khói thuốc súng của Zombie triều vừa mới tản đi, căn cứ còn chưa hoàn toàn rửa sạch hạt bụi chiến tranh, bên này đã rục rịch chuẩn bị đi đến Biên Hòa để chấp hành nhiệm vụ rồi.
Đêm dài người tĩnh lặng.
Đêm nay mọi người đứng bên cửa sổ nhìn đàn muỗi đang bay lượn bên ngoài, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng ngời trên bầu trời, họ đều thầm nghĩ trong lòng: hi vọng có thể bình an trở về.
Sau tận thế những nhiệm vụ muốn thành công này, không phải đều đổi lấy từ máu thịt của những dị năng giả và binh sĩ sao.
Chỉ cần một chút sơ sẩy, lúc đi ra ngoài toàn quân có thể bị diệt không còn một người.
Thà làm chó thời bình, không làm người thời loạn.
Đạo lý này mọi người đều biết, ai cũng như ai đều mong muốn như thế.
Nhiệm vụ ra trận lần này không chỉ có Bạch Thất dẫn đầu đi Biên Hòa lấy sơn phòng phóng xa, còn có quân đội tổ chức nhiều tổ nhiệm vụ khác nhau như: thu thập kho đạn dược, thu thập các loại hạt giống cây nông nghiệp, nhiệm vụ còn nhiều hơn bọn họ.
Tất nhiên căn cứ cũng bận rộn không kém, còn phải vội vàng xây dựng trường học dạy về súng ống, tổ chức cùng huấn luyện đội quân chiến đấu…
Đường Nhược cùng Bạch Thất cũng trực tiếp ở lại phòng khách nhà Hồ Hạo Thiên.
Bọn họ cầm tờ danh sách và bản đồ quân đội đưa qua, vừa lập tức triển khai bàn luận kế hoạch.
Đoàn quân theo sau còn có sáu đoàn trưởng cùng với tất cả đội trưởng của đại đoàn đội. Trước tận thế một đoàn đội có thể hơn một ngàn người nhưng sau tận thế binh sĩ giảm mạnh, trong đoàn chỉ còn lại ba trăm người. Người trong quân đội tổng cộng có sáu đoàn binh lực, cũng khoảng hai ngàn người. Dị năng giả chiếm tỉ lệ khá cao, cũng khoảng năm trăm người.
Người của Chu gia càng hung ác, phái ra đoàn này đa phần là binh lính bình thường, dị năng giả chiếm hai mươi người, còn lại đại bộ phận đều là dị năng giả tốc độ.
Việc sắp xếp vị trí dị năng giả, sắp xếp công tác cho quân đội, sử dụng chiến lược thế nào, cùng lộ tuyến đường đi như thế nào…
Cho đến khi mọi người bàn bạc xong tất cả, thì cũng đã rạng sáng. Đây là bọn họ đã tận dụng thời gian để bàn luận kế hoạch nhanh chóng, không ai có thời gian nghỉ ngơi.
Đường Nhược ngồi ở một bên, trong ánh mắt chỉ có một mình Bạch Thất.
Người đàn ông tập trung vào công việc, thật vô cùng có mị lực.
Bạch Thất đang ngồi tập trung ở đó thảo luận với mọi người, từ trên người anh tóat ra luồng khí chất, cho dù là đồng ý hay bác bỏ đều mang theo một luồng áp lực không thể bỏ qua.
Sau khi nhìn kỹ sao thấy khác đến thế.
Lúc mười giờ, các cô gái không tham gia hội nghị thương thảo đều bị tất cả mọi người vô tình đuổi đi ngủ sớm để dưỡng sức cho đủ tinh thần.
Cho đến khi chấm dứt, đến lúc Bạch Thất trở về phòng, anh mới phát hiện Đường Nhược trước đó đã đặt trong phòng một bồn tắm hiện đại, bên trong vẫn còn nước ấm.
Gương mặt Bạch Thất đầy nhu hòa, nhìn cô gái đang ngủ say trên giường rồi cởi áo đi vào bồn tắm.
Nếu không có cô luôn luôn ở bên cạnh, cho dù anh có trọng sinh cũng không thể trôi chảy như ngày hôm nay.
Ngày hôm nay ngủ trễ dậy sớm, tinh thần và diện mạo của mọi người ngược lại cũng không đến nỗi nào.
Đường Nhược nấu cho mọi người một chầu điểm tâm phong phú. Sau khi ăn xong cũng đã đến thời gian xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com