Chương 427-428
Chương 427: Phiên ngoại, cuộc sống Liên Bang 5
Edit: Trang Nguyễn
Beta: Sakura
Hai người tiếp tục ngủ trong chốc lát, cũng rời giường rửa mặt, sau đó đi ra đại sảnh ăn sáng rồi trả phòng, rồi đi đến phòng thí nghiệm của Đường Nhất Nặc. Sáng sớm Đường Nhất Nặc đã ‘gọi điện thoại’ đến hỏi thăm chuyện về tinh hạch, như vậy trong phòng thí nghiệm của hắn có lẽ cũng có thể làm ra nước thuốc lập tức khôi phục dị năng mà hắn đã đề cập. Hôm nay Bạch Thất cần chính khả năng tăng tốc siêu nhanh thực lực của chính mình, có loại nước thuốc này trong tay, chắc chắn càng thêm làm chơi ăn thật. Từng việc có thể tạo cơ hội cho chính mình cường đại lên, gần đây anh đều không bỏ qua.
Bên trong phòng thí nghiệm, Đường Nhất Nặc cũng ăn mặc quần áo vô khuẩn tự mình ra trận, đang tiến hành phục chế tế bào. Đường Nhược đứng ở phía sau nhìn, cách lớp kính thủy tinh hỏi: – “Đây là tế bào của ai?”
Đường Nhất Nặc nhìn thấy bọn họ đã đến rồi, đem trình còn lại giao cho những ngừơi khác, trở lại bên ngoài phòng nghiên cứu, tháo khẩu trang xuống: – “Bây giờ bên trong đang phục chế tế bào của Phan Hiểu Huyên, anh xem qua rồi, trong đó có nhiều người như vậy chỉ có gien của cô ấy là dị năng không gian.”
Đường Nhược: – “…”
Xem ra anh trai nhà mình cũng không có ngu, biết rõ bên kia người có thể mang theo đồ đạc chỉ có dị năng giả không gian mới làm được, cho nên người đầu tiên được phục sinh chính là Hiểu Huyên. Anh trai nhà mình cũng như thế, con người yêu tiền tài đúng là bí quá hóa liều, lời này cũng không phải không có lý đấy.
Nói đến phục chế tế bào này, Đường Nhất Nặc nhìn hai người nổi giận đầy hung hăng: – “Em đưa cho anh một dúm tóc, anh cho rằng một dúm là một người, ai ngờ một dúm lại là một gia đình! Em có biết hay không phục chế tế bào là phạm pháp đấy, anh vì em phục hồi xác khô kia đã hao hết tâm tư rồi. Đã như vậy em còn kéo theo một đám người đến thế giới này, thân phận của bọn hắn phải làm thế nào đây?! Làm sao cho bọn hắn thân phận công dân Liên Bang hả? Còn có, ở đây em có rất nhiều người đều không có dị năng đấy, em đem đến đây làm gì? Cho bọn hắn dưỡng lão sao?!”
Bạch Thất vươn tay, lộ ra thân phận khí Liên Bang trên cổ tay, nói: – “Anh làm như thế nào giúp tôi ở lại đây?”
Đường Nhất Nặc đang thuận miệng giải thích, nghe vấn đề của Bạch Thất tự nhiên bật thốt lên nói: – “Mua phi pháp, sau đó sửa lại gien bên trong đổi thành gien của cậu.” Hắn nhìn gương mặt Bạch Thất thoáng động, liền dập tắt ngay ý nghĩ của anh nói: – “Cậu khỏi nghĩ đến việc đi mua phi pháp nữa, trong một thoáng mua hai mươi người, thành Tinh Nguyệt tuy là thành phố cấp hai nhưng cũng sẽ khiến chính phủ chú ý đấy! Ở chỗ kinh doanh trái phép có thể bán ra những thân phận khí này cũng đều ỷ vào sau lưng có đại gia tộc làm chỗ dựa. Cho dù mua một cái cũng phải chờ tình hình qua đi mới có thể sử dụng được.”
Nhìn hai người đối diện cau đôi chân mày, hắn lại chỉ vào Bạch Thất nói: – “Vì một mình cậu, thế mà tôi phải đến cái nơi quỷ quái đó rồi phải đợi hai mươi năm mới dám đem cho cậu dùng, những người khác phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ từng ngừơi đều phải đợi hơn hai mươi năm sao? Ngược lại tôi thì không ảnh hưởng gì, chỉ sợ…”
Trong tay Đường Nhược lóe lên ánh sáng màu lam, trong lòng bàn tay xuất hiện một đống tinh hạch xanh bóng, đúng là tinh hạch cấp bốn, có vẻ trên tay nắm hơn mười viên: – “Anh, anh nhất định có biện pháp để cho tất cả bọn người Hồ đội đều có thể ở lại chỗ này, anh nói cho chúng em biết phương pháp, chuyện kế tiếp chúng em sẽ đi làm.”
Hai mắt Đường Nhất Nặc sáng ngời, vội vàng lao đến, từ trong túi áo lấy ra một thiết bị kiểm tra loại nhỏ bắt đầu xem xét: – “Tinh hạch cấp bốn?”
– “Vâng.” Hai tay Đường Nhược để ở giữa không trung, bàn tay hướng xuống, sau đó giống như mở vòi nước, từng viên tinh hạch màu xanh da trời ‘rầm rầm’ rơi tán loạn trên mặt đất: – “Những vật này đều là em và Bạch Ngạn tặng anh đấy.”
Tiếng động này khiến cho những nhân viên nghiên cứu khoa học trong phòng nghiên cứu đều bước qua xem, vẻ mặt của từng người đều đầy hưng phấn:
– “Tinh hạch cấp bốn?”
– “Nhiều như vậy?”
– “Haha, cái này còn nghiên cứu được.”
– “Đúng, cuối cùng cũng có thể ăn bữa ngon rồi!”
Ở điều kiện như thế này, có thể đi theo Đường Nhất Nặc làm nghiên cứu đầy gian khổ, tất cả đều là người si mê nghiên cứu khoa học, đồng thời cũng từng là cấp dưới trung thành của nhà họ Đường, bằng không thì không ai có thể chịu được mỗi ngày mỗi đêm không cầm tiền lương lăn lộn ở trong phòng thí nghiệm.
Tất cả hơn mấy vạn viên tinh hạch, thấy Đường Nhất Nặc trợn mắt há hốc mồm, ngây ra như phỗng. Tuy hắn đã tưởng tượng qua chính mình đem dị năng giả không gian kia mang đến nơi này, dáng vẻ chính mình mỗi ngày đều nằm trên mấy vạn viên tinh hạch, nhưng tưởng tượng cùng với tận mắt nhìn thấy thật sự không giống nhau!
Thoải mái! Cảm giác chứng kiến vật ở thực tế thật sự quá thoải mái!
Thoải mái! Có tiền trở thành địa chủ cảm giác quá thoải mái!
Ô ô ô…. Tuy em gái nhà mình bị xác khô dụ dỗ nhưng vẫn nhớ rõ chính mình là anh trai tốt đấy, cảm động quá!
Vì vậy Đường Nhất Nặc cũng không có giữ lại, nói cho hai người phương pháp đặc biệt, chính là đi đến những lô cốt di động đánh cướp thân phận khí của những người kia. Cái gọi là lô cốt di động phi pháp, những lô cốt này là nơi làm ra những hoạt động phi pháp. Những lô-cốt này có hình dạng rất lớn, giống như xe lửa trước tận thế, thậm chí còn to hơn cả xe lửa,
bên trong có đầy đủ phương tiện cung cấp cho người ở lại, còn có thể cung cấp cho người giải trí. Bởi vì phi pháp, cho nên luôn luôn dừng ở ngoài thành mà không vào trong thành, mà những người này cũng bởi vì ở bên ngoài quá lâu nên bị chính phủ xem nhẹ. Chỉ cần lấy được thân phận khí của những người này đến tay, đem vào trong phòng thí nghiệm sửa chữa gien, có thể để cho bọn người Hồ đội ở lại tại Liên Bang.
Bạch Thất và Đường Nhược nhìn nhau, sau đó nhất trí quyết định sử dụng phương pháp này để lấy thân phận cho đội viên của mình.
Đường Nhất Nặc nhìn hai người tràn đầy tin tưởng, cũng không muốn dập tắt lửa khói của bọn họ, chỉ nhắc nhở một tiếng, những lô-cốt phi pháp này có hành tung bí ẩn, bởi vì đảm bảo an toàn của mình, bên trong cũng có rất nhiều dị năng cao thủ, ngàn vạn lần phải hết sức cẩn thận. Bằng không mỗi người đều đi gây chiến với lô cốt như vậy rồi, nơi đó chính là cái động tiêu tiền, bên trong tất cả đều là tiền.
Trước mắt cũng không thể trực tiếp lao thẳng đến đó, lần lượt hỏi từng người: xin hỏi lô cốt di động phi pháp ở chỗ nào? Chúng ta muốn dùng dị năng cấp ba củi mục đi diệt đi nó!
Cho nên Bạch Thất cùng Đường Nhược vẫn là đi đến đại sảnh thợ săn thuê một chiến xa loại khác, làm đăng ký đi bên ngoài đánh con kiến thú, dùng để nâng cao dị năng của chính mình.
Đường Nhất Nặc nhận của em rể và em gái lễ vật lớn như vậy, có qua có lại, cũng cho Bạch Thất một ít tinh thạch. Những tinh thạch này đều là do bảo thạch cùng khoáng vật chất dưới phóng xạ biến chất tạo thành, cũng có trợ giúp nâng cao dị năng.
Hôm nay hai người đã có kinh nghiệm nên đi đến nơi xa hơn một chút, suýt chút nữa đã rơi vào ổ kiến, cũng may có tinh thần lực của Đường Nhược, mới tránh được nơi nguy hiểm thế này. Bạch Thất một mình chiến đấu con kiến thú, Đường Nhược lược trận, ở một bên chuẩn bị ra tay cứu viện hoặc đánh lén.
Dị năng không còn thì lên xe, dùng chiến xa công kích, nhóm mình ở bên trong khôi phục dị năng, hấp thu tinh thạch.
Khi trở về, giao xe giao con mồi, có được 4.000 đồng Liên Bang.
Vòng đi vòng lại.
Thời gian đánh quái như vậy đã trôi qua ba tháng, Bạch Thất cũng vì vậy mà dị năng tiến cấp lên cấp bốn, đến cấp bốn có thể sử dụng ‘đóng băng vạn dặm’ rồi! Đóng băng vạn dặm vừa ra, Bạch Thất có thể một mình chiến đấu với hai con kiến thú.
Hai người một đường đánh đến trong ổ con kiến thú, bắt đầu là bao vây giải quyết đám kiến thợ chung quanh, sau giải quyết kiến lính. Hôm nay chuẩn bị vào bên trong, trực tiếp giải quyết Kiến Chúa bên trong!
Lại đến đại sảnh thợ săn đăng ký. Đến chịu khó như thế, nhân viên làm việc ở đại sảnh cũng quen biết Bạch Thất cùng Đường Nhược. Thật sự là tổ hợp quá đoạt mắt người khác.
Rất nhiều người đi ra ngoài đều là một nhóm người, như cao thủ sẽ treo cái mác cao thủ hành động một mình. Dù sao bọn họ chưa từng gặp người có dị năng đẳng cấp kém như vậy đi ra ngoài đánh quái như vợ chồng hai người.
Dị năng giả rất xem trọng người bầu bạn chung thân, Liên Bang còn không hạn chế chế độ một vợ một chồng, ở đây có thể một vợ nhiều chồng, thật sự phụ nữ quá ít dẫn đến nguyên nhận bạo động. Phụ nữ bị trở thành gấu trúc trước tận thế, rất ít phụ nữ ra cửa đánh dị thú. Đường Nhược trong mắt bọn hắn là hiếm thấy, còn trẻ vẻ ngoài xinh đẹp lại có dị năng, vậy mà mỗi ngày đều ra ngoài xông vào dị thú buồn nôn như vậy? Càng hiếm thấy là Bạch Thất, có năng lực như vậy lại có thể làm cho phụ nữ có dị năng cao hơn anh rất nhiều bảo vệ anh đi ra ngoài. Bộ đôi hiếm thấy như vậy, sao không khiến người chú ý.
– “Vẫn chiến xa vòi rồng sao?” Nhân viên công tác nở nụ cười một tiếng, anh chàng này một tháng trước mỗi ngày đều đổi một chiến xa. Cho đến một tháng sau vẫn thuê loại chiến xa vòi rồng loại tốt này.
– “Ừ, muốn loại này.” Bạch Thất gật đầu, ngẩng đầu cho hắn trừ đồng Liên bang trên thân phận khí.
Chiến xa vòi rồng là chiến xa tốt nhất trong các loại chiến xa, giá cả mắc đến trăm vạn đồng liên bang. Hai tháng đi săn, mỗi ngày mấy ngàn ghi vào sổ sách, hai người lại có thêm 40 mấy vạn đồng liên bang trên đó. Nhưng vì hai người đều không tiết kiệm tiền, mỗi bữa đều ăn tốt nhất ở tốt nhất nên cũng không còn bao nhiêu, nói trắng ra là cả người không có chút của cải vẫn rất nghèo!
Rêu rao như thế, thật ra còn có một nguyên nhân. Bạch Thất muốn nói cho người khác biết, anh không tiếc dùng tiền, hi vọng có người có thể tiết lộ chút tin tức cho anh về động tiêu tiền nơi lô cốt di động phi pháp, để cho anh bước vào tìm hiểu tình hình bên trong đó.
Nói ra xe, đã nghe có người “Ồ” một tiếng, quay đầu nhìn anh nói: – “Thằng nhóc, không tệ lắm, thật tinh mắt, chọn chiến xa vòi rồng, gia tộc cậu thế nào?”
Bạch Thất vòng vo ánh mắt, mỉm cười, nói: – “Cha tôi không cho tôi lộ ra dòng họ gia tộc.”
Đường Nhược đứng ở một bên hơi quýnh :-(囧): đây là tiết tấu ông chồng nhà mình chuẩn bị lừa dối người khác.
Câu trả lời lập lờ nước đôi vừa nói ra như vậy, thật ra cũng nói cho người khác biết: – Nhà của tôi thật rất trâu bò, cũng vì tôi không muốn có cuộc sống dựa vào gia tộc, cha tôi muốn rèn luyện tôi, cho nên không cho tôi tiết lộ tên họ gia tộc. Giải thích đơn giản hơn: Tôi là cự phú soái đến tầng chót xã hội thể nghiệm cuộc sống!
Quả nhiên người nọ nghe nói như thế, liền gật đầu tỏ ý hiểu rõ: – “Cha tôi cũng không cho tôi tiết lộ dòng họ gia tộc.” Sau khi dò xét xong, lại nhẹ giọng hỏi thăm Bạch Thất: – “Nhà của cậu có phải ở thành Cự Nguyệt không?”
Bạch Thất cười thản nhiên, dáng vẻ tươi cười hết sức hào phóng, đúng tiêu chuẩn công tử.
Người nọ trông thấy Bạch Thất mỉm cười như thế, lại mang vẻ mặt như đã hiểu gật đầu, đưa một tay ra: – “Quả nhiên là thế, tôi đã biết! Đều là anh em gặp rủi ro, người một nhà!”
Bạch Thất cùng hắn nắm tay mỉm cười.
Đường Nhược hơi quýnh :-( 囧 đã biến cực quýnh :-( 囧.
Vị này, lời gì cũng đều không nói ra, ngài cứ như vậy tự bổ não cho mình vậy mà được sao?
Ngàn năm sau, chỉ số thông minh của con người thật đáng lo!
Lời nói của Bạch Thất thân thiết khôi hài, thoáng chốc đã bắt chuyện được cùng với đối phương. Mấy người vừa nói vừa đi, cùng nhau đi ra đại sảnh thợ săn.
Lúc đến cửa thành Tinh Nguyệt, Bạch Thất chỉ phơi ra một khối ngọc bội tài sản mà thôi, thế mà đã đem gốc gác của người ta vạch trần ra hết. Người này đến từ thành Cự Nguyệt, tên Lục Kỳ Phong, trong nhà giàu có, ông nội 200 tuổi, là một dị năng giả cấp mười bốn, bởi vậy ở trong thành thị cấp một cũng rất có địa vị, chiến xa vòi rồng đúng là loại hình nhà hắn đầu tư. Toàn bộ Liên Bang, dị năng lên cấp mười bốn chỉ có chín người, trước mắt toàn bộ đều ở thành Cự Nguyệt.
Mỗi khi người kia hỏi về người trong nhà của Bạch Thất, Bạch Thất luôn mỉm cười: – “Thật có lỗi, cha tôi nghiêm khắc, không cho phép tôi lộ ra thanh danh gia tộc.”
Nhưng nhìn ngọc bội Bạch Thất lấy ra làm quà gặp mặt, Lục Kỳ Phong làm sao dám xem nhẹ Bạch Thất, cho dù cha già nhà mình cũng không có vừa thấy mặt đã tiễn đưa ngọc bội làm quà gặp mặt đâu đấy! Cho nên trong mắt hắn, Bạch Thất sinh ra chắc chắn cao hơn nhà mình! Hắn vội vàng từ chối.
Nhưng Bạch Thất vô cùng hào phóng, chỉ cười nói: – “Anh Lục không cần khách sáo, tôi và anh khó có được gặp nhau ở chỗ này, có duyên như vậy, đây chỉ là món quà nhỏ mà thôi, không cần để ý.”
Bọn họ còn nhiều ngọc bội mà, mà ở Liên Bang phương pháp lại không có. Hôm nay xuất hiện một kẻ ngốc có nhiều tác dụng với mình như thế, Bạch Thất nơi nào buông tha, thông qua nhân mạch của hắn tìm hiểu tin tức mới nhất về lô cốt di động phi pháp kia.
Lục Kỳ Phong nhận lấy ngọc bội, yêu thích không buông tay, đối với Bạch Thất quả thực cúi đầu phục tùng, gọi anh một tiếng đại ca, sau đó chuẩn bị đi theo phía sau bọn họ cùng đánh dị thú một ngày!
Dị năng của Lục Kỳ Phong là hệ Hỏa, dị năng cấp hai, vẫn sau này thông qua dược vật thay đổi gien để thức tỉnh dị năng đấy, mỏng mà rất yếu. Nhưng gia tộc có danh tiếng để cho con cháu mình ra ngoài rèn luyện, nhất định sẽ cho hắn người bảo vệ xứng đáng. Ngược lại vệ sĩ kia lại là dị năng giả cấp chín, cũng là hệ Băng.
Bốn người một đường xông vào sào huyệt con kiến thú mà hôm nay Bạch Thất đã định đến, chuẩn bị tập kích Kiến Chúa.
Lục Kỳ Phong vừa ra chiến xa, sau khi giẫm trên mặt đất, không ngừng kêu to ‘Ai nha’ ‘Oa nha’, hiển nhiên chưa từng đến nơi như vậy săn giết dị thú.
Chương 428: Phiên Ngoại- Cuộc sống Liên Bang 6
Bốn người tiến vào tổ kiến.
Trong vòng ba tháng, mấy vạn con kiến đều bị tinh thần lực của Đường Nhược khống chế, Bạch Thất dày vò từng con từng con, hiện tại chỉ còn lại mấy trăm con, bởi vậy hôm nay bên trong xào huyệt lớn như vậy có rất nhiều nơi trống trơn. Nhìn thấy ‘cung điện con kiến’ vắng vẻ như vậy, Lục Kỳ Phong hết sức tò mò: – “Ở đây chỉ còn Kiến Chúa sao?”
Bạch Thất hướng phía trước đi, cầm thanh kiếm băng trong tay: – “Bên trong có lẽ còn trên trăm con kiến thợ và kiến đực.”
Trước tận thế, con ngừơi đều không thể nào thấu hiểu thế giới côn trùng như thời đại Liên Bang như bây giờ, tất cả những mối quan hệ phức tạp đều bị tìm tòi đến thuộc làu cả rồi, cầm quả trứng đi ra, lập tức có thể nhận ra cái gì cho ra quả trứng này! Chủng loại con kiến gì được phân chia còn rõ ràng so với con vịt cùng con gà, bởi vì đối với bọn họ mà nói con gà con vịt giống như loài khủng long đã bị tuyệt chủng cả rồi!
– “Ổ con kiến này đều là một mình anh Thất đánh sao?” Lục Kỳ Phong nhìn ổ kiến khổng lồ này, xem cái này khổng lồ ổ kiến, chấn động rồi: – “Ở đây có tối thiểu hơn vạn con kiến?!”
Bạch Thất cười cười: – “Vợ của tôi ở bên cạnh sẽ giúp tôi chú ý tình hình bốn phía, dị năng của tôi kém cô ấy rất nhiều. Tôi thật sự không muốn được cô ấy bảo vệ, cho nên mới phải tìm cách nhanh chóng tăng cường thực lực của chính mình, rèn luyện như vậy vẫn có rất nhiều lợi ích đấy.”
Lục Kỳ Phong bộc lộ sự khâm phục đều triển khai ra hết: -“Anh Thất thật sự là có phúc khí quá, chị dâu vừa xinh đẹp lại có dị năng cao như thế.”
Bạch Thất kéo tay Đường Nhược, vẻ mặt biểu lộ ‘Cậu nói đúng, có phần thưởng’.
Mà vẻ mặt Đường Nhược vẫn có chút quýnh :-( 囧.
Rõ ràng cô được khen ngợi, vì sao lại giống như vẫn cảm thấy rất mất mặt?Bạch Thất vừa nói xong, vệ sĩ cấp chín có liên quan nhìn Bạch Thất thêm vài lần. Đẳng cấp của Lục Kỳ Phong thấp nhìn không ra, nhưng hắn vừa liếc có thể nhìn ra Bạch Thất là cấp bốn, Đường Nhược là dị năng cấp sáu, hai người như vậy nếu như bưng một ổ con kiến, còn cần có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng cường đại. Xem ra người anh em tên Thất, xác thực là nhân vật đi ra từ đại gia tộc. Bởi vì thợ săn bình thường ở thời điểm dị năng cấp thấp, trong nhà không có người sẽ cũng bọn họ đối chiến rèn luyện. Một mình ra ngoài vô cùng nguy hiểm, lúc đi ra ngoài săn giết dị thú đều sẽ đi cùng một đám người, sau đó cùng một đám người phối hợp chiến đấu, dần dần đợi đến lúc dị năng cường đại mới có kinh nghiệm chiến đấu một mình.
Mà Bạch Thất cùng Đường Nhược chỉ có hai người, lại có thể khiến cho ổ con kiến mỗi lần đều phải dốc toàn bộ lực lượng rồi giải quyết thành bộ dạng thế này, chỉ có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng cường đại mới có thể làm được thế này. Một chuyện như thế, vệ sĩ cấp chín cũng bỏ cách nghĩ đây là tên lường gạt.
Ổ của con kiến vô cùng lớn, trái quẹo phải rẻ, so với Cố cung còn khiến cho người ta đầu mù mắt loạn hơn.
Đã có vệ sĩ cũng là dị năng hệ Băng nên Bạch Thất cũng nhân cơ hội này hỏi thăm hắn chiêu thức sử dụng dị năng và các loại kinh nghiệm nhỏ. Nói Bạch Thất hỏi thăm vệ sĩ nhưng cũng có thể coi như hai người cùng trao đổi một phen.
Ở Liên Bang dị năng xuất hiện đã có hơn một ngàn năm lịch sử, mà Bạch Thất ở tận thế, tuy mọi người đều dựa vào bản thân tìm tòi ra một vài quy luật. Liên Bang đời sau đều là máy móc sử dụng dị năng, hoàn toàn không biết sáng tạo cái mới, mà ‘dị năng thuỷ tổ’ Bạch Thất lại đem dị năng sáng tạo cái mới, cho nên bảo tiêu cũng hiểu được lợi ích không nhỏ, không ngớt hai tiếng cảm ơn.
Có dị năng cấp chín ở đây, cho dù tuyến đường phức tap nhưng vẫn nhanh chóng chém giết dọc đường chạy đến Kiến Chúa trong trong sào huyệt.
Lúc trước Bạch Thất không có tiến vào bên trong động, hôm nay đến cũng vơ vét tất cả đồ đạc bên trong ổ kiến, ví dụ như trứng kiến các loại. Mỗi quả trứng kiến đều vô cùng lớn, bằng một quả bóng rổ trước tận thế, bán ở đại sảnh thợ săn cũng được một khoản thu nhập không nhỏ.
Có lẽ Kiến Chúa đã trải qua nhiều ngày như vậy, ước chừng cũng đã biết rõ ‘Thần dân’ của chính mình đã bị chém giết hầu như không còn, nhưng thân thể của nó thật sự quá khổng lồ, cả người ngồi xổm trong chỗ sâu nhất bên trong sào huyệt, lại rất khó di chuyển đi ra ngoài, gần đây chỉ có thể dựa vào ăn tươi sống trứng kiến của chính mình sinh ra để sống sót. Cảm nhận được bên ngoài có động tĩnh khác thường tiến vào sào huyệt của mình, nó lập tức chạy đến chỗ cửa động, phun ra một miệng lớn dịch nhờn.
Một chiêu này đến cũng không tính quá đột ngột, dù sao con Kiến Chúa này thể tích quá khổng lồ, lúc nhào đầu về phía trước, bốn người đều biết được.
Mỗi người làm cho mình vật ngăn cản, Bạch Thất dựng lên tường băng ngăn cản trước mặt chính mình và Đường Nhược, vệ sĩ cũng phát động một chiếc dù lớn bằng băng ngăn chặn trước bốn người.
Dịch nhờn không có tính nguy hiểm gì, nhưng xác thực rất buồn nôn! Bạch Thất sau khi nhìn thấy vệ sĩ dựng ô dù cho nhóm mình, đột nhiên tăng tốc, trên tay từng đóa từng đóa hoa sen đánh ra bắn thẳng đến Kiến Chúa.
– “Woa, anh Thất, dị năng của anh thật mẹ nó lẳng lơ!” tuy hệ Hỏa trên tay Lục Kỳ chỉ mới cấp hai nhưng đến cùng đã được đại gia tộc bồi luyện đi ra nên phản ứng cũng cực nhanh, vừa nói vừa có thể phóng Phượng Hoàng lửa đến bên cạnh Kiến Chúa.
Lời nói thật của hắn khiến cho Bạch Thất lảo đảo, suýt chút nữa ngã bổ nhào vào trước mặt Kiến Chúa, không công bị cắn chết. Ba năm ở tận thế, anh nghe vô số người khen dị năng của anh cường đại, dị năng soái, chưa từng nghe nói dị năng của anh lẳng lơ đấy! Thật là giỏi làm người ta buồn bực.
Hoa sen băng của Bạch Thất còn hóa băng, Kiến Chúa không dễ dàng tha thứ cho sự khiêu khích như vậy, nó mở miệng rộng lộ ra một hàm răng sắc bén dồn sức tấn công đến bọn hắn.
Vệ sĩ không lùi thì tiến, từ trên không trung rút ra một thanh đao lớn vung xuống, lập tức một cái chân của Kiến Chúa bị chém rung. Tốc độ của Bạch Thất cũng rất nhanh, mấy đóa sen băng hướng đến một chân khác của Kiến Chúa bay qua. Sau đòn băng hóa, vệ sĩ lại thêm một kiếm. Một lần nữa chém bay một chân khác.
Máu huyết của Kiến Chúa màu trắng bắn ra tung tóe, phần còn lại của chân tay bị cụt bay loạn. Một lượng lớn máu huyết màu trắng nhuộm hồng cả mặt đất.
Đường Nhược và Lục Kỳ Phong chỉ đứng ở phía sau phóng thích đòn thế nho nhỏ, tránh cho bản thân bị thương là tốt rồi, không khác lắm với việc không ra tay. Bởi vì Đường Nhược sợ bị vệ sĩ phát hiện cô là dị năng giả tinh thần lưc, dù sao lúc đầu cô ở ngoài thành đã khiến người khác hoài nghi, cũng không biết giác quan của người vệ sĩ này linh mẫn hay linh mẫn.
Nhưng sau khi bốc vốc nước ra môt lần, nhìn thấy ngừơi vê sĩ không có phản ứng gì đặc biệt, thì ra người can đảm sử dụng dị năng củi mục như thế.
Kiến Chúa bị chém giết, chiến lợi phẩm đều bị vơ vét, bốn người thừa dịp sắc trời còn sớm, lại ở bên ngoài đánh thêm một dị thú khác.
Trời tối, bốn người cũng không có ý định trở về thành.
Hôm nay Bạch Thất tận lực muốn đánh nhau nhằm dò xét tung tích của lô cốt di động phi pháp, ba tháng qua cũng hiểu thêm rất nhiều về lô cốt di động hợp pháp đi từ thành phố này đến thành phố khác.
Dưới sự dẫn dắt của Bạch Thất, bốn người đứng trước một ‘Trạm xe buýt’ ngoài trời chờ giây lát, quả nhiên xuất hiên một lô cốt di động. Đây là lô cốt di động đi đến thành Vũ Nguyệt, giữa hai thành mất khoảng hai ngày hai đêm thời gian, hành khách trên đường muốn xuống xe giữa chừng cũng được, không bắt buộc. Lên di động lô-cốt, bốn người đã mướn ba gian phòng.
Bên trong trang trí xa hoa, ăn mặc đồ dùng đều phong phú và nhất định phải có phân loại, giống như du thuyền xa hoa trước tận thế.
Ở trên lô cốt di động một đêm, trời vừa sáng, cũng mặc kệ nơi này là chỗ nào, xuống xe lại tiếp tục đánh. Đẳng cấp dị năng của Bạch Thất không cao, kháng địch vô cùng có kinh nghiệm, mỗi lần đều làm gương cho binh sĩ, luôn ở phía trước hừng hục xông lên, khiến cho Lục Kỳ Phong cũng xông lên vô cùng dũng mãnh.
Người vệ sĩ nhìn thấy cũng rất vui mừng. Cậu chủ này của hắn có tư chất kém trong gia tộc, do sau này sử dụng dược vật mới thức tỉnh dị năng, trong nhà hắn cũng không được coi trọng. Cậu chủ này suýt chút nữa đã buông thả bản thân trở thành công tử ăn chơi không thành nào dám chứa rồi. Mà bây giờ gặp được Bạch Thất một con cháu thế gia như vậy, không chỉ trong nhà có tiền có thế lực lại còn là dị năng giả hệ Băng trời sinh, người như vậy còn nỗ lực vươn lên. Cậu chủ nhà mình thật sự gặp được quý nhân rồi, hy vọng người này có khả năng giúp được cậu chủ chiếm giữ một vị trí ở nhà họ Lục.
Nếu Đường Nhược nghe được tiếng lòng của người vệ sĩ, không chừng hắc tuyến sẽ rớt xuống một ngàn mét.
Chỉ chớp mắt, ba tháng trôi qua nhanh như nước chảy. Bạch Thất lại có dấu hiện tiến cấp.
Lúc này chỉ lại đến một lần tiến cấp, đối với Bạch Thất mà nói tốc độ như vậy rất bình thường, nhưng tốc độ nhanh như vậy đối với những người khác mà nói xác thật vô cùng nghịch thiên rồi đấy!
Lục Kỳ Phong kinh ngạc đến miệng đều không thể khép lại: – “Anh Thất, anh… anh muốn lên cấp năm rồi hả? Chẳng lẽ ba tháng trước lúc chúng ta mới vừa gặp nhau, anh sắp đột phá rồi sao?”
Mọi người đều biết, dị năng càng lên cao thì việc tiến cấp càng khó khăn.
Hắn xem tuổi tác Bạch Thất, thấy thế nào cũng chỉ cảm thấy đối phương mới hơn hai mươi tuổi một chút mà thôi. Bây giờ hắn đã hơn ba mươi tuổi, cho dù gọi đối phương là anh, đó là vì nhìn thấy đối phương trời sinh là dị năng giả, dị năng đẳng cấp cao hơn so với chính mình. Nhưng bây giờ dị năng của anh lại tiến cấp lên cấp năm?
Trăm năm khó gặp được yêu nghiệt sao?!
Bạch Thất chỉ mỉm cười gật đầu: – “Tài nguyên trong nhà dành cho tôi rất nhiều, cho nên tôi tiến cấp rất nhanh.”
Với tư cách là một người bụng dạ thẳng thắn, công tử ăn chơi nhiều tiền ngốc ngếch, muốn hắn suy đoán cách nghĩ trong lòng Bạch Thất chín quẹo mười tám rẽ kia, thật sự quá khó khăn rồi… Cho nên, Lục Kỳ Phong cùng người vệ sĩ đã hoàn toàn tin tưởng cách nói của Bạch Thất: tôi là đối tượng gia tộc dốc toàn lực bồi dưỡng!
Người mà trên người ngọc bội đều tùy tiện mang theo, chắc chắn trong gia tộc đem toàn bộ tài nguyên đều chồng chất trên người anh để anh tiến cấp lên.
Nghĩ đến Bạch Thất tiến cấp, Lục Kỳ Phong lại cao hứng rồi, hắn khoác tay lên vai anh nói: – “Anh Thất, em có mấy người anh em ở bên trong thành Cự Nguyệt…” Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Bạch Thất, hắn cười hắc hắc nói: – “Những người đó chỉ là bạn bè xấu, tình nghĩa chênh lệch rất nhiều so với anh Thất, anh Thất là anh em của em, bọn hắn ngay cả cọng lông của anh Thất đều kém xa đấy!”
Bạch Thất nói: – “Nói điểm chính, khỏi vuốt mông ngựa.”
Gần đây một vài trò vặt càng luyện càng thành thạo, Lục Kỳ Phong cũng càng ngày càng chân chó rồi.
– “Chính là như vậy nha, em thường xuyên bị đám bạn xấu kia khi dễ, gần đây đấu đá dị năng của em đánh không lại đám bọn họ, mỗi lần vừa mở… đúng là võ đài nha, em còn thua ngay lập tức, cho nên…”
Nét mặt Bạch Thất khẽ nhúc nhích: – “Cậu muốn tìm tôi đánh nhau với bạn của cậu?”
Nếp uốn trên mặt Lục Kỳ Phong đều bật cười: – “Người hiểu em chỉ có anh Thất.” Nhìn nhìn Đường Nhược đang đứng bên cạnh, hắn mang theo Bạch Thất đi đến phía trước hai bước: – “Cái chỗ đó, là em tự mình phát hiện đấy, cũng là lô cốt di động, trên đó thật sự là… Ấy, nếu như anh Thất không ngại, cũng có thể mang chị dâu đến đó đi chơi.”
Đôi mắt Bạch Thất lóe tinh quang, trăm phương ngàn kế cuối cùng cũng vạch trần được tấm khăn che mặt rồi. Anh nhếch khóe môi, biểu lộ ra vẻ hứng thú nói: – “Lô cốt di động như vậy ngược lại tôi cũng từng nghe qua, nhưng từ nhỏ trong nhà đối với tôi có chút nghiêm khắc, tôi cùng vợ tôi sớm có hôn ước, quả thật chưa từng đi đến đó.”
Lục Kỳ Phong thấy anh có hứng thú, nên đem tất cả những gì mình biết đều nói ra toàn bộ. Kỳ thật hắn cũng chỉ là con dế nhũi, cũng không biết vị trí cụ thể của lô cốt di động này, bạn của hắn cũng nhờ bạn bè dẫn đến đấy, cho nên hai người muốn đi lên cần phải tìm người bạn kia. Trên lô cốt có đánh bạc, võ đài, có phụ nữ cho người giải trí, còn có đàn ông, cần gì cũng đều có, có thể khiến tiêu hết tiền tài còn lưu luyến quên về. Bạch Thất nghe lời hắn nói, dĩ nhiên gật đầu đồng ý, bọn hắn có thể đi đến thành Cự Nguyệt bằng lô cốt di động, sau đó đợi Bạch Thất tiến cấp rồi đi tìm người bạn kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com