Thời gian trôi qua nhanh thật,mới ngày nào còn có một con mèo mang quà bánh đến sân bóng rổ cho con cáo mà thoáng cái đã sắp đến kì thi tốt nghiệp rồi
Ai nấy cũng bận bù đầu miệt mài đèn sách thì hai người này vẫn nhàn nhã chán. Vì sao á?
Vì anh hai/anh vợ là thần đồng thì cứ chill chill để anh kèm cho học thôi. Bức quá thì chịu khó hai tháng trước khi thi mình chú tâm ôn luyện bài vở lại thôi là vững vàng liền
Ahn Hyeongseop là sinh viên đại học năm hai đồng thời là trợ giảng ưu tú nhờ bộ não xuất chúng của mình nên hay được thầy cô nhờ đi dạy cho các em năm nhất lúc bận. Vì vậy kèm theo tài ăn nói thiên bẫm anh cũng rất biết cách truyền đạt thông tin sao cho người nghe hiểu ý của mình. Nhờ đó mà xuyên suốt mười hai năm cắp sách đến trường Hanbin chẳng tốn một đồng vào mấy lớp học thêm
"Oh Hanbin,sao em không chịu học bài đi"
"Em học giỏi mà,anh hai không cần lo"
"Đừng có mà chủ quan. Mà em định thi vô trường nào đấy?"
"Em định vào đại học Hansung ạ"
"Trường đó điểm đỗ cũng cao lắm,lơ là chút trượt như chơi nha"
"Biết rồi mà,anh hai cứ yên tâm"
"Tự tin quá ha"_Hyeongseop vừa nói vừa gõ đầu em
"Anh hai,lát nữa cho em đi chơi với Jaewon nha?"
"Không,ở nhà học bài"
Em như mèo con cuộn người lại lay lay tay Hyeongseop làm nũng
"Cả tuần nay em không gặp Jaewon rồi,em nhớ Jaewon lắm"
"Em có chắc là lên trường em không gặp Jaewon không?"
"Lên trường ai cũng bận học hết,không có thơi gian riêng cho nhau. Hôm nay chủ nhật mà,cho tụi em đi chơi coi như lấy tinh thần học tập cho tuần sau thì có sao đâu"
"Thôi cũng được,đi đi"
"Dạ,bái bai"
Điểm hẹn là một quán cà phê mèo. Cổng hình mái vòm,có mấy bật thềm gỗ và rải sỏi chen chúc lên dọc lối vào. Quán theo xu hướng tối giản với màu chủ đạo là trắng ngà. Bên trong là phòng kín còn bên ngoài là sân trải thảm cỏ rất rộng,bờ tường trồng các cây cảnh đẹp mắt và thoáng mát như một khu vườn nhỏ
Ghi điểm nhất trong mắt khách hàng chính là các con mèo mập mạp béo tròn đang tự do đi lại trong quán. Nằm vào lòng khách cũng có,tận hưởng ánh chiều tà trên chiếc xích đu lót đệm cũng có mấy con
Và đương nhiên đối với người yêu mèo như Oh Hanbin thì sao cưỡng lại cái cám dỗ này được. Nơi đây không khác gì thiên đường đối với em
"Từ từ coi chừng té"
Em lon ton một mạch vào quán. Sau lưng luôn có một nụ cười đầy sự yêu chiều dõi theo bóng hình em
"Oa,mèo con xinh thế"_Em ôm một con mèo gần đó vào lòng mà gãi đầu cho nó
"Nhưng không xinh bằng mèo nhà anh"_Cậu đến bên cạnh véo véo cặp bánh bao trên mặt em
(Từ chương này Jaewon với Bin xưng hô anh-em nha)
"Cục cưng muốn ăn gì nè"
"Hưm...em ăn subak hwachae"
Subak hwachae là tên món chè trái cây với thành phần chính là dưa hấu,thường được xem như một món ăn giải khát của Hàn
"Cho một phần subak hwachae"_Cậu nói với nhân viên phục vụ
"Vậy anh Jaewonie ăn gì?"
"Anh ăn em"_ Cậu kề đầu sát tai người bên cạnh,nói nhỏ
"Khùng quá"_Hanbin cầm tay con mèo lên đẩy đầu Jaewon ra
"Khùng nhưng được cái yêu em"
Jaewon nhây nhây vậy thôi chứ kêu một phần subak hwachae lớn để ăn cùng cục cưng cho tình cảm
Chè đã mang ra,cậu đút một muỗng vào miệng em bằng cách lượn tay như dụ trẻ con
"Anh xem em là con nít hả?"
"Ừ,cục cưng là em bé ba tuổi của anh được chưa. Bé ngoan nói a đi nào!"
"Aaaa"_Em cũng ngoan ngoãn há miệng cho cậu đút
"Mà Jaewonie định vào trường nào á?"
"Anh vào Hansung để học với em"
"Có chắc là học với em không? Hay là thấy trường có mấy bạn đẹp rồi vào đấy"
"Ừm,tại có mấy bạn đẹp đẹp nên mới vào á"
"Hả"_Em ngơ ngác không tin cái mình vừa nghe
"Bạn đẹp này nè"_Cậu chỉ vào người Hanbin
"Quỷ sứ!"
Thời gian trôi qua nhanh thật,mới ngày nào còn có một con mèo mang quà bánh đến sân bóng rổ cho con cáo mà thoáng cái đã sắp đến kì thi tốt nghiệp rồi
Ai nấy cũng bận bù đầu miệt mài đèn sách thì hai người này vẫn nhàn nhã chán. Vì sao á? Vì anh hai/anh vợ là thần đồng thì cứ chill chill để anh kèm cho học thôi. Bức quá thì chịu khó hai tháng trước khi thi mình chú tâm ôn luyện bài vở lại thôi là vững vàng liền
Ahn Hyeongseop là sinh viên đại học năm hai đồng thời là trợ giảng ưu tú nhờ bộ não xuất chúng của mình nên hay được thầy cô nhờ đi dạy cho các em năm nhất lúc bận. Vì vậy kèm theo tài ăn nói thiên bẫm anh cũng rất biết cách truyền đạt thông tin sao cho người nghe hiểu ý của mình. Nhờ đó mà xuyên suốt mười hai năm cắp sách đến trường Hanbin chẳng tốn một đồng vào mấy lớp học thêm
"Oh Hanbin,sao em không chịu học bài đi"
"Em học giỏi mà,anh hai không cần lo"
"Đừng có mà chủ quan. Mà em định thi vô trường nào đấy?"
"Em định vào đại học Hansung ạ"
"Trường đó điểm đỗ cũng cao lắm,lơ là chút trượt như chơi nha"
"Biết rồi mà,anh hai cứ yên tâm"
"Tự tin quá ha"_Hyeongseop vừa nói vừa gõ đầu em
"Anh hai,lát nữa cho em đi chơi với Jaewon nha?"
"Không,ở nhà học bài"
Em như mèo con cuộn người lại lay lay tay Hyeongseop làm nũng
"Cả tuần nay em không gặp Jaewon rồi,em nhớ Jaewon lắm"
"Em có chắc là lên trường em không gặp Jaewon không?"
"Lên trường ai cũng bận học hết,không có thơi gian riêng cho nhau. Hôm nay chủ nhật mà,cho tụi em đi chơi coi như lấy tinh thần học tập cho tuần sau thì có sao đâu"
"Thôi cũng được,đi đi"
"Dạ,bái bai"
Điểm hẹn là một quán cà phê mèo. Cổng hình mái vòm,có mấy bật thềm gỗ và rải sỏi chen chúc lên dọc lối vào. Quán theo xu hướng tối giản với màu chủ đạo là trắng ngà. Bên trong là phòng kín còn bên ngoài là sân trải thảm cỏ rất rộng,bờ tường trồng các cây cảnh đẹp mắt và thoáng mát như một khu vườn nhỏ
Ghi điểm nhất trong mắt khách hàng chính là các con mèo mập mạp béo tròn đang tự do đi lại trong quán. Nằm vào lòng khách cũng có,tận hưởng ánh chiều tà trên chiếc xích đu lót đệm cũng có mấy con
Và đương nhiên đối với người yêu mèo như Oh Hanbin thì sao cưỡng lại cái cám dỗ này được. Nơi đây không khác gì thiên đường đối với em
"Từ từ coi chừng té"
Em lon ton một mạch vào quán. Sau lưng luôn có một nụ cười đầy sự yêu chiều dõi theo bóng hình em
"Oa,mèo con xinh thế"_Em ôm một con mèo gần đó vào lòng mà gãi đầu cho nó
"Nhưng không xinh bằng mèo nhà anh"_Cậu đến bên cạnh véo véo cặp bánh bao trên mặt em
(Từ chương này Jaewon với Bin xưng anh - em nha)
"Cục cưng muốn ăn gì nè"
"Hưm...em ăn subak hwachae"
Subak hwachae là tên món chè trái cây với thành phần chính là dưa hấu,thường được xem như một món ăn giải khát của Hàn
"Cho một phần subak hwachae"_Cậu nói với nhân viên phục vụ
"Vậy anh Jaewonie ăn gì?"
"Anh ăn em"_ Cậu kề đầu sát tai người bên cạnh,nói nhỏ
"Khùng quá"_Hanbin cầm tay con mèo lên đẩy đầu Jaewon ra
"Khùng nhưng được cái yêu em"
Jaewon nhây nhây vậy thôi chứ kêu một phần subak hwachae lớn để ăn cùng cục cưng cho tình cảm
Chè đã mang ra,cậu đút một muỗng vào miệng em bằng cách lượn tay như dụ trẻ con
"Anh xem em là con nít hả?"
"Ừ,cục cưng là em bé ba tuổi của anh được chưa. Bé ngoan nói a đi nào!"
"Aaaa"_Em cũng ngoan ngoãn há miệng cho cậu đút
"Mà Jaewonie định vào trường nào á?"
"Anh vào Hansung để học với em"
"Có chắc là học với em không? Hay là thấy trường có mấy bạn đẹp rồi vào đấy"
"Ừm,tại có mấy bạn đẹp đẹp nên mới vào á"
"Hả"_Em ngơ ngác không tin cái mình vừa nghe
"Bạn đẹp này nè"_Cậu chỉ vào người Hanbin
"Quỷ sứ!"
Hôm nay là một ngày vô cùng áp lực đối với học sinh cuối cấp ba của cả nước. Là ngày thi đại học. Ánh sương sớm còn chưa tan ra mà đường phố đã đầy ấp những chàng trai cô gái mặc áo trắng đang cầm trên tay sấp đề cương dày cộm rồi
Bên đây cũng lo lắng không kém,em ngồi trên xe Jaewon chở đi mà cũng lo lắng không kém. Tối hôm qua,Jaewon đã sang nhà em để cho Hyeongseop ôn tập đến khuya rồi hai đứa ngủ lại trong phòng Hanbin luôn
Cậu thấy em thất thần liền cầm lấy bàn tay thon mà xoa xoa trấn an
"Không sao đâu,tụi mình học tốt mà Binie"
"Nhưng mà em sợ lắm. Biết vậy không để nước tới chân mới nhảy đâu"
"Bình tĩnh,anh đưa cục cưng ăn sáng nha"
"Dạ"
Rồi cậu lái xe đến cửa hàng tiện lợi mua cho Hanbin một cái sandwich và chai sữa gạo
"Mà sao Jaewonie không ăn sáng?"_Em nhai nhai bánh
"Anh chưa đói"_Cậu véo cái mặt tròn tròn đang phính ra
"Nhịn ăn sáng là không tốt đâu đó. Nè,nói a đi"_Em đưa cái bánh đến trước miệng cậu
"Aaa...Ăn kiểu này tự nhiên thấy ngon ghê"
Đến địa điểm thi,cả hai bước vào trường. Trong lòng Jaewon cũng lo sợ không khác gì em đâu nhưng vì để làm "bờ vai vững chắc cho em tựa vào" nên phải nén nó xuống xách cặp giúp em đi vô
Cậu và em thi khác phòng,lúc tách nhau ra thì mắt chạm mắt lưu luyến không thôi. Vào phòng thì Jaewon liên tục bị giám thị nhắc do đối diện phòng Hanbin nên cứ nhìn em rồi vẫy tay chào,xuýt thì đánh dấu bài
Thời gian làm hai bài môn đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc. Giờ là lúc để giải lao,chuẩn bị tinh thần cho môn sau. Vì nộp bài là Jaewon bay liền ra cửa lớp Hanbin để đợi em,đây cũng là thói quen mọi ngày đi học rồi
"Jaewonie làm bài được hong?"
"Được quá luôn. Đề năm nay dễ"
"Chắc không đó?"
"Chắc chứ sao không,cục cưng cứ tin tưởng anh"
"Nghi ngờ quá. Tìm chỗ nào yên tĩnh ngồi tranh thủ ôn bài nè"
"Ngồi lên đùi anh đi. Very yên tĩnh"_Cậu nhìn em rồi nhìn xuống chân mình
"Đầu óc chỉ đen tối là giỏi"
Mấy ghế ở sảnh giờ khá đông học sinh,thư viện cũng không còn chỗ để ngồi nên thôi đành để thằng bồ mình ngồi lên ghế đá rồi mình ngồi lên đùi vậy
"Ồồồ,Đã vã-..."
Cậu đang ngửa đầu tận hưởng cảm giác được em ngồi trong lòng thì 'bộp' một cái tát vào mặt
"Biến thái. Người ta thấy thì...ngại chết"_Em ngượng đỏ mặt cố vùi đầu vào cuốn đề cương để giấu đi mặt mèo con
"Biến thái với mình em thôi"_Cậu rúc đầu vô hõm cổ người phía trước
Học chưa được hai mươi giây,cậu chỉ tay vào chữ trong sách
"Chữ này đánh vần sao bé?"
"E mờ em xờ em xem. Aha...nhột,bỏ ra!"
"Bé kêu anh sờ bé mà? Không phải sao?"
Tên cáo già thật biết cách gài hàng cừu non để ăn thịt. Thôi cho vào thi lại giùm cái🙏
"THI TỐT NHA EM YÊU CỦA ANH!!!"_Cậu đứng dãy hành lang đối diện lớp em mà hét to
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com