Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

"Được, tôi đồng ý"

- Bà nội... bà mau mở cửa ra đi... nếu không cháu sẽ không xong đâu. Cháu đang đến tháng, làm sao mà tạo em bé được.

- Cô có thể giữ im lặng một chút được không?

Nhiệt độ căn phòng ngày càng giảm xuống. Lúc này Joen Yeona vội trèo lên giường trùm kín chăn lại. Cô công nhận chiêu này của bà nội quả là thâm độc. Hạ nhiệt độ căn phòng đến mức này, chỉ để lại mỗi cái chăn dày. Như này chẳng khác gì muốn tạo điều kiện cho Kim Taehyung và cô ôm nhau sưởi ấm.

Nhìn người đàn ông đang đi lại lại trong phòng, cô rất muốn gọi hắn lại nhưng lại không dám. Để cô xem vị Kim thiếu gia kia còn chịu được bao lâu.
Đột nhiên Trình Nhiễm nhăn mặt, cô cuộn tròn lại ôm lấy bụng của mình.

- Kim Taehyung..Taehyung à..

Hắn nghe thấy tiếng kêu yếu ớt của cô thì vội chạy đến. Sắc mặt của cô có vẻ rất xấu. Hắn ngồi xuống giường, vươn tay ra nắm lấy cánh tay của cô kéo dậy.
- Cô bị sao?

- Bụng tôi đau.

- Có đi được không?

Nghe vậy Yeona vội gật gật đầu. Vậy là Kim Taehyung đỡ cô xuống giường. Ra khỏi cái chăn ấm áp, cô rùng mình một cái vì quá lạnh. Ai lại chơi thế không chứ, cô đoán không nhầm thì phòng cũng chỉ còn 10 độ thôi. Đang mải mê trong suy nghĩ của chính mình, cô nghe thấy tiếng gọi.

- Joen Yeona! Đi theo tôi.

Taehyung đi về phía cái tường lớn đối diện, nơi này treo một bức tranh thủy mặc rất lớn. Khi cô còn đang suýt xoa chạy đến thì bức tranh thủy mặc trước mắt, không biết bị hắn ấn như thế nào mà bức tranh tự động mở ra một lối đi có điện.

Đây là lối đi bí mật chỉ có hắn biết đến. Trước đây, bà nội lúc nào cũng thực hiện cái chiêu nhốt hắn và một người phụ nữ vào phòng. Để đề phòng những trường hợp tương tự, nhân lúc ông bà nội đi du lịch, hắn đã đặc biệt mời một đội ngũ kĩ sư, nhà thiết kế tới để làm cái lối đi này nhân lúc thoát hiểm. Sau đó, Biệt Viện xảy ra bạo động, tất cả những người giúp việc cũ đã được thay mới hết. Chính vì thế cái đường hầm bí mật này chỉ có Kim Taehyung biết.

Cô không ngờ Taehyung lại dùng chiêu này để qua mắt chiêu trò của bà nội. Lúc đầu cô hơi kinh ngạc, lát sau phải giơ tay ra cho vị thiếu gia này một like vì nước đi quá ngoạn mục.

Kim Taehyung đi vào thông đạo, Yeona cũng vội theo sau. Bức tranh thủy mặc phía sau cũng từ từ khép lại. Càng đi, cô càng cảm thán bởi trình độ kiến trúc tạo ra một lối đi bí mật này. Tất cả đều được làm cẩn thận chẳng khác gì một hành lang lớn. Hai người đi đến đâu thì đèn điện cảm ứng lập tức được bật đến đấy. Đi mãi, xuống từng bậc thang ngoằn nghèo, đến cuối cùng thì xuất hiện một cái cửa. Kim Taehyung cho ngón tay của mình vào quét mã, cánh cửa lập tức được mở ra. Điểm mấu chốt của lối đi bí mật là căn bản chỉ có hắn mới ra ngoài được.

- Khoan đã.

- Chuyện gì?

- Tôi cũng muốn có vân tay trên cửa. Bây giờ lối đi bí mật này không chỉ có mỗi anh biết nữa mà tôi cũng biết rồi. Sau này có chuyện gì, tôi cũng có thể tự động thoát.

Vốn tưởng rằng hắn sẽ không đồng ý, ai ngờ hắn nâng một ngón tay cô lên, thực hiện vài thao tác cài thêm vân tay rồi đặt ngón tay của cô xuống cho cửa nhận diện. Một tiếng 'tinh' nhẹ vang lên, Đến cô cũng không ngờ mình lại thành công là chủ nhân thứ hai sở hữu cái lối đi bí mật này. Cứ coi như đây là một điềm tốt đi.


Bước ra ngoài ra ngoài, Joen Yeona mới biết được rằng thì ra lối đi bí mật này dẫn đến khuôn viên sau Biệt Viện, có những vòm cây lớn vây xung quanh ngụy tạo.
Hắn cho một tay vào túi, thong dong trở lại đại sảnh chính. Còn cô chỉ biết ôm bụng rồi chạy theo sau hắn.
Những người giúp việc nhìn thấy hai người đi vào đại sảnh thì lập tức trợn tròn hai mắt cứng đờ người. Kim Taehyung hừng hực lửa giận đi đến phòng khách chính, lúc này Kim lão phu nhân và Kim lão gia đang dùng hoa quả mà người giúp việc gọt. Thấy cháu trai mình xuất hiện, miếng táo trên tay của Kim lão phu nhân lập tức rơi xuống đất. Nụ cười như đông cứng lại.
- Kim Taehyung? Sao cháu và Yeona lại...

- Bà nội, cháu và cô ấy sẽ trở lại biệt thự của mình.

- Sao lại thế?

Kim Taehyung lập tức cúi người chào hỏi rồi rời ra xe trước. Kim lão phu nhân có chút tiếc nuối đi đến nắm lấy tay của Yeona nhưng cô chỉ mỉm cười nhẹ rồi nói khẽ vào tai bà.

- Bà à, cháu là đang đến kì sinh lí. Bà đừng có ép anh ấy nữa. Nếu không anh ấy sẽ lại nổi nóng thì chết cháu mất.

- À, thì ra là vậy. Nhưng mà cháu phải thường xuyên đến thăm ta đấy. Đợi chút, ta bảo quản gia đem cho cháu ít đồ bồi bổ. Những thứ này đều là họ hàng của chúng ta ở bên Anh, Pháp gửi về, tốt cho cơ thể cháu lắm.

Kim lão phu nhân tiến cô ra tận xe, quản gia xách hai túi đồ để vào cốp sau. Nhìn quản gia, Cô lập tức cảm thấy khó hiểu. Quản gia ở biệt thự của Kim Taehyung và quản gia ở đây sao lại giống nhau như vậy? Là cùng một người sao?

- Chú quản gia, chú không về sao?

-Thiếu phu nhân, cô cứ nói đùa. Tôi vốn ở đây mà.

Đến lúc Joen Yeona  ngồi vào xe, thì Taehyung mới giải đáp thắc mắc trong lòng cô.

- Quản gia ở đây và quản gia ở thự của tôi là anh em song sinh. Hai người họ phục vụ cho Kim Gia lâu năm rồi. Vì không tin tưởng cuộc sống của tôi nên bà nội mới để một người qua biệt thự giám sát tôi.

- À, vậy mà tôi cứ tưởng quản gia từ biệt thự của anh chuyển qua đây.

Câu chuyện cứ thế kết thúc trong sự im lặng của hai người. Cô theo hắn về biệt thự. Giống mọi ngày, cô phải dùng kĩ thuật thôi miên khiến vị đại Boss này ngủ xong bản thân mới được yên giấc.

Nằm trên chiếc giường nhỏ của mình, Yeona bất giác quay đầu sang nhìn người đàn ông đang ngủ say cách đó không xa. Vậy là cô đã kết hôn thật rồi. Chuyện này phải về nhà lựa lời mày nói với ông nội và ba mẹ, nếu không thì cô chết chắc mất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến cho cô không kịp trở tay một chút nào. Thực ra thì chẳng ai kịp xoay xở cả đâu, kể cả là Kim Taehyung.

...

Sáng hôm sau vẫn như sáng hôm qua, cô đang rất ngon giấc thì lại bị đám giúp việc lôi dậy đúng giờ đi làm vệ sinh cá nhân rồi xuống phòng ăn dùng bữa.
Thật là, cô sắp bị chọc cho tức chết rồi! Đang mơ đẹp mà tự nhiên bị gọi dậy thì ai không tức cho được cơ chứ.
Joen Yeona yên vị chuẩn bị dùng bữa trên bàn ăn thì có hai nhân vật quen thuộc cũng đang ở đây.
Kim Myung và Park Sun Hee đang từ từ dùng bữa ngồi đối diện với cô. Nhìn hai cai bản mặt đáng ghét kia, Cô lại không nhịn được muốn chọc tức ha kẻ giả tạo.


- Chào buổi sáng hai đứa. Sao hôm nay có nhã hứng đến đây sớm dùng bữa với mẹ vậy? Mẹ cảm động quá đấy 

Thật ra thì cô đang cảm lạnh hơn!

Myung định cho thìa canh vào miệng, nghe những lời này thì tức giận đặt xuống.

- Cô vẫn còn nghĩ bản thân có thể trở thành Kim thiếu phu nhân sao?

- Ôi, con nhắc mẹ mới nhớ đấy. Trịnh trọng cho hai đứa biết là hôm qua mẹ và ba hai đứa đã đi đăng kí kết hôn rồi. Hai đứa nghĩ xem mẹ có xứng trở thành mẹ của hai đứa không?

Cả Myung và Sun Hee đều trợn tròn mắt kinh ngạc, cả hai câm lặng trong khoảnh khắc đó. Lúc này quản gia đi vào báo cáo tình hình cho Joen Yeona biết.

- Thiếu phu nhân, Kim thiếu gia sáng nay có cuộc họp gấp nên dặn tôi nói lại với thiếu phu nhân rằng cô hãy chuẩn bị mọi thứ. Tối nay ngài ấy sẽ về dẫn cô đi ra mắt tất cả các bạn bè của ngày ấy.

- Haiz... Sao mà Kim Taehyung chẳng ga lăng gì hết. Đáng lí sáng nay phải tự mình gọi tôi dậy bằng một nụ hôn ngọt ngào chứ? Cứ để tôi ngủ như vậy, anh ấy cũng biết cách chiều chuộng tôi quá đó.

Vừa nói cô vừa liếc sang xem sắc mặt của hai con người kia. Quản gia cũng hùa theo cô cười cười rồi lui ra ngoài. Nói đã rồi, cô cũng chẳng có hứng dùng bữa gì hết. Nhìn cặp tiện nhân tiện nam này lại khiến cô phát bực. Trước kia bọn họ làm biết bao chuyện xấu xa sau lưng của cô. Cứ từ từ đi, cô sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi.

- Khoan đã! Hôm nay là ngày tôi nhận được tiền. Cô mau chuyển tiền vào tài khoản cho tôi. Nếu không thì đưa thẻ cũng được.

Nghe cái thái độ của cái tên cặn bã kia như kiểu đang ra lệnh cho cô vậy. Nghe đến đây, Yeona lập tức cau mày. Kim Taehyung cho cô quyền kiểm soát chi tiêu, vì vậy cô chính là chủ.

- Muốn tôi chuyển tiền cho sao? Vậy hai người mau quỳ xuống gọi tôi một tiếng mẹ đi, may ra tôi sẽ suy xét lại cho. Nếu không... một xu đừng hòng lấy được! À không, một hào ấy chứ.

 Kim Myung và Park Sun Hee thẹn quá hóa giận, giương đôi mắt đầy vẻ tức giận nhìn cô, còn cô thì lại càng ung dung hơn.

- Joen Yeona, tôi dù có táng gia bại sản cũng đừng mong tôi gọi cô một tiếng mẹ! Cô tưởng cô là ai hả?

- Tôi tưởng tôi là ai? Mẹ đây tưởng mình là mẹ ruột của hai đứa cơ. Nhưng mà suy cho cùng mẹ cũng chỉ là mẹ kế thôi. Nào, gọi mẹ đi rồi mẹ chuyển tiền cho.

Cơn điên như bị chọc tức, Kim Myung định xông đến theo đường lối cũ muốn ra tay với cô. Đáng tiếc một điều rằng thuộc hạ ở trong biệt thự nghe theo lệnh của quản gia nhanh chóng túm lấy tên đó mà ấn xuống bàn.
Park Sun Hee nhìn thế thì xanh mặt, cô ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Trong lòng cô ta rất tức giận muốn xé xác Yeona nhưng vẫn phải cố nhịn xuống bắt đầu diễn kịch.

- Myung à, anh đừng kích động nữa.

- Các người buông tôi ra. Có biết tôi là ai không hả mà dám ra tay với bổn thiếu gia? Các người...

Joen Yeona chán chẳng buồn muốn nói nữa. Cô quay sang phía của quản gia ra hiệu cho ông ta xử lí, còn mình thì lên phòng ngủ thêm giấc nữa, chiều dậy sửa soạn đợi vị thiếu gia kia về là vừa. Trước khi đi, cô còn quay lại nhìn Myung nói.

- Không gọi mẹ cũng không sao. Số tiền nợ tôi sẽ từ từ tính với hai người. Bây giờ tôi đang buồn ngủ. Chú quản gia nhớ xử lí hai hỗn tạp này nhé. Đừng để tiếng to quá đánh thức tôi đấy.

- Vâng thưa thiếu phu nhân.

Trước đây chưa có Joen Yeona xuất hiện thì Kim Myung luôn ra oai ở trong biệt thự những lúc tên Kim Taehyung vắng mặt. Có thể nói, quản gia cũng rất ghét cái tính hống hách của anh ta. Chính vì thế khi có cô đến, quản gia đương nhiên sẽ đứng về phía cô rồi. Đối với vợ mình và đứa con nuôi không cùng huyết thống thì ông chắc chắn Kim Taehyung ấy sẽ chọn vợ mình mà thôi.

Đợi Yeona rời đi thì quản gia nở một nụ cười tươi hướng đến tên Kim Myung đang bị áp chế bởi hai tên mặc áo đen cao to lực lưỡng.

- Thiếu gia, cậu nên nghe lời vợ mà bình tĩnh lại thì hơn. Nếu như vừa nãy tôi không sai thuộc hạ ngăn cản cậu kịp thời thì chắc chắn cậu đã gây ra chuyện lớn rồi. Thiếu phu nhân mà có chuyện gì, cậu thử nói xem Kim thiếu gia sẽ phản ứng ra sao?

Ý tứ của quản gia rất rõ ràng. Nếu như cô mà có mệnh hệ gì thì chắc chắn cái tên kia sẽ không xong với Kim Taehyung cả. Không khéo, chọc cho vị thiếu gia ấy tức giận mà khiến cho anh ta bị tống cổ khỏi Kim Gia thì đây mới thực sự là cơn ác mộng.

Thấy Kim Myung có vẻ xuôi xuôi xuống, quản gia mới ra lệnh cho người buông anh ta ra. Park Sun Hee đứng gần đấy thì hai mắt nhìn chằm chồng mình mà nắm chặt tay bàn tay lại. Cô ta sẽ không để chuyện này xảy ra được! Cô ta chọn Myung chính là một kết quả sai lầm, còn đứa con trong bụng này nữa. Nó không phải huyết mạch của Kim Gia, sau này cũng sẽ không thể được hưởng bất kì tài sản nào. Nhỡ mà Joen Yeona mang thai con của Kim thiếu gia thật thì chẳng phải tên Myung kia sẽ bị vứt bỏ sao?

Park Sun Hee sinh ra trong gia đình giàu có. Nhưng từ trước đến nay, Yeona luôn ᴄướρ hết mọi thứ của cô ta, học vấn, người yêu, kể cả những người đàn ông mà cô ta nhìn trúng. Cô ta có kém gì Joen Yeona chứ? Rõ ràng nhà cô ta giàu hơn, nhiều tiền hơn loại thường dân như ả đó. Kết quả cô ta lại chọn sai Kim Myung còn Joen Yeona một bước lên mây trở thành Kim thiếu phu nhân cao cao tại thượng.

Nghĩ đến đây Park Sun Hee thật sự rất không cam tâm. Cô ta nhất định phải làm gì đó kéo Joen Yeona xuống. Còn tên Myung này sao? Anh ta vô dụng như vậy, tốt nhất cô ta nên bỏ sớm để sau này tránh được một cục nợ thì hơn.
Đến tối, khi Kim Taehyung trở về thì cô đã chuẩn bị mọi thứ xong đâu đấy ngồi ở phòng khách đợi hắn. Vừa trông thấy bóng dáng của hắn, cô vui mừng chạy đến đột ngột nhảy lên ôm chầm lấy cổ của hắn.
Đám người giúp việc xung quanh nhìn một màn này thì nín thở, vội vàng bỏ đi làm việc.

- Ông xã, anh về rồi sao? Người ta nhớ anh chết mất.

- JOEN..JOEN YEONA! Mau xuống ngay cho tôi!


Ôi! Kim Taehyung thật sự không ngờ tới cái người phụ nữ này lại bạo gan như vậy. Dám ở trước mặt bao người ôm lấy hắn.
Ngay khi cô buông hắn ra thì bệnh sạch sẽ của hắn tái phát. Hắn vội vàng bỏ lên tầng trước sự giả ngây ngô của cô.

- Ông xã, anh làm gì vậy? Không đi là muộn giờ hẹn đấy!

- Tôi đi tắm rửa qua!

Cái dáng vẻ hớt hải kia của hắn trong mắt cô lại có chút dễ thương. Mọi lần tên Kim Taehyung là người rất đúng giờ. Chính vì biết hắn mắc bệnh sạch sẽ nên cô mới cố tình ôm lấy hắn. Chắc chắn hắn sẽ đi tắm, không đúng với giờ giấc mà hắn đã đặt ra.
Quả nhiên, mãi lúc sau Kim Taehyung mới xuất hiện trong một bộ vest đen lịch lãm. Joen Yeona liếc nhìn đồng hồ, đúng 15 phút không hơn không kém. Cô không hiểu vì sao Kim Taehyung lúc nào cũng căn chuẩn từng giây từng phút đến như thế.

- Ông xã, em ôm anh...

Khi Joen Yoena vừa định dang tay ra đón cái ôm từ người đối diện thì Taehyung lập tức cau mày lại, hơi nhích người né tránh.

- Còn ôm, tôi liền đem cô ném cho cá mập!

- Vậy không ôm nữa. Em muốn nắm tay.

Cô đứng đối diện với mặt hắn, cô giơ tay của mình ra trước mặt hắn. Kim Taehyung nhìn lướt qua một lượt rồi lấy từ trong túi ra đôi găng tay trắng đeo vào, sau đó mới nắm lấy tay của Yeona ra chỗ để xe. Tất cả một màn này bị quản gia đứng đó cầm điện thoại quay lại rồi gửi cho Kim lão phu nhân. Đến ông cũng không thể nhịn cười được bởi chuyện vừa diễn ra.

- Lão phu nhân cứ yên tâm. Kim thiếu gia sớm muộn gì cũng đổ gục dưới sự đáng yêu của phu nhân thôi.

Điểm hẹn mà Kim Taehyung đưa cô đến là một nhà hàng vô cùng sang trọng. Hội bạn thân của Thắn tổng cộng có 3 thành viên. Park Jimin, hiện đang là tổng giám đốc tập đoàn PJ. Jung Hoseok, cháu trai của Cục trưởng cục chính trị, là một đại thiếu gia với chức vị phó chủ tịch. Jeon Jung Kook, nắm trong hơn nửa cục diện chi nhanh các nhà hàng, khách sạn nổi tiếng hàng đầu cả nước. Ba người họ đến đây hôm nay đều dẫn theo vợ con mình đến. Khi nghe nói Kim Taehyung đã đăng kí kết hôn, ai nấy cũng kinh ngạc đến nỗi như không tin vào tai mình. Bọn họ tưởng rằng cái vị sạch sẽ họ Kim này sẽ phải độc thân đến cuối đời. Cũng may có người cứu vớt được sự ế này, nếu không thì chẳng còn gì để nói cả.

Kim Taehyung và Joen Yeona vừa bước chân vào nhà hàng, người quản lí đã lập tức nhận ra hắn nên nhanh chóng đi tới dẫn đường cho hắn lên tầng cao nhất. Jeon Jungkook vì muốn gặp người cứu vớt cuộc đời độc thân của Taehyung nên đã tự mình chi ra một khoản tiền lớn đầu tư bao trọn và sắp đặt cả tầng trên cùng của nhà hàng này. Không dễ gì gặp được người cuồng công việc và bận rộn như Kim Taehyung nên ai dù bận công việc cũng hoãn lại hết mà đến đây tụ họp.

Vào trong thang máy, hắn chắc chắn mấy cái tên lắm chuyện kia sẽ hỏi tận hang hốc đầy đủ mọi thứ của cô và cuộc hành trình hai người yêu nhau. Chính vì vậy hắn đã quay sang dặn dò cô trước.

- Lát nữa có ai hỏi thì cứ bảo họ hỏi tôi. Cô mà trả lời thì họ sẽ càng hỏi nhiều, rất phiền phức.

- Vì sao em phải nghe lời anh? Muốn em nghe lời, ít nhất anh phải cho em cái gì chứ? Vợ chồng dù gì cũng có quyền bình đẳng mà.

- Vậy điều kiện của cô là gì?

- Đêm nay em muốn ngủ chung giường với anh.

Thang máy đang đi lên sắp đến tầng cao nhất. Cánh cửa cuối cùng cũng mở ra. Joen Yeona bước chân ra ngoài rồi mà vẫn không nhận được câu trả lời của Kim Taehyung nên đành than ngắn thở dài, có chút hụt hẫng.

- Nếu anh không đồng ý thì em cũng chẳng biết lát nữa em sẽ nói gì đâu.

Ngàn năm mới có một cơ hội nên chắc chắn cô sẽ không thể bỏ qua bất cứ cái gì.


Nói thật, từ lần đầu gặp gỡ Kim Taehyung, cô thừa nhận cô như bị trúng lời nguyền tình yêu đối với hắn vậy. Nhất là khi ở chung phòng, nhìn cái áo tắm mỏng mà hắn khoác trên người, cô thề khi ấy chỉ muốn nhào đến ăn sạch sành sanh hắn mà thôi. Rồi kể cả sử dụng thôi miên giúp Kim Taehyung chìm vào giấc ngủ. Nhìn gương mặt điển trai ấy, rồi đến đôi môi, yếu hầu... là cái tính sắc nữ của cô lại không thể kiềm chế được.

Cô cũng phải phục bản thân mình quá. Ở chung với người đẹp mà có thể kiềm chế đến nước này thì chắc có thể đắc đạo luôn rồi đấy.
Hai người vừa đi đến căn phòng lớn trước mắt. Ngay khi người quản lí mở cửa ra, giọng nói của Kim Taehyung từ phía sau truyền đến.

- Được thôi, tôi đồng ý.

Trong lòng cô chỉ có đợi cái câu này. Cô lập tức mỉm cười tươi quay lại, rồi kiễng chân hôn nhẹ một cái lên má của hắn.

Các giây thần kinh của vị thiếu gia kia như bị kích thích. Hắn cố gắng nhịn cơn tức giận xuống, vội lấy một cái khăn và một bình xịt nhỏ trong túi ra. Joen Yeona đứng đó đang hứng thú xem Kim Taehyung đang ra sức lau đi vết hôn vẫn còn dính chút son trên má hắn.

Kiểu này hắn mắc bệnh sạch sẽ cấp độ nhẹ là hơi sai đấy. Đối với trình độ này đã dần sang cấp độ nặng đến nơi rồi.

- Joen Yeona!, cô đừng có mà quá đáng! Từ tối đến giờ tôi nhịn cô đủ rồi đấy...

Khó khăn lắm hắn mới tắm rửa sạch sẽ. Vậy mà cái vết son từ môi người phụ nữ trước mặt khiến cho gương mặt hắn bây giờ cứ có cảm giác rất nhiều vi khuẩn gây hại đang xuất hiện vậy.

- Sớm muộn gì chúng ta cũng lên giường mà thôi. Kim thiếu gia à, bây giờ anh cứ mạnh miệng đi.

Sau này muốn hôn thì đừng hòng em đáp ứng cho!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com