Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Cuộc sống mới

Tin tức Thaddeus rời khỏi vị trí tông đồ khiến mười một tên còn lại phải sốc. Đúng thôi, bọn họ kề vai sát cánh nhau rất nhiều năm, bây giờ Thaddeus đột nhiên rút bọn họ không hoảng sao được.

Nhìn người anh em cởi bỏ áo tông đồ, trái tim từng người nặng trĩu. Tiếc một đồng đội mạnh, tiếc một người anh em tốt.

Nhưng thay vì buồn bã thì Thaddeus lại mỉm cười tươi rói, vẫy tay chào bọn họ: " Tui đi á nha, tui vẫn trong Glory mà cần gì buồn thế. Muốn gặp thì alo cái thôi "

" Hì hì, bái bai những người anh em tốt "

Nói rồi cậu rời đi. Chiếc áo của tông đồ Thaddeus ở lại nơi đó, và chưa có ai thay thế. Raphael đang lên kế hoạch tìm người nhưng bọn tông đồ không muốn, có lẽ Thaddeus chỉ vui chơi một chút rồi sẽ quay lại, đúng không?

Thaddeus rời khỏi trụ sở Glory với sự cung kính của cấp dưới. Vui vẻ thoải mái với chức vụ mới nhẹ nhàng hơn.

Hiện tại đang trong thời gian nghỉ phép, Thaddeus muốn đi du lịch. Thế là ngồi trong taxi loay hoay tìm kiếm thông tin trên mạng.

Thaddeus không muốn về quê vì cậu không muốn thấy ánh mắt thương hại của những huynh đệ nhìn mình. Nhưng phải dọn đồ đạc. Cậu trở về căn hộ, cho quần áo vào vali chuẩn bị một chuyến chuyển nhà tạm thời.

Đi du lịch thì còn gì ngoài đi biển nữa. Thaddeus đã xem thông tin rồi, một hòn đảo thuộc quyền sở hữu của Glory có rất nhiều cảnh đẹp. Thaddeus từng đến đó làm nhiệm vụ một lần.

Hòn đảo đó Raphael khai thác để biến thành khu du lịch. An toàn và không có chuyện ngoài ý muốn gì cả.

Nghĩ thế nên Thaddeus đi ngay. Lên tàu ra đảo.

Tàu nhỏ của cậu đi may mắn có thêm người đồng hành.

Vốn dĩ cậu sẽ đi một mình nhưng là tàu cuối cùng. Đối phương cũng muốn đến hòn đảo đó nên Thaddeus tốt bụng cho đi nhờ. Mà đối phương còn trả tiền cho cậu, tốt thật luôn á.

Thaddeus ngồi đối diện Peter. Nói chuyện đôi ba câu thì biết được tên của người ta.

Thaddeus mỉm cười: " Thì ra là đi du lịch. Tôi cũng giống cậu đây. Chúng ta có duyên với nhau ha "

Peter gật đầu.

Sau khi sống lại với cơ thể năm mười tám tuổi. Điều duy nhất Peter nghĩ chính là phải đi thôi. Đi đến một nơi nào đó để sống, để bình tĩnh lại.

Hòn đảo đó khi xưa là tài sản của Vinh Quang. Là khu nghỉ dưỡng nhỏ dành cho Cha Gabriel và các sứ đồ đến nghỉ ngơi nhưng qua tay Glory thì lại phát triển hơn. Thật may khi nơi đó không bị thay đổi.

Cha Gabriel rất thích hòn đảo ấy. Bốn bề đều là biển, đứng ở đâu cũng sẽ thấy được Mặt Trời mọc và lặn. Cha rất thích ra biển đứng nhìn Mặt Trời lặn, bởi vì ánh hoàng hôn là biểu tượng của sứ đồ Vinh Quang.

Peter muốn đến nơi đó, nơi mà Cha Gabriel nằm xuống. Nơi chôn cất của Cha.

Thaddeus im lặng nhìn Peter rất lâu, lâu đến mức cậu đã nhớ rõ từng đường nét trên khuôn mặt của hắn.

Cậu duỗi người, thật không hiểu nổi tại sao một đứa nhóc kém cậu mười tuổi lại có vẻ trưởng thành, mang nhiều tâm sự đến như vậy.

Khi tàu cập bến, Thaddeus tạm biệt với Peter rồi lên xe đợi sẵn đến khách sạn.

Thaddeus muốn mua một căn nhà luôn, để tiện thì đến đây ở tầm một tháng hay gì đó. Thuê khách sạn tốn kém biết bao. Bây giờ chưa tìm được nhà nên ở tạm khách sạn vậy.

Khu du lịch thì khó mà kím được nhà. Nhưng Raphael thì có thể.

Thaddeus gọi cầu cứu Raphael: " Sếp, anh tìm cho tôi căn nhà nhỏ nhỏ ở đảo này được không? "

Raphael không hiểu gì, tay vừa ký hợp đồng xong ném sang một bên. Xoa xoa trán trong mệt mỏi: " Để làm gì? Cậu không tính quay về à? "

" Sếp cho tôi nghỉ một tháng, ở khách sạn tốn tiền biết bao. Tôi muốn ở nhà, tìm cho tôi đi " Thaddeus chu môi nói: " Về thì cũng là sát thủ cấp A, có phải tông đồ nữa đâu mà nghiêm túc thế "

Raphael không chịu được khi Thaddeus mè nheo. Hắn ừ bừa rồi giao cho cấp dưới sử lý.

Sau khi cúp máy Thaddeus vui vẻ lăn ra giường. Nằm nghỉ ngơi một lúc mới chịu ra ngoài.

Cậu tính đi dạo tìm đồ ăn một chút. Vừa mở cửa thì phòng đối diện cũng mở ra.

Thaddeus trợn mắt, bật cười vì không tin vào sự trùng hợp này: " Peter á? Ôi trời chúng ta có duyên thật đó ha ha ha "

Đúng rồi, hắn dùng tên thật với Thaddeus. Bình thường thôi, tên quốc dân nên không ai nghĩ nhiều đâu.

Peter cũng không tin, cứ nói là trùng hợp thì không bình thường chút nào.

Peter gật đầu chào hỏi Thaddeus.

" Ừm, tôi muốn đi dạo á, cậu đi cùng tôi không? " Thaddeus mỉm cười: " Tôi nghe nói người sáng lập Glory được chôn cất ở đây, chỉ có thành viên cấp cao ở Glory mới biết nên muốn đi xem sao "

Glory đang là tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc từ ngoài sáng lẫn trong tối. Người bình thường nghe tên Glory cũng phải biết nhưng chuyện về người sáng lập thì ít ai biết và hơn cả thế là nơi chôn cất của ông.

Peter chớp mắt nhìn Thaddeus: " Tôi cũng đang muốn đi xem "

Nghe thế Thaddeus bật cười lớn hơn, khoác vai Peter: " Vậy thì đi thôi. À còn phải mua một chút đồ để tỏ lòng thành "

Peter gật đầu, nhìn vào bàn tay bé tẹo đang khoác vai mình mà không nói gì. Im lặng đi song song với Thaddeus nghe cậu lải nhải. Thaddeus thật ồn ào, nhiệt tình nhưng hắn thấy những câu chuyện kia hết sức nhàm chán.

Cũng chỉ gật đầu phụ họa cho phải phép.

Nơi chôn cất cha Gabriel nằm rất cao, rít trên đỉnh núi. Nơi mà khó ai biết được.

Peter dẫn theo Thaddeus đi leo núi, bật thang kéo dài không thấy đích đến đúng là thử thách lớn. Nhưng với Peter và Thaddeus thì cũng chỉ là trò trẻ con thôi.

Hai người chậm rãi đi lên, vừa đi vừa tán gẫu về cái vị sáng lập ra Glory.

Peter không thích tên Cha gắn với Glory nên đã sửa lời Thaddeus: " Trước đó Glory còn có tên khác là Vinh Quang. Người nằm ở trên đó gắn liền với tên Vinh Quang chứ không phải Glory. Cậu nói sai rồi, không sợ tối người đó về tìm cậu à? "

Thaddeus nuốt nước bọt, giọng run run: " N-Này... Cậu đùa đúng không? Sao có thể chứ, người ta chết lâu rồi kia mà "

Peter nhún vai.

Cái nhún vai đó khiến Thaddeus thêm lo lắng. Cậu che miệng mình không biết nên làm sao. Chắc phải nên tạ lỗi với ông ấy.

Trong mắt Thaddeus bây giờ Cha Gabriel rất đáng sợ. Bởi vì Peter nói thế, và là đời thứ nhất của Glory, nhìn Glory hiện tại thì đủ hiểu Vinh Quang khi xưa như nào.

Nhưng khi tận mắt nhìn thấy ảnh trên bia mộ, Thaddeus mới ngớ người.

Gương mặt người đàn ông đó cực kì phúc hậu. Không những thế, nụ cười của ông thật ấm áp. Khác xa hoàn toàn với Raphael.

" Người hiền lành thế này mà lại dẫn đầu nhóm sát thủ tàn ác thế á!? "

Peter: !?!?

" Cậu nói cái gì? "

Thaddeus nuốt nước bọt, dù là tông đồ của Glory nhưng sự tàm ác của Glory cậu thấy rõ, cũng vì thế mà cậu mới từ bỏ.

Khi nhìn thấy ánh mắt của Peter, lòng Thaddeus dấy lên sự khó chịu không tên. Chính là ánh mắt ấy, sắt bén mà ít ai có được, ánh mắt chỉ có những sát thủ lão luyện mới có thể có được.

" Tôi... Tôi lại nói gì sai sao? " Thaddeus hơi lùi lại: " Cậu có vẻ hiểu rõ về Vinh Quang gì đó nhỉ? "

Peter không nói gì thêm, thấp cho Cha Gabriel một ném hương.

Khói bay lên cao bị gió cuốn đi. Peter chầm chậm nói: " Vinh Quang trước kia không phải như vậy. Rất tốt, tốt hơn những gì cậu nghĩ. Bây giờ thì... Haa... "

Có vẻ Peter có rất nhiều tâm sự khi nhắc về Vinh Quang. Thaddeus vái lạy Cha Gabriel rồi nhìn Peter thật lâu.

" Dù không hiểu cho lắm nhưng nếu có tâm sự thì hãy nói với tôi nha "

Cha đã giao Vinh Quang cho Raphael, người con trai nuôi duy nhất của ông với sự tin tưởng rằng Raphael sẽ tiếp tục nối bước Cha phát triển Vinh Quang theo một cách tốt nhất. Trước khi qua đời vì bạo bệnh Cha vẫn ôm sự tin tưởng đó.

Nhưng cuối cùng tên sói mắt trắng đó lại không làm theo ý của Cha. Đuổi hết sứ đồ, thay thế bằng những tên đàn ông có sát ý cực kỳ lớn. Bắt đầu tàn sát và đổi tên thành Glory, hoàn toàn cắt đứt với Vinh Quang cũ.

Thời đại mới nhưng Raphael lại không giữ lời hứa với Cha, đó là sự phản bội!

Các sứ đồ đã từng lên tiếng về vấn đề này nhưng cũng chỉ nhận lại nụ cười khinh miệt của Raphael. Bảo vệ sứ đồ cũ an toàn là nhiệm vụ duy nhất Raphael hứa với Cha, còn lại... Hắn không muốn như thế.

Peter thở dài, theo thói quen lấy bao thuốc lá trong túi ra hút một điếu. Nhưng nghĩ lại thì Cha ở đây còn có Thaddeus, không thích hợp. Peter để bao thuốc vào túi.

" Về thôi "

" Ò "

Hai người lại đi xuống. Peter đột nhiên hỏi một câu bâng quơ: " Cậu thuộc thành viên cấp cao của Glory sao? "

Thaddeus chớp chớp mắt đầy khó hiểu: " Sao cậu biết? "

" Cậu nói rồi, thành viên cấp cao của Glory mới biết mộ của ông ấy ở đâu. Không phải à? "

" Àaaaa ". Thaddeus cười hì hì gãi đầu: " Đã từng thôi, tôi bị giáng chức ời he he "

Peter: " Ồ "

Thaddeus không nói gì thêm, hai người im lặng đi đến hết bậc thang. Đứng đó một lúc, Thaddeus không biết có nên mời Peter đi ăn hay không.

Hai người đi du lịch một mình, gặp nhau hẳn hai lần thì là duyên rồi. Có duyên kết bạn với nhau nhưng có lẽ Peter thích một mình hơn. Thaddeus có hơi muốn làm quen nhưng cũng có chút không dám.

" Vậy tôi đi--- "

" Đi ăn cơm với tôi không? " Peter lên tiếng cắt ngang lời Thaddeus.

Thaddeus sững sờ, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ rồi gật đầu.

Peter cùng Thaddeus tìm quán ăn ở gần đây.

Peter ôm nhiều tâm sự, dường như tìm được tri kỷ mà nói rất nhiều về Vinh Quang. Mà Thaddeus cũng có cơ hội nói xấu sếp, nói rất nhiều về Glory.

Hai người càng nói càng hăng, cơm cũng bị bỏ sang một bên.

" Phu ha ha ha, Sao cậu biết nhiều về Vinh Quang thế? Mà Vinh Quang hồi đó nghe oai thật đấy "

Peter nhún vai: " Nghe nói thôi "

" Thế á, lần sau cậu nghe thêm rồi kể lại cho tôi nhá "

Peter không hứa, hắn gật đầu rồi im lặng xúc cơm ăn.

Sau bữa trưa hai người chính thức đường ai nấy đi. Thaddeus xin số điện thoại của Peter để rảnh rỗi sẽ liên lạc mời cơm, Peter cũng không từ chối.

Sau đó, ai làm việc người nấy. Thaddeus đến đây chơi nên suốt ngày cứ chạy loanh quanh đảo cũng như tìm nhà.

Còn Peter đến đây để yên tĩnh, khi không làm gì hắn sẽ lên mộ của Cha, ngồi ở đó rất lâu. Có khi cả một ngày đến khi hoàng hôn.

Ánh ắng chiều trong đáy mắt dường như khiến Peter gợi nhớ về thời gian trước kia của mình.

Sau hôm nay thôi, khi ngày mai đến hắn sẽ phải giấu Vinh Quang vào tim, cho mình một cuộc sống mới, không có Vinh Quang không có giết chóc.

-----~/~-----

Gần 1 tháng =))))) Chap 2 thì chắc tròn 1 tháng luôn cho đẹp 💩👍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com