CHƯƠNG 4: 𝓕𝓵𝓸𝔀𝓮𝓻
MỘT THÁNG SAU.............................
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà cậu đã ở nhà của gã đc 1 tháng rồi. Trong thời gian này cậu cũng đã chấp nhận rằng mình thực sự trc đây đã từng yêu gã :)). Cậu và gã sống một cuộc sống khá bình dị, gã đi làm còn cậu ở nhà lo toan việc nhà. Trông chả khác gì một gia đình thực thụ. Cuộc sống vẫn trôi qua nhanh chóng và cả hai cũng ko nhận ra rằng mình cần đối phương đến nhường nào.
-'Dậy đi nào bé iuuuuu.' Gã bước vào trong phòng gọi cậu.
-'Ưm.....đợi tôi chút.' Cậu vươn vai, nói với gã.
Từ khi biết cậu ko thích việc phải dậy sớm cho nên gã đã đổi giờ gọi cậu. Cứ đều đều ngày 8 giờ, gã sẽ lên phòng và gọi cậu xuống ăn sáng, có khi còn chiều chuộng mà mang hẳn bữa sáng lên phòng cậu. Cậu theo thói cưng chiều của gã mà cũng có chút phần bướng bỉnh nhưng điều này ko làm gã nao núng mà ngược lại càng thêm cưng chiều cậu hơn.
-'Hôm nay em mệt à? ;_;.' Gã hỏi.
-'Ừm...nay tôi hơi mệt một chút trong người.' Cậu ngáp một cái thật dài, trả lời.
-'Hay là để tôi mang bữa sáng lên cho em nhé?.' Gã nói.
-'Vậy phiền an-h.....' Cậu chưa kịp nói xog đã thấy gã chạy xuống phòng bếp.
-'Ơ, chưa nói xog mà...tên này.' Cậu bật dậy rồi đi vào phòng tắm.
15 PHÚT SAU.............................................
-'Cộc...cộc....cộc...Bé iu ơi, tôi mang bữa sáng rồi nè, em xog chưa?.' Gã đợi lâu quá liền đi đến phòng tắm, nói vọng vào.
-'Tí...tách....tí....tách....' Cậu đang lau đầu giở, vài giọt nước còn đag đọng trên người, nói vọng ra:
-'Đợi tôi một chút, ra ngay.' Cậu đáp.
-'Ừ, em cứ tắm đi.' Gã quay ra ngồi chời tiếp.
-'CẠCH......' Cậu bước ra, đi tìm máy sấy.
-'Để tôi sấy cho em..' Gã cũng đi tới lấy máy sấy.
-'Không cần đâu, tôi tự làm đc.' Cậu nói.
-'Cứ để tôi, em mau ngồi xuống đi.' Gã trầm giọng.
-'........' Cậu biết ko nên chọc giận gã liền nghe lời mà ngồi xuống ghế.
Tay gã thon dài di chuyển vào từng lọn tóc trắng ngà của cậu, bàn tay ấy nhẹ nhàng chăm chú đưa máy sấy gần hơn. Cậu ngồi im đợi gã sấy, ko hó hé ra một câu nào. Gã sấy khá nhanh tay, chỉ khoảng 5 phút đã sấy xog cho cậu. Gã cất máy sấy đi rồi bảo cậu lại bàn ăn nhỏ.
-'Em à, mau ăn đi.' Gã đặt thức ăn lên cho cậu.
-'Ờm...cảm ơn anh.' Cậu lịch sự nói.
-'Huh?. Ở với tôi hơn 1 tháng rồi mà còn khách sáo như vậy à?. Lần sau ko cần phải thế đâu nhé?. Em nên nhớ chúng ta quen nhau đc 5 năm rồi đóヽ( ̄ω ̄( ̄ω ̄〃)ゝ.' Gã vòng tay qua dí sát má mình vô má cậu.
-'Eoooo, bỏ tôi ra.' Cậu kì thị mà đẩy gã ra.
-'Em hong thưn toyyyy, nhưng ko sao vì toy vẫn iu emmm.' Gã tự an ủi.
-'¬_¬ (►__◄) 눈_눈 (¬_¬").' Cậu bày ra 7749 biểu cảm trên khuôn mặt trc lời sến sẩm của gã.
-'Sao hồi trc mình yêu đc tên này hay vậy?. Có phải mình bị anh ta lừa rồi không?.' Cậu hoài nghi tự hỏi mình.
-'Nghĩ gì nữa đấy, mau ăn đi cho lóng.' Gã đưa dĩa cho cậu.
(--còn gì hình tượng tổng tài lạnh lùng nữa, mê zai quá rồi anh Pê tơ :))--)
Bữa sáng hôm nay gã nấu món mì Ý xốt kem mà cậu thích. Thấy cậu ăn ngon lành gã liền cảm thấy tâm trạng phấn khởi. Gã ngồi nhìn cậu ăn mà đắm đuối. Mới đầu, khi thấy cậu có ý định muốn giết mình, gã còn định sẽ kết liễu cậu luôn cơ, nhưng đây là lần đầu tiên có người chỉ mới chạm mặt qua với gã mà lại khiến gã để tâm sâu tới vậy.
Gã nghĩ thế nào mà lại để cho cậu sống..Nếu ko vì cái va chạm đau điếng đấy, có lẽ bây giờ cậu vẫn còn nung nấu ý định cho gã về với suối vàng rồi. Gã ngắm nhìn từng chi tiết trên gương mặt cậu, cảm thán rằng cậu đẹp như một thiên sứ vậy. Nhưng gã vẫn cảm thấy khó hiểu vì cậu bị mù bẩm sinh mà có thể sinh hoạt và sống như một người bình thường ư?. Chẳng phải là một cậu bé có nghị lực sống mãnh liệt hay sao?. Điều này càng làm gã có thêm cảm tình với cậu hơn.
-'À, em cứ để đó đi, để tôi dọn cho.' Gã nói khi thấy cậu định dọn đĩa.
-'Thôi, anh đã nấu rồi mà, tôi cũng ko thể ko làm gì đc.' Cậu nói.
-'Không, để toyyyyyyyyy.' Gã tranh đc cái đĩa liền chạy đi.
-'............(►__◄).....' Cậu nhăn mặt bất lực.
VƯỜN HOA CỦA PÊ TƠ...................................
-'Tôi định mua thêm một chút hoa để trồng thêm, em thấy sao?.' Gã hỏi cậu.
-'Ừm, tôi thấy cũng được, anh định chọn loại hoa nào?.' Cậu hỏi.
-'......Để xem, hay là em chọn cho tôi đi?.' Gã suy nghĩ rồi quay sang hỏi cậu.
-'Tulip hoặc hoa hồng, anh thấy sao?.' Cậu nói.
-'Oke con dê, em thíc là đc ^3^.' Gã hào hứng.
-'Vậy mình cùng đi mua nhé?.' Gã dắt tay cậu đi.
-'Ê, từ từ thôi tên điên ( ̄。。 ̄)≡(▔﹏▔)≡.' Cậu bất ngờ vì lực kéo của gã.
-'Tên này ăn gì mà khỏe quá vậy? (+_+)? .' Cậu nghĩ trong đầu.
CỬA HÀNG BÁN HOA...............................
-'KÍNH CHÀO QUÝ KHÁCH, RẤT VUI ĐƯỢC TIẾP ĐÓN.' Nhân viên cúi đầu chào hỏi.
-'Cho tôi mua một chậu hoa tulip và hai chậu hoa hồng nhé?.' Gã nói.
-'Dạ, được thưa quý khách. Ở đây hai loài hoa này đắt hàng lắm đấy, quý khách thật là có mắt nhìn mà.' Nhân viên đon đả giới thiệu.
-'Của quý khách đây, hai người thấy thế nào ạ?.' Nhân viên hỏi.
-'Em thấy vừa mắt em ko? :D.' Gã hỏi.
-'Cũng đc.' Cậu thờ ơ đáp.
-'Tôi lấy hàng nhé.' Gã mở ví ra thanh toán.
Sau khi thanh toán xog, gã nhờ cậu bê chậu tulip còn mình cân 2 chậu hoa hồng to bự chảng để phía sau xe. Cả hai chill chill trở về nhà.
-'Ba chậu hoa này đẹp quá φ(* ̄0 ̄). ' Gã cảm thán.
-'Ừ.....' Cậu đáp.
-'Cùng trồng chúng thôi nào, babiii (👉゚ヮ゚)👉.' Gã nháy mắt.
-' (¬_¬") ( ͠° ͟ʖ ͡°) .' Cậu lườm gã.
Cả hai chăm chỉ trồng những bông hoa mà vừa nãy mua lên mảnh vườn nhỏ. Gã miệt mài đào xới đất cho tơi, cậu phụ trách tưới nước và trồng hoa lên đất. Gã thấy cậu hôm nay có tâm trạng không tốt liền tìm cách trêu chọc cậu. Gã nghĩ một hồi liền té nước lên người cậu. Kết quả thì ai cũng biết rồi đấy, cả người cậu ướt như chuột lột.
-'.........MÀY BỊ ĐIÊN À?.' Cậu tức giận chửi lớn làm gã giật mình.
-'.....Tôi xin lỗi em mà, thấy em ko đc vui nên tôi muốn.....' Gã nhìn theo bóng lưng cậu rời đi, tổn thương trog lòng nhiều chút.
Gã vội vàng chạy theo, muốn xin lỗi cậu nhưng càng làm cậu thêm bực bội hơn.
-'Em ơi, tôi xin lỗi mà...tha lỗi cho tôi đi (┬┬﹏┬┬)..huhu...' Gã nói.
-'....BIẾN !!.' Cậu nói to.
-'.....Nhưng em ko đc giận tôi nữa đấy, nếu ko làm tôi ko đi đâu ಥ_ಥ.' Gã nói.
-'ĐÃ NÓI LÀ BIẾN RỒI MÀ, ĐIẾC À?.' Cậu lại chửi gã thêm lần nữa.
Gã buồn bã rời khỏi phòng, còn cậu phải đi thay cả bộ quần áo vì vừa nãy bị gã tạt nước.
(Trái tym đã mang tổn thương, xước thêm cũng đâu nghĩa gì.......)
(--Ờm vì trong truyện KP thì character Alipede đc xây dựng theo cái tính cách nóng như kem với lòng tự ái cao hơn tòa Landmark 81 nên tui sẽ thuận theo tính cách của ẻm như thế để viết nhe, còn Pê tơ thì sẽ theo hướng nhây nhây một chút, ko lạnh lùng nhìu khi ở với bé thỏ đâu nha--)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com