Võ quán tùng nguyên đang lúc tuyển sinh... Tấp nập các bạn đến đăng kí học. Vì cuối tuần nên hoạt động của võ quán cũng rất rộn ràng.
TN vô tình nhặt được tờ rơi của võ quán gần đấy, liền tức tốc đến chỗ nhộn nhịp mà quên mất đang mua mấy món đồ linh tinh. Đi bộ quanh chợ qua rồi võ quán. Vì có bác ở gần đó nên ghé vào chơi xong đi lượn lờ...
Võ quán làm hoàn toàn bằng gỗ có 1 khán đài ngoài cổng. Mọi người đang biểu diễn võ thuật. TN ko rời mắt, ngưỡng mộ võ phục và điệu nghệ của ng của võ quán.
Ít phút 1 cô gái bước ra với bộ võ phục trắng đai đen, phong độ, ng cô tỏa ra ánh sáng chói chang, rạng ngời. Tung mình đá trúng tấm bia trước mặt. Xoáy người lộn 1 vòng trúng tấm bia trên cao. Cử chỉ dứt khoát, vẻ đẹp thuần túy khiến khán giả ko ngớt khen ngợi, tràng vỗ tay ko ngớt...
TN mải miết, như bj say nắng ai đó, mắt ngáo ngơ nhìn theo, bất giác nhận ra... TL bạn học mình.... Wow ko thể tin được, nhìn thư sinh thế mà giấu... Ngầu ghê, iu chết đi đc... Mình phải đăng kí hok mới được, bé Như vui sướng như thể sắp vỡ òa trong hạnh phúc...
Hơi thất vọng vì ko gặp được TL, vì ngày mai mới được đến võ quán nhận lớp... Hình như võ quán đang kỉ niệm nên hơi bận rộn.
TN cười thầm mình sẽ xin ba để ở nhà bác 1 thời gian do tiện gần võ quán và tiện đg đến trường học, do bác rất quý TN bảo với ba từ trước cho phép TN đến nhà bác ở và phụ giúp bác trông nhà do 2 bác hay đi công tác xa, có con nhỏ nhưng gửi bên ngoại... Đây như ngôi nhà thứ 2 của TN vậy. Vốn dĩ ba TN cũng muốn con mình tự lập hơn, và bận việc nhà hàng,mẹ TN thì phụ giúp cùng ba...
Rồi TN chuẩn bj về nhà dọn ít đồ qua nhà bác... Nhà bác đã dành 1 phòng riêng cho TN ở, tách riêng so với khu nhà chính nên khá yên tĩnh,là 1 ng iu hoa mà nhà bác xung quanh đều có hoa nên TN rất thích TN vui vẻ nhí nhảnh,,, dọn đến nhà bác mình, sau đấy 2 ng cũng đi công tác. Còn mỗi mình TN.
Cuối cùng ngày mai mong chờ cũng đã đến... Đến võ quán đi qua cổng men theo con đường lát sỏi và phiến đá 2 bên là hàng dệ cỏ. Hoa đan xen. Đi vào bên trong mọi người đang phát đồng phục và thông báo quy định của võ quán... Là người mới nên TN có chút bỡ ngỡ, hồi hộp...
Bước vào là TL và 2 người nữa là sư huynh tử hạo và sư muội thanh thanh ... 1 người trong võ quán giới thiệu đây là người phụ trách võ sinh mới, giới thiệu xong, thật trùng hợp TN được xếp vào nhóm của TL.
TL bây giờ mới để ý TN, TN lại đến chào TL với ánh mắt trìu mến... TL dõng dạc.... Này trên đây là võ đường cậu phải gọi tôi là sư tỷ nghe chưa. Cười mỉm, TN bj hấp hồn.... Đáp dạ,cười tươi hơn hoa.
Vì do việc học hành nên TN chỉ đăng kí được vào học nhóm của TL do thời gian học là vào ngày nghỉ và 1,2 hôm vào buổi tối.
Thay y phục xong. TN dễ thương, nụ cười khả ái, mỏng manh, ko giống gì với con nhà võ cả... bước vào thì thấy TL đã đợi sẵn. Tập trung mọi người khởi động rồi bắt đầu vào buổi tập đầu tiên. TN nhìn TL chăm chú ko rời mắt...
Thấy TN ko tập trung TL giả vờ nghiêm khắc châm chọc... Bạn kia sai động tác rồi, tôi chỉ nhắc nhở nhẹ thôi. Mong bạn hết sức tập trung.
TN lúng túng đáp...đã rõ sư tỷ...
Vì khởi động kĩ nên TN cảm thấy bj giãn gân cốt. Hơi đau tím tái mặt mũi. Lúc này TL đã để ý thế ra hiệu mọi ng nghỉ ngơi. TL lấy khăn lau mồ hôi cho TN, rồi đưa TN chai nước khiến TN cảm động mà tim ko ngừng loạn nhịp.
Hành động nhỏ thôi mà TN bj say TL lúc nào ko hay... Sau buổi tập thay đồ xong TN thấy mệt mỏi, thể trạng yếu ớt do lâu ngày ko vận động, vừa bước ra khỏi cửa đề về nhà thì vấp ngã chân bj trầy xước. TL chạy đến.... Sư muội có sao ko, với giọng điệu ân cần, TN cố gượng dậy... TL đỡ TN đứng dậy... Sắc mặt sư muội ko ổn... Để sư tỷ cõng muội đến phòng y tế.
Chưa kịp nói gì TL đã cõng TN, TN vòng tay ôm cổ TL, mà mắt bùn ngủ, sao cái cảm giác bình yên thế chứ, cái cảm giác được chăm sóc, được người ta chú ý đến mình.
Đến phòng y tế, TL đặt TN nằm xuống... Mới thế mà đã ngủ rồi, chắc mệt quá đây mà... TL lấy miếng dán cá nhân cần thận dán vào vết xước ở chân cho sư muội.... Rồi ngồi xuống ngắm nhìn sư muội... Sao đễ thương vầy nè... Lấy tay khẽ đẩy gối vào mặt sát mặt... Tim TL loạn nhịp...
Cũng đã gần trưa TL ra ngoài mua đồ ăn trưa về cho TN. Gần về đến... TN tỉnh dậy ko thấy TL đâu... Ơ sao mình lại ngủ mất vầy nè...nhìn xuống chân thấy miếng dán bất dác mỉm cười, cũng biết quan tâm người ta chứ bộ, vừa lúc đó tiếng bước chân nhẹ nhàng đi vào...
Sư muội tỉnh rồi à, sư tỷ đi mua đồ ăn về đây. TN với đôi mắt long lanh hướng về phía TL, dạ cám ơn sư tỷ... Cảm ơn sư tỷ đã chăm sóc sư muội...
Này sư muội uống nước cho tỉnh đi, sao sư muội cứ để sư tỷ phải lo lắng vậy TL cười mỉm khuôn mặt lạnh lùng trước giờ rạng rỡ hẳn lên. Ăn trưa đi tý sư tỷ chở về...TN ngoan ngoãn đáp... Dạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com