Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Untitled Part 14


Bởi chỉ lý trí là nổi giận, còn trái tim mãi giữ những nhịp yêu thương...

DLTĐ-Chương 12 04/11/2011


Chương12


Khí tức nhàn nhạt , dễ ngửi đem Tử Đồng đang ngồi ở trên giường suy nghĩ ngẩn người kéo trở về,đưa tay dò hướng khí tức phát ra, như nguyện mò tới bàn tay bền chắc quen thuộc .

Mộ Dung Viêm Hạo mỉm cười đem cả người ôm vào trong ngực, có chút kinh ngạc nhìn chăm chú y.

"Ngươi nhận ra ta sao?" Hắn từ từ ôn nhu nói: "Vài ngày trước ngươi còn phân không rõ ta cùng bọn Vô Tình, hiện tại ngươi biết ta là ai sao?"

Tử Đồng nghe vậy,mở lòng bàn tay bắt lấy vạt áo hắn gật đầu."Nhớ được,Tử Đồng nhớ được ngươi." Mặc dù bên cạnh có rất nhiều, rất nhiều thanh âm cùng y nói chuyện , nhưng là chỉ có cái thanh âm này y có thể lập tức nhận ra. Cái thanh âm này rất êm tai,y cũng thích cái ôm ấm áp của hắn.

"Nhớ được ta,biết tên của ta không?"Mộ Dung Viêm Hạo vui mừng ôm y ra ngoài tản bộ, mấy ngày qua chỉ cần xử lý xong chuyện, hắn sẽ tới đây bồi y.

Trong khoảng thời gian này hắn cũng không phải là người bồi y nhiều nhất ,nhưng y lại có thể nhận ra hắn, làm trong lòng hắn mừng thầm.

Tử Đồng nháy mắt mấy cái, đôi mi thanh tú như họa nhăn lại ở trong đầu càng không ngừng tìm câu chữ có thể dùng , nghĩ đến đầu choáng váng não căng ra,cũng không nhớ ra được cái dạng chữ gì thích hợp cho cái thanh âm này, cái ấm áp này.

"Đầu đau đau,nghĩ không ra." Đầu nhỏ lắc lắc,y lắc như trống bỏi nghĩ muốn lắc ra đáp án.

Mộ Dung Viêm Hạo cười khẽ."Đừng lắc nữa, nghĩ không ra cũng không sao, ta ở đây, có thể hỏi ta đúng hay không?"

Tử Đồng không tự chủ mở miệng: "Tên là gì?"

"Viêm Hạo, ngươi gọi ta Hạo là được rồi." Nhìn cái miệng nhỏ nhắn y nhếch nhếch,hắn không nhịn được ở trên môi y khẽ hôn.

Tử Đồng bị nụ hôn của hắn làm cho hoảng sợ ,suy nghĩ rối loạn ,ngơ ngác nhìn chăm chú vào Mộ Dung Viêm Hạo,đầu ngón tay xoa đôi môi.

Mộ Dung Viêm Hạo lại là một trận cười, thích xem y bộ dáng khả ái.

Y nháy mắt, lắc đầu một cái ,lại không nhớ nổi tên hắn,Cái đầu này thật là vô dụng."Tên, quên,nói lại."

"Viêm Hạo, Viêm Hạo, nhớ tên của ta, Tử Đồng." Cở nào muốn nghe đến tên của mình từ trong miệng y nói ra, cở nào hi vọng y lấy tay chạm tới mình, có thể hô lên tên của hắn.

"Viêm Hạo,Viêm Hạo,Viêm Hạo. . . . ." Y một lần lại một lần bên miệng lặp đi lặp lại nhớ kỹ, học thuộc,sợ cái đầu vô dụng lần nữa quên tên của thanh âm này.

Cái miệng nhỏ nhắn đọc tên của hắn là một hấp dẫn lớn, Mộ Dung Viêm Hạo không khỏi cúi đầu hôn lên lần nữa, không như mới vừa rồi lướt qua rồi dừng lại, mà là như tinh tế thưởng thức món ăn ngon.

Nụ hôn của hắn,làm Tử Đồng không tự chủ thu nạp hai tay ôm sát lồng ngực dày rộng của hắn ,ngón chân trắng muốt bởi vì run rẩy mà hơi cong,cổ họng bật ra 'Ưm' dễ nghe .

"Ngươi mùi vị ngọt ngọt, thơm thơm."

Không biết có phải hành động nhàm chán của cha hay không,mà để cho Tử Đồng ăn loại thức ăn đó, cho nên quần áo không có huân hương, y thân thể nhỏ yếu đã có một cổ hương vị vô cùng thích,có chút giống hương hoa rồi lại không giống bất kỳ hương thơm nào, hương vị này chỉ có ở Tử Đồng.

Hắn khen ngợi khiến cho trong mắt Tử Đồng mang nghi ngờ."Tử Đồng là người, không là thức ăn, không thể ăn."

Lời của y làm Mộ Dung Viêm Hạo cười to,bên trên tảng đá lớn ngay thác nước ngồi xuống."Đúng a! Tử Đồng là người, không phải là thức ăn, cho nên ăn làm sao cũng không ngán."

Tử Đồng đầu nhất thời bị lời của hắn quấy thành tương hồ, cảm thấy làm người thật đúng là một chuyện khó khăn, nhắc tới những loại lời khó hiểu,còn muốn hiểu những thứ rất khó hiểu này.

Cho nên y tự tay che lại cái nơi phát ra những lời y nghe không hiểu,đôi môi còn không ngừng bật cười .

Quá khó khăn hiểu, Tử Đồng không nghe, đầu đau đau.

Nhưng động tác y bất quá làm Mộ Dung Viêm Hạo càng cảm thấy khả ái, ngăn không được tiếng cười không ngừng từ mười ngón tay mãnh khảnh toát ra.

Tử Đồng hơi cảm thấy tức giận trừng mắt một đoàn bóng đen không minh bạch : ."Đừng cười, Viêm Hạo, hư." Đầu tuy không rõ ràng, nhưng cũng biết hắn là đang cười mình.

"Không cười." Cầm tay ngọc thon thon đẹp mắt bên môi, ở trên khẽ hôn."Ta không cười, Tử Đồng còn nhớ rõ tên của ta ni!"

Khi hắn khen ngợi mình, khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn sửng sốt một chút, rồi sau đó hiện lên nhợt nhạt mỉm cười,Mộ Dung Viêm Hạo dạy dỗ y chưa từng thấy qua y nở nụ cười nhất thời há hốc mồm, quyến luyến nhìn nụ cười xinh đẹp bất khả tư nghị .

"Tử Đồng,nhớ được Viêm Hạo."

"Đúng vậy ,Tử Đồng còn học xong tức giận cùng cười." Mộ Dung Viêm Hạo thương tiếc nâng gương mặt chỉ so với bàn tay lớn hơn nửa,đem cái trán y cụng vào trán hắn,bên môi lộ ra nụ cười tuấn mỹ .

Đáng tiếc Tử Đồng nhìn không thấy nụ cười hắn khó có được,nếu không giống như trước ai cũng đều vì nụ cười này mà sợ hãi ngạc nhiên!

"Tử Đồng học xong tức giận cùng cười?" Phải không? Tại sao đầu không nhớ rõ mình học xong, thật đầu mình vô dụng như vậy?Ngay cả mình học xong cái gì cũng không nhớ được.

Hiểu nghi ngờ của y Mộ Dung Viêm Hạo giải thích: "Đúng a! Lúc ta cười Tử Đồng ,Tử Đồng trong lòng là cảm thấy loạn loạn ,không thoải mái, đó chính là tức giận,Tử Đồng lúc nhớ được tên của ta , trong đầu giống như được bay lên cao cao rất thoải mái, khóe miệng cong cong chính là cười."

Share~

Tagged:

Điều hướng bài viết8 thoughts on "DLTĐ-Chương 12" 04/11/2011 lúc 11:53

[...] Chương 12 [...]

Like

06/11/2011 lúc 14:42

trùi ui, ngọt ngào quá >__<

Like

LazyCat 27/12/2011 lúc 03:25

yeu qua.. chet mat!!!TT~TT!!

Like

29/12/2011 lúc 22:34

Ui ui, dễ thương quá đi mất.

Like

29/01/2012 lúc 23:06

Tử Đồng đáng yêu quá :X

Like

12/05/2012 lúc 01:44

oa oa papa đang chăm hài tử siêu dễ thương siêu ngọt ngào
thak nàng

Like

20/06/2012 lúc 04:24

**phát cuồng** yêu quá điლ(¯ロ¯ლ)

Liked by

28/07/2015 lúc 16:26

Ôi chết trong biển hint quá phấn hồng bay tung toé

Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ('ڡ'ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●'з')♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫
Bản edit của được chia sẻ với các điều khoản có trong .VÀI ĐIỀU CẦN LƯU Ý

1. Nội dung trong blog chủ yếu đề cập đến BL (Boy Love), mọi người cân nhắc trước khi xem.

2. Xin đừng phát tán truyện đi nơi khác bằng các hình thức repost và share word!

3. Bản edit dựa trên QT, có gì sai sót xin cứ góp ý thẳng thắn nhưng đừng nói lời cay đắng, cảm ơn...

ẢO VŨNẤMNANA


Thành viên thường trực

Thắc mắc liên hệ email: [email protected]

MIKANGÀY NHẢ HÀNG =3=Tháng Mười Một 2011MTWTFSS 19 BÀI VIẾT MỚISỐ HỦ ĐANG ONLINE +_+THEO DÕI BLOG QUA EMAIL

Click to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

PHẢN HỒI GẦN ĐÂY on on on on on on on on on on | .

Bởi chỉ lý trí là nổi giận, còn trái tim mãi giữ những nhịp yêu thương...

DLTĐ-Chương 13 05/11/2011


Chương 13


Y không biết cảm giác bay lên cao cao là gì, bất quá có thể hiểu được ý Mộ Dung Viêm Hạo nói. "Kia Tử Đồng sẽ tức giận, sẽ cười, có phải là người hay không?"

Hắn sủng nịch niết niết mũi y. "Tử Đồng vốn chính là người, vẫn là một người thật đáng yêu, rất đẹp, chính là có rất nhiều thứ không hiểu mà thôi."

Động tác của hắn làm cho Tử Đồng ha ha cười không ngừng, giống như hiểu được động tác này đại biểu ý nghĩa cỡ nào thân mật.

"Làm người tốt, làm búp bê không tốt."

"Vì sao?"

Một mảnh đóa hoa rơi xuống tại tên đầu tóc đen không hề bó buộc của Tử Đồng, điểm xuyết hồng nhạt khiến cho y tăng thêm một phần ngây thơ. "."Tử đồng thích cười, làm búp bê không thể cười, không thích."

"Tử Đồng về sau cũng không làm búp bê, có ta ở đây, ngươi không cần lại làm búp bê." Hắn thích là Tử Đồng cười, không phải là búp bê không hề có sinh khí.

Không rõ ý tứ trong lời của hắn, y hỏi. "Vì sao?"

"Bởi vì ta sẽ bảo hộ Tử Đồng, liền như vậy cũng không có người khác kêu Tử Đồng làm búp bê, Tử Đồng Viêm Hạo là người."

Tử Đồng vẫn là không hiểu lắm hắn ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng là trong đầu cũng rất kỳ quái cảm thấy ấm áp, làm cho y không rõ ràng lắm đây là loại cảm giác gì.

"Cái gì là bảo hộ?"

"Chính là không cho Tử Đồng bị thương, không cho Tử Đồng cảm thấy đau, có thể mỗi ngày cười vui sướng."

Tử Đồng cái hiểu cái không gật đầu."Bảo hộ, Tử Đồng thích, có thể cười, Tử Đồng không thích đau, sợ."

"Ta biết, cho nên ta sẽ bảo hộ Tử Đồng." Mộ Dung Viêm Hạo dường như muốn chứng minh ,hai tay buộc chặt, đưa cả người y vào trong lòng.

Tử Đồng cũng bắt chước động tác của hắn, dùng hai tay khí lực không bao nhiêu đem Mộ Dung Viêm Hạo ôm chặt lấy, hai người giống trẻ sinh đôi kết hợp ôm nhau, đồng thời không ngừng tràn ra tiếng cười vui sướng.

* * *

"Ta nói thiếu gia a! Cùng công tử một chỗ thật là vui sướng a, nhưng là đống này làm sao bây giờ? Cũng không thể luôn luôn làm ra vẻ mặc kệ đi!"

Đinh Duệ thật ai oán chỉnh sửa chồng sổ sách. Gần nhất mỗi ngày sáng sớm ngủ dậy, quản sự liền dán hắn tìm người, phiền muốn chết rồi.

Làm ơn ! Hắn muốn người nhưng đó là chủ tử bọn họ, chủ tử nha! Hắn như vậy là một thị tòng nho nhỏ, thấp kém, không chút nào để mắt tới, không nên phân quyền hạn nói cấp liền cấp, tưởng hắn thần tiên a!

Mộ Dung Viêm Hạo nhìn hắn liếc mắt một cái, trong lòng cười thầm."Quản sự lại đi tìm ngươi ?"

Định Duệ liên tục không ngừng mãnh liệt gật đầu, chờ mong chủ tử nói ra chữ "Được rồi! Ta tới cứu ngươi" linh tinh.

Bất quá để hắn thất vọng rồi, chủ tử chẳng những không cứu hắn, còn lấy một bộ biểu tình hưng tai nhạc họa trả về cho hắn một câu ——"Chính ngươi cố gắng."

Lửa giận thẳng hướng đầu, oán khí từ thất khiếu phun trào.

Ta. . . . . . Đừng tưởng rằng chủ tử rất vĩ đại, chủ tử rất giỏi, Đinh Duệ ta như thế nào là đường đường một người, ngày nào đó nếu là thật phát đạt , xem ta sở hữu trướng phòng quản sự mọi thứ đều quăng, quăng, quăng đến trên người ngươi đi, làm cho chúng giống bạch tuộc dính ở trên người ngươi.

Xem miệng kia không ngừng lầm bầm, chỉ sợ ngay cả nằm mơ đều có thể nghe thấy bọn họ niệm : tính sổ nha! tính sổ nha........Đều phiền muốn chết!

"Ngươi ở trong lòng mắng đủ chưa?"

Mộ Dung Viêm Hạo thực hiểu biết nhìn thoáng qua thị tòng đi theo phía sau mình, đem mặt chôn ở trong sổ sách không rên một tiếng bên ngươi, nhưng thật ra rất bội phục năng lực hắn không nhìn đường cũng có thể đi vững vàng như thế.

Hé ra mặt búp bê lập tức từ trong sổ sách nâng lên, trên khuôn mặt tuấn tú cùng tuổi kém xa trừ bỏ mỉm cười vẫn là mỉm cười."Thiếu gia, ngài nói gì vậy, tiểu nhân làm sao dám mắng ngài đây?"

Mộ Dung Viêm Hạo nhíu mày."Ngươi nếu là không dám, ta còn thực tìm không ra người dám." chung nhiều năm như vậy, hắn trong bụng có mấy con giun, đã sớm bị hắn biết.

"Ha ha, thiếu gia đừng nói như vậy, tiểu nhân sẽ ngượng ngùng." Định Duệ trên mặt giả bộ dạng nịnh hót, trong đầu tiếp tục tính toán phần 'văn vẻ' chưa hoàn thành xong.

Mộ Dung Viêm Hạo mặc kệ hắn, xoay người đi vào trong phòng ngủ thay quần áo.

Trong bụng niệm niệm, thị tòng bên người nên làm việc hắn sẽ không quên, lập tức bỏ lại trong tay chồng sổ sách, tiến lên hầu hạ chủ tử thay quần áo.

"Thiếu gia muốn tới chỗ nào?"

"Đến ngoại ô biệt viện, sổ sách này ngươi liền thuận tiện mang theo, ta buổi tối đến biệt viện lại xem."

"Hảo, thiếu gia. Chúng ta lần này cần đi bao lâu? Công tử cũng phải cùng đi sao?"

"Ta chính là tính dẫn y cùng đi, cho y nghe nhiều một chút thanh âm những người khác, cùng nhiều người khác ở chung, như vậy nhanh hơn.

Nhưng là bí mật trong biệt viện khó giữ nếu nhiều người biết, sợ có người đem chuyện công tử nói ra.

"Kia nhưng thật ra sẽ không, trong biệt viện bên kia của nương mọi người từ nhỏ xem ta lớn lên, sẽ không đem sự tình truyền ra đi . Chính ngươi lúc đó chẳng phải cũng từ nơi đó theo ta sao?"

Share~

Tagged:

Điều hướng bài viết4 thoughts on "DLTĐ-Chương 13" 05/11/2011 lúc 22:29

[...] Chương7 ♥ Chương8 ♥ Chương9 ♥ Chương10 ♥ Chương11 ♥ Chương12 ♥ Chương 13 [...]

Like

29/12/2011 lúc 22:39

Tem.

Like

23/05/2012 lúc 19:00

truyện hay a
thank bạn edit nha
tội em thụ quá à

Like

20/06/2012 lúc 04:31

thị đồng của thiếu gia nhà ta thật đặt biệt a!!!(^_−)−☆

Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ('ڡ'ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●'з')♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫
Bản edit của được chia sẻ với các điều khoản có trong .VÀI ĐIỀU CẦN LƯU Ý

1. Nội dung trong blog chủ yếu đề cập đến BL (Boy Love), mọi người cân nhắc trước khi xem.

2. Xin đừng phát tán truyện đi nơi khác bằng các hình thức repost và share word!

3. Bản edit dựa trên QT, có gì sai sót xin cứ góp ý thẳng thắn nhưng đừng nói lời cay đắng, cảm ơn...

ẢO VŨNẤMNANA


Thành viên thường trực

Thắc mắc liên hệ email: [email protected]

MIKANGÀY NHẢ HÀNG =3=Tháng Mười Một 2011MTWTFSS 19 BÀI VIẾT MỚISỐ HỦ ĐANG ONLINE +_+THEO DÕI BLOG QUA EMAIL

Click to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

PHẢN HỒI GẦN ĐÂY on on on on on on on on on on | .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: