Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Gặp lại người bạn cũ!

Tại một khu rừng gần thành phố Kuchiba vùng Kanto, có một cậu bé tầm 15 tuổi đi cùng một Pokemon thuộc hệ lửa đang lục tung cả khu rừng để tìm một cái gì đó. Cậu ta mặc một chiếc áo thun màu nâu đen, cổ tay ngắn với chiếc quần dài cùng đôi giày thể thao, gương mặt thì trong có vẻ khá thông minh, đôi mắt xanh da trời, đầu tóc đen với hai vệt màu đỏ và cậu ta có làn da ngâm mặc dù không sống ở vùng biển ( đoán xem là ai nè!!!) , bất lực vì không thấy "món đồ" cần tìm cậu ta lên tiếng:

- Aceburn... Cậu có thấy lạ khi chúng ta không tìm được một Pokemon nào không?

- Burn...burn- Pokemon tên Aceburn lắc đầu ngao ngán như muốn nói "cậu bắt hết rồi còn đâu" , cơ mà cũng thật lạ khi chẳng thấy bóng dáng của một Pokemon nào hết. Rồi đột nhiên Aceburn nhìn thấy một mảnh lưới dính lên cành cây, nó gỡ ra rồi đưa cho người huấn của mình. Cậu ta nhìn thấy rồi suy đoán chắc chẳng đã có chuyện gì xảy ra , bỗng cách xa họ vài mét có một tiếng nổ vang lên. Cả hai nhìn nhau rồi gật đầu cùng chạy đến nơi phát ra tiếng nổ, đang vạch vài bụi cây để tìm đường thì đột nhiên cậu nghe thấy một giọng nói:

- Pikachu, sử dụng đuôi sắt!

Khoan đã.. giọng nói này.... Cậu ta chợt cảm thấy giọng nói khá quen...à không là rất quen thuộc .... Rồi cậu ngó đầu nhìn ra... Thì thấy.... một cậu thanh niên trong có vẻ bằng tuổi với cậu, đầu đội chiếc mũ đỏ, áo khoác xanh , đôi mắt màu Socola dịu nhẹ đang cùng chú chuột điện tên Pikachu tấn công một cỗ máy khổng lồ bắt một đống pokemon hoang dã trong cái lưới to tổ chảng. Pikachu theo chỉ thị dùng đuôi sắt nhắm thẳng vào cỗ máy mà đánh, tuy lực của chiêu thức rất mạnh nhưng có vẻ vẫn không xì nhê gì tới nó, cùng lắm chỉ tạo được vài vết xước nhỏ .

- Pi.....pika.!! - Có vẻ thấy đòn đánh của mình không có tác dụng, chú chuột quay lại nhìn huấn luyện viên của mình mà lên tiếng, đôi mắt của nó thể hiện một hàm ý, cậu ta cũng liền đưa mắt nhìn lại Pikachu thể hiện sự đồng ý và tất nhiên chỉ mỗi họ mới có thể hiểu ý của nhau. Rồi cậu huấn luyện viên đó nhìn lên cỗ máy khổng lồ kia, lên tiếng :

- Nay các ngươi làm đống sắt vụn này chắc chắn quá ha?

Giọng nói mang tính giễu cợt nhìn lên khu điều khiển của cỗ máy khiến cậu bạn núp trong cây hơi giật thói, còn cậu huấn luyện viên kia thì trông có vẻ đã quá quen với việc này, một anh bạn tóc tím phe phản diện ngồi trong cỗ máy la lên:

- Không phải đóng sắt vụn, nó là khoa học của băng Rocket!!!

- Thằng nhóc nhà ngươi nghĩ mình có thể phá hủy nó sao? Lần này tụi ta đã dùng công nghệ tối tân và nguyên liệu hàng xịn để tạo ra cỗ máy hủy diệt này, ngươi đừng hòng mà phá hủy được nó .. Nya ~ con mèo Nyasu lên tiếng một cách đầy kêu ngạo . Tuy là Pokemon nhưng nó lại nói được tiếng người cơ mà nói tiếng người thì có lẽ nó là Pokemon đầu tiên đấy vì mấy con huyền thoại toàn dùng thần giao cách cảm không à

- Ngươi chắc không đó Nyasu? - Cậu con trai ấy lại chế giễu nở nụ cười khá gian xảo nhìn lên con mèo tự luyến kia.

- Pikachu, đuôi sắt! - Cậu ta tự tin lên tiếng.

- Khoan đã Nyasu con Pikachu của thằng nhóc đâu??? - Một người phụ nữ tóc dài màu hồng khó hiểu hỏi, cậu ta ra lệnh nhưng họ lại không thấy chú chuột đâu.. ... Trong khi họ đang hoản loạn nhìn xung quanh tìm con chuột màu vàng thì chú pokemon nhỏ ấy đã xuất chiêu: Pika chu...pi káw !!!

Tiếng động phát ra từ đằng sau cơn Robot khổng lồ khiến phe phản diện giật mình, nó lẻn ra đó từ lúc nào vậy??? Từ ánh mắt của Pikachu ban nãy, cả hai đã lập một kế hoạch đơn giản nhưng lại luôn hiểu quả với bọn này, chỉ cần người huấn luyện kia thu hút sự chú ý của băng Rocket thì Pikachu sẽ lẻn ra sau để tấn công.. chỉ có như thế thôi! ( rất ngắn gọn)

- Coi bộ các ngươi chỉ dồn sức vào con Robot thôi nhỉ? Bám theo ta hoài mà chẳng rút được kinh nghiệm nào. - Cậu huấn luyện viên của Pikachu tiếc của lên tiếng . Vốn dĩ Pikachu không tấn công cỗ máy mà mục tiêu của cậu là cái lưới bắt Pokemon của chúng , cái lưới rách tan tành, các Pokemon hoang dã lần lượt rút chạy, nhưng chúng chạy qua chỗ cậu chứ không chạy về rừng .

- Oái!! Đám Pokemon của ta!!!!! - Cả ba người bọn Rocket la làn , khó lắm chúng mới bắt được giờ lại bị thằng nhóc chơi xỏ mũi ai mà không tức

- Có con Pokemon nào là của các ngươi đâu. Giờ thì tới màn ta thích nhất rồi đấy! Chuẩn bị đi!

Cả bọn ôm nhau thắm thiết: Không lẽ .....nó định làm lại kịch bản quen thuộc đó!!

- Thông minh ghê~ đúng rồi đó! Lên nào Pikachu, điện một trăm nghìn vôn!

- Pika..pika...chu!!!!!!!

Bùm!!!!

- Nào ta cùng bay lên cao!!!!!! - Cả đám Rocket đúng nghĩa đen đã trở thành một vì sao trên trời cao.

Rồi chợt cậu ta nhìn về phía bụi cây, lên giọng:

- Ai ở đó , ra mau .

- Pi ka!!- Pikachu cảnh giác.

Thế là cậu thanh niên trốn trong bụi cây ló đầu đi ra.

- Chật, bị cậu phát hiện rồi!

Cậu ta cùng Pikachu mở to mắt:

- Goh??!!!
- Pi ká???!!

- Lâu rồi không gặp, Satoshi!!

Hai người hai pokemon 8 mắt nhìn nhau. Cả không gian như ngừng lại..... khoảng 3 giây. Rồi cậu bạn đội mũ thắc mắc hỏi:

- Sao cậu lại ở đây vậy Goh?

Cậu Goh kia trả lời:

- Thì tớ mới về nhà sau chuyến hành trình dài ấy mà!

- " Nhà " ??- Cậu Satoshi lại thắc mắc

- Thì đây là Kuchiba mà ông! Không lẽ....

- Ủa đây là thành phố Kuchiba hả???- Cậu thanh niên ngơ ngác , giật mình la to, Pikachu đang chơi với Aceburn và các Pokemon trong rừng cũng phải bất lực vì biểu cảm của "kẻ mù đường" kia.

- Trời ạ!!! - Goh mém té xỉu mặc dù cậu cũng đã đoán được chuyện này

- Thôi kệ đi! Nếu tới rồi thì ta cùng về viện nghiên cứu của giáo sư Sakuragi thôi!! - Anh bạn mù đường bắt đầu lách đường . Ôm cổ thằng bạn kéo ra khỏi rừng

- Ê tớ chưa thu phục pokemon xong mà!!!

Thế là hai người bạn tái ngộ rồi cùng quay về lại nơi cư trú ở thành phố Kuchiba, còn Pikachu thì đang ngồi trên đầu Aceburn , trong cả bốn người đang rất vui vẻ.

[Nơi cư trú số hai của Goh, số 3 của Satoshi]

Cả bốn người bọn họ vừa đi vừa trò chuyện, tới trước cửa cổng của viện nghiên cứu, Satoshi cảm thấy thật hoài niệm :

- Nơi này chẳng khác xưa là mấy!

- Pika.....

Cũng đúng, 5 năm rồi cậu chưa về lại đây mà. Từ lúc vô địch giải pokemon thế giới, cậu đã bắt đầu cuộc hành trình không điểm dừng với chú chuột điện Pikachu, cả hai người họ làm những gì thì cũng chẳng có người bạn nào biết cả, bởi lẽ suốt chuyến đi cậu chẳng gặp lại ai. Nhìn ánh mắt hoài niệm của Satoshi, Goh chợt cảm thấy đã có gì đó khác ở cậu, tuy cậu vẫn vui vẻ khi nói chuyện với Goh nhưng cái giọng điệu và ánh mắt lúc đối đầu với nhóm Rocket đã lấn sâu vào trong tâm trí Goh. Lúc đó nhìn cậu ấy rất chững chạc, và cũng rất kiên quyết....

- Ơi Goh! Có gì ăn không tớ đói quá à~
- Pi kà~

Lập tức lời khen thầm lặng của Goh đã bị chính cậu đè sâu cho nó chìm mạnh hơn. Goh bất lực , dù cậu ấy có to xác cở nào thì vẫn là trẻ con.

- Rồi rồi cậu vô nhà mà tìm bác Sakuragi ấy tớ chẳng có gì đâu.

Goh ngán ngẫm trả lời, tay mở cửa, và nói to:

- Em về rồi đây!

- Ủa về rồi hả Goh , có bắt thêm được gì không? - Anh trai tóc vàng đeo kính cận hỏi Goh.

- Em không bắt được gì hết, nhưng lại bị cục tạ bám theo nè~

- Này tớ không phải cục tạ ! A! Gặp lại rồi anh Renji , chị Kikuna !!

- Sa... Satoshi ... Em về rồi đấy à!!! - Chị Kikuna cùng anh Renji thốt lên.

Rồi Renji chạy vào trong nhà trong la lên : Giáo sư ! Satoshi về rồi kìa!!!!

Giáo sư đang làm việc trên bàn cũng phải bỏ bút xuống: Cái gì?? Cậu nói thật hả Renji!! Rồi cả hai cùng chạy ra , Satoshi được một phen hú hồn khi mọi người hỏi cậu đủ thứ. Nào là chuyện đã đi đâu, có gặp Pokemon nào không, hay đã làm những gì, .... Khiến cậu khó xử, Pikachu khôn lỏi đã đứng một góc nhìn cậu chủ của mình không hề có ý định giúp đỡ, một con chuột điện nhỏ như nó chui vào chỗ đông đút như thế để chết ngộp à, Pikachu còn rất tỉnh táo và thông minh lắm! À quên còn cả bạn Goh tốt bụng nửa

Một lúc sau......

- Mọi người làm em muốn chết ngộp luôn nè....!

- Xin lỗi, tại bác thắc mắc quá! - Bác Sakuragi cười trừ, cũng tại cậu đi lâu quá mà có về đâu, đã lại còn không có tung tích gì hết, hỏi ai mà không lo.

Chợt cánh cửa mở ra

- Con về rồi nè!

- Evui!!!

Một cô gái tóc màu tím chàm bết thành bím tóc , đôi ngươi màu xanh ngọc lục bảo, mặc một bộ đồ học sinh trung học, cùng bé Evui đi vào nhà, chú Wanpachi cũng lẽo đẽo theo sau. Nhìn thấy mọi người đang bám vào một cậu con trai có làn da khỏe khoắn, đội chiếc mũ đỏ huyền thoại, cùng hai cái má z bên dưới đôi mắt nâu quen thuộc, cô thốt lên:

-Satoshi???

- Koharu đi học về rồi hả? - Satoshi mĩm cười.

- Pí Pikachu! - Pikachu phóng lên vai Satoshi


Lại thêm một lúc sau...

- Tóm lại là hai cậu gặp nhau ở trong rừng rồi rủ về đây?- Koharu có vẻ đã nắm bắt được vấn đề.

- Ờ!! - Satoshi vừa nhai cái bánh vừa nói.

- Thế chuyến sau cháu có đi du hành tiếp không? - Bác Sakuragi hỏi.

- Tất nhiên là có chứ ạ! Cơ mà cháu phải làm thêm một việc trước khi đi !

- Về nhà đúng không? - Goh tỏ vẻ kiểu tui hiểu cậu mà!

- Ha ha! Chỉ đúng có phân nữa thôi! - Satoshi cười nói .

- Thôi khỏi nói nữa, Satoshi, tớ sẽ cậu xem dàn Pokemon hùng hậu của tớ! - Goh tự tin.

- Ô kê!!! - Satoshi đáp lại đầy hào hứng.

[ Ngoài nhà kính ]

- Nhà kính hình như được mở rộng thêm đúng không? - Satoshi sau khi quan sát bên ngoài lên tiếng.

- Tất nhiên, chỉ để chứa đủ Pokemon của tớ! - Goh tiếp lời , la to- Các cậu ơi xem ai đã về nè!!!

Các Pokemon của Goh nghe tiếng chạy đến, một số biết cậu là Satoshi là người bạn thân của Goh và cũng là người cho chúng ăn nên chúng ngã nhào vào người cậu liếm và ôm một cách thân thiết, số còn lại ngơ ngác đang được Goh giới thiệu thì cũng vui vẻ làm quen.

Rồi họ ở đó chơi một cách vui vẻ, Satoshi và Goh cùng tắm cho các Pokemon, cho chúng ăn và chơi đùa với chúng, hiện giờ mình mẩy cả hai dính đầy bụi bẩn không khác gì hai thằng vừa mới đi bụi . Koharu phải bật cười vì giờ trong hai người như vừa mới từ ống cống chui ra.

- Ha ha ha!!! Hi hi hi!!

- Nè Koharu cười giống con gái giùm - Goh hơi cáu cũng hơi quê..

- Chơi với đất mà không dính đất mới lạ đó Koharu! - Satoshi cười trớt trớt.

- Rồi rồi hai ông tướng ạ ! Đi tắm giùm con đi ạ!! - Koharu nén cơn cười lại , phải giữ cho mình cái sĩ diện chứ!

- Đi liền đây - cả hai đồng thanh tạm biệt các Pokemon , rồi tranh giành ai sẽ vô nhà tắm trước y như hai thằng "sửu nhi" .


----- End chap 1 -------

Này là ý tưởng của tui à nghen , có gì sai sai hãy lên án...... ấy lộn lên tiếng nhé!










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com