Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Thượng Thần 4

Mùa đông đã rút lui khỏi tầng mây thứ chín. Tuyết cuối mùa tan chảy thành từng giọt linh thủy, lấp lánh trên những cánh hoa đào trắng đang nở rộ trong vườn thượng uyển - nơi tình yêu của hai người bắt đầu.

Trời đất thanh tịnh, cỏ cây trổ sắc, linh khí dịu dàng len vào từng nhịp thở.

Đức Duy mặc một bộ bạch y thêu chìm hình hoa lê, tóc dài xõa xuống vai, tay cầm vòng hoa do chính mình kết từ buổi sớm. Quang Anh – trong y phục Thần quân được chế tác riêng - ngài đứng chờ dưới gốc cổ thụ nghìn năm, nơi xưa kia lần đầu ngắm nhìn người thương.

Gió xuân thổi nhẹ. Tán cây rì rào như cũng đang mỉm cười.

Khi Đức Duy bước tới, Quang Anh không chờ thêm giây nào. Ngài tiến lên một bước, quỳ gối xuống đất, rút từ tay áo một chiếc nhẫn ánh sáng được kết tinh từ chính linh lực của bản thân.

"Không phải với tư cách Thần quân."

"Không phải vì đã qua sinh tử."

"Chỉ là ta - một người yêu em, chân thật và không do dự."

"Nguyện cùng em sống hết một đời... và thêm nghìn đời nữa."

Đức Duy lặng người. Rồi mỉm cười - nụ cười như nắng tan sương.

Em cũng quỳ xuống, tự tay đeo chiếc vòng hoa lê lên tóc ngài.

"Chỉ cần có ngài bên cạnh."

"Chốn này... đã là vĩnh hằng."

****************

Thiên giới đã từng chứng kiến những đại lễ đăng cơ, những buổi tế trời rung chuyển linh giới, nhưng chưa từng có một đại lễ nào khiến chín tầng mây ngưng tụ, muôn loài linh vật đều cúi đầu.

Lệnh triệu tập từ Thần quân Quang Anh được gửi đi khắp bốn phương trời:

"Vào tiết xuân đầu tiên của đại niên mới, Thiên cung sẽ cử hành Lễ hợp đạo giữa Thần quân và Chu tước - nhân duyên được chứng giám bởi trời, đất, và tâm đạo."

Các tộc lớn nhỏ - từ Thiên Nhân, Linh Mộc, Long Tộc, đến cả phái Cửu Diệm - đều cử đại diện tham dự.

Cả Thiên cung được trang hoàng bằng hoa linh chi bảy sắc, kết hợp cùng linh thạch ngũ hành, tạo thành kết giới chúc phúc vĩ đại bao quanh toàn bộ khu vực suốt ba ngày ba đêm.

****************

Ngày đại lễ.

Khi canh giờ linh ứng điểm, mười hai vị Thần trưởng cùng nhau gióng chuông Thời Thiên - âm vang chấn động tận sâu lòng đất, khiến linh khí khắp các cõi hội tụ về tầng trời thứ chín.

Thiên lễ - Hôn khúc ngự hoa

Mùa xuân năm ấy, thiên giới ghi một ngày trăng tròn ngự đỉnh Cung Quang Hoa, khi cả cửu thiên cùng tụ hội vì một sự kiện chưa từng có trong lịch sử các Thần giới:

Thần quân Quang Anh nên duyên cùng chu tước Đức Duy - người đã cùng y vượt qua chiến loạn, tâm ma, và cả vận mệnh.

Lễ phục - Thiên Dực Bạch Vân

Ngài vận y phục Thần quân lễ nghi, trắng bạc kết kim vân, thêu họa tiết song long truy nguyệt, cổ áo đính sáu viên thần châu tượng trưng cho lục đạo quy tâm.

Đức Duy khoác trường bào lụa Thiên Huyết – loại lụa chỉ có một khung dệt trong suốt ngàn năm, mỗi sợi được nhuộm ánh sáng từ mặt trăng mùa xuân. Trên lưng áo chàng, điêu khắc linh ảnh một nhành lê cổ, tượng trưng cho tình yêu nở rộ giữa tuyết lạnh.

Tóc hai người được buộc nhẹ bằng huyết kim ti, chỉ dùng trong lễ cưới thần thánh – tượng trưng cho sợi tơ hồng được chứng giám bởi trời đất.

Lễ đường - Đài Hoa Vọng Thiên

Lễ cưới diễn ra tại Đài Hoa Vọng Thiên – tòa đại điện trăm bậc dẫn thẳng lên mây ngũ sắc, chỉ mở khi thiên giới muốn ban sắc lệnh cho vạn tộc.

Nay, nó được mở để vinh danh một tình yêu.

Trên mỗi bậc thềm đá khắc hoa văn cổ xưa, một loại linh hoa nở đúng theo nhịp bước của hai người:

- Bước đầu: hoa linh lan (giao ước)

- Bước thứ hai: hoa lê trắng (thành thật)

- Bước thứ ba: hoa tử sinh (trường tồn)

- Bước cuối cùng: Mộc Thiên Hoa – loài hoa chỉ nở một lần trong mỗi kỷ nguyên, tượng trưng cho "duyên ngàn đời".

Khách dự lễ - Vạn giới chúc phúc

Tất cả các tộc lớn nhỏ đều cử người tới dự.

- Long tộc cử Thái tử Thanh Uyên mang linh châu biển sâu làm sính lễ.

- Hồ tộc tặng bộ khăn cưới dệt từ lông hồ trắng ngàn năm.

- Phật giới tụng kinh ba ngày, cầu cho thiên duyên bền vững.

- Còn nhân giới rợp đầy hoa đăng bay lên tầng trời thứ ba, viết những lời chúc bằng giấy lụa đỏ mảnh.

Nghi lễ - Song thiên thề nguyện

Khi đứng trước Thiên Thụ nghìn năm - cổ mộc chứng giám mọi thệ ước trong lịch sử - Quang Anh quỳ xuống trước Đức Duy, nhưng không đơn thuần là cầu hôn, mà là lễ cúi đầu của một vị thần trước người y chọn cả đời để bảo vệ.

"Thiên địa chứng giám, cửu giới thừa nghe,"

"Hôm nay ta – Quang Anh, không còn là một Thần quân, mà chỉ là một người mang trái tim trần thế."

"Nguyện dâng trái tim, vận mệnh, thần tính - để đổi lấy nụ cười mỗi sáng của em."

"Nguyện sống nghìn đời - vẫn chỉ yêu một người."

Đức Duy bước tới, tay cầm linh hoa kết từ chính tay mình:

"Dẫu không có pháp lực, ta vẫn có thể bảo vệ ngài bằng lòng yêu không dao động."

"Dẫu có chuyển kiếp ngàn lần, trái tim này vẫn chỉ tìm về ngài."

"Từ hôm nay... ta không còn là khách nơi thiên giới - mà là bạn đời của người ngự trời cao."

Hợp linh - Hôn khúc trường sinh

Sau khi tuyên thệ, linh lực của hai người tự động cộng hưởng, tạo thành một luồng quang hoa bảy sắc, bay lên không trung rồi hóa thành vầng nhật nguyệt đồng chiếu - dị tượng chỉ xảy ra khi hai linh thể đạt cảnh giới "tâm - linh - khí" hợp nhất.

Từ đó, Thần sử ghi chép rằng:

"Trời không ban mệnh, nhưng mệnh sinh bởi lòng người.

Có một tình yêu... mạnh hơn tiên duyên, thật hơn số kiếp."

Kết lễ - Vinh thăng ngự vị

Sau lễ cưới, Đức Duy được toàn thể Thần điện phong danh hiệu:

"Minh Linh Quân" - nghĩa là "ánh sáng của linh hồn người cai quản trời cao".

Vị trí này xưa nay để trống - không ai đủ tư cách để sánh ngang vai với thần quân cao quý.

Giờ đã có người.

Và như thế, họ trị vì không bằng uy quyền, mà bằng lòng tin và tình cảm.

Họ sống bên nhau, viết tiếp những mùa xuân không tàn, gieo hoa cho các tầng trời khác, và ghi tên mình vào lịch sử không phải vì chiến công, mà vì dám yêu - và giữ lấy tình yêu ấy đến cuối cùng.

Không còn thần quân, không cò chu tước - chỉ còn một người yêu một người.

Không còn kẻ từng bị cả thiên đình ruồng bỏ – chỉ còn một trái tim đã đủ chứng minh rằng tình yêu có thể trở thành thần tích.

Họ sống bên nhau tại điện Thiên Minh - nơi mỗi mùa xuân, Đức Duy lại kết hoa, và Quang Anh lại đội hoa ấy lên tóc, như một lời ước nguyện mãi mãi không đổi dời.

Thiên giới ghi chép:

"Đã có một vị Thần quân, từng lạnh như băng tuyết, từng không biết yêu thương.

Cho đến khi gặp một người, không cao quý, không toàn vẹn, nhưng khiến y chấp nhận đánh đổi cả thiên mệnh.

Để rồi từ đó, trời đất có thêm một truyền thuyết – về một tình yêu trường tồn không cần chứng minh."

-End-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #rhycap