Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

10

Khi kim dài trên đồng hồ di chuyển đều đặn về số bốn và kim ngắn vẫn ở số ba, một chiếc xe dừng lại ở lối vào. Tiếng giày bốt nặng nề không báo trước nhiều trước khi Tobias xông vào cửa trước, hét lớn gọi Eileen. Severus, người đang luyện tập Ẩn tâm trí trên ghế dài, mất tập trung và giật mình trở lại thế giới thực. Y nhìn qua lưng ghế dài để xem nguyên nhân gây ra tiếng động đột ngột. Trái với dự đoán của Severus, cha y đang mỉm cười.

Mẹ y sớm bước vào phòng, gần như vấp ngã vì vội vàng. "Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy?"

Tobias bất cẩn để đôi bốt của mình bên giá treo áo khoác, một tay cầm chặt một chiếc phong bì. Ông rút một tấm séc ra khỏi phong bì và đập mạnh xuống bàn bếp. "Tôi được tăng lương! Hôm nay sếp tôi đến nói chuyện với tôi. Ông ấy cầm chiếc phong bì này trên tay, và trước khi đưa cho tôi, ông ấy nói, 'Snape, anh được thăng chức' và sau đó ông ấy mời chúng ta đến ăn tối."

Eileen thở hổn hển, "Được thăng chức! Và đã nhận được tấm séc lương đầu tiên rồi sao?"

Tobias gật đầu, chìm vào ghế. "Tôi được tăng mười phần trăm."

Nghĩ đến việc Tobias đã làm công nhân nhà máy lương thấp tại cùng một công ty sản xuất trong hơn một thập kỷ, cả việc tăng lương và thăng chức đều đã quá hạn từ lâu. Severus hy vọng người đàn ông đó sẽ không lãng phí tiền vào rượu. Y quay lại cuộc trò chuyện khi mẹ y hỏi về bữa tối, và nhìn Eileen gần như chạy lên cầu thang để chuẩn bị, rõ ràng là không muốn để lại ấn tượng xấu cho gia đình ông chủ của chồng mình.

Khi Severus lên lầu, y nhận thấy bà đã nhốt mình trong phòng tắm. Y đảo mắt, đó đã trở thành một thói quen xấu và lấy một cuốn sách từ phòng mình trước khi quay lại chỗ ngồi yêu thích của mình trên ghế dài. Tobias đã chuyển sang ghế bành để xem tin tức. Severus liếc nhìn người đàn ông một cách lo lắng thỉnh thoảng, nhưng Tobias ngủ thiếp đi sau nửa giờ. Nửa giờ sau đó, Eileen cuối cùng cũng rời khỏi phòng tắm chỉ để nhốt mình trong phòng ngủ. Severus vào phòng tắm để rửa mặt và chải tóc. May mắn thay, y đã tắm vào đêm hôm trước, vì y nghi ngờ Eileen không để đủ nước nóng cho hơn một lần tắm vội. Mặc dù vậy, nếu cần, y luôn có thể đun nước bằng phép thuật.

Y để nguyên chiếc áo len, chỉ bận tâm thay một chiếc quần jeans đẹp hơn. Chán quá, y luyện tập phép thuật không cần đũa phép bằng cách biến những tờ giấy đã qua sử dụng thành giấy gấp origami. Những lần thử đầu tiên của y thật tệ hại, tờ giấy chỉ co giật hoặc nhăn lại thành một quả bóng. Não y không thể tập trung vào nhiệm vụ, để mặc phép thuật của y vung vẩy với mục đích không rõ ràng đằng sau nó. Mặc dù vui mừng với việc thăng chức của cha mình điều đã không xảy ra lần đầu tiên - y lo lắng rằng bữa tối sẽ không diễn ra tốt đẹp. Gia đình Snape, nghèo đói và vô danh như họ, có vị trí gì khi ngồi đối diện với một gia đình trung lưu thượng lưu có công việc tốt hơn và quần áo mới đắt tiền?

Tuy nhiên, Severus không có nhiều thời gian để lo lắng về điều đó, vì đúng lúc đó, cánh cửa mở ra và cha mẹ y xuất hiện. Lần này, cha y ăn mặc đẹp và mới tắm, còn mẹ y mặc một chiếc váy đơn giản và trang điểm khéo léo. Severus không thể nhớ lại mình đã từng thấy Eileen trang điểm trước đây.

Họ lên xe và lái qua Cokeworth, đến nơi có những ngôi nhà lớn và được chăm sóc cẩn thận với bãi cỏ rộng rãi, được trang trí, bao quanh bởi hàng rào gỗ trắng. Chiếc xe dừng lại ở lối vào của một ngôi nhà giống hệt mọi ngôi nhà khác trên phố, tất cả đều có màu sơn trung tính và hộp thư giống hệt nhau. Khu phố này trông hoàn toàn trái ngược với Spinner's End. Đứng trên bậc thềm phía trước trong khi cha mình gõ cửa, Severus cảm thấy không thoải mái, bị ám ảnh bởi cảm giác xa lạ.

Vợ của ông chủ Tobias nồng nhiệt mời họ vào, bảo họ cứ gọi bà là Pamela. Bà dẫn họ đến phòng ăn, nơi chồng bà đã ngồi ở đầu bàn. Ông đứng dậy khi họ bước vào phòng.

"Tobias!" Ông vui mừng kêu lên, "Tobias, cậu khỏe không? Thật tuyệt khi cuối cùng cũng được gặp gia đình mình."

Ông quay sang Eileen. "Và cô hẳn là Eileen. Rất vui được gặp cô. Tôi là Howard."

Bà gật đầu và mỉm cười lịch sự với ông. "Chúng tôi rất hân hạnh. Ngài có một ngôi nhà đáng yêu."

"Anh cứ thoải mái đi xem xung quanh nhé," Pamela đề nghị. "Món chính vẫn còn trong lò, nên tôi sẽ lấy cho chúng ta một ít đồ uống."

Howard nhìn xuống Severus, vẻ mặt dễ chịu của ông chuyển sang ngạc nhiên thực sự. "Ai thế?"

Tobias hắng giọng, trả lời bằng giọng khàn khàn, "đây là con tôi, Severus."

Nhìn thoáng qua Howard, Severus khẽ chào ông. Người đàn ông tiếp tục nói về ông như thể y không có ở đó. "Tôi cũng có một đứa con trai, Russell. Tôi chắc rằng hai đứa sẽ rất hợp nhau khi nó xuống lầu."

Lăn mắt khi người đàn ông không nhìn, Severus quyết định chấp nhận lời mời khám phá ngôi nhà, ngay cả khi lời đề nghị về mặt kỹ thuật không dành cho y. Phòng ăn thông với phòng khách, rất gọn gàng và ngăn nắp đến nỗi Severus tự hỏi liệu có ai thực sự từng sử dụng nó không. Một hành lang ngắn dẫn đến phòng giặt là đối diện với phòng tắm. Trở lại phòng khách, y cân nhắc việc đi lên cầu thang xoắn ốc lên tầng hai, nhưng thay vào đó, y đi xuống một hành lang dài hơn đến một số phòng ngủ dành cho khách và thứ mà y cho là một thư viện nhỏ một cách thảm hại.

Không tìm thấy điều gì thú vị, y quay trở lại phòng ăn, nơi mọi người ngoại trừ con trai của Howard đang ngồi trên ghế của họ. Severus kéo ghế ra bên cạnh Eileen. Bà hỏi y đã đi đâu, và y nói dối bà rằng y đã đi vệ sinh. Vài phút trò chuyện buồn tẻ, bị bỏ qua sau đó, Pamela bắt đầu mang đồ ăn ra bàn. Mặc dù không có gì sánh được với một bữa tiệc ở Hogwarts, nhưng có một số món ăn với nhiều loại món ăn khác nhau.

Howard trở nên rõ ràng là mất kiên nhẫn khi cậu con trai đi muộn của mình vắng mặt. "Cứ thoải mái ăn đi," oobg nói, "Tôi chắc là đứa trẻ sẽ xuống ngay thôi. Cậu bé hẳn đã bị sao nhãng bởi điều gì đó."

Pamela xin phép rời khỏi bàn, "Tôi sẽ gọi đứa nhỏ ấy. Cứ ăn đi."

Severus tự phục vụ mình, gắp một phần nhỏ của mỗi món ăn vào đĩa của mình. Khi y định lấy phần cá thứ hai, Pamela xuất hiện trở lại với một cậu bé nhỏ, mặt chuột mà rõ ràng là bà đã mắng. Bà đẩy cậu về phía bàn bằng một tay trên lưng cậu. "Russell, chào khách của chúng ta đi. Con thật thô lỗ."

Cậu lẩm bẩm điều gì đó trước khi ngồi xuống. Pamela ném cho cậu một cái nhìn không hài lòng và mở miệng định mắng cậu thêm nữa. Eileen nhanh chóng đánh lạc hướng bà. "Đồ ăn rất ngon. Tôi đặc biệt thích thịt gà."

Severus biết thịt gà khô và nấu quá chín, nhạt nhẽo như ăn cả đĩa, nhưng y vẫn im lặng. Pamela mỉm cười, làm nổi bật màu son đỏ hồng trên môi và những nếp nhăn ở khóe mắt. "À, đúng rồi. Tôi đã ướp nó với gia vị từ trưa. Tôi tìm thấy công thức trong một cuốn sách dạy nấu ăn cũ và chỉ muốn thử thôi."

Howard bắt đầu một cuộc trò chuyện liên quan đến công việc với Tobias, thảo luận về một lịch trình mới với những giờ làm việc khác nhau. Cuộc trò chuyện kết thúc rất một chiều, với Tobias, là một người đàn ông ít nói, chủ yếu gật đầu hoặc càu nhàu khi trả lời. Tuy nhiên, Howard dường như thích nghe giọng nói của chính mình, vì vậy ông ta tiếp tục nói chuyện một cách vui vẻ.

Severus liếc nhìn đứa trẻ đang hờn dỗi ngồi đối diện mình. Russell nhìn lên và trừng mắt, thè lưỡi. Thật là một đứa trẻ hư , y nghĩ, nó còn tệ hơn cả con của Potter và Weasley cộng lại.

Tâm trạng của y trở nên vui vẻ hơn khi nhớ lại điểm kém mà y đã viết cho bài tập về nhà của Weasley chỉ vài giờ trước khi bị gửi ngược về quá khứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com