Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 276: Quý nhân giúp đỡ

Lúc Hàn Đông cùng Vương Trung Đỉnh chạy tới, hạ hoằng uy đã không thấy đâu, chỉ có Du Minh ngồi bất động một mình trên ghế sofa mặt không chút máu.

Kỳ thật là cậu ấy sợ.

Cậu ấy không cô độc giống Hàn Đông, một chút cũng không vướng bận, cậu ấy có cha có mẹ, có thân bằng hảo hữu, còn có một đàn phóng viên vô lương lấy bát quái cậu làm vui.

Tình cảnh của cậu thay đổi, chịu ảnh hưởng chỉ một mình cậu, còn có rất nhiều người vô tội theo cậu cũng bị tai ương.

Hàn Đông nhìn thấy hình dáng này của Du Minh tự nhiên đau lòng không thôi.

"Cái cmn, đây là muốn buộc tôi tiếp tục câu dẫn hắn rồi hung hăng đá sao?"

Lời mói nói xong một quyền đã đánh tới.

"Em nói cái gì?" Vương Trung Đỉnh mắt hổ uy trừng.

Hàn Đông hít thở không thông, cười gượng hai tiếng, "Nói hung hăng đá hắn."

"Hai chữ phía trước kia."

Hàn Đông cố ý giả ngu, "Phía trước, phía trước nào có?"

Vương Trung Đỉnh tay như gọng kìm hung hăng kẹp lấy trên cái mông Hàn Đông miếng thịt mềm, một bộ giongj điệu nghiêm hình bức cung.

"Em mới vừa nói... Trước như thế nào tiếp tục quăng hắn?"

Hàn Đông yếu ớt hai chữ, "Vạch... Dẫn..."

Ngay sau đó cực độ cường hãn tru lên

"A a a... Em vừa nói chơi, nói đùa thôi."

"Bỏ tay ra ." Vương Trung Đỉnh ra lệnh.

Hàn Đông cố ý bày ra một bộ biểu tình khóc lã chã, "Em bỏ tay ra khẳng định anh đánh em."

"Thôi giả bộ đáng thương cho tôi, bỏ tay ra."

Hàn Đông không tình nguyện bỏ tay ra, Vương Trung Đỉnh cố ý chậm một nhịp, nhường Hàn Đông nhanh chóng mang theo cái đuôi chạy trốn.

Bên kia Du Minh không bởi vì hai người náo nhiệt mà có bất kỳ chuyển biến cảm xúc tốt đẹp nào.

Thậm chí còn xem thường hỏi Hàn Đông: "Cậu tính cho phép sao?"

Hàn Đông không kịp phản ứng, "Cái gì cho phép sao?"

"Là nguyên trạch với cậu..."

Bởi vì Vương Trung Đỉnh ở đây, Du Minh cũng không nói được rõ ràng cái gì.

Hàn Đông một biểu tình oan ức, "Cảm giác được, cụ thể còn không có kiểm chứng."

Du Minh liền nghi ngờ từ "cảm giác" này.

"Cậu có thể nói cho tối biết không, cậu như thế nào là cảm giác được? Là từ ánh mắt nhìn cậu chán ghét? Hay là cái giọng điệu đâm chém vẫn nói với cậu đó?"

"Ách..." Hàn Đông mình cũng quái buồn bực.

Vương Trung Đỉnh vừa muốn nói chen vào, di động liền vang lên, vừa nhìn là chuyện ngàn dặm đánh tới, nói vậy cùng hạ hoằng uy có quan hệ, vì không muốn kích thích Du Minh, hắn đi ra bên ngoài nghe .

Hàn Đông nhân cơ hội hỏi Du Minh: "Cậu đối với Hạ Hoằng Uy có bao nhiêu tình cảm sâu đậm?"

Du Minh thản nhiên trả lời: "Tôi cũng không biết nói rõ thế nào."

Trên thực tế , người giống như Du Minh, có thể hạ quyết tâm tiếp nhận một người khác, cũng đã nói rõ hết thảy vấn đề.

Hàn Đông cắn răng trầm tư một lát, giống như đưa ra một quyết định khó khăn.

"Tiểu Minh, nếu cậu muốn tôi giúp cứ việc nói thẳng. Nguyên Trạch ở phương diện kia, tôi nghĩ tôi có thể vì cậu quyết định."

Du Minh hoàn toàn một bộ biểu tình bất động.

Hàn Đông tiếp tục biểu hiện quyết tâm, "Tôi là nhận chân, cậu không cần ngượng ngùng. Tôi sẽ không vì chuyện này hy sinh chính mình, theo hắn trên giường linh tinh, tôi sẽ dùng một loại phương pháp xảo diệu khác."

Du Minh liếc xéo của hắn, "Tôi không ngượng ngùng, vấn đề là cậu coi như quyết định hy sinh chính mình, người ta cũng chưa chắc chịu lên giường với cậu đi?"

Hàn Đông vẻ mặt xấu hổ, "Cậu là đang hoài nghi mị lực của anh đây sao?"

"Tôi không phải hoài nghi mị lực của cậu, tôi là hoài nghi ánh mắt của hắn không đủ hoa tuyệt thế."

Hàn Đông, "..."

Trên đường trở về, Vương Trung Đỉnh sắc mặt đen tối, Hàn Đông tâm sự nặng nề, hai người một lúc lâu không nói chuyện.

Cuối cùng vẫn là Hàn Đông mở miệng trước.

"Hạ hoằng uy bên kia... Có phải lo liệu rất khó khăn hay không ?"

Vương Trung Đỉnh trầm mặc hơn nữa ngày mới mở miệng, "Tình huống không lạc quan lắm."

"Vậy hắn khó có thể vượt qua một cửa ải khó khăn này sao?"

Vương Trung Đỉnh nghiêng qua người Hàn Đông liếc mắt một cái, "Em không phải đại tiên sao? Loại sự tình này còn hỏi tôi?"

Hàn Đông lúc này mới nhớ tới, đúng vậy, ta là đại Tiên nhi a, sao không hảo hảo vì hắn tính một quẻ?

Vì thế quảng đường còn lại, Vương Trung Đỉnh ở phía trước đi tới, Hàn Đông một mực mặt sau lẩm bẩm.

Đột nhiên, thanh âm dừng lại.

Bước chân cũng theo đó dừng lại

Vương Trung Đỉnh vừa quay đầu nhìn, sắc mặt Hàn Đông so với hạ hoằng uy cùng Du Minh tiền cảnh còn không lạc quan.

"Làm sao vậy?" Vương Trung Đỉnh hỏi.

Hàn Đông nói: "Hai người bọn họ trải qua quý nhân tương trợ, cuối cùng vượt qua trùng điệp cực khổ, đi đến với nhau."

"Đây không phải rất tốt sao?" Vương Trung Đỉnh buồn bực.

Hàn Đông lau mồ hôi, "Tốt thì tốt, nhưng vấn đề là người quý nhân đó... Hình như là em."

Vương Trung Đỉnh vốn là dừng nửa giây, để mà tiêu hoá hàm ý hai chữ "Quý nhân", kế tiếp trên mặt phong vân đột khởi, Vô Ảnh Cước trong nháy mắt hướng vú Hàn Đông đánh tới.

Hàn Đông ở trong rừng cây trốn đông trốn tây, cầu xin liên tục.

"Đừng hiểu lầm, đừng kích động,em nói quý nhân chưa chắc là hàm ý kia, có thể là em để ý cố gắng, lấy tâm thu phục người, cũng có thể là em lấy cái chết bức bách..."

Vương Trung Đỉnh cũng mượn một câu của Tây Tây.

"Em muốn lừa gạt ngốc tử đây?"

"..."

Vương Trung Đỉnh đem Hàn Đông ở trong rừng cây tử phía nam đuổi tới phương Bắc, dưới tàng cây đuổi tới trên cây, cuối cùng một phen gợi lên nhắc tới trở về, đặt ở trên giường lớn.

Dùng giọng điệu thật lâu chưa dùng qua thật sự cảnh cáo Hàn Đông: "Em nếu dám bởi vì chuyện của người khác, tại chính mình trên người động oai tâm tư, tôi tuyệt không tha cho em."

Hàn Đông làm mặt nghiêm túc, "Yên tâm đi, em còn không mất trung tiết ném đến cái kia phân thượng."

...

Chu Lê dưới tay là cường đại đoàn thể Bát Quái, rất nhanh biết được tin tức Du Minh.

"Nghe nói những người đó đem Hạ công tử trói lại, hắn lúc đó vừa mới ở trên giường Du Minh."

Nghe tin tức đó, con ngươi Chu Lê trừng đến phát nổ.

" Hạ đại công tử sao lại có thể thật là đại kim chủ sau lưng Du Minh? Ánh mắt hắn rốt cuộc là cái gì a? ! !"

Trợ lý Chu Lê cũng tỏ vẻ khó hiểu.

"Không phải nói nhà bọn họ cùng Đường gia đính hôn sao? Đường tiểu thư chính là kinh thành đệ nhất danh viện a, lúc ấy trong vòng còn truyền hai người tổ chức một hôn lễ hoành tráng, tại sao lại gây ra việc này cùng Du Minh?"

Chu Lê trầm tư một lát nói: "Hơn nữa quan hệ hai người bọn họ có vẻ như không ngắn, bốn năm Du Minh trước ra mắt, đóng bộ phim điện ảnh đầu tiên còn mời tôi diễn cùng, lương mời rượu mở ra là 3000 vạn."

"Ta thiên..." Trợ lý nhịn không được thổn thức, "Hạ công tử nghĩ như thế nào ? Còn có... Nếu việc này làm lớn, Du Minh chẳng phải chính thức chơi xong rồi?"

Chu Lê hừ nói: "Nếu quả thật như vậy, Phùng Mục chi nên nở nụ cười, cố ta lúc trước chính là bị Du Minh hung hăng gõ một số."

Trợ lý hỏi: "Một khi Du Minh xảy ra sự cố, Phùng Mục chi nhân cơ hội lợi dụng sơ hở, ta ám cố gắng một ít biên?"

Chu Lê mắt đẹp chợt lóe, "Ai cũng không cố gắng, xem cuộc vui."

Trợ lý cười gật gật đầu.

Một lát sau, cô ta lại nghĩ tới một chuyện, quay sang Chu Lê nói: "Còn có một tin tức nho nhỏ, không biết là thật hay giả."

"Cô trước hết nói ra nói phát tán tin tức."

"Là theo lời người bên cạnh Thái Bằng truyền ra."

Nghe được hai chữ "Thái Bằng", Chu Lê giữa lông mày nháy mắt đẩy ra một chút ý cười.

Cái đinh trong mắt Vương Trung Đỉnh ... Hắn thả ra tin tức, cho dù không phải thật sự, khẳng định cũng có chứa một tia mục đích nào đó.

"Tin tức gì?" Chu Lê một bên hỏi một bên rót cho mình ly cà phê.

"Nghe nói lần này tới trói Hạ đại công tử là một cao lãnh mỹ nam, cũng là một trong những tình địch của Vương tổng."

Chu Lê hơi kém sặc chết.

"Cô là đang nói cái người siêu cấp soái kia, anh ta cũng yêu thích Hàn Đông sao?"

"Còn không có, nhưng Hàn Đông tính ra."

"Cười chết người được chứ? Vương tổng yêu thích hắn ta đã là chuyện lạ có một không hai , người kia vô địch đại soái soái... Sẽ không phải là Hàn Đông đối với người ta động tâm tư đi?"

Trợ lý cũng cười theo cười, "Tôi cũng không rõ lắm , dù sao người Thái Bằng bên kia nói vậy."

Chu Lê thu lại nụ cười trên mặt, "Thái Bằng... Chẳng lẽ là ám chỉ với tôi cái gì?"

"Ám chỉ hay không ám chỉ tạm tời không rõ lắm, nhưng rõ ràng chính là: Vương tổng nhất định vì thế để tâm."

Chu Lê không biết nghĩ tới điều gì, khóe miệng đột nhiên hiện lên một tia cười lạnh.

...

Một vòng đã qua, lần quay ngoại cảnh này của 《 trộm ảnh 2》 hoàn mỹ kết thúc.

Quay xong cảnh diễn trong rừng Đen, trở về tiếp tục quay thêm mấy cảnh, là bộ phim có thể hơ khô thẻ tre .

So sánh với phần một 《 trộm ảnh 》 điệu thấp, bộ 《 trộm ảnh 2》 sức nóng tăng lên không ngừng.

Đầu tiên 《 trộm ảnh 》thành công vang dội làm cho trong lòng người xem phát sinh nghi ngờ, bởi vì từ trước đến nay một bộ phim kinh điển nếu làm tiếp phần sau, đều rất khó vượt qua phần đầu. Hơn nữa 《 trộm ảnh 》 còn mở đường đột phá cho dòng phim kinh dị trong nước, muốn tiếp tục tiếp viết kỳ tích thật sự rất khó.

Tiếp theo chính là 《 trộm ảnh 2》 quay trong hoàn cảnh đủ loại không thuận, đặc biệt là sự kiên Lý Thượn và Chu Lê, làm cho người xem có thái độ hoài nghi với chất lượng của 《 trộm ảnh 2》.

Cuối cùng chính là kịch bản, 《 trộm ảnh 》 thành công theo căn bản nhất mà nói chính là nhờ kịch bản, có thể hay không lại viết ra một bộ có nội dung hại não, đây mới là điều người xem cực kỳ lo lắng.

Đương nhiên, mấy vấn đề này không thể ảnh hưởng 《 trộm ảnh 2》 đích nhân khí cùng nghiệp giới đối với nó nhìn hảo độ.

Đến lúc làm hậu kỳ, đợt tuyên truyền gây được tiếng vang, cổ phiếu công ty liền sưu sưu tăng cao. Các lời mời tham dự các chương trình giải trí với dàn diễn viên chính cũng ngày càng tăng, tựu liên trước kia cắn chết Hàn Đông không để Vương Trung Đỉnh, lần này cũng khó khăn được nới lỏng khẩu.

Là thời điểm nên đem tài nghệ đầy người, , tuyệt sống không ngừng sống đi ra nhường đoàn người mở mang tầm mắt .

X�J鹏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: