PHÙ THỦY TRONG LỚP (PHẦN 2)
Hôm nay là tiết thực hành hóa đầu tiên của năm.
Thằng Thanh tiếp tục được chung nhóm với những người bạn ăn ý nhất từ năm lớp mười: thằng Lâm, nhỏ Nga, nhỏ Minh Tâm và nhỏ Quỳnh Như. Ngoại trừ nhỏ Quỳnh Như thì ba đứa kia được gọi là "bộ ba tình báo". Thằng Thanh thì gọi bọn kia là "bộ ba lắm chuyện" vì chuyên gây rắc rối. Thật ra thì nếu gọi như thế thì oan cho thằng Lâm bởi nói về "lắm chuyện" thì chỉ có hai đứa kia. Nhỏ Minh Tâm thì chuyên làm những việc khiến cả nhóm phải nghi ngờ oan, chẳng hạn như cách mà nhỏ làm trong các phi vụ lớn vừa rồi. Còn nhỏ Nga thì là chuyên gia làm lộ bí mật của nhóm. Mặc dù vậy, bộ ba này luôn thực hiện rất tốt nhiệm vụ cung cấp thông tin và liên lạc cho nhóm. Điều đó thật đúng với cái tên chung của chúng.
Trở lại với buổi thí nghiệm hóa. Khi tất cả các nhóm đều ổn định xong thì thầy Phúc, giáo viên bộ môn hóa của lớp lên tiếng:
-Còn một bạn chưa có nhóm này. Có nhóm nào cho bạn tham gia cùng với không?
Bọn thằng Thanh nhìn lên chỗ bàn giáo viên. Nhỏ Tú Quyên đứng nhìn cả lớp với ánh mắt có thể nói là cầu khẩn và gần như muốn khóc. Nhưng đáp lại chỉ là những cái nhìn ái ngại của cả lớp. Chỉ có một số đứa là ngoại lệ, tất nhiên, trong đó có nhóm của thằng Thanh. Sau khi thống nhất với nhau, thằng Thanh lên tiếng gọi nhỏ kia vào nhóm. Nhỏ Tú Quyên mừng lắm. Nhỏ chạy ngay đến nhóm của thằng Thanh. Xong hết, cả bọn bắt tay vào làm. Đề thầy cho ra là: điều chế dung dịch đồng sulfat. Đây là một thí nghiệm rất dễ đối với bọn thằng Thanh. Cả bọn định phân công cho thằng Thanh làm chính như mọi khi. Nhưng thằng Thanh bỗng đề nghị:
-Thôi, bây giờ tui đề nghị như thế này. Ông Lâm sẽ lo việc lắp dụng cụ. Minh Tâm sẽ đi lấy hoá chất, Nga sẽ lo việc rửa dụng cụ thí nghiệm. Quỳnh Như lo việc ghi báo cáo.-nó quay sang nhỏ Tú Quyên-Bạn có bao giờ làm thí nghiệm chính chưa?
Nhỏ Tú Quyên gật đầu. Thằng Thanh tiếp:
-Vậy bây giờ bạn làm thí nghiệm chính hen. Tui sẽ hỗ trợ bạn. Có được không?
Nhỏ Tú Quyên nghe thế thì mừng lắm. Nhỏ mỉm cười rồi gật đầu liên tục. Cả bốn đứa kia đều hiểu thằng Thanh định làm gì. Mục đích của nó là muốn tìm hiểu thêm về nhỏ Tú Quyên, xem coi thật sự nhỏ là người như thế nào.
Sau khi chuẩn bị xong đâu vào đấy. Cả bọn để mặc cho nhỏ Tú Quyên làm bất cứ điều gì nhỏ muốn. Thằng Thanh chỉ đứng quan sát thao tác của nhỏ. Thế nhưng, cả bọn thằng Thanh nhanh chóng được một phen tròn mắt. Nhỏ Tú Quyên thực hiện các thao tác thí nghiệm, tuy không rành lắm nhưng cái cách mà nhỏ thực hiện cho thấy một sự đam mê mãnh liệt. Nhỏ cẩn thận thực hiện từng thao tác một và chăm chú quan sát thật kỹ từng phản ứng xảy ra. Đến khi ra được thành phẩm, nhỏ cẩn thận chia đều thứ hóa chất đó ra thành hai lọ. Đến đây, nhỏ còn lấy mẫu thử để thử xem độ tinh khiết đạt được đến đâu, điều mà trước đến nay chỉ có nhóm thằng Thanh mới thực hiện. Nhỏ Tú Quyên vẫn chưa thấy ưng ý. Nhỏ tiếp tục tinh chế cho đến khi đạt tỉ lệ mong muốn rồi mới ngừng. Xong, nhỏ cầm lọ sản phẩm lên mà ngắm nghía rồi đưa cho cả bọn xem:
-Mấy bạn xem này, màu xanh của nó mới đẹp làm sao. Mình thích màu này lắm. Giá mà được mang nó về ha.
Thằng Thanh gật đầu:
-Nếu bạn thích, mình sẽ cho bạn một lọ. Ở nhà mình có nhiều lắm.
Thằng Thanh nói câu đó là rất bình thường, bởi ở nhà nó có rất nhiều loại hóa chất này. Nhưng một điều khiến nó không ngờ: chính câu nói này sẽ khiến cho nó phải chuốc lấy một "sự phiền toán kha khá lớn".
-Thật không?-nhỏ Tú Quyên tròn mắt-bạn không gạt Tú Quyên chứ?
-Thật!-thằng Thanh gật đầu.
Nhỏ Tú Quyên cười rất tươi. Nhưng nhỏ chợt đổi giọng:
- Hổng được đâu. Ba mẹ Tú Quyên không cho Tú Quyên mang về đâu.
Nói đến đây, nhỏ Tú Quyên lại nhìn mớ dụng cụ thí nghiệm. Cả bọn lại bắt gặp ánh mắt đượm buồn của của nhỏ, ánh mắt mà nhỏ vẫn nhìn vào phòng thí nghiệm vào mỗi giờ ra chơi.
Sau giờ ra chơi, nhỏ Tú Quyên vào lớp trễ hơn mọi khi.
Cả lớp hoàn toàn bất ngờ với bộ dạng của nhỏ: khuôn mặt thì đen nhẻm như màu khói, áo quần xốc xếch và đầy mụi than. Một tiếng cười bậc lên rồi dần dần lan ra khắp cả lớp, đến cả bọn thằng Thanh cũng phải phì cười. Thằng Hồng Sơn la to:
-Bớ anh em, người thổ dân xuống núi.
Nhỏ Tú Quyên đi về chỗ rồi lẳng lặng ra ngoài.
Giờ ra về, ba đứa Thanh, Quỳnh Như và Khánh Châu mới nói chuyện với nhỏ Tú Quyên về vụ đó. Thì ra, sau buổi thí nghiệm, nhỏ được thầy Phúc đánh giá cao nên được thể, bữa nay nhỏ xin vào phòng thí nghiệm để tự làm lấy một thí nghiệm. Không biết nhỏ đọc đâu đó một thí nghiệm: đun nóng kali penmangannat trong ống nghiệm rồi cho vào đó lưu huỳnh sẽ khiến ống nghiệm phát sáng ở đáy. Do Kali penmangannat đã hết, nhỏ Tú Quyên bèn thay bằng...kali nitrat vì cho hiệu ứng tương tự. Hậu quả là ống nghiệm nổ tung. Nghe xong thằng Thanh trố mắt:
-Đúng là nhiễu sự. Bạn không nhớ kali nitrat là thành phần của thuốc nổ đen à?
-Tại...Tú Quyên quên chớ bộ.-nhỏ Tú Quyên gãi đầu.
-Sao bạn không nhờ ai hướng dẫn mà lại tự làm vậy?-nhỏ Quỳnh Như trách.
Nhỏ Tú Quyên không đáp mà lại lắc lư cái đầu. Khuôn mặt của nhỏ cho thấy một sự ngờ nghệch. Trông chẳng giống người bình thường chút nào. Thi thoảng, nhỏ Tú Quyên vẫn làm điệu bộ như thế. Điều đó khiến cho bọn thằng Nam trong lớp thường nhắc đến nhỏ rằng: "tiếc cho người đẹp mà lại bị điên".
Nhỏ Khánh Châu nói:
-Thôi, coi như là tai nạn đi. Lần sau bạn phải cẩn thận hơn nhe.
Nhỏ Tú Quyên gật đầu. Thằng Thanh nói :
-À, bạn có muốn tham gia vào nhóm học tập của tụi mình không ?
Chỉ nghe đến thế, nhỏ Tú Quyên tròn xoe mắt nhìn ngài giáo sư. Nhỏ ngờ vực :
-Có thật không ? Mấy bạn muốn Tú Quyên học chung hả ?
Ba đứa kia đều gật đầu. nhỏ Tú Quyên reo lên :
-Hay quá, có người chịu học nhóm chung với Tú Quyên rồi. Tú Quyên chịu liền.
Thằng Thanh gật đầu rồi chỉ đường đến nhà mình cho nhỏ Tú Quyên.
-oOo-
-Mọi chuyện rành rành thế mà mày cũng không suy ra được. Mày đúng là thằng phế vật.
Ngay sau cuộc gặp gỡ với nhỏ Tú Quyên, thằng Thanh liền chạy sang nhà người bạn chí cốt của mình là thằng Minh để hỏi chuyện. Nghe xong, thằng Minh lắc đầu ra chiều đùa cợt. Thật ra, đó là cái cách nó nói đối với bạn thân, chứ không hề có gì gọi là ác ý.
Thằng Thanh nói :
-Thế theo mày thì như thế nào ?
-Còn thế nào nữa-thằng Minh trố mắt- Thì con nhỏ Tú Quyên nó mê hóa, nhưng mà nhà nó cấm không cho học ngành đó chứ sao.
-Mày dựa vào đâu hả, ơ diêng ?
-Tao nhìn là tao biết rồi-thằng Minh chỉnh lại cặp kính-này nhé : cái vẻ bề ngoài của nhỏ Tú Quyên nhìn là biết nhỏ là tiểu thư rồi. Thêm cái việc nhỏ cứ nhìn vô phòng thí nghiệm hóa như mày nói nữa. Suy ra, nhỏ thích hóa nhưng mà bị người khác ngăn cấm. Chỉ có thể là bố mẹ của nhỏ thôi.
Thằng Thanh gật gù :
-Hiểu, nhưng mà tao vẫn không hiểu tại sao, nếu gia đình chỉ ngăn cấm thì làm gì mà nhỏ có biểu hiện giống như là...
-Thiên tài thường lúc nào cũng có một cái gì đó cổ quái-thằng Minh diễn giải. Nhưng nó chợt ngưng bặt. Khuôn mặt đầy vẻ đăm chiêu.
Thằng Thanh cũng nhận thấy một cái gì đó bất thường. Nó nói :
-Ê, theo như tao biết về tâm lí học, nếu như mày nói thì nhỏ Tú Quyên sẽ tìm một cách nào đó để tiếp tục thực hiện đam mê của mình. Vậy thì việc gì mà nhỏ cứ phải nhìn vào phòng thí nghiệm trường mà buồn ?
Thằng Minh gật đầu :
-Tao cũng đang khó hiểu cái chỗ đó đây. Rõ ràng nhỏ Tú Quyên đã vào phòng thí nghiệm của trường mà làm lén với nhà nó...À, ơ diêng, nghe nói mày rủ nhỏ Tú Quyên học nhóm chung đúng không ?...Rồi, vậy mày cứ thử điều tra xem rồi báo lại cho tao. Tao chắc cũng phải điều tra thử xem. Lâu ngày rồi, bữa nay đụng vụ này làm tao ngứa nghề rồi đó.
-Chém gió-thằng Thanh cười-mày làm quái gì có nghề.
-Cứ từ từ. Chờ đi rồi tao sẽ cho kết luận chính xác-thằng Minh xua tay.
(CÒN TIẾP)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com